Việc Nuôi Dạy Bé
Nên:- Tu Tập được xem là một thói quen tốt cho bé, chứ đừng kỳ vọng kết quả.
- Chơi với bé nhiều hơn là ra lệnh bé làm cái này cái nọ. Khen ngợi sách tấn bé, và điều chỉnh khi bé sai phạm. Khi bé nói dối là phải điều chỉnh ngay.
- Để cho em bé làm chứ mình không có làm thay- cả việc đạo lẫn việc đời.
- Nên nói những câu chuyện liên quan về nhân quả cho bé nghe.
- Nên cho bé đọc truyện tranh Phật giáo.
Không nên:- Không nên nói hoặc vẻ vời đường cho hưu chạy. (thí dụ: nói trước những chuyện chưa xảy ra cho bé).
- Không nên hỏi bé nhiều về việc tu tập, mà để tự bé thỏ thẻ kể chuyện bé “chơi” với đề mục của bé.
- Không nên so sánh người này người kia với bé.
- Không nên nói chuyện công việc làm ăn lời lỗ trước mặt bé.
- Không nên sân hận gây gổ trong gia đình trước mặt bé.
Trên đây là những điểm chính yếu được chia sẻ của chú Phước Nhỏ, người có rất nhiều kinh nghiệm trong việc hướng dẫn các Nhí và bé.
Bài trước lý ra tnt nên đặt nó nằm ở chỗ này thì sẽ đúng hơn! hihi
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=4569.msg22294#msg22294 Lời Cho Trẻ tiếp theo Khi viết những lời này tnt chỉ viết với những kinh nghiệm trong hoàn cảnh của tnt để chia xẻ cùng mọi nguời, chứ không nhằm phê phán hay chỉ trích bất cứ ai.
Vì chưa chắc cách chỉ bảo con của tnt là một mẫu mực để có thể đem áp dụng trong mọi truờng hợp.
Chúng ta có những hoàn cảnh khác nhau, bởi vì trong mỗi gia đình đều có những biệt nghiệp riêng của nó mà không gia đình nào giống gia đình nào cả.
Nên khi chúng ta đọc những kinh nghiệm của nguời khác thì hãy uyển chuyển để chọn lựa những gì phù hợp với hoàn cảnh của mình mà xử dụng …
Đừng đứng trong tâm trạng và hoàn cảnh của mình mà phán xét nguời viết thì thật là tội nghiệp !
Sinh con đã chẳng dễ mà dạy con càng khó hơn ! "Con cái không chỉ là con cái mà đó là những giấc mơ của cha mẹ !"Đối với tnt thì sự giáo dục đuợc bắt đầu từ lòng mẹ ! Mọi suy nghĩ và tâm tư của mình nói ra trong "
tầm nghe " của bé đều có chiều huớng tạo nên
tính cách của con sau này !
Để của cải lại, chưa chắc con đã giữ được, để sách Thánh Hiền chưa chắc con đọc được, chỉ có để lại sự tu tập cho con, thì chúng mới có thể dùng hoài không hết!
Nên
Tu Tập đối với tnt được xem như một thứ
Tài Sản quý giá nhất mà tnt có thể cho con mà không sợ bị mất !
Mỗi đứa trẻ ra đời đều mang theo vận mạng và nghiệp riêng của nó, đó là điều mà chúng ta không thể nào cuỡng cầu theo ý muốn của mình được.
Nên có được
thành Nhí hay không đều đó hoàn toàn tuỳ thuộc vào
vận mệnh của nó đối với Thế Gian này mà thôi !
Chúng ta hiểu chuyện
Tu tập là dựa trên nền tảng của
Phuớc báu và Nghiệp Quả thì không hề có chuyện giỏi hay dở, hoặc tính hơn thua cạnh tranh trong vấn đề tâm linh này được.
Đừng bao giờ nói với trẻ rằng:
- "
Tụi con tập coi đứa nào giỏi hơn " …
- "
Sao nó tập đuợc mà con tập không được "
- "
Chị đó tập giỏi ghê chưa, con hãy học theo chị đó " …
Điều đó hoàn toàn không đúng với tinh thần tu tập.
Mà vô tình đã gây nên trong suy nghĩ của bé sự
cạnh tranh, so sánh và tánh ganh tỵ.
Trẻ làm được hay không làm được đều tuỳ thuộc vào cái "
sức " do phuớc báu chi phối nó mà thôi …
Nên chúng ta chỉ có thể khen ngợi khích lệ Bé Tập trên tinh thần vượt lên với chính bản thân của nó, nghiã là ngày hôm nay làm giỏi hơn hôm qua và năm này thì đã tiến bộ nhiều hơn năm trước lắm rồi …
Hãy nói cho trẻ hiểu là "
Con đang tiến bộ từng ngày với sự tu tập của mình "
Phải để cho trẻ thấy được là
nó Tự Chiến Thắng với bản thân nó chứ không phải chiến thắng với kẻ khác.
Vì đây là sự Tu sửa trong chính tâm hồn và bản thân của Bé đối với Nghiệp lực để hoàn thiện chính mình và thoát khỏi sự Vô Minh … của cuộc đời nó, chứ không phải sự tranh giành quyền lực hay một vị thế gì với ai … trong cuộc sống này …
Đừng bao giờ quên rằng chính trong cách giáo dục của chúng ta sẽ hình thành nên tính cách của đứa nhỏ sau này !Đối với một đứa bé khi tu tập thành Nhí thì lại càng phải cẩn trọng hơn vì có rất nhiều cách làm hư bé rất dễ dàng:
"- Chúng ta sẽ làm hư nó bằng cách khen ngợi nó qúa lố
- Làm hư ý chí bằng cách, cái gì cũng chiều chuộng nó
- Làm hư trái tim nó bằng cách lo lắng tôn thờ qúa đáng " Cho dù nó là cái gì thì nó vẫn còn rất là trẻ con và ngây ngô …
Việc đạo nó có thể là thông thạo nhưng việc đời nó vẫn còn là một đứa con nít chưa hoàn thiện … nên chúng ta cần giúp nó về mặt đúng sai trên phương diện đời sống, để nó không phải đánh mất chính mình vì sự dạy bảo sai lệch của chúng ta …
Chúng ta may mắn có đuợc những bậc Chân Sư chân chính để dẫn đuờng chỉ bảo cho chúng ta, lèo lái để chúng ta có thể vượt qua những trở ngại đầy cam go và hiểm hóc của Nghiệp đang bủa vây xuống đời sống của trẻ … thì cách tốt nhất hãy nghe lời khuyên và sự chỉ bảo của Chú TiBu một cách cẩn thận nhất, để hòng không tiếp tay với Nghiệp huỷ hoại đi sự tu tập của Nhí !
Khi đuợc
làm cha mẹ của Nhí đó là ân phước nhưng cũng là một
trách nhiệm tối cao mà mình đuợc giao phó cho trọng trách nặng nề này !
Đừng bao giờ bắt Nhí dùng màn tivi để coi việc đời.
Vì chúng ta nên biết Thần Thông là con dao hai lưỡi nếu xử dụng không đúng cách thì chúng ta đã vô tình vi phạm giới luật, đồng thời rất hao tổn nguyên khí của chúng vào những vấn đề rất là vớ vẩn thì thật là qúa tội nghiệp cho trẻ! …
Làm cha mẹ chỉ là người nuôi duỡng và chăm sóc về mặt thân xác, còn Linh Hồn thì phải được sự diù dắt và chỉ bảo từng li từng tí của Chú.
Phải có sự
kết hợp, hỗ trợ ăn ý từ hai phiá như thế thì may ra
Nhí mới có cơ may phát triển trên con đuờng Đạo này !