Thưa thầy hai tháng gần đây con tập dợt không đều, (*vì bị bệnh tật liên miên,có khi con ráng tập thì thấy nhức đầu nên biết mình đã quá 70% sức lực rồi nên không dám tập .....) .Chấm đỏ rất mờ ,có chỉ thoáng qua trong sát na....nhưng con không nản chí hể khỏe là con tập liền.......Và con chợt phát hiện ra là cứ mỗi lần con nằm tập(vì con có ít thời gian để ngồi)là nó ho,đàm nhớt ở đâu ở cổ họng nó đưa lên làm con ho gần chết,không tài nào tập được ,đàm thì ít ,mà không hiểu nhớt ở đâu cứ đưa lên ....có bữa ho quá, mệt quá con thiếp đi rồi ngủ hồi nào không hay....Ngộ một điều là nằm chơi, xem tivi , nói chuyện thì không sao, và ban ngày thì cũng không ho....Mà hể bắt đầu tập , điều thân hít thở xong ....niệm được vài niệm là ho....
Cắch chửa: Ăn một trái cốc sau đó là cột sợi chỉ vào cái hột, rồi ráng nuốt trộng cái hột nó vào rồi lại kéo cái hột nó ra, làm đi làm lại ba lần trước khi tập là nó ... hết. Nếu nó không hết thì nó chết

Chuyện rằng: Hồi xa xưa, do chê bà con niệm Phật là đồ cà chớn, rồi không dợt! Nên tới phiên mình dợt thì nghiệp nó không cho.
Nghe lời khuyên của chị em đi trước con, con đọc thầm trong tâm :
Con tên tuổi.......Nguyện cầu các oan gia trái chủ đừng quấy phá tôi nguyện cùng tôi tu tập để sớm thành Phật Đạo
Nam Mô Cầu sám hối Bồ Tát Ma Ha Tát.
Có bữa thì đở đở, nhưng có bữa cũng không.
Tất nhiên, là thầy có nói với con thì cũng chỉ là dùng cách sám hối. Nhưng thay vì con dùng thuốc cảm cúm để chữa bệnh thì con lại nhè ngay loại thuốc "Ung Thư" mà uống nên có lúc nó được, có lúc nó lại không. Con nên tự sám hối bằng cách là từ tốn niệm cái nhẹ nhất:
1. Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát (với ý đồ là sám hối, nếu sau vài niệm (bốn năm niệm) mà con lại cảm nhận là nó không có ổn. Thì con lại thay đổi
2. Nam Mô A Di Đà Phật (với sự tác ý là sám hối những tội mà mình đã vì tập tể mà làm). Nếu nó "chưa vào" thì cứ thay thế
3. Nam Mô Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Phật (với sự tác ý là sám hối những tội do cá nhân mà mình đã làm).
4. Sau cùng nếu "chưa vào" hay là "chưa an tầm" thì mới dùng câu Nam Mô Cầu Sám Hối Bồ Tát Ma Ha Tát.
Nếu mà cũng chưa được thì nhắm mắt đi ngủ đi vì có khi thân thể mình chưa có tập được vì đang "Bổ Túc Hồ Sơ" hay là đang cũng cố hệ thần kinh để rồi sau đó mới có thể tiến tu.
Sau khi nó cũng cố xong thì hết ho! Hê hê hê

3. Những hôm khỏe ngồi tập thì dù không thấy chấm đỏ , hoặc thấy thoáng qua,nhưng tình trạng cận định gần như suốt buổi tập(trung bình khoãng 30 phút).
Con nên làm cho mình vui lên vì "Cần Định" là cấp độ Tha Hóa Tự Tại, là cõi tiên cao nhất Dục Giới! Là ngầu lắm đó

Ai mà tu lên tới đây đều ăn mừng, chỉ riêng có Hoa Sen Trên Đá là ... chê nó thôi!
Con nên khuyến khích tâm thức mình và vui lên để mới có đủ pin để tiến tu. Không có sự khuyến khích và vui lên như vậy thì tu hành nó thành "Trách Nhiệm" Và từ Trách Nhiệm nó qua Danh Dự và từ đó: Thay vì tu cho vui thì càng khổ đế hơn nữa! mà quá khổ, quá nghiêm trang đến độ không còn tính khôi hài thì hết tu!
Mới đây trong lúc lên cơn tim và huyết áp ,lổ tai bên trái con nó nghe u,u,bùng bùng, một âm thanh kỳ lắm.(Nhưng từ hồi nào giờ dù huyết áp và tim lên cao vẩn không có) .Con linh cãm là con bị làm sao đó .Trong khi lòng con cứ quyết tâm tu tập mà con cứ bị bệnh,bị ho.......mà đi bác sỹ,khám , siêu âm.....thì con đâu có bị bệnh nặng nề gì lắm đâu,nên bác sỹ đâu dám cho thuốc mạnh......
Cứ như vậy , tu tập không đều đặn , đề mục của con cũng mờ và biến mất ,Con rất buồn khi thấy tiến trình tu tập của con bị tuộc lại,nhưng sức khỏe cứ như vầy hoài ,....Lúc trước con nằm tập đề mục đỏ và rất sáng, Ngày nào được tập và thấy chấm đỏ thì nguyên ngày đó con rất vui,còn ngày nào tập không thấy chấm đỏ là con hơi buồn, còn ngày nào ho,mệt , bệnh không tập được là cãm con thấy như mình có lổi,và không được vui..............Xin Thầy chỉ dạy cho con, vì thời gian không có nhiều để con tập ngồi , mà nằm là cứ như vậy đó ......ho...ho...Khổ thiệt.....Con Kính chúc Thầy khỏe ,để dẩn đường cho tụi con....
tiếng í í là Vô Thức
bên bán cầu trái (xí lộn, tibu đừ người quá nên nói lộn, nay nói lại): bên bán cầu phải, nó hoạt động đó, không có gì là ghê rợn lắm đâu. Có nghiã là nhờ nó ý ý nên linh tính nó càng bén nhạy hơn.