Huynh 2 Tí cho đệ hỏi nhờ với nha:
1- Trong quy trình tập của Huynh thì cái thấy (điểm nhìn) nó đứng im trước rồi mới tới phần có chiều sâu và đen thui hay ngược lại vậy?
2- Cái thấy này là mình nhắm mắt và thư giãn con mắt 100% (mình quên mắt thịt) hay là có điều tiết mắt thịt? (đệ có đọc phần Thầy chỉ cho Tỷ TLT là
"nhìn chăm chăm như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó" - và đệ có thử nhìn như vậy thì thấy 2 mắt thịt nó điều tiết rất mạnh):
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=117.msg733#msg733Cái thấy của đệ lúc đó là chấm sáng trắng ( . ) như vầy và gần như không thể tô đỏ được. Mình phải hạ độ tập trung xuống (thư giãn mắt thịt hoàn toàn) và tác ý cho chấm trắng nó đỏ thì nó dễ thành màu đỏ hơn nhưng mình lại dễ bị ngủ hoặc dễ hôn trầm hơn (có lẽ do thư giãn hơi quá và do mình mệt nữa)
3- Khi mình tập mà điểm nhìn nó đứng im và mình tác ý là mình đang nhìn bằng cái gì thì mình tự biết là mình thấy qua Ajina? Và chỉ khi nào cái nhìn của mình nó hội tụ giao nhau tại tâm điểm thì cái thấy của mình nó mới đứng im hoàn toàn (lúc này mình không bị lé trái hay phải)?
Kiếncon nói tên TLT thì TLT lanh chanh đây
1.Cái không gian theo logic –TLT nghĩ là(đề mục) đứng im-trong không gian đen thui->từ từ có chiều sâu
Nếu mình chỉ lo để ý đến không gian trước thì đề mục mình tìm sẽ… khó ra (Thầy nói vậy-bài nào TLT quên rồi,tìm chưa ra).
Cho nên mình cứ lo tìm thấy đề mục thôi.Khi nó ra rồi thì tự động không gian đề mục nó “điều chỉnh” có chiều sâu .. (và khi tập thì TLT cũng thấy vậy đó)
2.Vấn dề này thì thật ra TLT hiện đang bị cái này : y chang như Kiến nói
-2a.Nếu nhìn chăm chăm vào màn đen đằng trước thì:
+ưu điểm : dễ tập trung cao vào 1 điểm đằng trước mặt,nếu tập khi đang ngủ thì nó làm mình tỉnh như..sáo,muốn ngủ thì ngủ ..khỏi được luôn
Cái nhìn ra đằng trước-như là của Chư Thiên (phải không ạ?

),nên khi mình mà đi ngủ và tập kiểu này, thì nó mà "vô xê" rùi - cái thấy đề mục rất rõ-và linh hồn dễ tập được khi ngủ cho tới sáng lun (như của Tinh Nam)
+Khuyết điểm: rất khó ra đề mục vì mình bị ảnh hưỡng của cái màn đen của mí mắt nhắm(như Chuối nói)
Nếu tập kiểu này khi ngủ,trong tình trạng người đang mệt và muốn ngủ thì nó sẽ làm mình bị hụt hơi ,và khi đó có cố vẽ đề muc cũng không cố được
-2b.Nếu hạ mi mắt xuống:y chang như Kiến nói
+ Ưu điểm: dễ vẽ và thấy đề mục
+ Khuyết điểm: dễ ngủ và rơi vào vọng tưởng,khi không có sức tập trung cao
Khi ngủ,mà tập theo cách này,thì linh hồn mình tập không có mạnh,dễ bị lang thang..nhất là khi cơ thể bị mệt mỏi muốn ngủ
*Không biết sao,nhưng trước mắt thì mình lợi dụng cái sẵn có :
-Khi tỉnh ban ngày,thì TLT tập theo cách 2b, vì mình tỉnh táo,mình dễ chú tâm,và đề mục dễ ra-mình “chơi” với nó lúc nào cũng được
-Khi ngủ ban đêm thì TLT ưu tiên cách 2a hơn vì dễ cho linh hồn nó tập
-Nhưng thật ra những lúc buồn ngủ quá thì nó cứ ..tá lả bùng binh thôi vì cứ muốn “hơi thở cuối cùng là thấy đề muc”nên khi thì cách 1,khi thì cách 2 và do đó khi thì mơ tùm lum,khi thì thở hụt hơi…
TLT cũng đang chờ kinh nghiệm của ai đó để mà giải quyết
(Thầy ới ơi !)
3.Cái vụ Ajna thì TLT thấy là như vậy :
Thường trong các bài của Thầy hay nói “phóng cái lực ra đằng trước mặt”
Nên với mình thì mình dồn tất cả “tâm hồn” ra đằng trước mặt (tìm đề mục)- như là khi xem …Ti vi ấy
Cho nên cái thấy đi từ cái Ajina…hay gì gì đó thì TLT cũng …quên mất nó lun
Chỉ thỉnh thoảng thì thấy nặng phần Ajina,nhưng cũng cứ “làm lơ “ nó,vì nếu để ý thì lại thấy..nhức nhức…trán ,rùi nhức nhức .. đầu….
Nên thôi “kệ tía nó” không chú tâm…,Chỉ lo “đằng trước mặt “ là ok thôi (không bị nhức gì ..ráo

)
TLT chỉ nói cái của mình,ACE nào có ý khác/thích hợp thì đóng góp cho tụi mình nha
TLT cám ơn
Kính