Trong cách hướng dẫn về tu tập của Đức Phật Thích Ca thì Ngài chỉ bắt mình tin chỉ có một điều duy nhất, đó là cũng có người loay hoay sao đó mà cũng Giải Thoát được như thường. Những người tu sĩ trứ danh này được gọi là Độc Giác Phật. Có nghiã là chỉ giải thoát cho một mình mà thôi.
http://zencomp.com/greatwisdom/uni/u-kinh-trungbo/trung116.htmKhi đọc cuốn "Xứ Phật Huyền Bí" thì có đoạn Chân Sư chết như sau:
Ngài nhập định một lúc, sau đó là Ngài mở mắt ra và tuyên bố:
Này đệ tử, ta dùng pháp môn thứ nhất đây!
Kế đó là Ngài lại chìm đắm vào cơn đại định, sau một lúc thì Ngài lại mở mắt và nói:
Này đệ tử, ta dùng pháp môn thứ hai đây!
Và Ngài đi luôn trong cơn đại định.
Là đệ tử đang chứng kiến Thầy của mình chết mà chỉ nghe có hai câu này thì làm sao mà biết được cách chết của Thầy mình được?
Cũng như Ngài Anan mà không hỏi thì cũng không có ai biết Đức Phật Chết ra làm sao?
Tuy nhiên cái hay của Đức Phật là Ngài có thể chỉ để người đệ tử của mình có thể thấy được nguyên cả cách chết của Ngài. Và đã tường trình lại đầy đủ.
Còn người Chân Sư kia thì đệ tử chỉ có nước là chịu thua. Vì Ngoài hai câu tuyên bố trên thì không ai biết Chân Sư chết ra làm sao?
Tất nhiên khi mà mình coi lại thì Chân Sư vào Diệt Thọ Tưởng Định! Nhưng Ngài lại không có đủ danh từ để chỉ lại cho vị đệ tử của Ngài biết. Do vậy mà Chân Sư này là một vị Độc Giác Phật.
Phi Tưởng Phi Phi Tưởng chỉ là một mức độ nhập chánh định cao cấp của cõi Vô Sắc, nên chưa là Giải Thoát được.
Diệt Thọ Tưởng Định là một thần thông của Phật Giáo để thành Phật.
Tuy nhiên, có khi người ta cũng có thể ... nhập diệt sau khi chết! Có nghiã là trong tình trạng "Cận Tử Nghiệp" thì người hiền lành này với cái tâm hiểu biết về "Tuệ Vô Thường". Họ thấy được cái vùng ánh sáng chói chang và đã đi vào đó. Họ đã có thể Nhập Diệt bằng cách này luôn.
Nhưng mà hiếm lắm!
Cũng như là không có học trường đào tạo thành kỷ sư mà có thể làm hỏa tiển và chỉ cần bắn một phát là lên ngay mặt trăng.
Chuyện khó như vậy mà cũng có người lại làm được! thế mới biết là phước báu của họ to lớn cở nào!
Hết.