Xin góp ý nho nhỏ đợi Thầy

Số là Thiện Duyên vào chùa cũng hơn 1 năm rồi =)) Và tình trạng thì thật ra cũng không khá gì hơn Daisy.
Cơ mà nó có vài cái trò vui là vầy. Khi ngồi ngẫm lại cái thời gian mà mình chưa vào chùa này, và bây giờ thì tâm thức mình nó thay đổi khá là nhiều, và mình có thể thấy rõ điều này. Nó tĩnh lặng hơn, vui hơn (niềm vui pháp hơn mọi niềm vui mà

).
Mà để được cái tình trạng này thôi là đã thấy hết mấy giai đoạn rồi ^^
Như một đứa bé khi lớn lên hông còn thích chơi đồ chơi hồi con nít nữa. Cái tâm của tớ cũng vậy. Mỗi khi cái gì nó quá đáng xuất hiện trong tâm thì mình tự biết là ngộ quá... tự nhiên mày ở đâu ra cái điểu khiển tao, cơ mà tớ không dùng tâm trí để điều khiển hay triệt hạ nó mà tớ đưa cái giao động của nó về mức thanh tịnh (an trú chánh niệm đằng trước mặt + đề mục tu) thế là anh ta biến đâu mất ^^
Giai đoạn gần đây nhất của tớ là được ở một nơi vô cùng thanh tịnh trong 1 tuần thời gian đó tớ khá là có đà để đạp đổ được vài cái vô minh trong người ( đương nhiên là không thể nào là 100%, mình là cư sĩ mà =)) ). Tuy nhiên tớ không cố chấp như hồi trước mà thoải mái hơn, không có ghiềm ép cái tâm mình vào trạng thái tuyệt hảo mà cứ tàn tàn =)) Tu tập thì vẫn cố gắng và tinh tấn nhưng mình phải nhớ là mình vẫn ở trong xã hội hông phải lên núi hay vào rừng tu cho nên cứ thong thả ^^
Còn nói về đề mục thì quả thật là tớ còn chưa quán ra được chấm đỏ =)) Nó theo kiểu hên xui nhiều khi không làm gì lại ra hahahaa
Mí lị nghe daisy nói cái khoản ăn ngay nói thật mới nhớ là thầy có bảo nên móc một cái là vì mình còn ngoài xã hội nên chỉ nói thật trong một khu vực nhất định thôi, đại khái là cái nơi thanh tịnh nhất của mình, chổ mình tu hành chả hạn.
Mí lị, daisy đừng nên uể oải, cứ vui số 10 mà thẳng tiến ^^ cái trò buồn bực chỉ tổ dẫn mình tới ngã quỷ thôi ^^
Tinh nhất nhá đạo hữu hề hề