Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 04:50 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 89 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1]   Xuống
 
Chủ đề: Không phải chuyện Cá Nhân.  (Đọc 3140 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
Minh
Khách
Người gởi: Minh Khách
vào lúc: 20-05-2010, 07:40 AM

Xin chào Anh Chị Em trên diễn đàn,
cùng những anh em lubu ở Dalat không tham gia trên diễn đàn.

Tôi Thấy bài của 2 người : JC Angel và chị TNT chân tình và nhiệt huyết,  đã đưa ra một vấn đề rất quan trọng, nhưng lại nằm xếp xó bên Mục ĐỀ MỤC TU từ hai hôm nay, chắc mới ít người đọc được, tôi xin mạn phép copy qua đây để anh em chúng ta tham khảo,để góp sức theo  khả năng của mình nếu được, để cho "Cái Chùa" của chúng ta ngày một an lành êm ấm hơn.


Re: Đề Mục và Kinh Nghiệm Thực Chứng
« Trả lời #23 : Tháng Năm 19, 2010, 04:17:01 AM »
   
Trích dẫn bài JC Angel
Phải chăng đã có chuyện gì xảy ra khiến Thầy “ruột đau như cắt”. Nếu có thì chuyện ấy là chuyện dữ dằn  lắm, và chắc chắn là có liên quan đến học trò của Thầy nên mới có bài “Mèo Vẫn Hoàn Mèo” và “Lực Truy Cản”.
JCA có nghe câu chuyện cảm động của một người mẹ, vì tình thương con, vì nổi đau của con …, người mẹ đã sám hối bằng “tam bộ nhất bái”, đi ba bước lạy một lạy.
Ai đó cũng nên thể hiện tình thương đối với Thầy, bằng cách sám hối trực tiếp với Thầy về những chuyện mình đã vấp phải, vì đa số chúng ta vẫn còn là đá chứ chưa phải là sen thì làm sao không có lỗi lầm.
Đừng để câu chuyện đóng băng và nổi đau của Thầy kéo dài, hãy dùng năng lực của sự sám hối để làm tan chảy tình trạng đóng băng và giúp hàn gắn vết thương đó, nhất là sẽ giúp hành giả tinh tấn hơn trên bước đường tu tập.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bài của Chị TNT:
Khi tnt đọc những lời bạn viết tnt cảm nhận được sự tâm huyết thật sự của bạn đối với Người đã diù dắt tâm linh của chúng ta …đồng thời cũng nhận ra được tình thương của bạn đối với Người đã có công sáng lập ra cái Diễn Đàn này !
Bạn là một người biết tôn Sư trọng Đạo nên bạn thấy " nhột nhạt " và bức xúc trước hình ảnh của Thầy điều đó tnt rất rất là hiểu …vì tnt cũng vậy thôi !
Thầy chỉ người ta tu tập, mà nếu người ta chiụ tập và tập có tiến bộ thì Thầy rất là mệt vì " trăm dâu đỗ đầu tằm " mà …nhưng nhìn ánh mắt Thầy rất vui, nó sáng ngời niềm vui vì những người theo Thầy đã tự họ thắp đuốc lên mà đi theo dấu chân Thầy chỉ …
Một cái mệt mõi nhưng đầy mãn nguyện và rạng ngời hạnh phúc không bị cái mệt làm nản lòng nản chí ….
Còn bây giờ thì sao …Thầy vừa mệt vừa buồn ..đôi mắt người chưá chất đầy sự mệtmõi và chán chường …
Bạn cũng biết tánh Người rồi đó ..đâu bao giờ nói nhiều đâu …thế mà giờ đây Người chỉ nói …" đã biết thế mà sao vẫn cứ khó chiụ …." thật chua chát và mĩa mai quá phải hông bạn !!?
Vì Thầy đã thấy hết đã biết hết …vì ổng luôn ngồi trên đầu chúng ta đó thôi …" nhưng chúng ta đã cho ổng đóng bụi, và gần như không còn nhớ ổng ngồi đó từ lâu …
Thầy đã từng đợi một câu nói 10 năm ….và giờ đây Thầy cũng vẫn đang đợi những con người lầm đường lạc bước quay trở về …nhưng hắn ta vẫn cho Thầy đợi mòn mõi xa xăm …vì hắn tưởng " mình ngon, mình gồ rồi .." nên không cần phải hỏi Thầy nữa …hắn đã sai và đã phạm phải những lỗi lầm qúa lớn …để Thầy phải đặt bút viết hai bài
" Mèo vẫn hoàn mèo " và " Lực truy cản trên đường tu " .

Người viết như trút hết tâm huyết hòng kêu gọi đứa học trò lầm lạc hãy mau mau quay đầu trở lại ….chứ đừng như " con sâu làm rầu nồi canh …"
Bạn cảm nghĩ gì khi đọc những lời nhức nhối như vậy chứ Huh Chúng ta vẫn là đá , song con tim chúng ta chưa hoá đá mà …tại sao lại có thể làm ngơ như thế được …
Làm sao có thể làm hỏng nồi canh mà Thầy đã bỏ ra tất cả tâm huyết để nấu cho chúng ta như vậy …  tnt nghĩ đây là một kẻ có trái tim bằng đá …
Thầy nói là " Nồi Canh " chứ tnt thấy là " Ngôi Chuà " thì đúng hơn …
Họ chẳng khác gì là kẻ " phá chuà " và giết dần giết mòn Thầy bằng hành động trơ tráo hỗn láo dám mượn danh Thầy làm những chuyện tầm bậy , tuyên bố lếu láo với mọi người …là Thầy nói thế này hay Thầy nói thế khác ….
Đối với những kẻ không biết tôn sư trọng đạo như thế tnt không muốn nhìn  …không muốn nhắc đến  …
Nói với những kẻ vô hồn, trái tim bằng đá thì tnt thấy mình không đủ " bản lãnh " …
Nhưng tnt không cam lòng khi nhìn Thầy bị những kẻ như vậy làm cho đau lòng …
tnt đau với nỗi đau của Thầy …tnt xót xa vì những gì Thầy ra công gầy dựng thì lại bị huỷ hoại dưới những kẻ tồi đó ….
Và chúng ta cũng đang bị những kẻ như vậy bôi nhọ vì hắn cũng mang tiếng là ở trong cái Nồi Canh này …Các bạn có ai muốn mình đứng chung với những kẻ " phá chuà và giết Thầy mình " thế chăng Huh??
tnt nói ai ? thì mọi người chắc cũng đã hiểu …!!
Cám ơn bạn đã cùng chia xẻ nỗi đau của người trong chăn và biết "chăn đang có rệp là thế nào "…!!!
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nghe Thầy, học Thầy, tin Thầy....................nhưng dễ mấy ai Thương Thầy.
Khen Thầy, mến Thầy, thương Thầy.............nhưng dễ mấy ai Thương Thầy bằng cả Trái Tim.
Phải vậy không chị TNT.
« Sửa lần cuối: 20-05-2010, 08:16 AM gửi bởi Minh »
Logged
vuacolau
Thành viên


Bài viết: 86


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: vuacolau
Trả lời #1 vào lúc: 20-05-2010, 09:50 AM

     Chào tất cả các Bạn trên HSTÐ .
       Ðọc bài viết (https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=2586.0#lastPost) của nàng tnt làm tui ( VCLv )  Chạnh lòng nhớ lại ngày còn bé khoảng 10-12 tuổi gì đó , ngày đó Tôi nói với Mẹ tôi rằng : " Mẹ ! con muốn đi tu " Mẹ Tôi Bảo : giặt đồ nấu cơm chưa xong mà đòi tu với chẳng tu .!!!!!! Tôi nghĩ sao Tu lại có chuyện " giặt đồ nấu cơm " Hứ.........Bất công !
       Rồi ngày tháng qua đi cái chữ TU đó cứ ám ảnh Tôi mãi ......
       Rồi nhân duyên đưa đẩy , tôi trải qua bao thăng trầm của cuộc sống ....cái chữ TU càng ngày càng đậm .
       Thế rồi Tôi gặp Bác Hai lúa ( bằng phone trứơc ) cái gì Laõ cũng trả lời , mặc dù có lúc Tôi cãi chầy cãi cối với Lão....( Tôi thật lòng muốn học hỏi mà ..........)
       Rồi qua Lão Tôi tìm đến Anh Sơn ( năm 2007 ) có lẽ cái chữ TU nó chành dành trứơc trán Tôi một dấu hỏi to tướng hay sao mà khi tôi hỏi :
 
         - Theo Anh Tu là gì ?.
      Anh Sơn trả lời :
                                TU LÀ TA (Ngừơi Tu ) ÐANG LIẾM MẬT TRÊN LƯỠI LAM !
             
             Và Tôi nhớ Anh lập đi lập lại , quả thật câu trả lời này đã làm Tôi sững ngừơi .
             Và hôm nay ,một lần nữa XIN CHO TÔi tặng câu này cho tất cả các bạn trên HSTÐ . Tuy Tôi chưa hỏi Anh Sơn nhưng Tôi nghĩ rồi Anh cũng vui lòng . Các Bạn ạ , một người với kinh nghiệm sương máu phải thốt lên như vậy thì Tôi nghĩ không phải chuyện thừơng .
             Hãy nắm tay nhau , diù nhau đi trên cuộc đời đau thương này, các Bạn nhé và Tôi nghĩ đây cũng là tâm huyết của Thầy và Diễn Ðàn này.
             Chúc các Bạn luôn tinh tấn .
Logged
lengoctao27
Thành viên


Bài viết: 725


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: lengoctao27
Trả lời #2 vào lúc: 20-05-2010, 05:12 PM

Chính xác 100/100!Hay lắm quý bạn!
Logged
tnt
Thành viên


Bài viết: 614


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: tnt
Trả lời #3 vào lúc: 26-05-2010, 10:03 AM

Trích dẫn
Cáo chình quý bạn!Đương nhiên không phải là chuyện cá nhân rồi!Cũng không có cái chuyện buồn và chán chường đối với một người như Thầy!Cũng không có cái chuyện con sâu làm rầu nồi canh!
Trích từ lời của chú Phước :
Kinh nghiệm thực chứng, đầy xương máu là:
Khoan hẳn tuyên bố là mình chứng này, chứng nọ, khi chính mình còn đang bị kềm chế trong những thế giới ở trên! Vì khi lộ chuyện ra (theo thời gian, và nhất là theo phước báu của phương pháp tu): Thì lại phải xin lổi anh em, để tránh cảnh "con sâu làm rầu nồi canh"
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=2514.0

Trích dẫn
Cũng không có cái chuyện một cá nhân nào đó mà có đủ khả năng bôi nhọ hoặc phá được cái CHÁNH PHÁP mà quý bạn đang tu hành!CẨN THẬN,CẨN THẬN!Chúng ta đang tu chứ chưa có tu xong đau!Nếu có một cá nhân nào đó phạm sai lầm thì đó là bài học của người ta đang học hoặc sẽ học;chúng ta cũng nhìn vào đó mà học và từ đó mà ông Thầy của chúng ta sẽ đưa ra những bài Pháp hay cho mọi người đều học và cái diễn đàn này càng ngày càng phong phú hơn.Thầy rất là vui và mừng khi viết lên những bài Pháp vô cùng quý báu cho đám học trò của mình.MỘT NGƯỜI CHA GIÀ KHÔNG BAO GIỜ GHÉT BỎ MỘT ĐỨA CON NÀO CỦA MÌNH!

Xin mọi người hãy chầm chậm mà xem, đừng vội vàng chữ có chữ không mà hiểu lầm!

- Không một người Cha người Mẹ nào ghét bỏ đứa con của mình đúng !
Nhưng họ sẽ rất đau lòng khi nhìn thấy thằng con mình trở nên hư hỏng và tồi bại, đó là một chuyện rất bình thường và rất Người …vì tình thương nên mới có đau lòng, và buồn lòng hay chán nản …

Nếu không biết buồn, biết đau lòng, cho những đưá con lầm đường lạc lối thì chẳng sẽ có chuyện  " không bao giờ ghét bỏ một đứa con nào của mình !"
Vì người cha đó là một người " vô cảm ", không có cảm xúc nên chẳng có thương ghét gì trong lòng ổng cả !

Ở trên bạn muốn ổng vô cảm, nhưng ở dưới bạn lại đòi ổng yêu thương không ghét bỏ.
Một lập luận suy nghĩ có vẻ như không có lý tí nào …và cũng như không biết chút gì về "cảm xúc " trong con người ta là thế nào ??
Phải có vế trước thì mới có được vế sau …Nếu không có vế trước thì sẽ không có được vế sau …

Ông Thầy thì cũng là Người thôi tại sao không có những điều đó …Có chăng là những cảm xúc đó tràn tới nhưng không lôi kéo nhận chìm ổng như kiểu tình cảm chưa ổn định của chúng ta mà thôi !

Ổng đâu phải gỗ đá mà không biết những rung động …nếu lòng có thương ắt hẳn sẽ có những buồn vui của nó …
Nhưng Thầy là Người tự chủ được và biết làm gì trước những cảm giác đó ..

Đó mới chính là điểm để làm Thầy chúng ta !

Phải hiểu rằng là: Những cảm xúc trong Thầy là những cảm xúc có tự chủ, chứ không phải là Ổng không có ..biết đến cảm xúc ..

Nếu ổng không biết buồn giận, chán nản thì thử hỏi Ổng lấy đâu ra những cảm xúc suy tư đầy tâm huyết để viết bài cho mấy người đọc vậy Huh
Ổng lấy cái " cảm xúc " đó từ đâu để sống mà làm Thầy mọi người đây Huh
Chúng ta nhìn Ông Thầy là Ổng hay là chúng ta đang bắt Ông Thầy thành Người rô bô biết thuyết pháp Huh


- Đúng là chúng ta ai cũng đang tu hành và ai cũng cần những bài học kinh nghiệm xương máu …và nhờ những lỗi lầm của họ mà mình rút ra những bài học học quý báu cho bản thân mình ..

Nếu mình nhìn lỗi lầm kẻ khác mà cảm thấy mình thật may mắn không sa vào điều đó hay là mình thì không thể nào làm như thế để tự thoả mãn cái tôi của mình thì quả là mình qúa ích kỷ …vì đem người khác làm vật tế thân cho mình bài học …
Hay chỉ ngồi đó mà xem thôi còn chuyện ai sai, ai lầm lạc thì Ông Thầy lo đi, chứ tui không cần phải bận tâm chi cho nhọc lòng …

Nếu nghĩ Thầy là Người có bổn phận phải chăm lo và Người không biết đớn đau hay buồn đau ..thì có lẽ mình đang nhận định qúa sai lạc về một Người Thầy …
Có nghĩ rằng mình đã vòi vĩnh qúa mức đối với Thầy không ?
Sao cứ nghĩ là: Ông Thầy cái gì cũng làm được, cái gì cũng không sao ?
Mà sao không nghĩ rằng Ổng sống trong đời cũng trái tim bằng thịt và máu cũng đỏ và cũng cần sinh sống cho cái thân phàm bằng xương bằng thịt như mình mà …
Sao lại bắt ổng như một " siêu nhân " mình đồng da sắt vậy Huh
Chúng ta đã thật qúa ích kỷ khi chỉ biết kỳ vọng và mong ước những thứ cho thoả mãn tham vọng của lòng mình mà không nghĩ rằng mình đã vô tình đặt Thầy vào trong những hoàn cảnh khó khăn và đã đưa cho Thầy những trách nhiệm nặng nề mà mình chẳng hề có chút chia xẻ với Thầy !!

Vậy hoá ra mình là những người học trò vô trách nhiệm với Thầy đến như vậy sao ?
Chỉ biết đòi hỏi và đón nhận những gì Thầy cho và xem như Ông Thầy phải có trách nhiệm phải làm cho mình như thế sao ?
Còn việc ổng làm sao để xoay sở với những trăn trở lo lắng trong công việc độ sinh cho mọi người thì mặc kệ ổng sao ?
Miễn là ông đáp ứng được nhu cầu cho mình là đủ rồi sao?
Còn người nào bị đem ra làm vật thế thân để cho mình có bài học kinh nghiệm xương máu của họ thì mặc xác họ luôn sao Huh
Vậy đâu là tình đồng môn, còn đâu là tình Thầy trò ?
Vậy hoá ra mình học đạo để làm cho con người trở nên " đông lạnh " như vậy sao ?










Logged
lengoctao27
Thành viên


Bài viết: 725


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: lengoctao27
Trả lời #4 vào lúc: 26-05-2010, 10:59 PM

Tớ thành tâm xin lổi quý bạn vì đã làm cho quý bạn không ngủ được và khó tập.Tớ thành tâm sám hối trước Thầy!Cáo chình!Bài học này thật là đã ngứa!!!
Logged
tnt
Thành viên


Bài viết: 614


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: tnt
Trả lời #5 vào lúc: 27-05-2010, 08:29 AM

Tớ thành tâm xin lổi quý bạn vì đã làm cho quý bạn không ngủ được và khó tập.Tớ thành tâm sám hối trước Thầy!Cáo chình!Bài học này thật là đã ngứa!!!
Grin Grin Grin
Logged
Trang: [1]   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 1.022 seconds với 19 câu truy vấn.