Dạ, beti con xin chia sẽ phần trao đổi hỏi đáp trong khi con tập bài tứ đại với Thầy ạ!
22 tháng 07, 2020beti: Con mới đọc và nghe pháp âm bài tập Quán Tứ Đại
Khi đọc đến cái chỗ Gió là sự nhường nhịn thì không có hình ảnh.
3 cái kia Đất Nước Lửa đều có hình ảnh để hình dung. Riêng cái Gió chỉ có khái niệm là sự nhường nhịn. Nên con mới hình dung xem thế nào là sự nhường nhịn. Thì suy nghĩ dừng lại c
ái hình ảnh 1 người cuối đầu chào (giống kiểu của người Nhật và người Hàn) Khi con hướng sâu vô cái hình ảnh người đang cuối đầu, thì cảm giác con có không chỉ là nhường nhịn, mà còn có biết ơn, cảm kích nữa. Biết ơn cuộc sống đó Thầy. Vậy con có thể dùng cách này khi quán đến Gió không ạ?
Thầy Tibu: Đúng hướng, tới luôn bác tài
beti: Con mới ngồi nhắm mắt nhẩm lại bài quán để thuộc, trước khi chính thức vào tập.
Quán Đất nước gió lửa theo hình ảnh và tác ý như vậy, xong quay về đất, thì con ráng hình dung cục đất màu vàng, tròn sáng, tác ý đó là nguyên tố cuộc sống, là chất lượng cuộc sống bao gồm biết sửa chữa lỗi lầm (sám hối- nước), biết yêu thương (sức ấm con tim - lửa), biết nhường nhịn biết ơn (gió), cái cục đất nó sáng lên, rồi con giống như bị sụp, và chóng mặt. Con mở mắt ra, thì thấy cả người con quay quay…
Con có chế chiêu không ạ (vì con chỉ là ngồi nhẩm nhẩm xem xem mình sẽ quán và tác ý như thế nào thôi ạ) hay con yếu, chưa tập được bài này ạ?
Thầy Tibu: dư chấn của Ngộ Đạo nó quay trở lại đó con
beti: ồ, vậy con phải ráng tập để được cộng hưởng với mọi người ha Thầy
Thầy Tibu: Nếu con khỏe thì tập tiếp
beti: con còn xay xẩm
Thầy Tibu: là sản phẩm phụ mà
beti: dạ, con không hiểu.
Thầy Tibu: Thì nó là dư chấn, sản phẩm phụ của Ngộ Đạo mà. Cho nên, nếu khoẻ thì tập tiếp
beti: Dạ. Vậy con tập, con có cần nói câu chìa khóa không ạ? Bữa giờ con tập, con không có nói
Thầy Tibu: Nó đang “chìa khoá” mà.
beti: Dạ, con lại không hiểu. Ý là bài tập tứ đại bản thân là câu chìa khóa hả Thầy?
Thầy Tibu: Cũng có thể đọc được. Nhưng nó đang ngộ cho nên, nếu con lấn cấn thì đọc đâu có sao
--
beti: Không biết như vầy có là thú vị không Thầy... con mới tập chính thức ạ. Làm khoảng 5 hay 6 chu kỳ khoảng 25 phút.
Lần đầu thì khi con quán tới lửa, cả người con hơi ấm ấm. Lần 2, cả người ấm áp... lần 3, 4, 5 là giống như có mặt trời sưởi ấm toàn thân, và chói sáng nữa.
Con nghĩ có thể con đang tập giữa trưa, mặt trời chiếu qua cửa sổ làm cho con bị chói chang ấm áp (đến nóng), định bụng khi xong thì kiểm tra lại. Nhưng mà không phải. Cửa sổ không có ánh mặt trời nào chiếu vào…
Thầy Tibu: Tức nhiên là nên cân bằng thôi con. Mưa lâu thấm đất.
beti: Dạ. Vậy là 5 chu kỳ như vậy có quá không ạ?
Thầy Tibu: Không
beti: Dạ Như vậy đến khi cân bằng thì nó không còn bị chói chang nữa ạ?
Thầy Tibu: Không có đâu con. Nó càng mạnh và chắc chắn hơn
beti: Dạ. Mà "nó" là cái gì vậy ạ?
Thầy Tibu: Nó là kết quả tu hành của con đó.
beti: Dạ. Và nên cân bằng lại cái gì ạ?
Thầy Tibu: Y như nấu ăn. Con nên điều chỉnh gia vị cho vừa phải. Không nên cho nó nặng mùi quá. Dĩ nhiên cái này xuất phát từ con người của con. Không ai làm được ngoài chính con.
Chỉ cần chú ý tới nó là con tự hiểu. Không có gì là bí ẩn hết đó con.
--
25 tháng 07, 2020 beti: Có phải tập bài tập tứ đại này, có thể chữa bệnh không Thầy? Con tập xong lúc nào cũng tỉnh táo, thấy người khỏe lên.
Tập chấm đỏ thì tập xong có buổi khỏe, buổi mệt. Còn bài này con để ý là lúc nào cũng tỉnh táo ạ
Con tập chỉ là mường tượng. Nhưng cái cục đất con hình dung, nó không tròn mịn mà nó như cái cục kem vo tròn màu vàng trầy trụa. Lúc tác ý đem nước lửa gió vào đất, con cũng tác ý cho cái cục đất nó mịn và sáng lên, nó cũng có cải thiện được từng chút.
Nhưng qua buổi tập kế tiếp, con ráng mường tượng cái cục đất nó tròn trịa mịn màng sáng bóng, mà ko có được, mà chỉ dừng lại là hình ảnh của kết quả cục đất của buổi tập hôm trước thôi. Chắc nó bắt con phải hoàn thiện cục đất đó từng chút ạ?
Sao kỳ vậy Thầy, nó chỉ là tưởng tượng thôi mà ạ?
Mà Thầy đã hết ho chưa ạ?
Thầy Tibu: Thì lâu lâu nó khó ở một vài giờ vậy mà con. Cho nên nó sủa một tí gọi là...tiếng sủa cầm canh.
Thì tưởng tượng ra cái đề mục được sách vở gọi đó là “thiền” đó. Miễn sao nó ra là được rồi.
Chuyện đề mục nó nối đuôi nhau và nó làm cho con tỉnh táo là chuyện có thật. Thì đâu có gì là lạ đâu?
Con tập có tác dụng như vậy là đúng 100% rồi đó con
Chỉ cần... vậy vậy là ngon rồi
beti: Dạ. Mà con phải làm sao thì cục đất nó mới chưa được mịn, chưa như ý của con phải không ạ?
Thầy Tibu: Thì do mình bị trở ngại cho nên nó không được như ý. Và chả có gì là ghê gớm đâu con.
Thì cái gì cũng biết đủ là ngon lành. Nhìn quanh có quá nhiều người mà chưa có thể làm ra đề mục được nữa đó con
Dợt tiếp đã con
Trên 90% tu sĩ chưa thể nào An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt Được. Mà mình làm xìu xìu... Ểnh ểnh như vậy thì cũng được rồi.
----
26 Tháng 07, 2020beti: Sáng nay con suy nghĩ về câu trả lời của Thầy ở trên, con hoang mang quá, và không hiểu gì cả
Không phải mục tiêu là vào cho được chánh định, được giải thoát rốt ráo sao ạ? Nên không có lý gì mà nhiều người xung quanh chưa làm được, rồi thì mình cũng tà tà vậy luôn. Giải thoát được người nào thì hay người đó chứ ạ. Con suy nghĩ vậy rồi hoang mang lắm luôn
Con tự cho mình ví dụ luôn như vầy: tỷ như chị Mun chỉ nở hoa trên đầu, chỉ hỏi Thầy, thì Thầy nói vậy nghe còn có lý chớ con, Thầy ghi là tập xìu xìu ểnh ểnh, nghĩa là con chưa có vô chánh định được, mà Thầy nói con như vậy là được rồi, như vậy là ngon rồi... làm con không có hiểu gì hết...
Rồi con nghĩ, Thầy đâu phải mấy ông thầy tu ở trong chùa, chưa có Cái Nhìn đâu mà trả lời giống vậy... con suy nghĩ quá trời... hay là Thầy gài con vào trong suy nghĩ này... đây là một công án chăng...?
Rồi con cười... nếu thiệt như vậy thì thương Ông Thầy quá...
Khi con nghĩ như vậy, con hình dung ra Ông Thầy luôn, thì một tình thương ấm áp nồng nàn, lan tỏa trong trái tim, rồi con khóc...
Dạ, sáng nay con vừa khóc vừa cười rồi không biết vì sao nó lại mắc ói, do con suy nghĩ gồng cả người, chân tay mềm nhũn ra luôn....
Nói chung, bây giờ con đang rất là hoang mang, không hiểu gì hết ạ...Con nói cho Ông Thầy nghe hết suy nghĩ của con, Thầy đừng có la con nha…
Thầy Tibu: La cái gì mà la. Lý do là con thích hoàn chỉnh một cách tập rất là khó đó là An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt. Mà con đã thực hiện được một phần.
An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt rất là tế nhị. Không phải hùng hục làm... là được đâu con.
Nó gồm cả nhu lẩn cương. Thái độ tu tập là: y như mèo rình chuột.
Cái này nói thì dễ hơn làm.
Một ví dụ, (khoe vợ):
Má Nhung đi làm ca ngày, một ca dài 12 giờ. Thức dậy từ 4 giờ sáng, làm tới 7 giờ chiều về nhà... thức tiếp cho tới 9 giờ đêm mới thật sự là ngủ.
Vậy mà, khi tibu quên một công việc gì đó thì lại nhẹ nhàng nói:
— Không sao, như vậy là em có dịp làm nhiều hơn thôi.Nghe mà tái da gà luôn ...
beti: Dạ. Con suy nghĩ quá nhiều ạ!
Như vậy, giới luật và sửa đổi tính tình nữa phải không ạ?
Thầy Tibu: Công tác thường ngày mà con
beti: dạ
---
29 Tháng 07, 2020 beti: Cái cộng nghiệp về chiến tranh sinh thái này làm thế nào để chấm dứt hả Thầy?
Thầy Tibu: Hào quang màu vàng hoa quỳ sẽ chấm dứt được.
Có nghĩa là cuộc sống “không cần chìa khoá”. Khởi sự là con gái có thể đi chơi mà không bị gì hết.
beti: Dạ, là hào quang đề mục cục đất hay của Người ạ? Rồi Người đó đã/đang sống trong chân lý/chân như (cái ý "không cần chìa khóa") phải không ạ?
Rồi câu cuối thì con đọc, nhưng chưa hiểu....
Thầy Tibu: không cần chìa khóa ví chả có ai làm bậy. Bây giờ thì hở cái là bị chôm chỉa rồi.
Câu cuối chỉ xảy ra hồi xa xưa. Bây giờ con gái ra đường phải mang dao.
beti: Như vậy thì rất khó để chấm dứt. Cuộc sống ngày nay đâu còn như xưa nữa ạ. Cửa đóng then cài, rồi con gái ra đường phải mang dao ạ
Thầy Tibu: Thì vậy!
beti: Dạ, còn ý của câu đầu là sao ạ?
Thầy Tibu: Thì hào quang do tập đúng cách thì nó màu vàng hoa quỳ: nó bảo vệ mình đủ thứ chuyện kể cả covid
beti: Dạ
Làm sao để luyện tâm/thần kinh vững chãi ạ? Con hở tí chuyện là bất an, lo lắng, căng thẳng rồi ạ...
Thầy Tibu: Tập mạnh lên. thì phước báu tăng cho nên môi trường hòa bình hơn
beti: Dạ. Con cảm ơn Thầy
--
31 Tháng 07, 2020 beti: Thầy, sao con mới đọc tin nhắn bên group viber của Thầy, con cám ơn Thầy xong, con làm thử, thì giờ con có hiện tượng lạ là chỗ trái tim nó mát mát đó Thầy, giống có cánh quạt quay ở đó... hihi. Cái đầu hơi nặng, nó làm con muốn ói luôn…
Thầy Tibu: Hihihi do... chưa quen đó mà con
beti: Dạ... để mai con làm lại…Mà giờ nó còn mát. Để con trùm mền...
À, mà con có thể giữ cục đất đi ngủ không ạ? Hay là con giữ chấm đỏ ạ?
Thầy Tibu: Cái nào hạp với con thì con làm
beti: Dạ
---
beti: Hôm nay con tập, chỗ trái tim cũng mát, con không để ý nữa mà tập tiếp, đến lúc tác ý đất là vật liệu chất lượng cao để con tu tập, thế là con giống bị lốc xoáy cuốn con vậy ạ, chóng mặt rất là mạnh, quay theo con xoáy, rồi con cũng ráng làm cho xong chu kỳ đó, rồi méc Thầy nè.... mà chu kỳ đó con làm rất chậm, vì chóng mặt quá…
Có phải lúc làm cái hột vịt, cho cọng tóc chạy lên luân xa 4, bị sai. Con lấn cấn chỗ đó... hay là bị dư chấn nữa ạ?
Thầy Tibu: Mô hình:Một hình ellipse (hột vịt hai đầu bằng nhau).
Do giữ giới luật thật đúng thì cục đỏ đầu tiên nó hiện ra rất đúng vị trí. Kế đó nó mọc lên rất là từ từ và rất là đều. Đến một đoạn nào đó thì nó tự động phình ra (lúc này con hiểu là: đây là luân xa thứ hai)... rồi cứ vậy mà nó lên cục thứ ba... rồi nó ngừng lại ở cục thứ tư.
Và nó ấm dễ chịu. Do giới luật được giữ rất là nghiêm chỉnh.
beti: Dạ, vậy con làm chỗ đó bị sai rồi.
Để mai con làm lại để xem nó có tự động phình ra không, mà con nghĩ phải vô chánh định rồi thì nó mới tự động ạ?
Thầy Tibu: Tất cả là An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt
Giới luật trong các bài tập đều rất là vững chắc.
Giới được rồi thì mới làm bàn đạp để sinh ra Định.Vã lại đây là một bài tập được đánh giá là khó mà. Cho nên giới luật là rất là nhiều và vững.
beti: Dạ. Con sẽ cố gắng hơn
Mà đúng hồi nãy tập xong, tự nhiên trong lòng con buồn, không biết vì sao. Giờ thì con vui trở lại rồi...
Thầy Tibu: Thì cõi giới chung quanh con nó... buồn nên nó lây sang con vậy thôi.
beti: Dạ. Chứ không phải con tập sai nên con bị buồn hả Thầy?
Thầy Tibu: Cõi giới nó buồn vì sắp mất con
beti: Dạ
--
04 Tháng 08, 2020beti: Thầy Thầy, hôm qua con mơ con đi ị. Hay thiệt luôn. Con sám hối mấy năm trời không có được giấc mơ đó. Mà tập bài này mấy ngày là con mơ rồi …
Và con còn mơ, có nhiều người người tụ tập nhà con, giống ăn giỗ, xong về, có người chào con, tạm biệt ra về, có nhiều người về tự về, con cũng không quan tâm nữa. Có phải cái cõi giới bữa Thầy nói họ buồn vì sắp mất con, là họ đi rồi phải không? Hay con lại mơ lung tung, hihi
Thầy Tibu: Hết buồn là mất liên lạc. Là giỏi, vì sức định của con đủ để mạnh và đã đẩy họ đi xa.
Nếu mà mạnh thì các cõi nhiễu loạn đó cách xa thân thể cả cây số lận đó con.
beti: Dạ, như vậy, nếu mà buồn thì sẽ thu hút họ quay lại ạ?
Thầy Tibu: Cũng khó, vì họ bị đẩy lui rồi thì không có hứng để tới gần nữa đâu con
beti: Dạ. À, mà hôm qua, khi tác ý đến câu "sức ấm hợp lý nhất là sưởi ấm con tim", con tác ý thêm "
và hãy chữa lành những vết sẹo, ý là những vết thương lòng, để con biết yêu thương và tha thứ nhiều hơn"... như vậy có được không ạ?
Thầy Tibu: Hợp lý và rất là độc đáo!
beti: Dạ
Nhí giao bài tập này chỉ có 2 thời, 1 là viên ngọc xanh, 2 là tứ đại, những thời còn lại, mình tập thêm được không Thầy? Hiện tại, những thời còn lại, con tập chấm đỏ ạ…
Thầy Tibu: Hể mà con tập thì nên tập theo một ý chính, hướng chính.
Khi con mạnh rồi, thì con thay đổi đề tài thì nó hợp lý hơn.
Tất nhiên tùy theo tính điên điên của con: con có thể tập nhiều lần trong một ngày.
Tập nhiều y như võ sĩ dọng bao cát vậy. Đâu có sao!
beti: Dạ. Mà mình tập nhiều lần thì tập theo cặp (viên ngọc xanh + tứ đại), ý là nếu tập 4 lần thì 2 lần viên ngọc xanh, 2 lần tứ đại. Hay mình được tập 1 lần viên ngọc xanh, 3 lần tứ đại hoặc ngược lại, ạ!
Thầy Tibu: Tùy vào định lực: con có thể tập cái này nối với cái kia. Sau khi làm dễ dàng rồi thì con có thể tập theo thứ tự lộn xộn. Miễn sao con không có bị quá sức, quá tải là được.
beti: Dạ. Con cảm ơn Thầy, chúc Thầy sức khỏe nha!
Thầy Tibu: Chào con.
---
05 Tháng 08, 2020 beti: Dạ, cho con hỏi cái này. Lúc làm đến mưa rào, con ráng làm cho mưa thật lớn. Nhìn xuống mặt đất thì thấy các ghỉ, sét, cặn, dơ trôi đi từ từ, để lộ ra từng mảng đất sạch. Con nhìn kỹ thì đó là kim loại.
Mặt đất làm bằng kim loại (không biết là loại nào, nhưng rất kiên cố, chắc chắn), được trạm trổ tinh xảo, có các hoa văn nổi. Được cơn mưa lớn rột rửa các mảng ghỉ sét, đất dơ và như được đánh bóng, mặt đất kim loại sáng bóng. Ánh sáng trắng sáng của nó dội ngược lên trên các dòng mưa. Khung cảnh như trắng xóa.
Con thấy kỳ kỳ, mặt đất làm bằng kim loại, và ánh sáng chiếu từ dưới lên. Nên con không làm nữa. Những lần sau con chỉ tập trung nhìn cơn mưa thôi.
Mà sao lúc đó con không hỏi Thầy nhỉ, bây giờ con hỏi, nhờ Thầy coi coi lúc đó con bị làm sao ạ?
Thầy Tibu: Tâm địa được mưa sám hối rửa sạch thì khỏi chê.
Còn một ý nữa là...
Dùng ngũ hành mà luận:
Tâm địa là Thổ
Thổ thì sanh Kim Cho nên mưa sám hối sạch sẽ đến độ mà lộ ra cả cái gốc Kim của đất (thổ) thì sám hối này mới là chân sám hối.
Hết hồ bao!
beti: Ồ. Vậy con cứ tiếp tục cái hình ảnh này ạ! Hi hi
Thầy, trước mỗi buổi tập, con đều sợ, sợ buổi này không tốt như những buổi trước. Thành ra áp lực. Và nó biến chuyển, mỗi lần mỗi kiểu, mà con không biết cái gì hết, nên thành ra con cũng sợ. Sợ nó chạy bậy đó Thầy…
Như buổi tập mới vừa xong:
Cái chỗ hột vịt, các cục màu đỏ và cọng tóc màu đỏ. Khi con tác ý đến đoạn "...và chữa vết sẹo, vết thương lòng để con biết yêu thương và tha thứ nhiều hơn", thì con chăm chú thấy nó đi từ từ, khi nói hết câu, cái cục cuối cùng nó nở hoa...con cũng không biết đúng sai, con quay lại cho nó cái cục tròn luôn.
(À, con phải nói kỹ lại là, cái cục đầu tiên nó cũng nở hoa, rồi đâm cành tùm lum, con mới cố quay về cục tròn, cọng tóc trở lại, nhưng cái cục cuối cùng cũng nở hoa, nở rất là chậm luôn ạ...)
Rồi cái chỗ cúi đầu để tri ân và nhường nhịn đó ạ. Tự nhiên con nhiều chuyện, con hỏi nó, chứ cúi đầu thì mình thấy cái gì. Cái con thấy màu vàng hoa quỳ ạ, cả mặt đất, và cái người cuối đầu đều màu vàng. Rồi cảnh nó chuyển xa ra cho con thấy là một người đứng trên hoa sen (người và hoa đều màu vàng) cuối đầu. Cái con cũng hoảng quá, kết thúc chu kỳ, nghỉ tập luôn…
Thầy Tibu: Cái quý của con... là quý ghê lắm... đến độ nói không được. Nói ra mang tiếng là mình... khoe
Cho nên, khi con thận trọng khai triển một vấn đề tế nhị nào. Thì nó trúng ghê lắm và cứ như vậy mà con tinh tấn tu hành là không có thể trật được
beti: Dạ, nói chung là con ... sau buổi tập này là con hoang mang, và không có vui.... chính cái không vui, nó lại làm con hoang mang thêm ạ. Mà câu trả lời của Thầy cũng làm con vui 1 chút, hihi
Thầy Tibu: Vì vậy con cũng nên bớt sợ lại để cho Pháp nó lưu xuất.
beti: Dạ. Mà sao con không thấy vui vậy Thầy, sau buổi tập ạ!
Thầy Tibu: Là vì tính thận trọng của con.
beti: Dạ
Thầy Tibu: Y như khi nêm nếm một món gì đó: con cứ việc... nếm là nó ngon. Còn lòng vòng là mất ngon.
Ví dụ: tibu đi dọn nhà cho một thằng bạn.
Lu bu công việc, nhà còn bề bộn, thùng này... lộn với thùng kia...
Tới khi anh em mệt rồi và ngồi ngay trên sàng nhà giữ đống thùng đồ đủ các loại...
Chủ nhà vui vẻ với sự nhanh nhẹn sắp xếp gọn gàng của anh em...
Ông tuyên bố:
— Hôm nay vợ đãi ăn vịt luộc . Bả mà làm món này nổi tiếng từ hồi ở Việt Nam!
Anh em thì tính chuyện ăn lẹ rồi về nhà...
Buổi tiệc đang ngon lành thì nước mắm... không đúng tiêu chuẩn!!!
— Bà tìm cho tui ... cục gừng và bịt ớt! Muốn ăn đúng điệu là phải có nước mắm gừng và dằm (nghiền) ớt
Thế là cả bọn túa ra đi tìm gừng và ớt trái...
Tìm xong thì cũng đã tối thui... ăn uống chả ngon lành gì hết.
Ăn vội vàng cho xong thì bạn bè lẳng lặng ra về...
Hết
beti: Dạ
Thầy Tibu: Chính xác mà không đúng lúc là một trở ngại.Cho nên con cứ tự nhiên thì không bị gì hết.
beti: Dạ. Con biết rồi ạ... như chị Hoa nói cứ lầm lũi tập, tinh tấn tập... con sẽ cố gắng ạ..
Con cảm ơn Ông Thầy nha!
---
10 Tháng 08, 2020 beti: Mấy nay, con tập xìu lại. Nó giống như mọi thứ giãn ra, bồng bềnh. Con muốn dùng sức mà không có nổi. Hoặc là giống có cái gì cản con ý ạ.
Hôm nay con cũng tập. Buổi tập rời rạc, yếu ớt, không có sức tập trung. Khi cố gắng thì tập. Khi yếu thì vọng tưởng [….]
Thầy Tibu: Còn yếu thì nghỉ cho nó khỏe thôi con
beti: Dạ
Thầy Tibu: Khi nghỉ
mệt thì cứ nhè hơi thở 3-2-5-2 mà hâm nóng bầu không khí
Hoặc là
giỏi hơn thì duy trì đề mục quen thuộc của con. Là một bước giỏi hơn cách hơi thở.
beti: Dạ. Tối hôm qua, con cũng có suy nghĩ này. Con đã nghĩ về chấm đỏ. Con bị hút rất nhanh ra phía trước, chấm đỏ ra rất dễ, rất sáng. Rồi con bị choáng, con đi ra. Con giữ ở độ mường tượng... hihi…
Thầy Tibu: Làm cái gì cho nó ra cái đó. Không thay đổi đột ngột, tuỳ hứng như vậy được. Tuy là chánh định nhưng nó lòi ra cái đuôi cận định. Do tự ý xé rào làm ngoài chương trình.
beti: Dạ.
Ồ, vậy là con cũng ké vô chánh định tí xíu hả Thầy?
.... vì con đã nghĩ đề mục quen thuộc với con nhất là chấm đỏ, nên lúc đó con quay về chấm đỏ cho nó dễ, hihihi....
---
12 Tháng 08, 2020 beti: Hihihi, hôm nay con tập xong, con vui nhẹ nhàng lắm ạ.
Lúc sám hối, con tác ý cho mưa thiệt là mạnh, để sám hối gột rửa các tội lỗi xấu xa, tội ác tột cùng sâu thẳm trong con, các ngõ ngách trong con, con thấy mưa dữ dội, làm tróc thêm mấy khe rãnh của mặt kim loại, nó len lỏi, đào sâu, như điêu khắc á Thầy…
Lúc con tác ý sức ấm chữa lành vết thương lòng, để con biết thương yêu và tha thứ ý, con nhìn bông hoa nở, bông hoa rất vui. Nên con rất vui. Con thấy con được yêu thương, nên con hạnh phúc. Hihihi... và con hồi hướng cái hạnh phúc này cho những người thân…
Hôm nay, lần đầu tiên con tập tứ đại mà con vui như vậy.
Thầy Tibu: Thì cứ làm tiếp theo mô hình này.
beti: Dạ
Khi các ảo ảnh biến mất, chân lý thì vẫn còn. Là bài học hôm nay con học về nước.
Giọt nước tròn, trong veo, giống như 1 cái bình trong suốt, trong đó có hoa, có cá, đang rất thanh bình. Rồi gió thổi, hoa rơi, cá nhảy. Rồi nó chuyển sang sa mạc (bên trong giọt nước là sa mạc), gió thổi nữa ạ. Con hiểu là vô thường... con hỏi vô thường như vậy thì giọt nước có mất không, rồi giọt nước đó cô đọng lại, nhỏ hơn, đặc quánh, trong veo, như viên bi ve, đó ạ. Con hiểu là chân lý thì không có mất.
Nó tạo cho con cảm giác nhẹ nhàng lắm ạ... cảm giác là nó là như vậy đó, hihi…
[…]
Mỗi lần con tập xong, con nhắn cho Thầy như vậy, có làm phiền Thầy không ạ? Giống như, cái gì con cũng nói hết ạ, có khi, nó không có gì quan trọng, nhưng con nói hết, thì thấy làm phiền Thầy ạ…
Thầy Tibu: Học mà không hỏi thì đi chỗ khác chơi.
Hỏi mà không làm thì hỏi làm gì?
Làm mà Vô Cảm thì làm để làm chi? beti: Dạ
Thầy Tibu: Giọt nước tròn, trong veo, giống như 1 cái bình trong suốt, trong đó có hoa, có cá, đang rất thanh bình. Rồi gió thổi, hoa rơi, cá nhảy. Rồi nó chuyển sang sa mạc (bên trong giọt nước là sa mạc), gió thổi nữa ạ. Con hiểu là vô thường... con hỏi vô thường như vậy thì giọt nước có mất không, rồi giọt nước đó cô đọng lại, nhỏ hơn, đặc quánh, trong veo, như viên bi ve, đó ạ. Con hiểu là chân lý thì không có mất.
Nó tạo cho con cảm giác nhẹ nhàng lắm ạ... cảm giác là nó là như vậy đó, hihi…
Càng lúc, càng trưởng thành. Giỏi lắm đó con
beti: Dạ. Thầy nghỉ ngơi ạ!
----