Cáo chình mọi người!
Có được một suy nghỉ như Kiến con không phải là chuyện dể,vì suy nghỉ này rất là sâu sắc và là một Chánh Kiến.Phải thấy cho rỏ con đường.Chuyện ngoài đời thì mình phải giải quyết rồi vì đó là nhân duyên;hà hà!nó khó ở cái chổ này nè:LÀ PHẢI SỐNG CHO KHÉO!
Còn đề mục thì mình cứ tập đều đều với 70% sức lực như Thầy đã dậy.
Con chào chú Tảo,
Xin phép chú cho con dời bài viết về đây để cáo chình chú chứ bên topic của TCH con thấy nó không tiện
Con thuộc loại "hảo ngọt" nên chú Tảo đừng có khen con nha

. Cứ như chị Chuối: Hễ thấy chỗ nào con không đúng là chị Chuối rầy ngay! Lúc đầu có hơi buồn buồn nhưng tập nó có tiến bộ lắm đó chú

Giờ chú cho con níu áo chú... vài tí nhen

Có 1 hôm khi tập con tập trung vào 1 xoáy khí màu trắng ở mức độ cao thì con lọt vào 1 vùng không gian đen thui rất yên tĩnh. Độ tịnh mịch ở đó làm cho mình có cảm giác mình như muốn tan ra vậy. Âm thanh con nghe được là iiii iiii iiii kéo dài không dứt. Sau đó thì từng mảng khí vàng chanh (như mây loãng) kéo đến che dần vùng không gian kia. Cảm giác tịnh mịch kia cũng mất luôn. Sau đó 2 đêm liên tiếp con gần như thức nguyên đêm cố gắng để vào lại vùng không gian đó nhưng không được. Hệ quả để lại là vùng ajina căng tức, chóng mặt, ngầy ngật suốt nên con đành nghỉ tập
Lúc này con chuyển qua tư duy kiểu: Mình muốn vô không gian đó làm gì khi tâm lực chưa có? Việc nhìn tập trung vào 1 điểm để vẽ chấm đỏ mới là cái chính ! Mà ngay cả việc nhìn tập trung vào 1 điểm làm còn chưa được thì mong gì mà vẽ với vời...?
Thế là con xác định lại lộ trình là chỉ tập tập trung nhìn vào 1 điểm và niệm Phật.
Không gian thấy của con là vùng không gian rối nùi tia tĩnh điện chỉ gồm có 3 màu: Đen, trắng và một ít đám khí vàng chanh lúc trước còn sót lại. Ngoài ra con hoàn toàn mù màu đối với các loại màu sắc khác. Thậm chí cái màu đỏ con mở mắt nhìn vừa xong và nhắm mắt lại để hình dung ngay mà nó cũng không ra nổi. Lưu ảnh giác mạc của nó cũng chỉ là 1 đốm sáng màu trắng nhờ nhờ mà thôi. Con hoàn toàn mù màu với màu đỏ khi nhắm mắt ! :'(
Biết chắc là cực khó nhằn rồi nên con bắt đầu dò dẫm không gian nhìn từng bước 1 để xác định "cái thấy". Vì muốn nhìn vào điểm cố định thì chỉ có THẤY CÁI GÌ mới nhìn được chứ nhìn 1 cách mông lung thế thì kết quả chỉ là ngủ khò khò mà thôi. Cách dò để tìm cái để nhìn của con là thông qua sự điều tiết của con mắt nhắm. Kết quả là khi con nhắm mắt và thư giãn con mắt 100% thì 1 đốm sáng mờ mờ xuất hiện. Con hướng tâm nhìn vào đốm sáng này và bắt đầu vừa niệm Phật vừa "nhìn" nó. Cứ nhìn vào vùng trước mặt đã khoanh vùng là nó ra. Khi nó di chuyển lệch vùng này thì bỏ ko theo nữa mà nhìn hoài vào điểm nhìn của mình mà thôi. Mọi thứ xuất hiện lân cận như các hình tròn nhỏ lóe sáng chói ở xa xa... con đều không quan tâm. Cứ thế mà nhìn vào đốm sáng ở giữa đó thôi
Con nhìn hoài như vậy thì đốm sáng ấy cũng dần sáng lên và đám bụi khí màu vàng chanh bay qua bay lại che cái đốm sáng ấy nó cũng sáng lên. Lúc này tiếng iii iii iii... bắt đầu xuất hiện
Thời gian tập của con lúc này là vẫn tập trung vào hình ảnh đốm sáng. Cố gắng giữ nó càng sáng càng tốt và gom nó lại từ từ thì nó có hình tròn. Mặc dù viền của nó không rõ ràng nhưng con hình dung được vòng tròn và ánh sáng phát ra mạnh nhất xuất phát từ nguyên cái vòng tròn đó. Nhiều lúc nó sáng đến chói mắt. Vòng tròn này chỉ tròn khi con cố tập trung thôi chứ những lúc làm nó sáng lên và nhìn khơi khơi thì nó chỉ là 1 mảng sáng mà thôi
Có thể hình dung thế này nè chú: Đốm sáng của con là 1 mặt trời chói lòa và nhóm khí màu vàng chanh là đám mây bay qua bay lại che mặt trời. Ánh sáng từ mặt trời chiếu xuyên qua đám mây vàng chanh làm đám mây vàng chanh vàng sáng lên. Độ sáng của mặt trời nhìn được phụ thuộc vào việc có bị mây che hay không. Có lúc con chủ động "không có mây" được nhưng cũng có lúc không.
Về đám mây màu vàng chanh này thì con cũng có 5 lần chú ý tới nó và làm nó tan ra. Khi con chú ý vào đám mây màu vàng chanh này thì không còn thấy mặt trời nữa và khi mây tan thì xuất hiện trước mặt con 1 không gian sâu. Nó đen và nhiều chấm sáng li ti y như cái tivi lúc mất sóng vậy. Cả 5 lần con chú ý làm tan mây thử thì đều vào cái không gian y chang như vậy. Con cũng thử vẽ đề mục tại đây nhưng chưa được vì tâm lực chưa đủ. Thấy việc trên không hữu ích gì nên con quay về với mặt trời của con

Cách đây 4 ngày khi con đang nhìn khơi khơi vào đốm sáng đang bị mây vàng che thì bỗng nhiên nguyên 1 mảng sáng nó bứt ra và xoẹt 1 cái nó lao thẳng về phía con. Nó rất nhanh xoẹt 1 cái là xuyên qua đầu và đi xuyên ra phía đàng sau rồi mất hút. Việc bất ngờ làm con giật mình thoát ra. Mảng sáng này nằm bên phải hình ảnh cái mặt trời. Sau đó có lập tức định thần vào lại rồi khi đang nhìn khơi khơi như thế thì lại xoẹt 1 cái nữa: con bị 1 mảng sáng bên trái nó xuyên qua tiếp nhưng lần này con không có bị giật mình nữa mà vẫn tiếp tục tập tiếp
... Một lát sau thì đám mây có hiện tượng hòa lẫn với mặt trời tạo ra màu vàng hơi đỏ cam 1 tí và ở rìa bắt đầu hơi lóe lên màu sắc của cầu vồng (đây cũng là số màu sắc đầu tiên con phân biệt được để xác định là con không bị mù màu vì rõ ràng còn có những màu sắc khác mà mình "nhìn" được). Lúc này đừ quá trụ không nổi nên con buông và ngủ luôn

Qua hôm sau tỉnh táo con tiếp tục vào lại thông qua con đường: Nhắm, thư giãn mắt 100%, tìm đốm sáng mờ mờ - làm phát sáng nó lên, đám mây vàng sáng lên, tiếng iii iii iii xuất hiện - đây là trạng thái lúc làm việc. Lúc này con ko chú tâm gì cả mà cứ cho đám mây vàng hòa trộn với hình ảnh đốm sáng tạo ra màu đỏ cam thì hình ảnh cầu vồng xuất hiện ở viền rất rõ ràng. Con nhìn đã mà quên luôn niệm Phật (Khoảng thời gian này con niệm Phật ba chớp ba nháng lắm vì đôi lúc tập trung niệm Phật thì lại không tập trung nhìn được). Cầu vồng xuất hiện nên con tập trung nhìn để xem màu sắc và đếm số màu. Ghi nhớ xong con out ra ngoài và mở máy tính lên tìm hình ảnh cầu vồng để so sánh vì cái con thấy chỉ có 4 màu là đỏ (đỏ lửa), vàng, xanh, tím trong khi màu của cầu vồng theo vạch quang phổ phải là đỏ, da cam, vàng, lục, lam, chàm, tím. Nhưng đúng là màu con thấy nó giống màu trong các hình chụp cầu vồng chú ạ. Nó chỉ có 4 màu nổi chính còn 3 màu con lại thì nó là màu cham nên mắt mình không tách ra để phân biệt được
Đến hôm nay con vẫn còn đi theo con đường này và giữ được những hình ảnh trên. Buổi tập hồi tối con thử đo tâm lực bằng cách mường tượng điểm đỏ. Tâm lực vẫn chưa có nên không có điểm đỏ ngon lành nào xuất hiện

tuy nhiên với những cái "lóe lóe lên kia" thì con xác định thêm được một điều: Con hình như không có bị mù màu với màu đỏ - cái mà con sợ nhất từ khi nhận đề mục đến giờ hihi!

Con kể lể dông dài để níu áo chú là vì do con đọc bài Pháp này của Thầy đó chú:
Tibu:
Xin uống đúng liều:
1. Giữ giới hạnh: Hãy sống chế ngự với sự chế ngự của giới bổn, đầy đủ oai nghi chánh hạnh, thấy sự nguy hiểm của những lỗi nhỏ nhặt, thọ trì và học tập các học giới.
2. Hộ trì các căn: Khi mắt thấy các sắc chớ có nắm giữ tướng chung, chớ có nắm giữ tướng riêng. Những nguyên nhân gì, vì nhãn căn không được chế ngự khiến tham ái ưu bi, các bất thiện pháp khởi lên, vị Tỷ Kheo ấy tự chế ngự nguyên nhân ấy, hộ trì con mắt, thực hành sự hộ trì con mắt.... v.v... (tương tự đối các căn khác: Mũi, Lưỡi, Xúc, Tai, Ý)
3. Tiết độ ăn uống: Chơn chánh giác sát thọ dụng món ăn, không phải vì vui đùa, không phải vì đam mê, không phải để trang sức, không phải để tự làm đẹp mình, chỉ để thân này được duy trì, được bảo dưỡng, khỏi bị gia hại, để chấp trì phạm hạnh, nghì rằng: “Như vậy ta diệt trừ các cảm thọ cũ và không cho khởi lên các cảm thọ mới; và ta sẽ không phạm lỗi lầm, sống được an ổn.”
4. Hãy chú tâm tỉnh giác: Ban ngày trong khi đi kinh hành và trong khi đang ngồi, gột sạch tâm trí khỏi các chướng ngại pháp; ban đêm trong canh đầu trong khi đi kinh hành và trong khi đang ngồi, gột sạch tâm trí khỏi các chướng ngại pháp; ban đêm trong canh giữa, hãy nằm xuống phía hông bên phải, như dáng nằm con sư tử, chân gác trên chân với nhau, chánh niệm tỉnh giác, hướng niệm đến lúc ngồi dậy lại. Ban đêm trong canh cuối, khi đã thức dậy, trong khi đi kinh hành và trong khi đang ngồi, gột sạch tâm trí khỏi các chướng ngại pháp.
5. Hãy thành tựu chánh niệm tỉnh giác: Khi đi tới đi lui đều tỉnh giác; khi nhìn thẳng khi nhìn quanh đều tỉnh giác; khi co tay khi duỗi tay đều tỉnh giác; khi mang y kép, thượng y đều tỉnh giác; khi đi đại tiện, tiểu tiện đều tỉnh giác; khi đi, đứng, nằm, ngồi, thức, nói, yên lặng đều tỉnh giác.
6. Hãy lựa một chỗ thanh vắng [...] sau khi ăn xong, ngồi kiết già, lưng thẳng tại chỗ nói trên và an trú chánh niệm trước mặt. Vị ấy từ bỏ tham ái ở đời, sống với tâm thoát ly tham ái, gột rửa tâm hết tham ái. Từ bỏ sân hận, vị ấy sống với tâm không sân hận. lòng từ mẩn thương hết các chúng hữu tình, gột rửa tâm hết sân hận. Từ bỏ hôn trầm thụy miên, vị ấy sống thoát ly hôn trầm thụy miên, với tâm hướng về ánh sáng, chánh niệm tỉnh giác, gột rửa tâm hết hôn trầm thụy miên. Từ bỏ trạo cũ hối tiếc, vị ấy sống không trạo cử, nội tâm trầm lặng gột rửa tâm hết trạo cử hối tiếc. Từ bỏ nghi ngờ, vị ấy sống thoát khỏi nghi ngờ, không phân vân lưỡng lự, gột rửa tâm hết nghi ngờ đối với các thiện pháp.
Khi đoạn trừ 5 triền cái ấy, những pháp làm ô nhiễm tâm, làm trí tuệ yếu ớt, vị ấy ly dục, ly bất thiện pháp chứng và trú thiền thứ nhất, một trạng thái do ly dục sanh, với tầm với tứ.
Một mình một ngựa, trên đe dưới búa: Tibu mà bị trật đường rầy thì con gái độc nhất bị hiếp vào lúc 7 tuổi.
Trong mười năm, làm việc không dám nhìn ngang nhìn dọc. Con gái rụ thoát nạn.
Sáu điều ở trên, tibu đã quên nó lâu rồi. Nay đọc lại, thấy anh em có người cần, nên tibu chỉ ghi lại. Hy vọng rằng anh em mình đừng có như người A Nam mình khi xưa bị người ta kết án là:
- - "An Nam bọn bây, là bọn chết trên mả thuốc"!
Ở đoạn trên phải chăng ý chính nằm tại mục 6 với đại ý: "hành giả hãy sống tỉnh giác bằng việc kiểm tra tư tưởng liên tục. Khi công phu thì hãy đoạn trừ hết tất cả tạp niệm để nhắm mắt nhìn vào vùng không gian đằng trước mặt, hướng tâm tìm (tầm) ánh sáng (đề mục) và giữ (tứ) ánh sáng đó" ? ? ?Hiện tại con vô tình đi theo kiểu hiểu trên. Kiểu hiểu này là chủ quan theo kiểu mình lỡ đi giống vậy nên cố tình hiểu như vậy nên thật tình là không biết nó đúng hay sai nữa...
Con đang mắc kẹt tại chỗ này. Kính xin Thầy, chú Tảo cùng bà con thông tuệ giúp con với ạ !
Con kính chào Thầy, chào Chú và Bà Con!
Con: Kiến