Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 04:50 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 89 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1]   Xuống
 
Chủ đề: Làm gì có lợi cho linh hồn cũa mỉnh  (Đọc 6560 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
TLT
Thành viên


Bài viết: 845


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TLT
vào lúc: 27-11-2010, 11:24 PM

Trích dẫn
Trong vấn đề tập không được vì bận có rất nhiều nguyên nhân. Nhưng lại có hai nguyên nhân chính:
a. Đứng núi này trong núi nọ: Khi thì là Thầy tu, khi là cư sĩ, và cứ chần chờ cho thật là đúng nhân duyên nên:

Hẹn lần, hẹn mòn cho tới khi nó rối bời lên thì mới tu hành.
Tại... bởi... vì... nên bây giờ nó ra nông nỗi này.
b. Dạng cư sĩ cũng cứ hẹn lần hẹn mòn, theo kiểu

Tui biết tu là tốt ghê lắm, thế nhưng...
Để tui đũ vốn cái đã! Và như vậy cho tới chết luôn.

Cả hai dạng tu sĩ này chết trong sự hối hận và khi tái sanh đợt này thì làm lại cuộc đời. Nhân quả không đúng y chang như kiếp trước! Nhưng các dạng tu sĩ này cứ rơi vào trường hợp vướng bận này hoài thôi.

Làm sao mà thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn này?
Chỉ có một cách là dạy cho linh hồn nó hiểu là có nhiều cảnh giải thoát cao đẹp hơn, tui còn rất nhiều việc phải làm! Và kế đó là chứng một lần cái cảm giác vui hạnh phúc, an lạc, nhẹ nhàng trong công phu (khi đề mục xuất hiện). Từ cái mớm về tính cách thiết thực của hạnh phúc này mà tâm ngu muội thấy rằng đây là chuyện có thật và nó sẽ thay đổi tầm nhìn và sẽ tìm cách giải quyết cái bế tắt này.

Và các câu cầu nguyện bên Đạo

Trích dẫn
Cuộc sống là một chuỗi làm việc xen lẫn với nghỉ ngơi. Có những giây phút đặc biệt trong ngày dành cho việc cầu nguyện, và cũng có những thời gian riêng biệt trong năm dành cho việc tĩnh tâm. Thời gian riêng biệt ấy không có gì khác hơn là giúp con người được tỉnh thức hơn, sãn sàng hơn, tươi mát hơn để gặp gỡ Chúa trong từng phút giây của cuộc sống và trong mọi sinh hoạt hàng ngày, và đặc biệt là để "Linh hồn bắt kịp thể xác."
***
Lạy Chúa, xin ban cho con nhận biết rằng sống ở đời này là con đang trên đường hành hương về Nước Chúa. Vậy mục đích của con là đạt sự sống đời đời, sau thời gian ngắn ngủi Chúa ban cho ở trần gian. Xin cho con biết khôn ngoan lo cho hạnh phúc vĩnh hằng, chứ đừng vì những nhu cầu của đời sống hiện tại mà quên đi mục đích chính yếu của con là Nước Trời. Amen.

Chú ui! Cho con hỏi
Con thấy ở bên Đạo các câu kinh hay có chữ linh hồn và quan tâm đến linh hồn
Con đọc và thấy nội dung tựa tựa ‎ như chú khuyên tụi con(nhưng hơi khác khác về …đích đến)
Con thấy mờ mờ ảo ão về chữ " linh hồn" này ,mà con tìm chữ để hõi từ bữa đến giờ mà vẫn khó diễn tả làm sao í!

1/Chú ,tại sao ở bên Đạo ng ta chủ iếu linh hồn chĩ  mục tiêu  đi  đến là ..
À,mà thui,con hỏi zị dễ  đụng chạm mà Chú cũng khó trả lời
Con  chĩ  hỏi chũ iếu ,làm sao, cách nào thì có lợi cho linh hồn nha chú

2/Trong con người mình hiện tại ,thì linh hồn là cái gì ạ? Nó là tâm thức,là ‎‎‎ ý‎ đinh,…?
Thói quen có phải là 1 phần tạo nên linh hồn ?

3/Với ng ở cõi Ta bà này ,linh hồn gắn với « thân xác « cõi ta bà  và bị ràng buộc bời thân xác cõi này,
Nếu ở cõi  A Tu La,linh hồn  gắn với « thân xác « A Tu La phải ko ạ ?
Còn ở cõi Trung giới/thân Trung ấm ,linh hồn là linh hồn không ? hay linh hồn gắn với « thân xác » cõi trung giới hả Chú ?
Ỡ cõi nào thì linh hồn là linh hồn (ko gắn cái gì hết)?
 
3/Khi minh ngũ ,mình mơ thì mình hay thấy mình đi lang thang ..và không nhớ gì hết
Ngoại con nói đó là «  hồn dại » của mình(như mình khi chêt sẽ như zị)?
Hoăc  có khi mình mới ngủ dậy ,mê mê tỉnh tỉnh mình thấy mình cũng « dại dại khờ khờ »
Hoặc con  thường nghe ng ta nói cái « linh » của ng nào đó mạnh quá hay iếu quá  –thể hiện khi chết rùi thì ng ta hiện rõ ra cho nhìu ng thấy...hay phãi ăn hương đồ ăn cho nó mạnh lên...
Linh hồn khi nào nó « dại /iếu »,khi nào nó « mạnh ? nó « ăn «  cái gì để nó phát triền  mạnh  hả Chú?
Nếu nói rắng linh hồn mạnh do tu tập thì con nghe  ( hok thấy ) rằng có những ng ,linh hồn ng ta tác động vào cái gì đó ,hay vẫn sai khiến /ăn hiếp ng khác mặc dù họ  ng ta ko tu  tập gì cả  -có phải do nghiệp và phước báu ? và nó còn rơi rớt sau khi ...chết ?

4/ Một ng bị thôi miên thì có phải cái «  linh hồn » của ng đó ,bị điều khiển bởi ng thôi miên  nên họ làm theo,nhớ lại ...? Và linh hồn của ng thôi miên có năng lực  gì đề mà « thôi miên «  được ng kia ? Hay là chỉ do nhân duyên giũa 2 ng với nhau nên họ làm được ?

5/Nếu có thể chú chỉ thêm cho tụi con biết cách tác động (nên và ko nên )đến "linh hồn " ng thân (ng sống )trong gia dinh  ?
Mối linh cãm /liên hê ng thân (về linh hồn)vẫn tác động trong bao nhiu kiếp sống (như Cửu Huyền Thất Tổ)?

6/Khi con đọc những lời cầu nguyện (bên đạo)trên thì con thấy  nếu mình chú y‎ về phần « tinh thần » (suy ngẫm,cầu nguyện..)nhìu thì linh hồn mình được « tỉnh thức «  nhìu hơn –phải ko ạ ?
Một ngưới thường xuyên sống  và làm việc  bằng nghề nghiệp về tinh thần VD như nhà văn,họa sĩ,thi sĩ,.. thì ng ta chú y ‎ nhìu về cảm xúc, tinh thần,cảm giác....  thì  cái « linh hồn » của ng ta sẽ  nhạy cảm hơn hơn những ng làm nghề khác phải ko chú ? nhưng linh họ có « mạnh «   hơn ko nếu sản phãm công việc của họ là đúng (là viết đúng,nói đúng,ko thiên vị,..) ?
Với những nghề nghiệp khác,trong cuộc sống hàng ngày thì làm như thế nào để  « linh hồn » minh  mạnh/phat triển hơn ngoài chuyện tập hàng ngày như Chú và cô Vân đả chỉ ?
Thời gian cho cuộc sống nó chiếm nhìu thời gian quá,chưa kể đến việc chăm sóc gia đỉnh,.Như vậy thì việc "tập cho linh hồn tốt"  sẽ ít hơn vì sức khoẽ có han.Có khi nào đến 1 lúc nào đó "linh hồn " mình nó mạnh và nó bảo mình "đổi nghề " hay " nghĩ việc" vì nhu cầu của nó muốn cao hơn và mình phải làm theo ? hay là do nhân duyên chín muồi ?

6/Lúc trước kia (chưa biết HSTD )rất có nhìu ng  ng hỏi con « tu là gì/  để làm gì ?có thấy hạnh phúc đâu ? sao không sống bình thường cho sướng ? »
Con nói đại : Tu là  để  nâng cao « làn sóng » tâm linh của mình lên ,để mình có thể với tới « cảnh giới « có  « làn sóng » cao hơn- bằng cach thiền .
Và chính vì vậy tại sao ng  tu sẽ  thấy hạnh phúc hơn ng ngoài vì họ thấy được cảnh giới cao hơn do « làn sóng » của họ bắt được « đài « cõi trên -,mà ng ngoài ko hiểu cứ tưởng là họ ...ko hưởng thụ được gì cả (Nói được đến đây thì ...ngưng vì  thiền ra làm sao,tâm linh ra làm sao thì con ..ko biêt .)
Bi giờ thì con sẽ đổi chữ " tâm linh" thành là " linh hồn " và con hiểu như zị là ....có sai cái gì ko ạ ?(đễ khi ng ta hỏi thì con vẫn ....nói zị và ...  biết cách rùi)  Grin

Chú ui! Chú khoẻ rùi hãy ghi nha

Con cám ơn
Kính




Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #1 vào lúc: 30-11-2010, 11:09 PM

Trích dẫn
Trong vấn đề tập không được vì bận có rất nhiều nguyên nhân. Nhưng lại có hai nguyên nhân chính:
a. Đứng núi này trong núi nọ: Khi thì là Thầy tu, khi là cư sĩ, và cứ chần chờ cho thật là đúng nhân duyên nên:

Hẹn lần, hẹn mòn cho tới khi nó rối bời lên thì mới tu hành.
Tại... bởi... vì... nên bây giờ nó ra nông nỗi này.
b. Dạng cư sĩ cũng cứ hẹn lần hẹn mòn, theo kiểu

Tui biết tu là tốt ghê lắm, thế nhưng...
Để tui đũ vốn cái đã! Và như vậy cho tới chết luôn.

Cả hai dạng tu sĩ này chết trong sự hối hận và khi tái sanh đợt này thì làm lại cuộc đời. Nhân quả không đúng y chang như kiếp trước! Nhưng các dạng tu sĩ này cứ rơi vào trường hợp vướng bận này hoài thôi.

Làm sao mà thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn này?
Chỉ có một cách là dạy cho linh hồn nó hiểu là có nhiều cảnh giải thoát cao đẹp hơn, tui còn rất nhiều việc phải làm! Và kế đó là chứng một lần cái cảm giác vui hạnh phúc, an lạc, nhẹ nhàng trong công phu (khi đề mục xuất hiện). Từ cái mớm về tính cách thiết thực của hạnh phúc này mà tâm ngu muội thấy rằng đây là chuyện có thật và nó sẽ thay đổi tầm nhìn và sẽ tìm cách giải quyết cái bế tắt này.
================================================================================
=================Bà Con đọc chầm chậm, đường lại cực kỳ trơn trợt============
Và các câu cầu nguyện bên Đạo

Trích dẫn
Cuộc sống là một chuỗi làm việc xen lẫn với nghỉ ngơi. Có những giây phút đặc biệt trong ngày dành cho việc cầu nguyện, và cũng có những thời gian riêng biệt trong năm dành cho việc tĩnh tâm. Thời gian riêng biệt ấy không có gì khác hơn là giúp con người được tỉnh thức hơn, sãn sàng hơn, tươi mát hơn để gặp gỡ Chúa trong từng phút giây của cuộc sống và trong mọi sinh hoạt hàng ngày, và đặc biệt là để "Linh hồn bắt kịp thể xác."

"Bắt kịp thể xác" tức là từ nhẹ nhàng sang nặng nề. Thì đâu có được.
Nhìn cho kỹ hình diễn tả cảnh cầu nguyện (hình của Chuá Jesus) thì lúc nào Ngài cũng nhìn lên. Vã lại những ánh sáng phát ra từ thiên thần là từ trên phát xuống. Như vậy khái niệm "bắt kịp thể xác" là đem cái nhẹ nhàng (linh hồn) xuống cái thể xác (nặng nề) là không hợp lý.
Vì coi chừng có trường hợp bị nhập, hoặc là trường hợp nói tiếng lạ mà chẳng ai hiểu hay được lợi lạc gì cả. Vì ngay trong kinh Thánh có nói đến là: Đã nói Tiếng Lạ thì xin luôn Ơn Dịch Tiếng đó (để nhiều người hiểu).
Trích dẫn
***
Lạy Chúa, xin ban cho con nhận biết rằng sống ở đời này là con đang trên đường hành hương về Nước Chúa. Vậy mục đích của con là đạt sự sống đời đời, sau thời gian ngắn ngủi Chúa ban cho ở trần gian. Xin cho con biết khôn ngoan lo cho hạnh phúc vĩnh hằng, chứ đừng vì những nhu cầu của đời sống hiện tại mà quên đi mục đích chính yếu của con là Nước Trời. Amen.
Câu này thì đúng 100%, vì ai mà không ưa? Nhưng không có cách để làm một cách cụ thể.
Trích dẫn
Chú ui! Cho con hỏi
Con thấy ở bên Đạo các câu kinh hay có chữ linh hồn và quan tâm đến linh hồn
Con đọc và thấy nội dung tựa tựa ‎ như chú khuyên tụi con(nhưng hơi khác khác về …đích đến)
Con thấy mờ mờ ảo ão về chữ " linh hồn" này ,mà con tìm chữ để hõi từ bữa đến giờ mà vẫn khó diễn tả làm sao í!

Khó là vì chưa có kinh nghiệm về "xuất hồn".
Trích dẫn
1/Chú ,tại sao ở bên Đạo ng ta chủ iếu linh hồn chĩ  mục tiêu  đi  đến là ..
À,mà thui,con hỏi zị dễ  đụng chạm mà Chú cũng khó trả lời
Con  chĩ  hỏi chũ iếu ,làm sao, cách nào thì có lợi cho linh hồn nha chú

Bàn về linh hồn thì nên biết về những chiều trong không gian:

Trong không gian vật lý thì có ba chiều.
Trong không gian linh hồn thì nó cũng có ba chiều: Nếu linh hồn chỉ hoạt động trong hệ thống Vật Lý.
Ví dụ:
1. Khi xuất hồn xuống đất: Tibu nhắm ngay cái đồi Quan Thuế phía bên phải dốc Hải Thượng Đà Lạt và bay vào đó coi ra sao? Chỉ thấy màu nâu, rồi màu vàng, rồi màu trắng đồng thời biết là mình đang bay sâu xuống đất và có cảm nhận được áp lực càng lúc càng nặng (y như là lặn thẳng, sâu xuống nước vậy).
2. Tibu xuống Xích Đạo và bay vòng quanh Trái Đất khi bay nhanh như vậy ( 2 phút cho 1 vòng) thì cảm nhận lực của gió và nghe vù vù ào ào bên tai. Vẫn cảm nhận được lực cản.
3. Giấc mơ giải bài toán khó: Tibu bí! Và đừ quá, lết lên giường và ngủ. Vừa chợp mắt thì thấy mình vẫn ngồi trên ghế và tiếp tục làm bài và khi giải ra thì vui quá mà ... tỉnh dậy luôn. Ngồi vào ghế và giải ra bài toán đó.
Hiện tượng, cảm giác ngồi vào ghế, cầm viết ... đều như thật, nhưng chỉ là trong mơ mà thôi.

Không gian tâm thức:
Chiều hoa sen:
Khi di chuyển từ nơi này đi nơi khác: tibu được gói lại trong hoa sen và ở vào tư thế cuộng tròn lại y như là bào thai và được các Ngài (Quan Thế Âm Bồ Tát, hoặc là các vị Phật như là Ngài A Di Đà Phật) quăng bay vào không gian với vận tốc kinh hồn.
Khi bị quăng như vậy thì:
1. Trong sức chịu đựng của mình thì còn ngồi ngay ngắn
2. Quá sức chịu đựng thì bị lộn tùng phèo trong hoa sen.
Chiều màn tivi:
1. Dùng màn tivi quán ra vùng muốn đi
2. Tác ý vào đó là tới nơi đó liền. Nhí dùng danh từ là "leo vào màn tivi".

Xa Gần:
Khi đi xa thì thân thể mềm như xác chết, các bắp thịt bệu ra. Có sắc thái y như là một xác chết. Khi tỉnh lại thì cần tới một giờ đồng hồ trở lên.
Trích dẫn
2/Trong con người mình hiện tại ,thì linh hồn là cái gì ạ? Nó là tâm thức,là ‎‎‎ ý‎ đinh,…?

Nó là một thân thể khác, y như khi mình sống.
Trích dẫn
Thói quen có phải là 1 phần tạo nên linh hồn ?

Không, mà nó là một dạng thân thể khác, nó ù lỳ vào những lúc đâu, hay là khi người thường nằm mơ. Nhưng khi được tập dợt đúng cách thì nó như thật vậy đó. Có khi còn mạnh hơn gắp ba lần nữa đó.
Trích dẫn
3/Với ng ở cõi Ta bà này ,linh hồn gắn với « thân xác « cõi ta bà  và bị ràng buộc bời thân xác cõi này,
Nếu ở cõi  A Tu La,linh hồn  gắn với « thân xác « A Tu La phải ko ạ ?
Còn ở cõi Trung giới/thân Trung ấm ,linh hồn là linh hồn không ? hay linh hồn gắn với « thân xác » cõi trung giới hả Chú ?
Ỡ cõi nào thì linh hồn là linh hồn (ko gắn cái gì hết)?

Ở cõi thuộc dạng Trái Đất (có nhiều Trái Đất lằm) thì chỗ đó có thể xác rồi linh hồn, và sau cùng là tư tưởng. Chỗ đó có hiện tượng chết.
Những chỗ khác không có chết, nên khi sướng thì sướng hoài, khổ thì khổ hoài. Nhưng cái gì cũng phải "Hết". Khi hết sướng thì họ vẫn biết và cảm nhận rằng sướng ít hơn.
Khi hết khổ thì cũng như vậy có nghiã là bớt khổ và hai trường hợp sự hiểu biết nó liên tục.
Nhưng nên nhớ là cảm giác khổ hoặc là sướng: Nó có thể kéo dài cả triệu năm trái đất.
Trích dẫn

3/Khi minh ngũ ,mình mơ thì mình hay thấy mình đi lang thang ..và không nhớ gì hết
Ngoại con nói đó là «  hồn dại » của mình(như mình khi chêt sẽ như zị)?
Hoăc  có khi mình mới ngủ dậy ,mê mê tỉnh tỉnh mình thấy mình cũng « dại dại khờ khờ »
Hoặc con  thường nghe ng ta nói cái « linh » của ng nào đó mạnh quá hay iếu quá  –thể hiện khi chết rùi thì ng ta hiện rõ ra cho nhìu ng thấy...hay phãi ăn hương đồ ăn cho nó mạnh lên...
Linh hồn khi nào nó « dại /iếu »,khi nào nó « mạnh ? nó « ăn «  cái gì để nó phát triền  mạnh  hả Chú?
Linh hồn không thể nào mạnh khi ăn uống. Mà nó chỉ mạnh khi làm việc thiện hoặc là do mức độ tập trung tư tưởng để làm một việc gì đó (như là việc phá phách của quỷ) và dĩ nhiên là nó rất là mạnh khi nó nhập vào được chánh định mà thôi.
Trích dẫn
Nếu nói rằng linh hồn mạnh do tu tập thì con nghe  ( hok thấy ) rằng có những ng ,linh hồn ng ta tác động vào cái gì đó ,hay vẫn sai khiến /ăn hiếp ng khác mặc dù họ  ng ta ko tu  tập gì cả  -có phải do nghiệp và phước báu ? và nó còn rơi rớt sau khi ...chết ?

Chuyện này xảy ra chỉ trong một thơì gian ngắn, do sự tập trung tư tưởng của linh hồn (như chuyện ma nhập, lên đồng, ma theo,…).
Trích dẫn
4/ Một ng bị thôi miên thì có phải cái «  linh hồn » của ng đó ,bị điều khiển bởi ng thôi miên  nên họ làm theo,nhớ lại ...?
Khi bị thôi miên thì người bị thôi miên hiện hữu bên này khoảng 20% còn bị rơi vào Tứ Thiền (80%) do đó mà khi nghe người này nói gì thì sẽ có thể mở thần nhãn để thấy này thấy nọ. Tuy nhiên không thể thấy tự ý mình được mà chỉ có thể thấy được cái phần do người thôi miên đề nghị mà thôi.
Ví dụ: Người bị thôi miên nghe người thôi miên nói rằng:
- - Chiều hôm qua anh có đi trên đường Duy Tân?
- - Đúng tui có đi trên đường đó vào ngày hôm qua.
- - Trong khi đi như vậy chiếc xe Lam (xe máy ba bánh) nó chạy lên dốc mang bản số mấy?
Nghe hỏi như vậy thì người bị thôi miên tự nhiên thấy chiếc xe đang lên dốc và tự nhiên cái thấy nó nhìn vào bản số xe và nó thâu gần lại để có thể đọc được một cách chính xác.
Trích dẫn
Và linh hồn của ng thôi miên có năng lực  gì đề mà « thôi miên «  được ng kia ? Hay là chỉ do nhân duyên giũa 2 ng với nhau nên họ làm được ?

Họ có kỷ thuật làm cho người ta vào giấc lơ tơ mơ và tạm thời ở vào Tứ Thiền Hữu Sắc.
Trích dẫn
5/Nếu có thể chú chỉ thêm cho tụi con biết cách tác động (nên và ko nên )đến "linh hồn" ng thân (ng sống )trong gia dinh?
Mối linh cãm /liên hê ng thân (về linh hồn)vẫn tác động trong bao nhiu kiếp sống (như Cửu Huyền Thất Tổ)?
Chỉ có một cách duy nhất, vô hại nhất và chính xác là người đó phải nhập Tứ Thiền Hữu Sắc. Ngoài ra không còn cách nào hết.
Trích dẫn
6/Khi con đọc những lời cầu nguyện (bên đạo)trên thì con thấy  nếu mình chú y‎ về phần « tinh thần » (suy ngẫm,cầu nguyện..)nhìu thì linh hồn mình được « tỉnh thức «  nhìu hơn –phải ko ạ ?

Không được đâu Grin vì chỉ là lời nói, và không có cách nào để tác ý và liên lạc với thế giới bên kia (một thế gìới còn phức tạp gấp 100 ngàn lần so với thế giới bên này.)
Trích dẫn
Một ngưới thường xuyên sống  và làm việc  bằng nghề nghiệp về tinh thần VD như nhà văn,họa sĩ,thi sĩ,.. thì ng ta chú y ‎ nhìu về cảm xúc, tinh thần,cảm giác....  thì  cái « linh hồn » của ng ta sẽ  nhạy cảm hơn hơn những ng làm nghề khác phải ko chú ? nhưng linh họ có « mạnh «   hơn ko nếu sản phãm công việc của họ là đúng (là viết đúng,nói đúng,ko thiên vị,..) ?

Cũng không luôn, mà chỉ được cái trí thông minh hơn người. Chớ linh hồn chỉ trưởng thành khi người sắn tay áo lên đích thân làm việc thiện.
Trích dẫn
Với những nghề nghiệp khác,trong cuộc sống hàng ngày thì làm như thế nào để  « linh hồn » minh  mạnh/phat triển hơn ngoài chuyện tập hàng ngày như Chú và cô Vân đả chỉ ?

Giúp người bất vụ lợi.
Trích dẫn
Thời gian cho cuộc sống nó chiếm nhìu thời gian quá,chưa kể đến việc chăm sóc gia đỉnh,.Như vậy thì việc "tập cho linh hồn tốt"  sẽ ít hơn vì sức khoẽ có han.Có khi nào đến 1 lúc nào đó "linh hồn " mình nó mạnh và nó bảo mình "đổi nghề " hay " nghĩ việc" vì nhu cầu của nó muốn cao hơn và mình phải làm theo ? hay là do nhân duyên chín muồi ?

Không có chuyện đó, nó trưởng thành thì nó khôn lắm, nên có chuyển biến gì thì nó từ từ mà làm chớ không có gấp rút gì cả.
Trích dẫn
6/Lúc trước kia (chưa biết HSTD )rất có nhìu ng  ng hỏi con « tu là gì/  để làm gì ?có thấy hạnh phúc đâu ? sao không sống bình thường cho sướng ? »
Con nói đại : Tu là  để  nâng cao « làn sóng » tâm linh của mình lên ,để mình có thể với tới « cảnh giới « có  « làn sóng » cao hơn- bằng cach thiền .
Và chính vì vậy tại sao ng  tu sẽ  thấy hạnh phúc hơn ng ngoài vì họ thấy được cảnh giới cao hơn do « làn sóng » của họ bắt được « đài « cõi trên -,mà ng ngoài ko hiểu cứ tưởng là họ ...ko hưởng thụ được gì cả (Nói được đến đây thì ...ngưng vì  thiền ra làm sao,tâm linh ra làm sao thì con ..ko biêt .)
Bi giờ thì con sẽ đổi chữ " tâm linh" thành là " linh hồn " và con hiểu như zị là ....có sai cái gì ko ạ ?(đễ khi ng ta hỏi thì con vẫn ....nói zị và ...  biết cách rùi)  Grin
Chú ui! Chú khoẻ rùi hãy ghi nha
Con cám ơn
Kính

Đúng nếu đối tượng là Đạo Thiên Chúa.
Và sai nếu là Đạo Phật, vì Đạo Phật không chấp nhận có linh hồn trường cữu. Mà chỉ tạm thời đề cập đến nó trên đường đi tới Niết Bàn.
Logged
vuacolau
Thành viên


Bài viết: 86


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: vuacolau
Trả lời #2 vào lúc: 01-12-2010, 12:07 AM

Trích dẫn
Trích dẫn
6/Lúc trước kia (chưa biết HSTD )rất có nhìu ng  ng hỏi con « tu là gì/  để làm gì ?có thấy hạnh phúc đâu ? sao không sống bình thường cho sướng ? »
Con nói đại : Tu là  để  nâng cao « làn sóng » tâm linh của mình lên ,để mình có thể với tới « cảnh giới « có  « làn sóng » cao hơn- bằng cach thiền .
Và chính vì vậy tại sao ng  tu sẽ  thấy hạnh phúc hơn ng ngoài vì họ thấy được cảnh giới cao hơn do « làn sóng » của họ bắt được « đài « cõi trên -,mà ng ngoài ko hiểu cứ tưởng là họ ...ko hưởng thụ được gì cả (Nói được đến đây thì ...ngưng vì  thiền ra làm sao,tâm linh ra làm sao thì con ..ko biêt .)
Bi giờ thì con sẽ đổi chữ " tâm linh" thành là " linh hồn " và con hiểu như zị là ....có sai cái gì ko ạ ?(đễ khi ng ta hỏi thì con vẫn ....nói zị và ...  biết cách rùi)  Grin
Chú ui! Chú khoẻ rùi hãy ghi nha
Con cám ơn
Kính
Đúng nếu đối tượng là Đạo Thiên Chúa.
Và sai nếu là Đạo Phật, vì Đạo Phật không chấp nhận có linh hồn trường cữu. Mà chỉ tạm thời đề cập đến nó trên đường đi tới Niết Bàn.[/quote]
       
     
       Chào Bác !
       Nếu vậy thì : trong một con ngừơi có hai thể , một là thể "xác "và một thể "linh hồn "( xưa nay vẫn nói thế ) . Và trong      phuơng pháp tu của Bác có nhắc nhở mọi ngừơi rằng : '' trước khi ngủ vẫn nhắc "Tâm " mình rằng giữ đề mục và đi vào giấc ngủ với đề mục ..v.v...vậy ''Tâm " ở đây có phải là "linh hồn" không ? .
      Tại sao Bác lại nói :
      Đúng nếu đối tượng là Đạo Thiên Chúa.
      Và sai nếu là Đạo Phật, vì Đạo Phật không chấp nhận có linh hồn trường cữu. Mà chỉ tạm thời đề cập đến nó trên đường đi tới Niết Bàn.[/quote]  .
     
       Bác có thể nói rõ thêm không , chứ em còn lùng bùng chưa thông đâu ạ .
        Cảm ơn Bác .
             VCLvợ

     
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #3 vào lúc: 01-12-2010, 05:45 AM

Trích dẫn
Trích dẫn
6/Lúc trước kia (chưa biết HSTD )rất có nhìu ng  ng hỏi con « tu là gì/  để làm gì ?có thấy hạnh phúc đâu ? sao không sống bình thường cho sướng ? »
Con nói đại : Tu là  để  nâng cao « làn sóng » tâm linh của mình lên ,để mình có thể với tới « cảnh giới « có  « làn sóng » cao hơn- bằng cach thiền .
Và chính vì vậy tại sao ng  tu sẽ  thấy hạnh phúc hơn ng ngoài vì họ thấy được cảnh giới cao hơn do « làn sóng » của họ bắt được « đài « cõi trên -,mà ng ngoài ko hiểu cứ tưởng là họ ...ko hưởng thụ được gì cả (Nói được đến đây thì ...ngưng vì  thiền ra làm sao,tâm linh ra làm sao thì con ..ko biêt .)
Bi giờ thì con sẽ đổi chữ " tâm linh" thành là " linh hồn " và con hiểu như zị là ....có sai cái gì ko ạ ?(đễ khi ng ta hỏi thì con vẫn ....nói zị và ...  biết cách rùi)  Grin
Chú ui! Chú khoẻ rùi hãy ghi nha
Con cám ơn
Kính

Trích dẫn
Đúng nếu đối tượng là Đạo Thiên Chúa.
Và sai nếu là Đạo Phật, vì Đạo Phật không chấp nhận có linh hồn trường cữu. Mà chỉ tạm thời đề cập đến nó trên đường đi tới Niết Bàn.
     
=================================================================================      
Trích dẫn
      Chào Bác !
       Nếu vậy thì : trong một con ngừơi có hai thể , một là thể "xác "và một thể "linh hồn "( xưa nay vẫn nói thế ) . Và trong      phuơng pháp tu của Bác có nhắc nhở mọi ngừơi rằng : '' trước khi ngủ vẫn nhắc "Tâm " mình rằng giữ đề mục và đi vào giấc ngủ với đề mục ..v.v...vậy ''Tâm " ở đây có phải là "linh hồn" không ? .

Không, "Tâm" không phải là linh hồn. Nhưng việc giữ đề mục lại làm cho linh hồn mạnh hơn lên (do hiện tượng nhập được vào Chánh Định). Khi linh hồn mạnh thì có đủ sức phán đoán này nọ. Đủ sự hiểu biết để biết rất là rành: Đâu là "Nhà Chúa". đâu không phải là "Nhà Chúa".
 
Trích dẫn
    Tại sao Bác lại nói :
      Đúng nếu đối tượng là Đạo Thiên Chúa.
Là vì theo Kinh Thánh đã ghi rất là tổng quát rằng chỉ cần ... đi lên là gặp "Nhà Chuá". Theo thông tin, cũng được ghi lại trong Kinh Thánh, trong câu: Được thấy mặt Chúa Sáng Láng, Vui Vẻ vô cùng, Amen.
Theo kinh nghiệm "đi lên" thì tibu thấy rât là hiếm những ai mà thấy được "Mặt Chuá" y như là Kinh Thánh đã ghi. Mà chỉ thấy cảnh hơi sáng một tý thì đã tưởng lầm và bay ngay vào đó.

Cái tai hại là không có ai biết là nó sáng tới cở nào!
================================================================================
Kinh nghiêm của Bé Hạt Tiêu và Ánh Sáng

Bé Hạt Tiêu khi xuất hồn và đã Ngộ Đạo và có trình bày về kinh nghiệm này:

Bé thấy Ánh Sáng mạnh ghê lắm: Bé bay vào thì bị hai lực cùng một lúc xảy ra:
1. Một lực hút Bé vào
2. Và đồng thời một lực đẩy Bé ra.
Bé bị mất linh hồn ngay lúc này (Do lực đẩy ra) và chỉ còn lại cái tư tưởng.
Bé (lúc này, chỉ còn có cái tư tưởng), Bé vẩn bị tác dụng của hai lực trên.
Một lực tiếp tục hút Bé vào và đồng thời một lực cũng lại đẩy (cái tư tưởng của Bé) ra.

Lực hút vào thắng thế. Bé rơi vào vùng sáng!
Nhưng Bé lại thoát ra ngay sau đó với tư tưởng là: Cần có một thể xác để bám vào.

Bé bừng tỉnh: Sự vào ra này xảy ra quá nhanh nên Bé bị chóng mặt 24 gìơ đồng hồ. Bé Ngộ Đạo (hay là nói theo Thánh Kinh là Bé đã Thấy Mặt Chuá Sáng Láng Vui Vẻ Vô Cùng một cách rất là đặc biệt.

Bây giờ tibu lại cố gắng mà giải thích chỗ này:

Khi thấy Ánh Sáng (Mặt Chuá Sáng Láng Vui Vẽ Vô Cùng) thì phải hiểu là ngoài cái Ánh Sáng này thì trong vùng này: Không còn có kèm theo bất cứ cái gì nữa hết.

Mà đằng này thì Bé có mang theo hai cái:
1. Linh Hồn
2. Tư Tưởng.

Do đó mà Bé mới có cảm giác là lực nó đẩy (là đẩy... cái Linh Hồn) ra.
Sau khi Linh Hồn bị đẩy ra thì Bé chỉ còn cái thứ hai là :Cái Tư Tưởng.
Bé tiếp tục bị hút càng sâu hơn nữa vào cái vùng Ánh Sáng.
Và đồng thời Bé vẫn còn bị cái lực đẩy Bé ra (Tức là đẩy cái Tư Tưởng của Bé đó)

và ngay khi vừa vào thì đồng thời tư tưởng sau đây lại phát ra:
Phải cần một thể xác để bám vào
Sau khi tư tưởng này phát ra thì Bé bừng tỉnh.
Vì quá nhanh nên Bé bị chóng mặt 24 giờ liền tù tỳ.

Kết luận:
 Do hiện tượng còn hai cái (Linh Hồn và Tư Tưởng) nên Bé Hạt Tiêu gặp khó khăn trong việc vào "Nhà Chúa".

Trích dẫn

      Và sai nếu là Đạo Phật, vì Đạo Phật không chấp nhận có linh hồn trường cữu. Mà chỉ tạm thời đề cập đến nó trên đường đi tới Niết Bàn.
   
       Bác có thể nói rõ thêm không , chứ em còn lùng bùng chưa thông đâu ạ .
        Cảm ơn Bác .
             VCLvợ    
Phật Giáo lại rõ hơn (chỗ này là do thời gian trình bày về Đạo Pháp có lâu hơn: trong vòng 49 năm) ở chỗ là dùng công phu theo chương trình:
1. Từ Trần Thế: Con Người gồm ba (3) cái: Thể Xác, Linh Hồn, và Tư Tưởng.
Và Đức Phật đã tìm cách lột bỏ từng phần một, bằng cách sau đây:
2. Vào ngay Sơ Thiền và làm cho Linh Hồn mạnh lên tối đa bằng cách vào cho được Tứ Thiền.
3. Kế đó là Vào cõi Vô Sắc. Tức là vào cái chỗ chỉ còn có cái Tư Tưởng và hoàn toàn không còn Linh Hồn nữa!
4. Chưa hết, Ngài còn đẩy cho tới khi tới cái cảnh "Nói rằng không có tư tưởng thì cũng sai" (danh từ chuyên môn gọi là Phi Tưởng) Và " Nói rằng "không còn cái không có tư tưởng này" thì cũng trật" (danh từ chuyên môn lại gọi là Phi Phi Tưởng).
Tóm lại khi tới cái chỗ mà ngay cái tư tưởng dừờng như có, dường như không này (Phi Tưởng Phi Phi Tưởng)
Thì Ngài dùng cách riêng để vào Nhà Chuá.

Công thức này nó êm ái hơn, vì tu sĩ có thời giờ lam quen lần lần với những cái sự buôn bỏ những cái được gọi là thế tục này (Thân Thể, Linh Hồn và sau cùng là cái Tư Tưởng).

Và dĩ nhiên trong cách tập dợt này thì Linh Hồn chỉ tồn tại một thời gian ngắn mà thôi.
« Sửa lần cuối: 01-12-2010, 06:02 AM gửi bởi Tibu »
Logged
lengoctao27
Thành viên


Bài viết: 725


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: lengoctao27
Trả lời #4 vào lúc: 01-12-2010, 08:42 AM

Thầy ơi! Hay quá Thầy ơi!Con cáo chình Thầy!
Logged
Rancon
Thành viên


Bài viết: 66



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Rancon
Trả lời #5 vào lúc: 01-12-2010, 04:52 PM

chú viết bài này có nhức đầu hem chứ con đọc xong con hoa cả mắt. Con xin cáo chình để về lại lớp chồi học cho xong, hehe.
Logged
HHDL
con cảm ơn Thầy và Má Nhung
Thành viên


Bài viết: 391

Ruồi Bu


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: HHDL
Trả lời #6 vào lúc: 01-12-2010, 07:28 PM

Thầy ơi...
Thầy cho con hỏi trường hợp này..
Trước đây anh LUBU Đạt cũng đã có lần bị hút vào linh ảnh khi anh vừa mới niệm chữ A...sau đó ý chí muốn sống nổi lên nên anh đã quay trờ lại...anh thấy hiện tượng này lạ quá nên lên hỏi anh Nhâm...và cà xịch cà đụi ở hiện tượng này vài lần nữa mà ko tới đâu mới lên hỏi cô Vân...
cô Vân có nói là sao anh không nói sớm, uổng quá...và từ đó tới giờ ko xuất hiện lại nữa...
sáng nay con kể lại cho anh...."...." con tiếc cho trường hợp của anh.
Thầy có cách nào giúp anh Đạt ko ạ...
con HHDL
Logged
ttvi
Thành viên


Bài viết: 202


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: ttvi
Trả lời #7 vào lúc: 02-12-2010, 12:07 AM

Quá đã luôn chú ơi, như vậy là sau cái tư tưởng là gì vậy chú? Chú cho tụi con biết luôn được không chú. Con cám ơn chú nhiều lắmmmm.... Grin Grin Grin
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #8 vào lúc: 02-12-2010, 06:45 AM

Thầy ơi...
Thầy cho con hỏi trường hợp này..
Trước đây anh LUBU Đạt cũng đã có lần bị hút vào linh ảnh khi anh vừa mới niệm chữ A...sau đó ý chí muốn sống nổi lên nên anh đã quay trờ lại...anh thấy hiện tượng này lạ quá nên lên hỏi anh Nhâm...và cà xịch cà đụi ở hiện tượng này vài lần nữa mà ko tới đâu mới lên hỏi cô Vân...
cô Vân có nói là sao anh không nói sớm, uổng quá...và từ đó tới giờ ko xuất hiện lại nữa...
sáng nay con kể lại cho anh...."...." con tiếc cho trường hợp của anh.
Thầy có cách nào giúp anh Đạt ko ạ...
con HHDL
Nó bị ngung là do biệt nghiệp.
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #9 vào lúc: 02-12-2010, 06:48 AM

Quá đã luôn chú ơi, như vậy là sau cái tư tưởng là gì vậy chú? Chú cho tụi con biết luôn được không chú. Con cám ơn chú nhiều lắmmmm.... Grin Grin Grin
Vốn liến khi ở trần thế chỉ có ba cái: Thân Thể, Linh Hồn và Tư Tưởng. Mà khi vào Nhà Chúa thì bị lột hết thì chỉ "còn cái Vô Ngã". Grin Grin Grin
Logged
ttvi
Thành viên


Bài viết: 202


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: ttvi
Trả lời #10 vào lúc: 02-12-2010, 09:02 AM

Quá đã luôn chú ơi, như vậy là sau cái tư tưởng là gì vậy chú? Chú cho tụi con biết luôn được không chú. Con cám ơn chú nhiều lắmmmm.... Grin Grin Grin
Vốn liến khi ở trần thế chỉ có ba cái: Thân Thể, Linh Hồn và Tư Tưởng. Mà khi vào Nhà Chúa thì bị lột hết thì chỉ "còn cái Vô Ngã". Grin Grin Grin
Hay quá..........................chú ơi, bây giờ thì con đã hiểu vì sao gọi là Vô Ngã. Vậy Tâm Vô Ngã chính là đây phải không chú? Con cám ơn chú lắmmmm.... Grin Grin Grin
Logged
ttvi
Thành viên


Bài viết: 202


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: ttvi
Trả lời #11 vào lúc: 02-12-2010, 09:46 AM

Không, "Tâm" không phải là linh hồn.
Vậy Ngũ uẩn: Sắc, thọ, tưởng, hành, và thức. Tương quan như thế nào với thể xác, linh hồn và tư tưởng?. Nhờ chú giải thích rõ.
Theo đệ hiểu tất nhiên TÂM không phải là Linh hồn, mà cái TÂM này chính là cái mà mọi người hay nói đến: "nói có TÂM cũng sai, nói không có TÂM cũng trật" y như Đạt Ma Sư Tổ nói với Lão Tổ Huệ Năng (không biết là đệ nhớ có lầm không xin đừng cười chê vì cái đầu hay quên của đệ) : "...Con đưa Tâm ra để ta AN cho..." khi Huệ Năng nói: " ........con không an Tâm...." làm sao mà đưa ra khi vì Tâm vốn chẳng có mà chẳng không có và do vậy mà Lão Tổ ngộ Đạo (nếu đệ đoán không lầm vì lâu quá rồi đệ quên mất). Như chú Ù đã nói thì tư tưởng là cái sau cùng của các "hợp chất" (không biết dùng từ sao nửa) cấu tạo nên con người mà nó đã :"không cũng không đúng, mà không có cái không này cũng trật" thì tất nhiên TÂM đâu phải là linh hồn/nó đâu phải là tâm, đúng không ạ? Chú ơi nhân đây cho con hỏi TÂM KHÔNG và TÂM Vô Ngã là 1 hay là 2 ạ? Chú chỉ dạy cho tụi con. Con cám ơn chú lắmmm.... 
Logged
vuacolau
Thành viên


Bài viết: 86


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: vuacolau
Trả lời #12 vào lúc: 03-12-2010, 12:27 AM

  
Trích dẫn
Phật Giáo lại rõ hơn (chỗ này là do thời gian trình bày về Đạo Pháp có lâu hơn: trong vòng 49 năm) ở chỗ là dùng công phu theo chương trình:
1. Từ Trần Thế: Con Người gồm ba (3) cái: Thể Xác, Linh Hồn, và Tư Tưởng.
Và Đức Phật đã tìm cách lột bỏ từng phần một, bằng cách sau đây:
2. Vào ngay Sơ Thiền và làm cho Linh Hồn mạnh lên tối đa bằng cách vào cho được Tứ Thiền.
3. Kế đó là Vào cõi Vô Sắc. Tức là vào cái chỗ chỉ còn có cái Tư Tưởng và hoàn toàn không còn Linh Hồn nữa!
4. Chưa hết, Ngài còn đẩy cho tới khi tới cái cảnh "Nói rằng không có tư tưởng thì cũng sai" (danh từ chuyên môn gọi là Phi Tưởng) Và " Nói rằng "không còn cái không có tư tưởng này" thì cũng trật" (danh từ chuyên môn lại gọi là Phi Phi Tưởng).
Tóm lại khi tới cái chỗ mà ngay cái tư tưởng dừờng như có, dường như không này (Phi Tưởng Phi Phi Tưởng)
Thì Ngài dùng cách riêng để vào Nhà Chuá.

Công thức này nó êm ái hơn, vì tu sĩ có thời giờ lam quen lần lần với những cái sự buôn bỏ những cái được gọi là thế tục này (Thân Thể, Linh Hồn và sau cùng là cái Tư Tưởng).

Và dĩ nhiên trong cách tập dợt này thì Linh Hồn chỉ tồn tại một thời gian ngắn mà thôi.

    Chào Bác . VCLv lại ngu nữa rồi , VCLv có những thắc mắc này mong Bác đả thông :

      - Xưa nay mọi người vẫn nói : Chết là ''hồn'' lìa khỏi ''xác ''. Vậy có những "hồn'' lang thang quạy phá  , có những ''hồn'' quyến luyến thân nhân , có những ''linh hồn'' đi tuốt xuống địa ngục ( như BHT dân từ địa ngục  ' hi BHT ') , có những ''linh hồn được đi lên vùng ánh sánh hạnh phúc ..v..v...Như vậy sự lang thang , quyến luyến , đi lên đi xuống ....là do ''tư tưởng'' điều kiểm " linh hồn '' ?.?.?.....
     - Khi cầu nguyện cho người chết là cầu nguyện cho ''thể linh hồn '' hay ''thể tư tưởng'' ?.?.?.....
     - " Thể linh hồn ", "thể tư tưởng " của người Tu và người không Tu có gì  khác nhau ?
     - Còn trường hợp bị ma nhập thì sao ? ''linh hồn'' hay ''tư tưởng '' của con ma nhập vào ?.
     - Sự cảm thấy có ''Ai đó'' trong cõi vô hình đó là ''linh hồn'' hay ''tư tưởng '', hay cả 2 phải có nhau ?
     - "Ma" rất thích có 1 thân xác  để trụ vào , tại sao vậy Bác ?
     - Tu ngon lành rồi ( Ðạt quả vị ..gì.gì đó ...) Có nghĩa là : Xác không => Linh hồn không =>tư tưởng không  . Thì khi đó các câu :  * Chúa ở khắp mọi nơi * vạn vật đồng nhất thể * , được chứng ngộ phải không Bác ?
     - Luật nhân quả ảnh hưởng vào thể nào trong 3 thể ( xác , hồn hay  tư tưởng ) ?.? >...

      Hỏi nhiều quá rồi , Chắc VCLvợ phải bàn với VCLchồng đổi tên thành "Vua lau cờ " Cho hạp quá .
      
        Chào Bác , Chào tất cả ..................
« Sửa lần cuối: 03-12-2010, 05:54 AM gửi bởi hstd »
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
N
Trả lời #13 vào lúc: 03-12-2010, 07:26 AM

 
Trích dẫn
Phật Giáo lại rõ hơn (chỗ này là do thời gian trình bày về Đạo Pháp có lâu hơn: trong vòng 49 năm) ở chỗ là dùng công phu theo chương trình:
1. Từ Trần Thế: Con Người gồm ba (3) cái: Thể Xác, Linh Hồn, và Tư Tưởng.
Và Đức Phật đã tìm cách lột bỏ từng phần một, bằng cách sau đây:
2. Vào ngay Sơ Thiền và làm cho Linh Hồn mạnh lên tối đa bằng cách vào cho được Tứ Thiền.
3. Kế đó là Vào cõi Vô Sắc. Tức là vào cái chỗ chỉ còn có cái Tư Tưởng và hoàn toàn không còn Linh Hồn nữa!
4. Chưa hết, Ngài còn đẩy cho tới khi tới cái cảnh "Nói rằng không có tư tưởng thì cũng sai" (danh từ chuyên môn gọi là Phi Tưởng) Và " Nói rằng "không còn cái không có tư tưởng này" thì cũng trật" (danh từ chuyên môn lại gọi là Phi Phi Tưởng).
Tóm lại khi tới cái chỗ mà ngay cái tư tưởng dừờng như có, dường như không này (Phi Tưởng Phi Phi Tưởng)
Thì Ngài dùng cách riêng để vào Nhà Chuá.

Công thức này nó êm ái hơn, vì tu sĩ có thời giờ lam quen lần lần với những cái sự buôn bỏ những cái được gọi là thế tục này (Thân Thể, Linh Hồn và sau cùng là cái Tư Tưởng).

Và dĩ nhiên trong cách tập dợt này thì Linh Hồn chỉ tồn tại một thời gian ngắn mà thôi.

    Chào Bác . VCLv lại ngu nữa rồi , VCLv có những thắc mắc này mong Bác đả thông :

      - Xưa nay mọi người vẫn nói : Chết là ''hồn'' lìa khỏi ''xác ''. Vậy có những "hồn'' lang thang quạy phá  , có những ''hồn'' quyến luyến thân nhân , có những ''linh hồn'' đi tuốt xuống địa ngục ( như BHT dân từ địa ngục  ' hi BHT ') , có những ''linh hồn được đi lên vùng ánh sánh hạnh phúc ..v..v...Như vậy sự lang thang , quyến luyến , đi lên đi xuống ....là do ''tư tưởng'' điều kiểm " linh hồn '' ?.?.?.....
Nó là như vầy: Chuyện trần gian thế tục đều liên quan đến ba cái:
1. Thân thể
2. Linh hồn
3. Tư tưởng
Và tùy theo nơi mình ở mà nó có tác dụng như sau:
1. Thế giới có sự Chết, như là chỗ mà tụi mình đang ở: Trái Đất thì những sinh vật ở đây (chúng hữu tình) đều có bà thành phần là thân thể, linh hồn và tư tưởng.
2. Kể từ Địa Ngục cho tới Tứ Thiền Hữu Sắc (Nó bao gồm: Điạ Ngục + Quỷ + Ma + Thần + Ông/Bà Tiên + Chư Thiên từ Sơ Thiền cho tới Tư Thiền) đều còn hai cái đó là: Linh hồn và tư tưởng.
3. Cuối cùng là các Chư Thiên Cõi Vô Sắc (từ Không Vô Biên, cho tới Phi Tưởng Phi Phi Tưởng), nơi này chỉ còn một cái là tư tưởng mà thôi.
Trích dẫn
    - Khi cầu nguyện cho người chết là cầu nguyện cho ''thể linh hồn '' hay ''thể tư tưởng'' ?.?.?.....
Từ những kết quả bên trên thì "người chết" thì chỉ còn hai cái dính liền với nhau đó là linh hồn và tư tưởng.
Trích dẫn
    - " Thể linh hồn ", "thể tư tưởng " của người Tu và người không Tu có gì  khác nhau ?

Trời đất ơi! Sao mà hỏi gì mà hay vậy nè trời!  Grin Grin Grin Đọc cho kỹ nè VCL và Bà Con, Cô Bác:

Thể linh hồn và tư tưởng của người tu hành đàng hoàn theo kiểu tập trung tư tưởng đằng trước mặt thì nó phát ra ánh sáng tiến dần đến màu vàng lá cờ (Vang hoa hướng dương). Linh hồn trong điều kiện này đi từ hình bầu dục dựng đứng, đến hình tròn quay và láng bóng, và chắc chắn không bị méo mó, lồi lõm hay rạng nứt.

Còn nếu lại tập trung đằng sau ót, hai lổ tai, hoặc là hai bờ vai, và phiá sau lưng, thì linh hồn sẽ có cấu trúc lồi lõm, cho tới rạn nứt  hoặc là tai hại hơn là bị tét ra làm hai. Những nét không đều này, là những chỗ mà các linh hồn khác họ có chỗ để bám vào và sống chung với mình (sống ký sinh) tạo ra tình trạng khó chịu: Ma Nhập, Ma theo có thấy (nằm mơ) thì chỉ toàn là thấy cảnh tranh tối tranh sáng, mờ mờ ảo ảo y như là lúc trời chạng vạng tối, không có màu sắc chỉ là trắng đen và xám.

Trích dẫn
    - Còn trường hợp bị ma nhập thì sao ? ''linh hồn'' hay ''tư tưởng '' của con ma nhập vào ?.
Do cách tập trung tư tưởng về phiá đằng sau nên người này sẽ tạo điều kiện cho ma quỷ nó nhập. Tất nhiên, khi nó nhập là cả hai cái: linh hồn con ma/quỷ và cái tư tưởng của nó luôn.

Trích dẫn
    - Sự cảm thấy có ''Ai đó'' trong cõi vô hình đó là ''linh hồn'' hay ''tư tưởng '', hay cả 2 phải có nhau ?
Khi mình sợ thì cảm giác toàn thân nó khuếch đại lên, do vậy mà mình lại có cảm giác "ai đó nhìn lén" và đây là điều đặc biệt: nó không dính dáng gì đến Ma/Quỷ cả.

Sự cảm tấy có "Ai Đó" trong cõi vô hình chỉ có xảy ra cho những người có thói quen là "Tập Trung Tư Tưởng Về Phiá Đằng Sau" mà thôi. Dĩ nhiên, hiện tượng này liên quan đến cả linh hồn và tư tưởng của Ma /Quỷ.

Trích dẫn
    - "Ma" rất thích có 1 thân xác  để trụ vào , tại sao vậy Bác ?
VCL lại ăn nhầm cái gì mà hỏi độc điạ quá ậy ta? Grin Grin Grin

Trong vũ trụ nó có bốn hệ thống sinh vật có thân thể với lối sống văn minh khác nhau, đó là:

1. Bắc Câu Lâu Châu: Gióng dân da trắng mặt tròn, ở đây họ đi chơi cả ngày, con nít bò chơi ở ngả tư. hình hài dể thương, khi có người nựng thì họ hay đưa ngón tay vào miệng: Sữa từ đó chảy ra và nuôi dưỡng chúng nó. Khi họ chết là linh hồn họ lên các cõi tiên.

2. Đông Thắng Thần Châu: Có lối sống khổ hơn tý xíu.

3. Tây Ngưu Hoá Châu: Khổ hơn tý xíu nữa

4. Nam Thiện Bộ Châu: Là hệ thống Điạ cầu giống người có hộp sọ "trên to dưới nhỏ". Họ sống cực khổ nhất, nhưng chỉ là cõi độc nhất có các vị Giáo Chủ ra đời.

Tibu dài dòng như vậy là để nhấn mạnh tình trạng có được một thân thể nó rất là hiếm so với các cõi trong vũ trụ bao la rộng lớn.
Từ đó những cõi vô hình lại thèm có một thể xác. Nhất là cõi Trung Giới. Là cõi cái linh hồn mới chết và sống lẫn lộn với thế giới con người.
Trích dẫn
    - Tu ngon lành rồi ( Ðạt quả vị ..gì.gì đó ...) Có nghĩa là : Xác không => Linh hồn không =>tư tưởng không  . Thì khi đó các câu :  * Chúa ở khắp mọi nơi * vạn vật đồng nhất thể * , được chứng ngộ phải không Bác ?
Đúng 100%  Grin Grin Grin
Trích dẫn
    - Luật nhân quả ảnh hưởng vào thể nào trong 3 thể ( xác , hồn hay  tư tưởng ) ?.? >...
Nét chung là hể mà đẹp, tốt, đều đặng, cân đối, sáng, thông minh, nhàn hạ, nhiều người yêu thích: Do thiện nghiệp mà có
Ngược lại là do ác nghiệp mà ra.
Trích dẫn
     Hỏi nhiều quá rồi , Chắc VCLvợ phải bàn với VCLchồng đổi tên thành "Vua lau cờ " Cho hạp quá .
      
        Chào Bác , Chào tất cả ..................
Không nên đổi thành Vua Lau Cờ vì cứ lo lau hoài thì làm gì mà có những câu hỏi thần xầu quỷ khốc như trên?  Grin Grin Grin Hỏi phải nói là qua hay luôn đó nghe VCL. tibu trả lời phê luôn  Wink Smiley Smiley Smiley
Logged
lengoctao27
Thành viên


Bài viết: 725


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: lengoctao27
Trả lời #14 vào lúc: 03-12-2010, 07:41 AM

Cám ơn hai vợ chồng VCL nghe!Cáo chình!
Logged
tholam
Thành viên


Bài viết: 46


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: tholam
Trả lời #15 vào lúc: 03-12-2010, 07:18 PM

..."Hỏi"...Rất hay!!!!
...."Trả lời"...Rất nể phục!!!!
Tèo!
Logged
TLT
Thành viên


Bài viết: 845


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TLT
Trả lời #16 vào lúc: 03-12-2010, 07:36 PM

Chú ui! đọc vào,sao mà thấy nó ...lạ kỳ và ..ngộ quá!
Có điều là  1 câu đọc cả 3,4 lần, Rùi phải nối lại câu này câu kia cũng phải 2,3 lần .Đọc mà sót 1 câu hay lướt mấy chử là ...hết hiểu lun.
Đọc -rùi ngồi đó..ngẫm nghĩ ....rùi phải đọc lại từ đầu ....cho nên ,mắt nhìn ra ...hoa lun (như RC nói là hoa cả mắt) Grin Grin


Chú ui! trong Đức Phật và Phật Pháp
Trích dẫn
Thuyết tái sanh của Phật Giáo không phải thuyết chuyển sinh linh hồn, hiểu như có sự di chuyển của một linh hồn từ thân xác nầy đến cơ thể vật chất khác. Trong sách vua Milinda Vấn Đạo (Milinda Panha) và Thanh Tịnh Đạo (Visuddhi Magga), Đại Đức Nagasena và Đại Đức Buddhagosa đã dùng nhiều truyện ngụ ngôn để giúp ta lãnh hội dễ dàng định luật tái sanh của Phật Giáo.

Câu truyện mồi lửa rất là rõ ràng. Đời sống xem như một ngọn lửa, và hiện tượng tái sanh như sự mồi lửa từ cây đèn nầy sang cây đèn khác. Ngọn lửa của đời sống liên tục tiếp diễn, mặc dầu có sự gián đoạn bộc lộ ra bên ngoài mà ta gọi là cái chết.Vua Milinda hỏi Đại Đức Nagasena:

"Kính bạch Đại Đức, phải chăng có sự tái sanh mà không có gì chuyển sinh thân nầy đến xác thân khác?"

- Đúng như vậy, sự tái sanh diễn tiến không cần có cái gì chuyển sinh thân nầy đến thể xác khác?"

- Xin Ngài ban cho một thí dụ.

- Tâu Đại Vương, thí dụ người nọ dùng lửa của cây đèn nầy để mồi cây đèn kia. Có phải ngọn lửa cây đèn nầy chuyển sang cây đèn kia không ?

- Kính bạch Ngài, không phải vậy.

- Đúng thế, tâu Đại Vương, tái sanh diễn tiến không cần có sự di chuyển của một cái gì từ nơi nầy đến nơi khác.

- Kính bạch Đại Đức, xin Ngài ban cho một thí dụ khác.

- Tâu Đại Vương, Ngài còn nhớ không, thửa nhỏ đi học, ông thầy dạy làm thơ đọc cho Ngài nghe vài vần thơ để Ngài đọc theo đến thuộc lòng.

- Bạch Ngài, có như vậy.

- Vậy, tâu Đại Vương, có phải lời thơ chuyển từ ông thầy sang trí nhớ của Đại Vương không?

- Bạch Ngài, không.

- Cùng một thế ấy, tâu Đại Vương, hiện tượng tái sanh diễn tiến mà không cần có cái gì chuyển từ chổ nầy sang qua nơi khác.

Và Đức vua Milinda hỏi tiếp:

- Kính Bạch Đại Đức, vậy thì cái gì tiếp nối từ kiếp nầy sang kiếp khác?

- Tâu Đại Vương, chính Danh và Sắc, phần tâm linh và phần vật chất, cũng được sanh ra trong kiếp sống kế.

- Có phải cũng tâm và thể xác trước được di chuyển đến và sanh trở lại trong kiếp sống sau không?

-Tâu Đại Vương, không phải chính tâm và thể xác trong kiếp trước được được sanh trở lại trong kiếp sống nầy. Tuy nhiên, Danh và Sắc ở kiếp trước đã hành động, gây nhân , tạo nghiệp - thiện hay ác - và tùy thuộc nơi nghiệp ấy, tâm và thể xác được sanh ra trong kiếp nầy.

- Kính bạch Đại Đức, nếu không phải chính tâm và thân trước được sanh trở lại trong kiếp kế thì ta có thể tránh khỏi quả báo của những hành động bất thiện không?

- Nếu không có sự tái sanh thì ta không còn trả quả của những hành động bất thiện, nhưng tâu Đại Vương, ta đã tái sanh trong một kiếp sống khác thì tức nhiên phải còn chịu hậu quả của những hành động quá khứ.

- Kính thỉnh Đại Đức cho một thí dụ.

- Tâu Đại Vương, cũng như người nọ bẻ trái xoài của một người khác, bị chủ bắt, nạp cho vua và thưa: "Tâu Đại Vương, người nầy đã lấy của tôi một trái xoài", và người nọ trả lời: "Tâu Đại Vương, tôi không có lấy trái xoài của ông ấy. Trái xoài mà tôi bẻ không phải là trái mà ông ấy đã trồng ra cây xoài. Như vậy tôi không đáng bị trừng phạt." Vậy, Tâu Đại Vương, người lấy trái xoài có đáng bị phạt không?

- Kính bạch Đại Đức, dĩ nhiên người ấy đáng tội.

-Vì lẽ gì?

- Bạch Ngài, dầu có viện lẽ nào để chạy tôi, người ấy cũng đáng bị phạt vì trài xoài mà người ấy bẻ là do xoài của ông kia trồng ra cây.

- Cùng một thế ấy, Tâu Đại Vương, với tâm và thân nầy ta làm một điều gì - thiện hay ác - và do hành động ấy, một tâm và thân khác được sanh ra trong kiếp mới. Như ,vậy, ta không tránh khỏi sự ràng buộc của nghiệp quá khứ. [10]

Đại Đức Buddhaghosa giải thích điểm phức tạp nầy bằng những thí dụ như tiếng dội, ánh sáng, con dấu và sự phản chiếu của mặt gương.

Một văn hào hiện đại cũng giải thích tiến trình tử-sanh ấy bằng một loạt những quả bi da. [11]

"Thí dụ như, nếu một quả bi da lăn đến đụng một quả khác đang ở yên một chổ, thì quả lăn tới ngưng lại và quả bị đụng lại lăn. Không phải quả banh lăn chuyển sang quả banh bị đụng. Nó vẫn còn nằm lại phía sau, nó chết. Nhưng ta không thể phủ nhận rằng chính sự di chuyển của nó, sức xung kích của nó, cái kết quả dĩ nhiên, hay cái nghiệp lực của quả banh trước phát hiện trong quả banh kế, chớ không phải một chuyển động mới khác được tạo ra."

Cùng một lối ấy - để dùng những danh từ thông thường - xác thân chết, và nghiệp lực tái sanh trong một cơ thể khác mà không cần có cái gì di chuyển từ kiếp sống nầy sang kiếp khác. Chúng sanh mới được sanh ra, không thể hoàn toàn là một, nhưng cũng không tuyệt đối khác hẳn với chúng sanh vừa chết, bởi vì cả hai cùng nằm trong một luồng nghiệp. chỉ có sự liên tục của dòng đời, triền miên thay đổi, tiếp diễn trong một thể xác mới, bất di bất dịch, chuyển sang từ thể xác nầy sang thân khác.

 Nhân dịp nói về linh hồn,chú cho con hỏi  vì phần này con đọc lâu lắm rùi mà con ko hiểu

1/Tụi con hay nói rằng,nếu kiếp nào đó,con chưa tu xong thì chú ...ráng ....tìm con nha  Shocked
Nhưng theo như đoạn trên -linh hồn được ví :ngọn lửa ->các ngon lữa, hay 1 trái xoai-> nhìu trái xoàii-->thì ở kiếp nào đó thì ko phải chỉ có 1 con TLT mà có nhìu ..."con" hay "thằng"  TLT thì làm sao mà chú kiếm ...cho xuể  Grin ?

2/Khi Chú và các Nhí phân thân thì có phải là ý trên ko ạ ?

3/Có phải vì ý này  này mà dân số ngày càng đông ?

Con cám ơn
Kính
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #17 vào lúc: 04-12-2010, 05:32 AM

Trích dẫn
Chú ui! đọc vào,sao mà thấy nó ...lạ kỳ và ..ngộ quá!
Có điều là  1 câu đọc cả 3,4 lần, Rùi phải nối lại câu này câu kia cũng phải 2,3 lần .Đọc mà sót 1 câu hay lướt mấy chử là ...hết hiểu lun.
Đọc -rùi ngồi đó..ngẫm nghĩ ....rùi phải đọc lại từ đầu ....cho nên ,mắt nhìn ra ...hoa lun (như RC nói là hoa cả mắt) Grin Grin


Chú ui! trong Đức Phật và Phật Pháp
Cao artichaut mà! Câu trả lời về Phật Pháp khó ghê lắm.  Grin Grin Grin

Trích dẫn
Thuyết tái sanh của Phật Giáo không phải thuyết chuyển sinh linh hồn, hiểu như có sự di chuyển của một linh hồn từ thân xác nầy đến cơ thể vật chất khác. Trong sách vua Milinda Vấn Đạo (Milinda Panha) và Thanh Tịnh Đạo (Visuddhi Magga), Đại Đức Nagasena và Đại Đức Buddhagosa đã dùng nhiều truyện ngụ ngôn để giúp ta lãnh hội dễ dàng định luật tái sanh của Phật Giáo.

Câu truyện mồi lửa rất là rõ ràng. Đời sống xem như một ngọn lửa, và hiện tượng tái sanh như sự mồi lửa từ cây đèn nầy sang cây đèn khác. Ngọn lửa của đời sống liên tục tiếp diễn, mặc dầu có sự gián đoạn bộc lộ ra bên ngoài mà ta gọi là cái chết.Vua Milinda hỏi Đại Đức Nagasena:

"Kính bạch Đại Đức, phải chăng có sự tái sanh mà không có gì chuyển sinh thân nầy đến xác thân khác?"

- Đúng như vậy, sự tái sanh diễn tiến không cần có cái gì chuyển sinh thân nầy đến thể xác khác?"

- Xin Ngài ban cho một thí dụ.

- Tâu Đại Vương, thí dụ người nọ dùng lửa của cây đèn nầy để mồi cây đèn kia. Có phải ngọn lửa cây đèn nầy chuyển sang cây đèn kia không ?

- Kính bạch Ngài, không phải vậy.

- Đúng thế, tâu Đại Vương, tái sanh diễn tiến không cần có sự di chuyển của một cái gì từ nơi nầy đến nơi khác.

- Kính bạch Đại Đức, xin Ngài ban cho một thí dụ khác.

- Tâu Đại Vương, Ngài còn nhớ không, thửa nhỏ đi học, ông thầy dạy làm thơ đọc cho Ngài nghe vài vần thơ để Ngài đọc theo đến thuộc lòng.

- Bạch Ngài, có như vậy.

- Vậy, tâu Đại Vương, có phải lời thơ chuyển từ ông thầy sang trí nhớ của Đại Vương không?

- Bạch Ngài, không.

- Cùng một thế ấy, tâu Đại Vương, hiện tượng tái sanh diễn tiến mà không cần có cái gì chuyển từ chổ nầy sang qua nơi khác.

Và Đức vua Milinda hỏi tiếp:

- Kính Bạch Đại Đức, vậy thì cái gì tiếp nối từ kiếp nầy sang kiếp khác?

- Tâu Đại Vương, chính Danh và Sắc, phần tâm linh và phần vật chất, cũng được sanh ra trong kiếp sống kế.

- Có phải cũng tâm và thể xác trước được di chuyển đến và sanh trở lại trong kiếp sống sau không?

-Tâu Đại Vương, không phải chính tâm và thể xác trong kiếp trước được được sanh trở lại trong kiếp sống nầy. Tuy nhiên, Danh và Sắc ở kiếp trước đã hành động, gây nhân , tạo nghiệp - thiện hay ác - và tùy thuộc nơi nghiệp ấy, tâm và thể xác được sanh ra trong kiếp nầy.

- Kính bạch Đại Đức, nếu không phải chính tâm và thân trước được sanh trở lại trong kiếp kế thì ta có thể tránh khỏi quả báo của những hành động bất thiện không?

- Nếu không có sự tái sanh thì ta không còn trả quả của những hành động bất thiện, nhưng tâu Đại Vương, ta đã tái sanh trong một kiếp sống khác thì tức nhiên phải còn chịu hậu quả của những hành động quá khứ.

- Kính thỉnh Đại Đức cho một thí dụ.

- Tâu Đại Vương, cũng như người nọ bẻ trái xoài của một người khác, bị chủ bắt, nạp cho vua và thưa: "Tâu Đại Vương, người nầy đã lấy của tôi một trái xoài", và người nọ trả lời: "Tâu Đại Vương, tôi không có lấy trái xoài của ông ấy. Trái xoài mà tôi bẻ không phải là trái mà ông ấy đã trồng ra cây xoài. Như vậy tôi không đáng bị trừng phạt." Vậy, Tâu Đại Vương, người lấy trái xoài có đáng bị phạt không?

- Kính bạch Đại Đức, dĩ nhiên người ấy đáng tội.

-Vì lẽ gì?

- Bạch Ngài, dầu có viện lẽ nào để chạy tôi, người ấy cũng đáng bị phạt vì trài xoài mà người ấy bẻ là do xoài của ông kia trồng ra cây.

- Cùng một thế ấy, Tâu Đại Vương, với tâm và thân nầy ta làm một điều gì - thiện hay ác - và do hành động ấy, một tâm và thân khác được sanh ra trong kiếp mới. Như ,vậy, ta không tránh khỏi sự ràng buộc của nghiệp quá khứ. [10]

Đại Đức Buddhaghosa giải thích điểm phức tạp nầy bằng những thí dụ như tiếng dội, ánh sáng, con dấu và sự phản chiếu của mặt gương.

Một văn hào hiện đại cũng giải thích tiến trình tử-sanh ấy bằng một loạt những quả bi da. [11]

"Thí dụ như, nếu một quả bi da lăn đến đụng một quả khác đang ở yên một chổ, thì quả lăn tới ngưng lại và quả bị đụng lại lăn. Không phải quả banh lăn chuyển sang quả banh bị đụng. Nó vẫn còn nằm lại phía sau, nó chết. Nhưng ta không thể phủ nhận rằng chính sự di chuyển của nó, sức xung kích của nó, cái kết quả dĩ nhiên, hay cái nghiệp lực của quả banh trước phát hiện trong quả banh kế, chớ không phải một chuyển động mới khác được tạo ra."

Cùng một lối ấy - để dùng những danh từ thông thường - xác thân chết, và nghiệp lực tái sanh trong một cơ thể khác mà không cần có cái gì di chuyển từ kiếp sống nầy sang kiếp khác. Chúng sanh mới được sanh ra, không thể hoàn toàn là một, nhưng cũng không tuyệt đối khác hẳn với chúng sanh vừa chết, bởi vì cả hai cùng nằm trong một luồng nghiệp. chỉ có sự liên tục của dòng đời, triền miên thay đổi, tiếp diễn trong một thể xác mới, bất di bất dịch, chuyển sang từ thể xác nầy sang thân khác.
Cái đoạn về linh hồn trong sách này lại không hay lắm.

Là vì Ngài Narada lại đem cái trạng thái Niết Bàn (Vốn là chỗ không có linh hồn) ra mà giải thích cái hiện tượng chưa vào Niết Bàn Vốn là nơi đang còn cái linh hồn!

Nên không thể nào giải thích được cái chuyện:

Chính Đức Phật đã dẫn Ngài A Nan, không phải là Ngài A Nan Đa vốn là Ngài có trí nhớ dai, cùng bay lên Đao Lợi để cùng coi những nàng tiên xinh đẹp ở trên đó.

Câu chuyện trên, đối với những hành giả có thể "thấy lại được" (Thiên Nhãn Thông), thì không cần gì để bàn cải.

Nhưng khi hai học giả (người chưa có thể "thấy" được) dùng lý luận để mà lý giải thì sẽ nói là:
Đức Phật dùng phân thân để đưa thân thể của Ngài A Nan lên đó!
Như vậy, những học giả này lại "do không chấp nhận là có linh hồn", và do đó lại tưởng tượng là cung trời Đao Lợi là một dạng người nào đó đang sống trên một hành tinh ở đâu đó trong Vũ Trụ).

Nhưng những học giả này lại quên răng: chỉ cần đưa thể xác này lên hơi cao một tý là bị chết ngợp liền!
Trích dẫn
Nhân dịp nói về linh hồn,chú cho con hỏi  vì phần này con đọc lâu lắm rùi mà con ko hiểu

1/Tụi con hay nói rằng,nếu kiếp nào đó,con chưa tu xong thì chú ...ráng ....tìm con nha  Shocked
Nhưng theo như đoạn trên -linh hồn được ví :ngọn lửa ->các ngon lữa, hay 1 trái xoai-> nhìu trái xoàii-->thì ở kiếp nào đó thì ko phải chỉ có 1 con TLT mà có nhìu ..."con" hay "thằng"  TLT thì làm sao mà chú kiếm ...cho xuể  Grin ?
Con yên tâm, thế nào chú cũng mò ra con mà! Không có chuyện trái xoài, trái khế gì ở đây đâu.
Trích dẫn
2/Khi Chú và các Nhí phân thân thì có phải là ý trên ko ạ ?
Phân thân là một dạng thần thông, nó không dính dáng gì đến chuyện linh hồn này. Nó là dạng hội tụ lại của tứ vô lượng tâm mà ra đó.
Trích dẫn
3/Có phải vì ý này  này mà dân số ngày càng đông ?
Không có đâu. Chỗ này là "lục thú đồng cư" nên có sự giao thoa, lai giống của những sinh vật này, do đó mà nó cũng đông ghê lắm.
Logged
steelich
Khách
Người gởi: steelich Khách
Trả lời #18 vào lúc: 04-12-2010, 11:28 PM

Trích dẫn
heo đệ hiểu tất nhiên TÂM không phải là Linh hồn, mà cái TÂM này chính là cái mà mọi người hay nói đến: "nói có TÂM cũng sai, nói không có TÂM cũng trật" y như Đạt Ma Sư Tổ nói với Lão Tổ Huệ Năng (không biết là đệ nhớ có lầm không xin đừng cười chê vì cái đầu hay quên của đệ) : "...Con đưa Tâm ra để ta AN cho..." khi Huệ Năng nói: " ........con không an Tâm...." làm sao mà đưa ra khi vì Tâm vốn chẳng có mà chẳng không có và do vậy mà Lão Tổ ngộ Đạo (nếu đệ đoán không lầm vì lâu quá rồi đệ quên mất). Như chú Ù đã nói thì tư tưởng là cái sau cùng của các "hợp chất" (không biết dùng từ sao nửa) cấu tạo nên con người mà nó đã :"không cũng không đúng, mà không có cái không này cũng trật" thì tất nhiên TÂM đâu phải là linh hồn/nó đâu phải là tâm, đúng không ạ? Chú ơi nhân đây cho con hỏi TÂM KHÔNG và TÂM Vô Ngã là 1 hay là 2 ạ? Chú chỉ dạy cho tụi con. Con cám ơn chú lắmmm.... 
Cái này ý muốn hỏi là phật tánh nằm ở đâu trong 3 thể đó đó chú. Phật tánh tại sao lại gọi là thân kim cang không thể hoại, mà nói có cũng không đúng mà nói không cũng không đúng luôn.
Logged
Trang: [1]   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 2.78 seconds với 20 câu truy vấn.