Hi, Thầy và các ACE!
Khi sớm con mơ thấy đầu mình bị ai đó bổ ra. Khi đó con có cảm giác bị đau phía đầu bên phải. Và nhận trong đầu mình có sâu bọ. Và người bổ đầu nói gì đó, đại loại là phải :"thay sọ" hay "xương sọ" gì đó. Đến khi tỉnh thì có vẻ cái đầu vẫn chưa được chữa xong thì phải

.
Thầy xem giấc mơ của con là thế nào ạ?
Qua đây Thầy xem luôn cho con xem cách con quán đề mục như thế có đúng không ạ

.
Kính!
Trong giấc mơ này diễn tả một tình trạng sửa chữa còn đang tiếp diễn.
Đức Bổn Sư gọi đây là tình trạng tu tập y như là lên dây đàn:
Dây đàn mà nó chùng quá thì đàn không được, vì âm thanh lại phát không ra.
Mà lên dây quá năng thì cây đàn trở nên rất là khó chơi (vì dây đàn quá cứng, nên những kỹ thuật luyến láy, rung, nhún, ép dây, đều không thể áp dụng được), cho tới đứt dây là hết đàn được luôn.
Như vậy phải biết lên dây thế nào cho nó đúng mức độ thì đàn với tiếng đàn rất là truyền cảm.
Mức độ lên dây đàn, vào thời nay, là đánh nốt LA và với giao động chuẩn là 440 chu kỳ trong một giây, được lấy ra từ dụng cụ gọi là diapason có khắc chữ A.
Tuning Guitar A440Thấy cũng khó khăn như điên hớ! Đó là mình còn nghe được, còn so sánh được, còn có chuẩn để đi tìm cho nó kêu thật là đúng.
Dây đàn "Công Phu":Nhưng khi lên dây đàn "Công Phu" thì hoàn toàn dựa vào "Phước Báu Vô Lậu". Chính cái Phước Báu này nó làm cho mình biết là nên dợt ở mức độ căn thẳng như thế nào (70% sức lực). Không có cái cảm tính này thì không thể làm ăn gì được.
Vô lý nhưng lại có lý:
Do chỉ cảm nhận bằng lình tính nên các Tổ và Thầy đã đưa ra môt phần cực kỳ vô duyên trong bài "Hồi Hướng Công Đức Tu Hành":
Đó là hồi hướng phần tu tập này đến các Chư Phật, Chư Tổ, Chư Thầy, Các Anh Em Huynh Đệ,... Việc hồi hướng này xem ra rất là vô duyên và hoàn toàn vô ích (vì những Ngài này... đâu có cần ba cái thứ lạt xoong, ve chai... này!).
Nhưng khi "Làm Đại" thì mới biết sự mầu nhiệm của sự hồi hướng này:
Lý do là mình nạp bài tập lại cho các Bậc Thầy chấm điểm! Và khi chấm xong là
các Ngài sẽ cố gắng đánh thức cái linh tính của tu sĩ! Có như vậy, tu sĩ mới có thể cảm nhận được rằng như vậy là chưa đủ, hoặc như kia là quá năng...
Cái tự hiểu này, có thể được trao truyền lại cho nhau chỉ khi nào cùng là Tứ Thiền Hữu Sắc, còn không tới được mức độ này là chỉ có mò,... mò,.... và cứ mò mà thôi. Và ai cũng bị như vậy.
Do vậy mà cũng nên tự biết cái sức của mình mà mình chơi.
Ngoài những kỹ thuật thiền định đã được phân tích kỹ lưỡng, thì
phần linh tính của hành giả cũng phải được đặt lên ngang hàng thì mới có thể tiến tu đều đều được.
Đọc ở chỗ này để biết là mình hay thiếu sót phần đầu tiên
https://www.hoasentrenda.com/fp/hoi-huong/hoi-huong-cong-duc-1190