Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 02:35 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 91 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1] 2 3 4 5   Xuống
 
Chủ đề: Góc nhỏ TLH  (Đọc 74550 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
Tiểu Liên Hoa
Thành viên


Bài viết: 318



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tiểu Liên Hoa
vào lúc: 05-05-2015, 02:41 AM

Dạ. Con tlh xin đặt viên gạch để xin 1 góc. Với sự giúp đỡ của Thầy, Chú Admin, Anh Lê Lê, Chị Chân Như, và bạn Bồ Đề. Thì các bước đi của con, từ chập chững cho tới bây giờ sẽ được chuyển vào đây ạ. Các bài viết sẽ được biên soạn lại theo trình tự thời gian và sự tiến bộ của con . Hì. Đáng lẽ là các Anh Chị tổng hợp xong lâu rồi, nhưng con bận quá nên mãi tới tận hôm nay con mới xem qua được. Thật ra thì còn rất nhiều những bài về sau, khi con tập lên cao rồi thì con báo cáo riêng Thầy qua tin nhắn, qua cả những cách khác. Nhưng giờ không tìm lại được, và con cũng hơi bận nên không có viết bổ sung được . Nên đành " có tới đâu chơi tới đó" thôi ạ. Hì hì  Grin Grin Grin
Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #1 vào lúc: 05-05-2015, 10:28 AM

Xin cho hạt giống Bồ Đề.

Trổ cây đơm trái bốn bề nhân gian.

Để cho Chánh Pháp ngập tràn.

Chúng sanh an lạc, thế gian yên bình !



(Thành tâm gửi tặng người hữu duyên!)


Bạch Nguyệt

----------------
Ghi chú: 13-02-2024: hoasentrenda: đã sửa lại tên tác giả!
Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #2 vào lúc: 05-05-2015, 10:29 AM

https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=15913.0
Tibu:

[...]

Tất nhiên, đọc cho kỹ, hỏi cho kỹ, và làm cho thật là kỹ thì may ra mới có thể thành công được.

Tu Sĩ Gạo Cội này, đều... đã chết, đang bị bịnh, hay là đang trên đường lành bệnh dần dần.

Bà con nên nhớ: Tu để thành Phật là một chuyện cực kỳ khó khăn. Bà con không nên giởn mặt trong việc đầu tư trong việc này.

Bà con nên:

================
Đọc cho kỹ, hỏi cho kỹ, và làm cho thật là kỹ thì may ra mới có thể thành công được.
================

Chuẩn bị tư tưởng như vậy xong, mời bà con thưởng thức.
Tất nhiên, đường cực kỳ trơn trợt!!!
Xin bà con giảm vận tốc đọc lại.
Và cùng nhau thưởng ngoạn những kỳ hoa dị thảo...
Chỉ có trên HSTD.  Grin Grin Grin    


----------------
Ghi chú: 12-02-2024:
+ hoasentrenda, đây là một đoạn trích ngắn trong một chủ đề riêng biệt mà Thầy Tibu giới thiệu về các Tu Sĩ Gạo Gội HSTD tại link gốc:
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=15913.0


Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #3 vào lúc: 05-05-2015, 10:38 AM

Trích dẫn
BĐT: Dạ, nếu được xin Thầy giảng giải cho con rõ hơn một chút về Nghiệp, Nguyện, sự ra đi và ở lại đối với các quả vị Thánh Tăng ạ!    

Tibu:
Chuyện đi vào đơn vị tác chiến là chỉ có giá trị lúc ban đầu.

Còn sau đó chỉ toàn là những chiến công hiển hách, hoặc là những hy sinh có một không hai trong những trận đánh giáp lá cà.

Những chuyện này không có gì để mà khoe, không có gì để mà kể vì nó xuất phát từ đáy lòng. Grin Grin Grin      

Và "Nó Là Như Vậy".

------

Tiểu Liên Hoa.

Tên Trong HSTD: Tiểu Liên Hoa. Viết tắt: TLH.
Ngày đăng ký: 07/08/2011. Lúc 08:48:05 AM (giờ Utah, USA)
Ngày xin Đề Mục: Tháng Chín 27, 2010, 10:50:07 AM

Câu tâm đắc:
Là Phước hay là Nghiệp – là tùy ở góc độ nhìn


----------------
Ghi chú: 12-02-2024: hoasentrenda nhận thấy bài viết này là 2 phần riêng biệt:
[1] Đoạn đầu là tin nhắn mà Thầy Tibu trả lời riêng cho thành viên Bồ Đề Tâm, không phải là trả lời riêng cho TLH
Link gốc từ Bồ Đề Tâm cung cấp: https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=8614.msg35049#msg35049
Chúng tôi đã xác minh nguồn gốc của bài viết Bồ Đề Tâm với chính tác giả.
[2] Là phần ghi chú thông tin về TLH: chưa tìm thấy link gốc


Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #4 vào lúc: 05-05-2015, 11:05 AM

Trích dẫn
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=3701.msg15232#msg15232
Tháng chín 27, 2010, 10:50:07 AM
Đề Mục Tu
Tiếu Tam Tiếu: con muốn hỏi bạn con là P. T .T. T, sinh năm Bính Dần, ở Hà Nội. Tính tình khá mạnh mẽ, là lý trí,hợp với pháp tu nào?
Mong chú và các Nhí giúp đỡ,con cảm ơn rất nhiều.Con chờ hồi âm.
hstd:
Nhí đã tìm ra. Phương Pháp: Tịnh Độ.
Đề Mục là: Quán chấm đỏ  Grin Grin Grin

----

Đàm Luận Phật Pháp/ Tịnh Độ:
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg25875#msg25875
Tháng Tám 22, 2011, 06:39:38 AM
Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:

Tiểu Liên Hoa:
Con xin kính chúc Thầy sức khỏe!
đã rất nhiều lần con muốn viết bài hỏi Thầy và kinh nghiệm của  các bạn đồng tu nhưng con lại ngần ngừ.nhưng đến giờ thắc mắc chồng thắc mắc. nếu con không đủ dũng cảm hỏi thì con sẽ chết chìm trong mớ thắc mắc hỗn độn ấy mất. rất mong thầy và các bạn đồng tu bớt chút thời gian hướng dẫn con.
1. Trước khi con xin được thầy đề mục tu : quán chấm đỏ thì con rất hay nằm mơ thấy các vong hồn về rủ con đi chơi hoặc kể lể về cái chết của họ. nhất là những ngày con phải đi trực đêm tại bệnh viện(con là một y sỹ và phòng trực đêm của con nằm ngay bên cạnh nhà xác của bệnh viện).có những lần các vong rủ con chơi trò chơi, dù con có đồng ý hay không thì cũng rượt con chạy bán sống bán chết. sau mỗi lần như vậy con tỉnh dậy và rất mệt, cảm giác không có tí sức lực nào nữa. rồi những lần con đang nhắm mắt thiu thiu sắp ngủ hoặc đang ngủ thì cứ có người đập cửa, đập vào cái tủ trên đầu con nằm và gọi : dậy đi. dậy đi.( việc này ngay cả khi con nằm ngủ ở nhà con, tại giường con cũng thỉnh thoảng bị)
Có một lần con nằm mơ thấy có một con chó trắng 3 chân(nó bị mất 1 chân trước) gặp con tại sân bệnh viện (gần cổng sau của bệnh viện). lúc đó con đang di dạo quanh sân để hít thở không khí trong lành (trong mơ con thấy mục đích của việc đi dạo là vậy).hôm đó trong giấc mơ là trời mưa, và trùng hợp là trời bên ngoài cũng mưa(điều này con biết khi con đã tỉnh ngủ)con chó đó ướt sũng, và lẽo đẽo bám theo con. nhưng con sợ nên ra sức chạy trốn nó. nó nhìn con, cái nhìn rất da diết, rất khó tả mà đến khi tỉnh ngủ con vẫn bị ám ảnh.
sau đó 1 tuần ( buổi trực tiếp theo của con), con lại nằm mơ, tại đúng vị trí mà con đã trốn thoát khỏi con chó nhỏ đó, con lại gặp lại nó, no đứng im nhìn con , chờ đợi con và có ý muốn con đưa nó về nuôi, nhưng 1 lần nữa con lại bỏ chạy( con cũng không hiểu vì sao mình lại làm thế dù trong lòng thấy rất thương nó). khi tỉnh ngủ con đã tự hứa nếu còn duyên gặp lại thì con đưa tay ôm nó vào lòng.
sự việc đó ám ảnh con và làm con cắn rứt lương tâm nên tối hôm sau con đã cố tình vào giấc mơ đó, con thấy con đứng tại chỗ đó, dưới gốc cây đó và chờ đợi con chó trắng 3 chân thì thật buồn là không gặp được nó mà ngược lại còn bị các vong theo quấy phá làm con rất mệt. mệt đến tận mấy ngày sau.
Sau đó có người nói với con rằng có thể con chó 3 chân đó là con chó gác cửa hang ở cửa thánh(tha hóa tự tại),và con có duyên nên mới đi tìm con. muốn con đi theo làm việc nhà thánh ( như kiểu thờ cúng, lập phủ và lên đồng ấy).nhưng con không muốn làm điều đó nên con kệ. mọi chuyện đến đâu thì đến, tùy duyên. con muốn hỏi thầy đó có phải sự thật không hay đơn thuần chỉ là 1 giấc mơ bình thường.

2. bạn con xin đề mục tu giúp con nhưng phải gần 1 năm sau con mới cảm giác thấy mình muốn tu và có duyên(con là người làm việc theo tình cảm và cảm tính, cảm tính của con không phải lần nào cũng đúng nhưng độ chính xác rất cao)
Ngay lần tập đầu tiên con đã thấy chấm đỏ. lần thứ 2 khi con thấy chấm đỏ thì một thời gian ngắn, rất ngắn(con không xác định nổi là bao nhiêu giây nữa) thì con thấy cái chấm đỏ đó ở trên đầu ông Phật( ngày đó con chưa biết gì nhiều về đạo Phật nên con không xác định nổi là Phật gì, nhưng qua những bức ảnh thì hình như là Phật Adida), con thấy mọi thứ xung quanh phật không còn là màu tối đen nữa mà là trời sáng, nhưng là không gian màu gì thì con không thể nhớ( hình như do không chú tâm đến điều đó nên không nhớ được). con nhìn bên cạnh thì thấy Phật Bà Quán Thế Âm Bồ Tát. mặc áo trắng, cười rất hiền.
lúc ấy con sợ là cận định nên mở mắt ra luôn. con thấy hơi thở mình rất nhanh và người rất mệt.
sau đó khoảng 30 phút thì con nhắm mắt lại bắt đầu tập tiếp. nhưng khi con vừa nhắm mắt niệm thì ngay lập tức lại thấy hình ảnh Phật Bà QTA như cũ.con liền thôi không tập nữa và đi ngủ
hôm sau và một khoảng thời gian sau con không tập nữa(vì điều kiện sức khỏe và thời gian, chắc cũng có một phần là do bản thân không muốn)
Khi con bắt đầu tập lại. là buổi thứ 3 con tập. con nhắm mắt và niệm thì chỉ sau khoảng vài giây ( hay vài phút gì đó, con không khẳng định nổi thời gian) thì lại là hình ảnh Phật Bà QTA hiện ra. con hơi sợ nhưng vì tò mò nên vẫn tiếp tục tập tiếp. con liền nhìn thấy 1 con khác( là con nhưng không phải con đang nằm tập đâu) con gọi đó là con1 cho dễ nhé. con  nhìn thấy con1 đang đứng dưới chân phật bà quán thế âm đó. con1 đứng dưới chân người và ngước lên nhìn người, con thấy con1 cứ đứng im nhìn không chớp mắt, nhìn ngơ ngẩn và mỉm cười cũng ngơ ngẩn luôn.( như là con đang xem phim trong không gian 3D ấy và con1 là nhân vật chính). con muốn thử hóa thân, thử đặt cảm giác con là con1 nhưng con không làm được, con chỉ có thể đứng nhìn như xem tv vậy.Rồi vài lần sau con thử tập. những hôm con mệt hay không tập trung thì chả làm được gì cả, nhưng hôm nào con tập trung thì mỗi khi con nhắm mắt lại và niệm phật thì sự việc như vậy diễn ra. nhưng sau mỗi lần như vậy. sau khi con mở mắt ra không tập nữa thì con rất mêt, nhịp tim và nhịp thở đều tăng rất nhanh làm con không dám tập nữa( quá trình đang tập con rất tỉnh táo, vẫn biết mình đang tập và niệm Phật)
con muốn hỏi Thầy và các bạn đồng tu là đó có phải là cận định không? nếu không thì đó là gì? và con phải làm gì tiếp theo?

tnt: Chào Người mới đến ! Cheesy Cheesy Cheesy    
Một cảm giác rất " hay " khi đọc bài của bạn !
Làm cho người ta có thể cảm nhận được luôn tất cả những gì đằng sau ngôn từ diễn tả đó của bạn!
Bạn có một cái tâm rất là hiền lành! Công việc chọn bạn thật là đúng! hihi
Bạn không còn ở cận định nữa đâu mà lo ! hihi
Bạn đã vào rất sâu trong Chánh Định rồi đó ! Chúc mừng bạn nhen!
Bạn xuất hồn và Thấy được linh hồn của mình đang đứng dưới chân Phật Bà Quan Thế Âm đó! Tập hay qúa đi !
Theo kinh nghiệm của tnt thì bạn đang ở cỡ hàng " Tê Tê " rồi đó! Nghiã là thuộc dạng " "Mâm Trên" rùi ! Grin Grin Grin    
Tiến trình diễn ra nhanh qúa làm bạn chưa quen giữa hai môi trường: Thanh tịnh và loạn động nên mới bị " rất mệt "
Bạn chỉ cần tập cách điều thân thư giản trước khi tập và đi từ từ thì sẽ hết, không có gì đáng sợ lắm đâu !
Vì Nhân lành thì Quả phải lành thôi !  Cheesy Cheesy Cheesy    
Đó là theo suy nghĩ và kinh nghiệm còn thiển cận và non nớt của riêng bản thân tnt
tnt không dám lạm bàn nhiều  chỉ xin nói một chút xiú chỗ này thôi ! Vì thấy nó hay qúa!
Đọc vào là thấy thích liền và không thể làm thinh được với mức độ tâm linh Rất Hay như vầy !

Còn phải làm gì tiếp theo thì xin nhường lại cho " Cao Thủ " của Tịnh Độ  và " Bô' Già "  
" bình lựng" thì sẽ giúp bạn hiểu và thấy nó rõ hơn!
Đặc biệt Ổng nói thì "  sốzách  "!  Grin  
Chúc mừng bạn đến với HSTD nhé !

Tiểu Liên Hoa: cảm ơn chị tnt đã động viên tinh thần em rất nhiều.
em thật sự rất hoang mang vì em không thấy có bạn đồng tu nào thấy giống như em cả. vì vậy em không biết mình phải làm gì nữa. không thể hiểu mình đang đứng ở đâu và phải đi đến đâu nữa.rất mong thầy và các anh chị cho em thêm ý kiến. để em tìm thấy con đường đúng đắn.
chân thành cảm ơn!

----------------
Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda:

[1] Link mất đã khôi phục tại
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=3701.msg15232#msg15232

[2] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg25875#msg25875


[3] Đoạn tnt?

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #5 vào lúc: 05-05-2015, 05:40 PM

Trích dẫn
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:
Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơi ! giúp con với.
con thật sự rất hoang mang và lo sợ. con không dám tu tập tiếp vì sợ rằng sẽ đi sai đường. con sợ đó là ảo giác, là tha hoá tự tại hay có thể là cận định. bây giờ mỗi khi con bắt đầu nhắm mắt và tập thì thường cái chấm đỏ ấy nó mờ nhạt lắm, và tồn tại không lâu, nó tự động chuyển sang thành hình ảnh con đứng ngắm Phật Bà Quán Thế Âm ấy. thậm chí có khi con bắt đầu nhắm mắt tập thì chỉ mất tầm vài giây là đã thấy cái hình ảnh ấy rồi. lúc nào cũng là hình ảnh như vậy.( hình ảnh con bé ngơ ngẩn cười ngắm Phật QTA và hình như Phật QTA cũng cười lại với nó ấy)
mấy lần đầu tập con còn thấy cái đảnh của Ngài Adida rồi con nhìn sang phía bên phải mới nhìn thấy Phật QTA. nhưng giờ con cứ nhắm mắt tập đã thấy ngay Phật QTA
con nghe mọi người nói là sẽ nhìn thấy hình ảnh 3 đức phật . ngài adida, ngài đại thế chí bồ tát và quán thế âm bồ tát  cùng một lúc. nhưng con lại thấy từng người một. và con chưa dám tập tiếp nên không biết rằng liệu con có nhìn thấy ngài đại thế chí bồ tát không và ngài đứng ở đâu? con cũng chưa bao giờ nhìn ảnh ngài ấy nên cũng không biết là nếu con gặp thì con có nhận ra được hay không nữa.
rất mong chờ tin thầy và mọi người giúp đỡ con
rancon:
Em bé nhà em hồi đó có tập quán chấm đỏ niệm Phật và nó có thấy ông phật. Tuy nhiên cái thấy của nó khác và cứ thay đổi xoành xoạch theo trí tưởng tượng của nó. Em cũng lo và hỏi thầy, vì sợ nó thấy sai/bậy bạ. Thầy nói là cứ niệm phật phóng thẳng về phía đó thì không có ma quỷ nào chịu nổi. Cho nên vẫn yên tâm cho nó tập, thấy gì thì thấy vẫn cứ niệm a di đà phóng thẳng vào đó.

Chị tnt đã nói ở trên, và em cũng thấy chị tập nhiều lần và đều thấy QTA, vậy thì ko phải cận định.

Cận định là: bất ngờ, không báo trước, không làm lại được y chang như vậy lần thứ hai.

Nếu chị thấy đi thấy lại như vậy hoài thì nó đâu là cận định nữa.

Với lại đâu phải bắt buộc thấy Tam Tôn cùng lúc mới là đúng đâu chị. Chị yên tâm chờ thầy 1 chút xíu khi nào thầy khỏe/rảnh  là thầy lên trả lời liền đó. Em ko có tập tịnh và ko có thấy giống chị nên em chỉ dám nói nhiêu đó thôi à. Chị bớt lo nghen

------
Trích dẫn
Tháng Tám 26, 2011, 09:05:11 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:

Trích dẫn
Con xin kính chúc Thầy sức khỏe!
đã rất nhiều lần con muốn viết bài hỏi Thầy và kinh nghiệm của  các bạn đồng tu nhưng con lại ngần ngừ.nhưng đến giờ thắc mắc chồng thắc mắc. nếu con không đủ dũng cảm hỏi thì con sẽ chết chìm trong mớ thắc mắc hỗn độn ấy mất. rất mong thầy và các bạn đồng tu bớt chút thời gian hướng dẫn con.
1. Trước khi con xin được thầy đề mục tu : quán chấm đỏ thì con rất hay nằm mơ thấy các vong hồn về rủ con đi chơi hoặc kể lể về cái chết của họ. nhất là những ngày con phải đi trực đêm tại bệnh viện(con là một y sỹ và phòng trực đêm của con nằm ngay bên cạnh nhà xác của bệnh viện).có những lần các vong rủ con chơi trò chơi, dù con có đồng ý hay không thì cũng rượt con chạy bán sống bán chết. sau mỗi lần như vậy con tỉnh dậy và rất mệt, cảm giác không có tí sức lực nào nữa. rồi những lần con đang nhắm mắt thiu thiu sắp ngủ hoặc đang ngủ thì cứ có người đập cửa, đập vào cái tủ trên đầu con nằm và gọi : dậy đi. dậy đi.( việc này ngay cả khi con nằm ngủ ở nhà con, tại giường con cũng thỉnh thoảng bị)
TIBU: Có người thì nhưng chuyện trên là một thảm họa, nhưng đối với tu sĩ thì những khả năng này lại là những ưu điểm không dể gì mà có được. Người ta phải tu xì khói mới ra được một tý mà thôi.

Trích dẫn
Có một lần con nằm mơ thấy có một con chó trắng 3 chân(nó bị mất 1 chân trước) gặp con tại sân bệnh viện(gần cổng sau của bệnh viện). lúc đó con đang di dạo quanh sân để hít thở không khí trong lành ( trong mơ con thấy mục đích của việc đi dạo là vậy).hôm đó trong giấc mơ là trời mưa, và trùng hợp là trời bên ngoài cũng mưa(điều này con biết khi con đã tỉnh ngủ)con chó đó ướt sũng, và lẽo đẽo bám theo con. nhưng con sợ nên ra sức chạy trốn nó. nó nhìn con, cái nhìn rất da diết, rất khó tả mà đến khi tỉnh ngủ con vẫn bị ám ảnh.
sau đó 1 tuần ( buổi trực tiếp theo của con), con lại nằm mơ, tại đúng vị trí mà con đã trốn thoát khỏi con chó nhỏ đó, con lại gặp lại nó, no đứng im nhìn con , chờ đợi con và có ý muốn con đưa nó về nuôi, nhưng 1 lần nữa con lại bỏ chạy( con cũng không hiểu vì sao mình lại làm thế dù trong lòng thấy rất thương nó). khi tỉnh ngủ con đã tự hứa nếu còn duyên gặp lại thì con đưa tay ôm nó vào lòng.
sự việc đó ám ảnh con và làm con cắn rứt lương tâm nên tối hôm sau con đã cố tình vào giấc mơ đó, con thấy con đứng tại chỗ đó, dưới gốc cây đó và chờ đợi con chó trắng 3 chân thì thật buồn là không gặp được nó mà ngược lại còn bị các vong theo quấy phá làm con rất mệt. mệt đến tận mấy ngày sau.
TIBU: Tình thương nó có tiếng nói riêng của nó mà con   Ở đây thì không có sự phân biệt chũng tộc, màu da,… Chuyện con hay sợ là vì con đã bị gặp nạn khi con xuất hồn này nọ khi con tu hành vào những kiếp trước. Cái hay của vấn đề này là con trở lại được y chang ngay chỗ đó nhiều lần và nhất quyết đợi con chó đó nó xuất hiện lại. Thì chứng tỏ là tâm của con đã được thanh tịnh nhiều rồi. Sự kiên định lập trường của con đã có và rất là vững vàng. Tâm đã định và sự tập trung tư tưởng là xuất sắc! Vững như bàn thạch!

Trích dẫn
Sau đó có người nói với con rằng có thể con chó 3 chân đó là con chó gác cửa hang ở cửa thánh(tha hóa tự tại),và con có duyên nên mới đi tìm con. muốn con đi theo làm việc nhà thánh ( như kiểu thờ cúng, lập phủ và lên đồng ấy).nhưng con không muốn làm điều đó nên con kệ. mọi chuyện đến đâu thì đến, tùy duyên. con muốn hỏi thầy đó có phải sự thật không hay đơn thuần chỉ là 1 giấc mơ bình thường.
TIBU: Nó thật 100% đó con à!
Con bình tỉnh nghe: Thầy sẽ chỉ cho con đi tìm nó khi con tu hành lại cho đúng cách nghe.

Trích dẫn
2.bạn con xin đề mục tu giúp con nhưng phải gần 1 năm sau con mới cảm giác thấy mình muốn tu và có duyên(con là người làm việc theo tình cảm và cảm tính, cảm tính của con không phải lần nào cũng đúng nhưng độ chính xác rất cao)
TIBU: Hiện tượng trể này là do con đi tìm và tiếp súc với người có công phu tu hành thấp hơn con: Họ tu theo kiểu "nhập và xuất"! Do đó mà con bị trể khi di tìm gặp người hướng dẫn cho con đi tu.

Trích dẫn
Ngay lần tập đầu tiên con đã thấy chấm đỏ. lần thứ 2 khi con thấy chấm đỏ thì một thời gian ngắn, rất ngắn(con không xác định nổi là bao nhiêu giây nữa) thì con thấy cái chấm đỏ đó ở trên đầu ông phật( ngày đó con chưa biết gì nhiều về đạo phật nên con không xác định nổi là phật gì, nhưng qua những bức ảnh thì hình như là phật Adida), con thấy mọi thứ xung quanh phật không còn là màu tối đen nữa mà là trời sáng, nhưng là không gian màu gì thì con không thể nhớ( hình như do không chú tâm đến điều đó nên không nhớ được). con nhìn bên cạnh thì thấy phật bà quán thế âm bồ tát. mặc áo trắng, cười rất hiền.
lúc ấy con sợ là cận định nên mở mắt ra luôn. con thấy hơi thở mình rất nhanh và người rất mệt.
sau đó khoảng 30 phút thì con nhắm mắt lại bắt đầu tập tiếp. nhưng khi con vừa nhắm mắt niệm thì ngay lập tức lại thấy hình ảnh phật bà quán thế âm như cũ.con liền thôi không tập nữa và đi ngủ
hôm sau và một khoảng thời gian sau con không tập nữa(vì điều kiện sức khỏe và thời gian, chắc cũng có một phần là do bản thân không muốn)
TIBU :Con thấy được các Ngài rồi đó      

Trích dẫn
Khi con bắt đầu tập lại. là buổi thứ 3 con tập. con nhắm mắt và niệm thì chỉ sau khoảng vài giây ( hay vài phút gì đó, con không khẳng định nổi thời gian) thì lại là hình ảnh phật bà quán thế âm hiện ra. con hơi sợ nhưng vì tò mò nên vẫn tiếp tục tập tiếp. con liền nhìn thấy 1 con khác( là con nhưng không phải con đang nằm tập đâu) con gọi đó là con1 cho dễ nhé. con  nhìn thấy con1 đang đứng dưới chân phật bà quán thế âm đó. con1 đứng dưới chân người và ngước lên nhìn người, con thấy con1 cứ đứng im nhìn không chớp mắt, nhìn ngơ ngẩn và mỉm cười cũng ngơ ngẩn luôn.( như là con đang xem phim trong không gian 3D ấy và con1 là nhân vật chính). con muốn thử hóa thân, thử đặt cảm giác con là con1 nhưng con không làm được, con chỉ có thể đứng nhìn như xem tv vậy.
TIBU : Danh từ chuyên môn là con đã xuất hốn bằng luồn bhavanga với đầy đủ các thành phần sau đây:
Cái Thấy có tọa độ gốc là ngay sự thanh tịnh ở tại "Chân Như". Cái Thấy này lúc nào cũng ở ngoài cái cảnh mà con thấy.
Con1 là cái linh hồn của con đang đối trước Ngài Quan Thế Âm
Cái không gian mà con (từ ngoài mà) nhìn vào là cái màn tivi
.

Trích dẫn
Rồi vài lần sau con thử tập. những hôm con mệt hay không tập trung thì chả làm được gì cả, nhưng hôm nào con tập trung thì mỗi khi con nhắm mắt lại và niệm phật thì sự việc như vậy diễn ra. nhưng sau mỗi lần như vậy. sau khi con mở mắt ra không tập nữa thì con rất mêt, nhịp tim và nhịp thở đều tăng rất nhanh làm con không dám tập nữa( quá trình đang tập con rất tỉnh táo, vẫn biết mình đang tập và niệm phật)
con muốn hỏi thầy và các bạn đồng tu là đó có phải là cận định không? nếu không thì đó là gì? và con phải làm gì tiếp theo?
TIBU: Không, ở đây là Chánh Định 100%!  Grin Vì con có thể trở lại y chang chỗ đó bất cứ lúc nào.

--------
Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda, bài viết trên được trích dẫn từ chủ đề gốc Tiểu Liên Hoa - Những Ngày Đầu:
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg27279#msg27279

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #6 vào lúc: 05-05-2015, 05:46 PM

Trích dẫn
Tháng Tám 27, 2011, 07:35:12 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:
Tiểu Liên Hoa: thầy ơi! vậy giờ con phải làm gì tiếp theo?
nghe thầy nói con cũng yên tâm nhưng không hiểu sao cứ mỗi khi muốn tập thì trong con lại có một điều gì đó cản trở làm con không muốn tập nữa ( hình như vừa là lười tập, vừa là sợ 1 điều gì đó , điều gì đó mà con không biết rõ nhưng rất hoang mang , lo lắng, và hơi run. như là con chim bị thương sợ cành cong vậy)
hình như con tập không theo bài bản giống mọi người hay sao ấy? giờ con phải tập lại từ đâu hả thầy?
và thầy cho con hỏi là con đã đi đến đâu trên con đường này rồi hả thầy?
Trích dẫn
Tháng Tám 29, 2011, 03:51:12 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:
Tiểu Liên Hoa:
Chiều qua khi em đi qua cái nghĩa địa ấy, ánh mắt em bị hút về phía ấy, và  em đã rùng mình 1 cái. Em đã rất lo sợ đêm xuống em sẽ bị ma làm phiền (như mọi khi ấy)
12h đêm. Em bắt đầu lên giường đi nằm. Em nhắm mắt lại, và không tập tành gì cả (không phải em lười đâu nhé, mà vì thầy chưa trả lời em, thầy chưa nói em phải tiếp tục thế nào nên em không dám tập. Em sợ em sẽ bị những thế lực mà em không biết lợi dụng em thôi, em sợ em sẽ đi sai đường nên em cứ chờ ý thầy cho chắc ăn)
aaaaa
diiiiiiii
daaaa
phậtttttt
Rồi em thở phào 1 cái (như trút được gánh nặng ấy), và em dần dần chìm vào vô thức lúc nào không biết (em không biết có phải em ngủ không nữa)
Em thấy em đang ở đó, ngay gần nơi ấy (cái nơi lúc chiều đã hút ánh nhìn của em ấy). Em thấy có người đang kêu cứu, đang cần sự giúp đỡ. Em liền đi về phía đó (giờ nghĩ lại mới thấy mình liều thật).
Nhưng khi còn cách đó 1 khoảng thì chị xuất hiện, chị nắm tay em, bàn tay chị mềm mại và thân thiết lắm. Và chị dắt em đi (em cũng không hiểu sao em lại ngoan ngoãn im lặng để chỉ dắt đi như vậy, đó đâu phải tính cách con người em đâu, nhưng em thấy chị gần gũi, thân thiết lắm, như có tình mẫu tử hay ruột thịt gì gì đó ấy, nên em thấy em được an toàn khi ở bên chị)
Chị dắt em về cổng bệnh viện em đang làm việc, chị nói với em rằng: em hãy làm tốt việc ở đây đi, và tu tập cho thật tốt đã. Sau đó chị lại dắt em về nhà em. Buồn cười lắm nhé, em nhìn thấy em đang nằm đó, trên cái giường của em, còng queo, co quắp, trông đến là tội nghiệp và khổ sở. Và rồi chị buông tay em ra, và em nhập vào thể xác của em. Trong cái lúc đó (khi em chưa hoàn toàn nhập vào thể xác) em quay ra nhìn chị, em thấy chị quay lưng đi. Hướng chị đi có ánh sáng, hình như là ánh sáng màu vàng ấy (trông đẹp lắm, như hoàng hôn hay bình minh ấy - em cũng chả phân biệt nổi nữa đâu). Và lúc đó em thấy chị dặn em rằng: em phải giữ sức khỏe, đừng lang thang nhiều. Em hãy chờ cơ hội của em, thời gian sắp đến rồi, em đừng lo lắng quá.

Trích dẫn
Lengoctao27: Cho hỏi nè: tóc của Chị ngắn hay là dài?  Grin !
Tiểu Liên Hoa:
 Cháu nhớ mang mang là người chị vừa vừa, hình như hơi gầy gầy 1 chút , cảm giác không già nhưng không trẻ đâu. cũng tầm ngoài 30- 40 gì đó, hình như tóc ngắn, tầm ngang vai hoặc dài hơn 1 tí thôi, chứ không phải dài đến hông đâu ạ. giọng nói nhỏ nhẹ( cảm giác từ cái tâm thôi chứ hình như cháu không có nghe thấy chị ấy nói bằng miệng đâu), nhẹ nhàng lắm. dịu dàng lắm. và cũng hiền nữa. bàn tay mềm, nhỏ nhỏ, thon thon. cháu chỉ thấy có vậy thôi à.

-------
Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda: bài viết trên được trích dẫn từ chủ đề: Tiểu Liên Hoa - Những Ngày Đầu
Link gốc:
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg26050#msg26050
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg26141#msg26141
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg26147#msg26147

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #7 vào lúc: 05-05-2015, 05:59 PM

Trích dẫn
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:
Trích dẫn
TLH:
Chiều qua khi em đi qua cái nghĩa địa ấy, ánh mắt em bị hút về phía ấy, và  em đã rùng mình 1 cái. Em đã rất lo sợ đêm xuống em sẽ bị ma làm phiền (như mọi khi ấy)
12h đêm. Em bắt đầu lên giường đi nằm. Em nhắm mắt lại, và không tập tành gì cả (không phải em lười đâu nhé, mà vì thầy chưa trả lời em, thầy chưa nói em phải tiếp tục thế nào nên em không dám tập. Em sợ em sẽ bị những thế lực mà em không biết lợi dụng em thôi, em sợ em sẽ đi sai đường nên em cứ chờ ý thầy cho chắc ăn)
aaaaa
diiiiiiii
daaaa
phậtttttt
Rồi em thở phào 1 cái (như trút được gánh nặng ấy), và em dần dần chìm vào vô thức lúc nào không biết (em không biết có phải em ngủ không nữa)
Em thấy em đang ở đó, ngay gần nơi ấy (cái nơi lúc chiều đã hút ánh nhìn của em ấy). Em thấy có người đang kêu cứu, đang cần sự giúp đỡ. Em liền đi về phía đó (giờ nghĩ lại mới thấy mình liều thật).
Nhưng khi còn cách đó 1 khoảng thì chị xuất hiện, chị nắm tay em, bàn tay chị mềm mại và thân thiết lắm. Và chị dắt em đi (em cũng không hiểu sao em lại ngoan ngoãn im lặng để chỉ dắt đi như vậy, đó đâu phải tính cách con người em đâu, nhưng em thấy chị gần gũi, thân thiết lắm, như có tình mẫu tử hay ruột thịt gì gì đó ấy, nên em thấy em được an toàn khi ở bên chị)
Chị dắt em về cổng bệnh viện em đang làm việc, chị nói với em rằng: em hãy làm tốt việc ở đây đi, và tu tập cho thật tốt đã. Sau đó chị lại dắt em về nhà em. Buồn cười lắm nhé, em nhìn thấy em đang nằm đó, trên cái giường của em, còng queo, co quắp, trông đến là tội nghiệp và khổ sở. Và rồi chị buông tay em ra, và em nhập vào thể xác của em. Trong cái lúc đó (khi em chưa hoàn toàn nhập vào thể xác) em quay ra nhìn chị, em thấy chị quay lưng đi. Hướng chị đi có ánh sáng, hình như là ánh sáng màu vàng ấy (trông đẹp lắm, như hoàng hôn hay bình minh ấy - em cũng chả phân biệt nổi nữa đâu). Và lúc đó em thấy chị dặn em rằng: em phải giữ sức khỏe, đừng lang thang nhiều. Em hãy chờ cơ hội của em, thời gian sắp đến rồi, em đừng lo lắng quá.
TIBU: Con nên làm công thức hộ thân cho thật là kỹ.
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=474.0;wap2
Tất nhiên là khi hộ thân xong thì con tập quán đề mục với cường độ khoảng 70% sức lực của con mà thôi nghe.
Trích dẫn
Và khi ấy chị biến mất, em tỉnh hẳn, em thấy mình rất tỉnh táo, không phải là vừa tỉnh ngủ đâu. Và em thấy người lâng lâng, thoải mái mái, vui vẻ lắm chứ không mệt và thở gấp như mọi khi đâu. Em biết rằng thật sự mình vừa xuất hồn đi chơi. chứ không phải là nằm mơ nữa.
Nhưng chị ơi! tại sao chị không cho em ra đó, liệu có phải sau khi chị đưa em về thì chị sẽ quay lại đó giúp đỡ người ta, hay chị thấy người ta là ma xấu nên chị đã cứu em, không để con ma đó lợi dụng em?
Lúc em hoàn hồn, em vớ lấy cái điện thoại: là 1h15p sáng, tức là em xuất hồn đi chơi tầm 1h. Rồi em cứ nằm thao thức đến tận sáng, em không buồn ngủ, em không thể cố dỗ mình vào giấc ngủ. Em cứ nằm mong trời sáng thật mau, để em có thể viết bài này, để em tìm chị.
Và rồi đến khoảng 5h sáng, em nhắm mắt vào, và hình như em lại xuất hồn lần nữa, nhưng em không đi xa được. Em thấy em bị ai đó bắt về, bắt em nhập vào xác. Lúc đó em còn nghe thấy một giọng nói nam giới mắng em nghịch ngợm và bướng bỉnh, còn nói em hay lang thang nữa.
Nhưng thật sự thì lang thang rất vui mà, ở đó thoải mái lắm, trong lành lắm, yên tĩnh nữa. em có thể làm mọi thứ mà mình thích. Em có thể chạy nhảy khắp nơi, chui vào mọi chỗ mà không có ai mắng em cả. Em lang thang, em có thể nghênh ngang một mình chiếm cả con đường đó (việc này ban ngày đâu có làm được, em mà làm thế thì xe ô tô đã cán chết em từ bao giờ rồi ấy chứ). Vì những lý do ấy, ai lại không thích đi chơi chứ, vui vậy mà.  
Rồi em chìm vào giấc ngủ thật sự, em chỉ ngủ khoảng 30p thôi là đến giờ em phải dậy đi làm rồi. em đã cố gắng hoàn thành công việc để có thể dành thời gian ngồi viết bài này.
Em viết bài này không có ý định hỏi thầy đâu, vì em biết thầy rất bận, rất nhiều việc, nên chuyện bé xíu này em không muốn phiền thầy. Nhưng, em thấy chị và em rất gần gũi, rất thân thiết, cảm giác thân quen lắm. Em biết chị vẫn luôn ở bên em, bảo vệ em, dẫn dắt em, em thật sự muốn gặp chị. mà em không nhìn thấy mặt chị( không biết có phải chị cố tình giấu em không). hình như chị nói chuyện với em cũng không phải bằng miệng hay sao ấy, như là trao đổi tư tưởng, trao đổi suy nghĩ, như là tự đọc được suy nghĩ của nhau ấy (chuyện này em chả hiểu làm bằng cách nào, nhưng lạ nhỉ)
Chị ơi! nếu có thể chị hãy lên tiếng đi. uhm. Nhưng nếu chị không lên tiếng, em cũng không buồn đâu vì em biết em và chị có duyên với nhau. Sớm muộn thì mình cũng sẽ gặp lại. Chị không lên tiếng, chị chưa ra mặt là vì có lý do của chị, là vì thời cơ chưa đến, em sẽ chờ chị, em tin nhất định em sẽ gặp được chị.
TIBU: Con dợt cho ngon lành đi cái đã! Sau khi tâm lực của con đủ mạnh thì con đi tìm chị ấy. Con có thể cám ơn hay là độ chị ấy đi tu cũng không muộn      
Trích dẫn
Tiểu Liên Hoa: thầy ơi!
mấy hôm nay con không có tập, nhưng con có xuất hồn đi chơi 2,3 lần gì đó. và con thấy “con” nó tập thay con, nhưng sao lạ vậy. con toàn nằm tập mà sao con thấy “nó” ngồi kiết già à.  
mà mấy hôm nay con mệt lắm. đau bụng, đi ngoài, rồi đau đầu,buồn nôn, chóng mặt nữa. 3 ngày rồi, con có uống thuốc cho đỡ đau bụng mà không ăn thua gì. vậy là sao hả thầy?
TIBU:
Danh từ chuyên môn là con đã xuất hồn bằng luồn bhavanga với đầy đủ các thành phần sau đây:
Cái Thấy có tọa độ gốc là ngay sự thanh tịnh ở tại "Chân Như". Cái Thấy này lúc nào cũng ở ngoài cái cảnh mà con thấy.
Con1 là cái linh hồn của con đang đối trước Ngài Quan Thế Âm
Cái không gian mà con (từ ngoài mà) nhìn vào là cái màn tivi.

Trích dẫn
TLH: Thầy ơi! con xin đề mục tu là tịnh độ - quán chấm đỏ. vậy sao con lại có được màn tivi vậy thầy?
con đã thử lại và con vẫn thấy được sự việc được nhìn qua màn tivi( dĩ nhiên là do con tác ý muốn nhìn qua màn tivi ấy. con làm thử vài lần rùi, đều được mà)
Trích dẫn
TLH: Thầy ơi
Sao lần nào con tập cũng bị đau bụng, đi ngoài vậy?
con có nghe chú Tảo nói nghỉ vài ngày rồi lại tập tiếp nhưng lần nào vào tập người cũng mệt đứ đừ và đau bụng. nếu không nghỉ mà chỉ uống thuốc ( thuốc tây ấy) và tập tiếp thì ngày nào cũng bị, chả bớt tẹo nào, bị cho đến khi mất nước, suy kiệt không thể tập tiếp thì thôi, dừng tập thì chỉ nửa ngày sau là hết đau bụng
con bị vậy mấy lần rồi mới dám hỏi.
TIBU:
Con sám hối đi.
Và tập thật là từ từ, đừng có làm quá trớn.

------------
Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda: bài viết trên được trích từ chủ đề: Tiểu Liên Hoa - Những Ngày Đầu
+ Link gốc: https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg26213#msg26213
Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #8 vào lúc: 05-05-2015, 06:40 PM

Trích dẫn
Tháng Chín 13, 2011, 07:53:49 PM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:

Trích dẫn
2Tí: Bạn tập giỏi thiệt, mình làm đã mấy tháng nay mà đề mục khi có khi mất, gần đây cố gắng giữ được ổn định nhưng mệt không chịu nổi, thở muốn không ra hơi luôn.
Chúc mọi người nhiều khỏe để tinh tấn, sớm đạt thành tựu để cứu độ chúng sinh thoát khổ!
Tiểu Liên Hoa:
con cảm ơn thầy đã chỉ dạy.
cảm ơn anh 2Tí đã khen em nhé.
chắc đó là cái duyên của em anh ạ.
hồi đầu em tập cũng mệt lắm, người lúc nào cũng bơ phờ. có khi còn bị ngộp thở nữa đó. nhưng  thầy và các chú, các chị chỉ bảo nên em vừa nghỉ ngơi vừa tập tiếp.
giờ em tập không con bị ngộp thở nữa, cũng chỉ hơi mệt mỏi chút chút.  sợ nhất là đau bụng thôi. em đang định thử ăn chay và tập tiếp xem có vấn đề gì nữa không thì thầy đã chỉ bảo cho em rồi.
anh cũng cố lên nhé! con đường đang chờ đón mình ở trước mặt đó. có thầy và các cô, các chú đón mình rồi, không có gì lo sợ hết á

Trích dẫn
Tháng Chín 21, 2011, 07:07:18 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:
Tiểu Liên Hoa:
Bài kia mất rồi. con đành ngồi cố gắng viết lại vậy, nhưng chắc là không thể đủ ý như bài lúc nãy viết được. toàn tâm toàn ý của con đều dồn vào đó hết mà. huhu  
ừm. con không biết bài này nên để đây hay để trong mục giấc mơ công phu. nên con nhờ thầy và các nhí xem rồi sửa giùm con với.
....................
admin xin cắt đoạn này*( *chú: vì có liên quan tới những thông tin cá nhân) Grin Grin Grin      
....................
tối hôm qua con có chuyện buồn lắm. buồn đến mức con muốn buông xuôi tất cả.(là chuyện của con và bạn con ấy mà)
rồi con cứ nằm suy nghĩ mãi mà không ngủ(dạo này sức khoẻ con không ổn nên con tạm nghỉ tập- hic, con thấy xấu hổ khi đổ lỗi cho hoàn cảnh quá  )
con cứ thắc mắc mãi, không hiểu con và bạn con có duyên nợ gì từ những kiếp trước mà kiếp này mọi chuyện lại vậy nữa. rồi con không biết liệu duyên nợ kiếp này của tụi con có còn không hay sẽ đứt đoạn tại đây?
cái suy nghĩ ấy cứ ám ảnh con mãi, làm con trằn trọc không yên. dù con cố gắng dỗ giấc ngủ. vì con biết con cần ngủ để lấy sức khoẻ ngày mai còn phục vụ tốt cho các bệnh nhân nữa. và cuối cùng thì giấc ngủ nó cũng ghé thăm con.
trong giấc mơ con thấy con và bạn con đi trên 1 con đường ở đà lạt(sự thực thì con cũng không hiểu sao con biết đó là đà lạt, cũng không ai nói với con đó là đà lạt cả, nhưng con biết thế)
và rồi con thấy người ta bán rất nhiều các cây non ở bên lề đường(nói đúng hơn thì chỉ là các hạt mầm đang nảy mầm thôi). con thấy thích quá, liền xà xuống đó.con định mua 1 cây mang về trồng, nhưng con lại bảo rằng, để đi thăm Thầy trước, và đi chơi, ngắm cảnh đã, khi nào về thì sẽ quay lại mua 1 cây mang về). ban con cũng đồng tình với con nên tụi con đứng dậy đi tiếp.
khi ấy có 1 người con gái xuất hiện, cười và nói với con rằng: đã tìm thấy câu trả lời rồi đó. con cảm thấy nguời đó gần gũi và thân thiết lắm,nhưng rõ ràng đó là người lạ mà( người đó chỉ tầm bằng tuổi con thôi)
rồi đến lúc ấy con biết mình sắp tỉnh, con sắp nhập vào thể xác. lúc này chia làm 2 gđ
gđ1: tự nhiên con có suy nghĩ rằng con đã hiểu cái gì là nhất tâm bất loạn, cái gì là thanh tịnh. hôm nay hình như con đã xuất hồn đi tìm câu trả lời cho câu hỏi làm con đau đầu suy nghĩ. trong khi tối nay con không hề tu tập gì cả.con suy nghĩ rằng. khi mà cái tâm con nó tập trung cao độ cho 1 suy nghĩ . một suy nghĩ duy nhất đó. khi mà cái tâm đủ mạnh , cái ham muốn được biết nó lớn( rất rất rất muốn biết) thì mọi chuyện sẽ tự diễn ra. không cần phải có cái này, cái kia, không cần màu mè. nó sẽ tự đến, tự trả lời mình. thanh tịnh là chỉ một thế giới riêng nó,là suy nghĩ đó, không bị suy nghĩ nào khác xen vào cái luồng suy nghĩ đó, quấy phá nó, chứ thanh tịnh không phải là phải giữ giới luật, phải ăn chay như mọi người hay nói( và con đã từng hiểu). và con còn biết rằng nhân duyên của con và người ấy chưa kết thúc ở đây, mà nó vẫn còn nữa.
tự nhiên khi có suy nghĩ ấy, con như người mù lần đầu thấy được ánh sáng vậy. con thấy vui lắm, sung sướng lắm. cái vui, cái sướng ấy con không tả nổi. nó cứ lâng lâng. rồi con chợt giật mình. con chợt nhớ thầy bảo phải niệm hỉ lạc.
thầy ơi. suy nghĩ đó có đúng không thầy, hay đó là sai, là suy nghĩ thiển cận của riêng mình con vậy?
gđ2: khi con đang nghĩ rằng mình phải niệm hỉ lạc. để biết rằng đây là thực, là đúng - hay là giấc mơ bình thường , là sai, là do tượng tượng. thì linh hồn con nó đã nhập vào thể xác mất rồi.và con dần dần tỉnh lại, con ý thức được mọi chuyện xung quanh con. nhưng lúc ấy con vẫn thấy cái vui sướng nó lâng lâng trong người con, mọi chuyện diễn ra rất rõ ràng, như ở ngay trước mắt và ngay tích tắc trước thôi.
con liền với điện thoại nhắn tin cho bạn con, thì nhận được tin trả lời rằng bạn con vẫn rất rất muốn vào thăm thầy.(lúc đó là gần 4h sáng, có nghĩa là giấc mơ đó diễn ra gần 3 tiếng đồng hồ)
con nằm im 1 lúc thì thấy bụng con đau, sôi bụng( mọi lần con mà tu tập xong là lần nào cũng bị và bị tiêu chảy vài ngày liền)
con nhớ lời thầy là phải sám hối. thế là con nhắm mắt vào. quán ông sư mặc áo vàng, ngồi trên hoa sen 5 cánh màu vàng. và con niệm nam mô quán thế âm bồ tát. con thấy người dễ chịu. con liền niệm thêm một lúc nữa thì hết đau bụng luôn, cũng không sôi bụng nữa. và cả ngày hôm nay con làm việc thấy sức khoẻ bình thường, không bị sao cả.
rồi con nằm im. con rất muốn bật dậy viết bài gửi cho thầy nhưng cũng không muốn viết. vì con biết thầy đang không khoẻ,con không muốn chuyện bé xíu này làm phiền thầy, làm thầy mệt thêm.
bạn con nói rằng có thể đó là hình ảnh tương lai trả lời cho cái suy nghĩ rất muốn biết của con về tương lai thế nào( con chỉ biết là có thể nhìn về quá khứ các kiếp trước chứ con chưa hề biết rằng còn nhìn được cả tương lai nữa)
thầy ạ! con rất hay nằm mơ , những giấc mơ rất thật như thể con xuất hồn ấy, và trong mơ con biết cái linh hồn con nó tu tập chăm chỉ lắm, nó có tiến bộ nhanh lắm, chứ không ỳ ra như cái thể xác con đâu. con nghĩ rằng là do nghiệp sát của con nó lớn quá nên nó cản con tu tập. con sẽ phải cố gắng thêm, chăm chỉ thêm rất nhiều
cuối cùng. con rất mong thầy may khoẻ lại, để dẫn dắt bọn con đi tiếp trên con đường này.

----------
Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda:

[1] Đoạn 2 Tí mất đã khôi phục tại:
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg26579#msg26579

[2] Bài mất nhưng còn một bài lưu bởi nick hoasentrenda, đã khôi phục tại
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg26800#msg26800


Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #9 vào lúc: 06-05-2015, 10:58 AM

Trích dẫn
Tháng Chín 21, 2011, 03:07:37 PM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:

Trích dẫn
TLH:
Bài kia mất rồi. con đành ngồi cố gắng viết lại vậy, nhưng chắc là không thể đủ ý như bài lúc nãy viết được. toàn tâm toàn ý của con đều dồn vào đó hết mà. huhu  
ừm. con không biết bài này nên để đây hay để trong mục giấc mơ công phu. nên con nhờ thầy và các nhí xem rồi sửa giùm con với.
....................

tối hôm qua con có chuyện buồn lắm. buồn đến mức con muốn buông xuôi tất cả.(là chuyện của con và bạn con ấy mà)
rồi con cứ nằm suy nghĩ mãi mà không ngủ(dạo này sức khoẻ con không ổn nên con tạm nghỉ tập- hic, con thấy xấu hổ khi đổ lỗi cho hoàn cảnh quá  )
con cứ thắc mắc mãi, không hiểu con và bạn con có duyên nợ gì từ những kiếp trước mà kiếp này mọi chuyện lại vậy nữa. rồi con không biết liệu duyên nợ kiếp này của tụi con có còn không hay sẽ đứt đoạn tại đây?
cái suy nghĩ ấy cứ ám ảnh con mãi, làm con trằn trọc không yên. dù con cố gắng dỗ giấc ngủ. vì con biết con cần ngủ để lấy sức khoẻ ngày mai còn phục vụ tốt cho các bệnh nhân nữa. và cuối cùng thì giấc ngủ nó cũng ghé thăm con.
trong giấc mơ con thấy con và bạn con đi trên 1 con đường ở đà lạt(sự thực thì con cũng không hiểu sao con biết đó là đà lạt, cũng không ai nói với con đó là đà lạt cả, nhưng con biết thế)
và rồi con thấy người ta bán rất nhiều các cây non ở bên lề đường(nói đúng hơn thì chỉ là các hạt mầm đang nảy mầm thôi). con thấy thích quá, liền xà xuống đó.con định mua 1 cây mang về trồng, nhưng con lại bảo rằng, để đi thăm thầy trước, và đi chơi, ngắm cảnh đã, khi nào về thì sẽ quay lại mua 1 cây mang về). ban con cũng đồng tình với con nên tụi con đứng dậy đi tiếp.
khi ấy có 1 người con gái xuất hiện, cười và nói với con rằng: đã tìm thấy câu trả lời rồi đó. con cảm thấy nguời đó gần gũi và thân thiết lắm,nhưng rõ ràng đó là người lạ mà( người đó chỉ tầm bằng tuổi con thôi)
rồi đến lúc ấy con biết mình sắp tỉnh, con sắp nhập vào thể xác. lúc này chia làm 2 gđ
gđ1: tự nhiên con có suy nghĩ rằng con đã hiểu cái gì là nhất tâm bất loạn, cái gì là thanh tịnh. hôm nay hình như con đã xuất hồn đi tìm câu trả lời cho câu hỏi làm con đau đầu suy nghĩ. trong khi tối nay con không hề tu tập gì cả.con suy nghĩ rằng. khi mà cái tâm con nó tập trung cao độ cho 1 suy nghĩ . một suy nghĩ duy nhất đó. khi mà cái tâm đủ mạnh , cái ham muốn được biết nó lớn( rất rất rất muốn biết) thì mọi chuyện sẽ tự diễn ra. không cần phải có cái này, cái kia, không cần màu mè. nó sẽ tự đến, tự trả lời mình. thanh tịnh là chỉ một thế giới riêng nó,là suy nghĩ đó, không bị suy nghĩ nào khác xen vào cái luồng suy nghĩ đó, quấy phá nó, chứ thanh tịnh không phải là phải giữ giới luật, phải ăn chay như mọi người hay nói( và con đã từng hiểu). và con còn biết rằng nhân duyên của con và người ấy chưa kết thúc ở đây, mà nó vẫn còn nữa.
tự nhiên khi có suy nghĩ ấy, con như người mù lần đầu thấy được ánh sáng vậy. con thấy vui lắm, sung sướng lắm. cái vui, cái sướng ấy con không tả nổi. nó cứ lâng lâng. rồi con chợt giật mình. con chợt nhớ thầy bảo phải niệm hỉ lạc.
thầy ơi. suy nghĩ đó có đúng không thầy, hay đó là sai, là suy nghĩ thiển cận của riêng mình con vậy?
TIBU:
Đúng 100% Tuy nhiên con cũng nên biết là: Chuyện này xảy ra là do con ăn ngay nói thật, con biết cách thương người, cho nên nó mới ra kết quả như vậy.
Lời khuyên của tibu:
Cũng như những người có khả năng đặc biệt như con, thì chú chỉ có lời khuyên là: Con nên tác ý trở về lại ngay trong phòng của con và sau đó là con ngồi kiết già (hay là nằm đều được) và con dợt theo cách mà con đã biết. Con không nên đi vào thế giới tâm linh một cách vô tội vạ như vậy.
Trích dẫn
gđ2: khi con đang nghĩ rằng mình phải niệm hỉ lạc. để biết rằng đây là thực, là đúng - hay là giấc mơ bình thường , là sai, là do tượng tượng. thì linh hồn con nó đã nhập vào thể xác mất rồi.và con dần dần tỉnh lại, con ý thức được mọi chuyện xung quanh con. nhưng lúc ấy con vẫn thấy cái vui sướng nó lâng lâng trong người con, mọi chuyện diễn ra rất rõ ràng, như ở ngay trước mắt và ngay tích tắc trước thôi.
con liền với điện thoại nhắn tin cho bạn con, thì nhận được tin trả lời rằng bạn con vẫn rất rất muốn vào thăm thầy.(lúc đó là gần 4h sáng, có nghĩa là giấc mơ đó diễn ra gần 3 tiếng đồng hồ)
con nằm im 1 lúc thì thấy bụng con đau, sôi bụng( mọi lần con mà tu tập xong là lần nào cũng bị và bị tiêu chảy vài ngày liền)
con nhớ lời thầy là phải sám hối. thế là con nhắm mắt vào. quán ông sư mặc áo vàng, ngồi trên hoa sen 5 cánh màu vàng. và con niệm nam mô quán thế âm bồ tát. con thấy người dễ chịu. con liền niệm thêm một lúc nữa thì hết đau bụng luôn, cũng không sôi bụng nữa. và cả ngày hôm nay con làm việc thấy sức khoẻ bình thường, không bị sao cả.
rồi con nằm im. con rất muốn bật dậy viết bài gửi cho thầy nhưng cũng không muốn viết. vì con biết thầy đang không khoẻ,con không muốn chuyện bé xíu này làm phiền thầy, làm thầy mệt thêm.
bạn con nói rằng có thể đó là hình ảnh tương lai trả lời cho cái suy nghĩ rất muốn biết của con về tương lai thế nào( con chỉ biết là có thể nhìn về quá khứ các kiếp trước chứ con chưa hề biết rằng còn nhìn được cả tương lai nữa)
thầy ạ! con rất hay nằm mơ , những giấc mơ rất thật như thể con xuất hồn ấy, và trong mơ con biết cái linh hồn con nó tu tập chăm chỉ lắm, nó có tiến bộ nhanh lắm, chứ không ỳ ra như cái thể xác con đâu. con nghĩ rằng là do nghiệp sát của con nó lớn quá nên nó cản con tu tập. con sẽ phải cố gắng thêm, chăm chỉ thêm rất nhiều
cuối cùng. con rất mong thầy may khoẻ lại, để dẫn dắt bọn con đi tiếp trên con đường này.
TIBU:
Hay lắm đó, nhớ bài và làm theo thì nó sẽ hết.

Trích dẫn
Tháng Chín 21, 2011, 05:35:26 PM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn:
Tiểu Liên Hoa: con mới post bài mà thầy đã trả lời con ngay rồi, làm con cảm động quá. cũng lo thầy mệt vì mấy chuyện bé tẹo này(hic. con cắn rứt lương tâm ấy mà)
dạ. con sẽ làm theo lời thầy dặn. chỉ bởi là do tối đó con không tu tập mà có chuyện lạ như vầy nên con không biết là mơ hay thật thôi. vì vậy con không biết phải làm gì tiếp theo nữa. chứ nếu con xuất hồn chủ định do tập thì con toàn thấy linh hồn con nó tự ngồi kiết già để tập 1 mình thôi
giờ con biết rồi thầy ạ. con sẽ chăm chỉ tập và chú ý hơn
thầy nhớ giữ sức khoẻ thầy nhé

=========
Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda: bài gốc còn tồn tại
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg26804#msg26804
Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #10 vào lúc: 06-05-2015, 11:12 AM

Trích dẫn
Tháng Mười 10, 2011, 01:11:57 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn/Những gì con gặp phải. Xin thầy chỉ dẫn
Tiểu Liên Hoa:
 Dạo gần đây con thấy cuộc sống của mình mất phương hướng quá   (nhất là sau khi con bị ốm một trận ngất ngây luôn. nó làm con kiệt sức, phải nghỉ làm gần 1 tuần, chỉ nằm bẹp trên giường, không làm nổi việc gì, hay suy nghĩ nổi cái gì nữa).giờ con thấy con không biết phải gì tiếp theo.sống không mục tiêu(nhưng dĩ nhiên là con vẫn phải sống, vẫn phải làm việc.vì bố mẹ con).   không ham muốn bất kỳ điều gì: dù là tiền tài, danh vọng, hay tình cảm.      
mà dạo này cái linh hồn con nó ngoan lắm thầy ạ. nó không còn hay lang thang, ham chơi và tò mò như ngày trước nữa. nó nghe theo sự điều khiển của lý trí con. nó không xuất hồn lung tung khi con không cho phép nữa.  
Con cứ loay hoay mãi không biết có nên viết bài này không. những vấn đề này con gặp lâu rồi,nhưng vốn dĩ là không biết nên viết thế nào, không biết hỏi ra sao. không biết dùng ngôn từ nào để diễn tả nên ngần ngừ mãi rồi cũng quyết định viết. viết ra để tìm sự bình yên trong tâm hồn( không viết thì sợ mình lạc đường , mà viết thì thấy vấn đề chả có gì đáng hỏi, lại làm mất thời gian của thầy và các cô chú)
ngôn từ trong bài này chắc sẽ rất lộn xộn, không diễn tả được hết cái ý của con. nhưng con hi vọng thầy có thể hiểu ý con muốn diễn đạt.  
Đôi khi con không cần phải nhắm mắt, ngồi thiền và vẽ ra cái đề mục( đề mục của con là chấm đỏ), con cũng không cần yên tĩnh(ngày trước thì cần yên tĩnh 1 chút - tương đối thôi, hoặc ít nhất là cũng không bị ai làm phiền. người ngoài nhìn vào thì nhìn thấy như thể là con đang thả hồn mơ mộng tận đâu đâu ấy. những lúc ấy, con không quan tâm các chuyện khác đang diễn ra quanh mình mà chỉ chuyên tâm vào suy nghĩ của mình thôi) nhưng bầy giờ con vẫn có thể vừa làm mọi chuyện( như nấu cơm, hay làm việc hoặc nói chuyện với người khác). khi ấy tâm con thật sự muốn thấy. hay muốn đặt cảm giác vào một ai đó, đang ở đâu đó, hoặc vào lúc nào đó. thì lúc ấy con có cảm giác một phần linh hồn nào đó trong con. như kiểu phân thân ấy. một phần mình đang làm tiếp cái việc mình đang làm dở. còn một phần mình lại đi theo cái suy nghĩ đó. và rồi con cảm giác được, con thấy được người ta( cái mà con đang quan tâm ấy) đang ở đâu, đang làm gì. tuy chưa rõ ràng như kiểu mình được xem tv trực tiếp. tuy là còn rất mờ ảo, mơ hồ, nhưng là có thật, là nhìn thấy thật.
Sau đó khi con tác ý cho cái hồn đó quay về với mình thì con thường rất mệt, vã mồ hôi. bủn rủn chân tay và thở rất gấp. mệt lả luôn. có khi mệt mãi đến tận hôm sau hoặc vài ngày sau tùy mức độ con "phiêu" có lâu không, có nhiều người con quan tâm không, có nhiều sự việc xảy ra không?  
 thậm chí đôi khi con suy nghĩ rằng con muốn biết người ta đang gặp tình trạng gì, đang thấy thế nào, suy nghĩ ra sao. thì con đặt cảm giác của con vào người ấy. và con có thể cảm nhận được cảm giác của họ, suy nghĩ của họ và tình trạng của họ đang trải qua.
Nói thì dài dòng quá. chẳng hạn người con yêu thương đang không ở gần con. mà con dùng tình yêu thương để nghĩ đến người ấy. con đặt cảm giác của con vào người ấy xem người ấy đang làm gì, và người ấy thế nào. nếu người ấy đang bị đau tay, đau chân nào đó, hay đau đầu, đau bụng thì ngay sau khi con cảm nhận con cũng thấy con bị đau như vậy( lúc con đang làm cái này thì người bạn con ở bên ngoài nhìn vào con và nhận xét rằng lúc ấy con không bình thường, không tỉnh táo. trông hơi ngơ ngơ, chứ không lanh lẹ như bình thường.  
và dĩ nhiên là chuyện này con kiểm soát được hoàn toàn. có muốn đặt cảm giác hay suy nghĩ hay không là do tâm của con chứ không phải tự nhiên nó diễn ra như thế đâu ạ.  Con không thấy có tài liệu nào nói điều này nên con nhờ thầy xác định giùm con đó là ảo giác, là tha hóa tự tại chi phối hay do tình yêu thương làm con cảm giác như vậy.   đó là gì?   có phải con đã xuất hồn không?  Và con có nên nghịch ngợm như thế nữa hay không?    
==========

Trích dẫn
Tháng Mười 16, 2011, 07:13:33 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn

Trích dẫn
Dạo gần đây con thấy cuộc sống của mình mất phương hướng quá   (nhất là sau khi con bị ốm một trận ngất ngây luôn. nó làm con kiệt sức, phải nghỉ làm gần 1 tuần, chỉ nằm bẹp trên giường, không làm nổi việc gì, hay suy nghĩ nổi cái gì nữa).giờ con thấy con không biết phải gì tiếp theo.sống không mục tiêu(nhưng dĩ nhiên là con vẫn phải sống, vẫn phải làm việc.vì bố mẹ con).   không ham muốn bất kỳ điều gì: dù là tiền tài, danh vọng, hay tình cảm.      
mà dạo này cái linh hồn con nó ngoan lắm thầy ạ. nó không còn hay lang thang, ham chơi và tò mò như ngày trước nữa. nó nghe theo sự điều khiển của lý trí con. nó không xuất hồn lung tung khi con không cho phép nữa.  
TIBU:
 Rất là hay và rất là khâm phục khi tu sĩ, cho dù là tà hay là chánh thì cũng làm được cái phần căn bản là muốn ngưng là ngưng, và muốn làm y như thế nào thì tâm nó làm y như ý tu sĩ muốn. Và đây cũng là điều căn bản của tu sĩ có nghề cứng.
Trích dẫn
Con cứ loay hoay mãi không biết có nên viết bài này không. những vấn đề này con gặp lâu rồi,nhưng vốn dĩ là không biết nên viết thế nào, không biết hỏi ra sao. không biết dùng ngôn từ nào để diễn tả nên ngần ngừ mãi rồi cũng quyết định viết. viết ra để tìm sự bình yên trong tâm hồn( không viết thì sợ mình lạc đường , mà viết thì thấy vấn đề chả có gì đáng hỏi, lại làm mất thời gian của thầy và các cô chú)
ngôn từ trong bài này chắc sẽ rất lộn xộn, không diễn tả được hết cái ý của con. nhưng con hi vọng thầy có thể hiểu ý con muốn diễn đạt.  Grin
TIBU:
Tu sĩ mà rào đón như vậy thì sắp có chuyện lớn lắm đây Grin Grin Grin  Đọc tiếp xem sao nghe!
Trích dẫn
Đôi khi con không cần phải nhắm mắt, ngồi thiền và vẽ ra cái đề mục( đề mục của con là chấm đỏ), con cũng không cần yên tĩnh(ngày trước thì cần yên tĩnh 1 chút - tương đối thôi, hoặc ít nhất là cũng không bị ai làm phiền. người ngoài nhìn vào thì nhìn thấy như thể là con đang thả hồn mơ mộng tận đâu đâu ấy. những lúc ấy, con không quan tâm các chuyện khác đang diễn ra quanh mình mà chỉ chuyên tâm vào suy nghĩ của mình thôi) nhưng bầy giờ con vẫn có thể vừa làm mọi chuyện( như nấu cơm, hay làm việc hoặc nói chuyện với người khác). khi ấy tâm con thật sự muốn thấy. hay muốn đặt cảm giác vào một ai đó, đang ở đâu đó, hoặc vào lúc nào đó. thì lúc ấy con có cảm giác một phần linh hồn nào đó trong con. như kiểu phân thân ấy. một phần mình đang làm tiếp cái việc mình đang làm dở. còn một phần mình lại đi theo cái suy nghĩ đó. và rồi con cảm giác được, con thấy được người ta( cái mà con đang quan tâm ấy) đang ở đâu, đang làm gì. tuy chưa rõ ràng như kiểu mình được xem tv trực tiếp. tuy là còn rất mờ ảo, mơ hồ, nhưng là có thật, là nhìn thấy thật.
TIBU :
Biết ngay mà! Tất cả xảy ra ngon lành như vậy là vì tu sĩ có giới luật đàng hoàn, tâm thường yên lặng rất là xâu. Tuy nhiên đây lại là "Cây nhà lá vườn" cho nên...
Trích dẫn
Sau đó khi con tác ý cho cái hồn đó quay về với mình thì con thường rất mệt, vã mồ hôi. bủn rủn chân tay và thở rất gấp. mệt lả luôn. có khi mệt mãi đến tận hôm sau hoặc vài ngày sau tùy mức độ con "phiêu" có lâu không, có nhiều người con quan tâm không, có nhiều sự việc xảy ra không? Huh  
 thậm chí đôi khi con suy nghĩ rằng con muốn biết người ta đang gặp tình trạng gì, đang thấy thế nào, suy nghĩ ra sao. thì con đặt cảm giác của con vào người ấy. và con có thể cảm nhận được cảm giác của họ, suy nghĩ của họ và tình trạng của họ đang trải qua.
TIBU:
Con đang phí sức qua cách tu tập này rồi.
Nguyên tắc khi tập võ là tập đánh bao cát cho thật là nhuyển, làm như vậy để tay chân cứng cáp, sau đó mới ra ngoài mà đọ sức với thiên hạ.
Đằng này thì khi con sạc pin được một tý (do tu hành quán chấm đỏ).
Nhưng liền sau đó, là con đem hai cái cực ra quẹt quẹt coi nó nẹt lửa ra sao? Chỉ để chơi cho vui và không có mục đích gì rõ ràng hết.
Làm như vậy thì hết pin một cách rất là vô ích.
Trích dẫn
Nói thì dài dòng quá. chẳng hạn người con yêu thương đang không ở gần con. mà con dùng tình yêu thương để nghĩ đến người ấy. con đặt cảm giác của con vào người ấy xem người ấy đang làm gì, và người ấy thế nào. nếu người ấy đang bị đau tay, đau chân nào đó, hay đau đầu, đau bụng thì ngay sau khi con cảm nhận con cũng thấy con bị đau như vậy( lúc con đang làm cái này thì người bạn con ở bên ngoài nhìn vào con và nhận xét rằng lúc ấy con không bình thường, không tỉnh táo. trông hơi ngơ ngơ, chứ không lanh lẹ như bình thường.  Grin
và dĩ nhiên là chuyện này con kiểm soát được hoàn toàn. có muốn đặt cảm giác hay suy nghĩ hay không là do tâm của con chứ không phải tự nhiên nó diễn ra như thế đâu ạ. Grin  
TIBU:
Hiểu! Hiểu mà con! Đây là do lực của chính con mà ra. Con không có bị ai nhập vào con cả  Grin Grin Grin Đây là Chánh Định mà con có.
Trích dẫn
Con không thấy có tài liệu nào nói điều này nên con nhờ thầy xác định giùm con đó là ảo giác, là tha hóa tự tại chi phối hay do tình yêu thương làm con cảm giác như vậy.   Huh đó là gì?  Huh   có phải con đã xuất hồn không?  Huh
TIBU:
Không con không có xuất hồn gì cả đâu, mà chỉ là do sự tập trung của con nó ra mà thôi.
Và vì là do "cây nhà lá vườn" nên cũng khó phân thế cho con hiểu  Grin Grin Grin  Đại để là con vào xâu vào Tứ Thiền Hữu Sắc.
Và một khi con ở vào cung trời của sự làm chủ tư tưởng thì con có thể làm được một vài thần thông theo kiểu như là Tha Tâm Thông,
Và con có vào được luôn một phần của cõi Vô Sắc, là cung trời có tên là Không Vô Biên Xứ.
Do đó mà con có thể càm nhận được cảm giác đau đớn của bà con một khi con tác ý vào ngưới đó      
Trích dẫn
Và con có nên nghịch ngợm như thế nữa hay không?    
TIBU:
Câu trả lời rất rõ ràng là: Không.
Con không nên phí sức và đùa nghịch như vậy nữa.
Mà con nên chú ý vào cách tập cho ngon lành cái pháp môn Tịnh Độ, con tập cho ngon lành thì con thí pháp nó gọn ghẻ và sắc nét hơn "cây nhà lá vườn" rất là nhiều.

----------
Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda: 2 link gốc còn tồn tại:
[1] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg27279#msg27279
[2] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg27515#msg27515
Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #11 vào lúc: 06-05-2015, 11:19 AM

Trích dẫn
Tháng Mười 19, 2011, 03:43:42 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn
Tiểu Liên Hoa:
nghe thầy trả lời mà con vui quá trời luôn ấy. vui quá nên con không biết phải viết thế nào nữa    
hì . sao mà lời thầy nói dịu dàng thế không biết  
giờ thì con đã hiểu vì sao dạo này con hay mệt mỏi và ốm đau quặt quẹo suốt như thế rồi
chắc tại con còn nhỏ nên ham chơi quá. từ giờ con sẽ chăm chỉ tập hơn, và bớt ham chơi đi  
mong thầy mạnh khoẻ !
=========
Trích dẫn

Tháng Mười 21, 2011, 09:36:25 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn
Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơi! con lại có chuyện hỏi Thầy rồi, khi nào Thầy khỏe thì thầy kiểm tra giùm con nhé
chiều hôm qua khi con đang đi xe máy trên đường, đến một đoạn, tự nhiên con nghe thấy có tiếng kêu cứu. mà nó không hoàn toàn là kêu cứu , chỉ như là tiếng kêu tuyệt vọng, thảm thương lắm. con đang lái xe mà cứ nghiêng ngửa nhìn quanh, tìm kiếm xem là do cái gì
rồi con đi tiếp chừng 200m nữa thì con nhìn thấy bên vệ đường có một cô bán mấy con chim, con cò hay ngỗng trời gì đó ( con không biết phân biệt chúng đâu, chỉ là con biết là chúng thôi, cũng không hiểu sao tự nhiên con biết chúng nữa). mấy con đó bị buộc chân chung với nhau thành một đống theo từng loài ấy, và nằm la liệt dưới lề đường, đầu chúng gục xuống, cánh xã xuống đất, nhưng chúng chưa chết đâu(con biết vậy thôi), trông chúng tội nghiệp lắm Thầy ạ.
con biết là những tiếng kêu la, than trách là từ chúng nên con bị hút hồn về phía chúng.và vì mải quan tâm đến chúng mà con bị cái xe oto và mấy cái xe máy áp đường, làm con lạng tay lái, suýt chết, con phải lấy lại tâm trí để lái xe vọt đi. đi qua tầm 300m rồi, con không biết phải làm sao vì con có quay lại cũng không có đủ tiền mà cứu chúng, con liền đi tiếp, nhưng thấy áy náy vô cùng, cắn rứt suốt cả ngày hôm nay
đến chiều nay, con mệt quá nên có thiếp đi tầm 30 phút. con thấy con đứng ở một không gian thoáng lắm, con không để ý nên không biết có Phật nào ở đó không nhưng con cảm giác là cũng không cách xa Phật lắm. rồi con thấy cái tâm con nó vướng bận , nó cắn rứt vì mấy con chim đó, con liền tác ý thấy chúng, và hồi hướng cho chúng. (con không biết con làm trong thời gian là bao lâu) nhưng rồi con cảm nhận được là chúng nhận được là chúng nhận được sự hồi hướng của con, và con thấy chúng khỏe, vui lắm. con cũng vui lắm lắm ấy.
và lúc này thì con bị người nhà đánh thức. con mở mắt mà cảm tưởng vẫn nhìn thấy chúng. con vẫn thấy mình vui lắm. nhưng rồi con ho rũ rượi, và hình như hơi sốt nhẹ(con vẫn bị ốm suốt 1 tháng nay, cứ uống thuốc ổn ổn thì đỡ. nhưng cứ hôm nào tập thì lại ho và mệt gần chết, tập xong thì chỉ có nằm 1 chỗ mà thở. dù chỉ tập có một tẹo, có lẽ chỉ 10 phút cũng vậy. nên con biết thân biết phận con, con nghỉ mấy hôm nay, không có tập tành gì cả, định chờ khi khỏe hẳn thì làm gì thì làm), nhưng chắc tâm con nó cắn rứt vì con không giúp gì được mấy con ấy nên nó tự nhập định Thầy ạ( thật ra là cái tâm con là 100% muốn nhập định để giúp chúng, còn thể xác con là 50% muốn nên cộng lại là thành 75% muốn làm cái chuyện này)
giờ con vẫn mệt rũ, nhưng con thấy cái tâm con nó thanh thản và vui vẻ lắm.
con không biết con có làm gì được giúp cho chúng không và con làm đúng cách không?vì sự thật thì lúc ấy con tự làm mọi chuyện như trong tâm con có người bảo con phải làm vậy ấy chứ cái thể xác con đang sống ngoài đời này thì không biết gì về chuyện này hết ( như là làm theo hướng dẫn của màn tv hay sao ấy), và vì con ngoài đời đây không hiểu, không biết nên cứ làm Thầy mất sức để kiểm tra giùm con
nếu con có làm sai Thầy sửa giúp con với. con xin nguyện hồi hướng đến Thầy( khi nào con khỏe con có tập ấy Thầy ạ)
mong Thầy mạnh khỏe!!!

=======

Trích dẫn
Tháng Mười 21, 2011, 12:24:48 PM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn
Tibu:
Trời thiệt là quá cảm kich luôn đó! Tâm từ bi của con nó phóng không có biên giới, do đó cho nên nó bắt được cái làn sóng kêu cứu của các súc vật!
 
Thật là một tâm hồn hiếm có.

(Và nói vế hiếm có thì chỉ có con là người lớn đầu tiên có cái tâm to lớn như vậy - Trong hoasentrenda thì Nhí mới có được cái tâm này mà thôi).

Tuy nhiên, khi tu tập thì nguyên tắc chính là:
Cho dù Tà hay là Chính Pháp, một khi con muốn ngừng lại con phải làm cho được cái chuyện đó.

Và cách làm là:

a. Chuẩn bị:

1. Khi con khỏe thì niệm "Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát"
2. Con quán cho ra linh ảnh của Ngài. Ngài xuất hiện ra như thật (hình nổi 3D)
3. Sau đó là con nhìn chăm chăm vào cái ấn mà Ngài bắt trong linh ảnh.
4. Kế đó là con lắng nghe cái âm thanh mà cái ấn đó phát ra như thế nào thì con lập lại trong tâm của co y như vậy.

b. Thực hiện
5. Con đọc câu nguyện theo ý như sau:
Nguyện xin cho con không còn nghe những tiếng kêu cứu như vừa rồi nữa.
6. Và con đọc trong tâm của con cái âm thanh của cái ấn mà con vừa nghe xong.  Grin Grin Grin    

Kết luận:
Dĩ nhiên là con không cần nghe tiếng cầu cứu khi con bị yếu sức như vừa rồi. Nhưng con có toàn quyền quyết định khi con muốn nghe lại.

Để làm được như vậy, thì con cũng cứ làm công đoạn trên và nhìn vào cái ấn, tác ý theo ý thích của con và sau đó là con đọc cái âm thanh đó.

Tập hay lắm đó nghe con!  Grin Grin Grin    

Trích dẫn
Tháng Mười 21, 2011, 09:28:28 PM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn
Tiểu Liên Hoa:
ôlala!!! vui quá xá là vui    
con vui vì từ giờ con đã biết phải làm thế nào để giúp chúng sinh rồi.
con sẽ dợt theo cách Thầy chỉ bảo con. con sẽ nhờ Phật Quán Thế Âm Bồ Tát trong những vấn đề ngoài khả năng của con.
Nhưng con vẫn muốn được nghe tiếng kêu cứu của chúng sinh Thầy ạ, con nghe để đồng cảm với chúng sinh, và để làm động lực để tu tập. Dù mệt mỏi hay có tệ hơn nữa, con vẫn muốn đem hết toàn bộ sức lực mà mình có ra để cứu giúp chúng sinh, còn bản thân con thì có ra sao cũng chả sao cả  
hic. con đang định vào viết thêm về giấc mơ mà con vừa gặp rồi chờ Thầy xem giùm luôn thì con đã thấy Thầy trả lời bài này cho con rồi. mà có lẽ con nên viết vào mục giấc mơ thì đúng hơn. con nhờ Thầy đọc và xem giùm con nhé
hic. con lại ham chơi rồi. giờ con lại cắm đầu cắm cổ tập tiếp đây ạ. có tình hình gì mới con lại nhờ Thầy kiểm tra.  

@ Chú Tảo: con cảm ơn Chú nghen, cảm ơn Chú vì Chú vẫn luôn quan tâm con. mong Thầy và các Chú khỏe mạnh!!!  

------
Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda: bài trên được tổng hợp từ 4 bài viết bên dưới, tất cả các link đều tồn tại:
[1] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg27603#msg27603
[2] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg27712#msg27712
[3] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg27714#msg27714
[4] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6452.msg27722#msg27722

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #12 vào lúc: 06-05-2015, 11:33 AM

Trích dẫn
Đàm Luận Phật Pháp/ Giấc Mơ Công Phu:
Tháng Mười 21, 2011, 10:11:10 PM
Thầy ơi! con mơ
Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơi!( lại Thầy ơi rồi. mà cứ mỗi lần Thầy ơi là Thầy lại mệt vì con. hic    )
mọi khi con vẫn vốn thắc mắc về những tiền kiếp của con, con nghĩ con muốn biết nên hôm nào mà con khỏe con sẽ hỏi Thầy cách làm rồi con làm thử xem sao.
rồi đêm qua con nằm mơ nhưng không hiểu là thật hay mơ lung tung nữa. con nhờ Thầy xem giùm con
con mơ thấy con đang đứng nhìn ( con vẫn đứng cùng không gian đó-không gian trong giấc mơ ấy, nhưng như là con xem phim vậy đó, và không có ai trong giấc mơ đó phát hiện ra con đang đứng đó nhìn mọi người cả. nên con lại gọi con1 cho dễ hiểu thầy nhé) con thấy con1 ăn mặc đẹp lắm, như công  chúa ấy, đang ở trong 1 căn phòng lớn lắm, hình như là lâu đời lắm rồi á, nhưng nó được trang trí như cung điện ấy thầy ạ, và con1 đang nghịch nước trong cái hồ con con bé tẹo có trong phòng đó ấy( hic, mọi khi con sợ nước lắm, không hiểu sao giờ lại có chuyện con nghịch nước vậy nè) và rồi có 1 người nam giới xuất hiện nhìn con1. trong mơ thì người này cũng đã có quen biết với con1. và con nhìn mặt người ấy, con nhận ra người ấy chính là một đồng nghiệp của con bây giờ, con và người ấy cũng quý nhau lắm, coi nhau như anh em ấy( đây là cuộc sống thật bây giờ ấy thầy nhé). khi ấy con1 nghịch ngợm, té nước trêu anh đó, và cười vui vẻ lắm. và anh đó cũng cười lại với con1, cùng chơi vui lắm. rồi con thấy con1 có suy nghĩ là sẽ lấy người đó làm chồng( hình như là có đính ước gì gì đó) nhưng con thấy có tình cảm yêu thương ở cả 2 phía ở đây . rồi con dời mắt khỏi con1 và nhìn xung quanh cả căn phòng, con thấy có 1 người nam giới nữa đứng gần đó nhìn con1 và anh đó với ánh mắt lạnh lùng lắm. con nhìn kỹ mặt anh này, con cũng nhận ra  người này luôn, anh này giờ cũng là đồng nghiệp của con, tiếp xúc với con khá nhiều nhưng con và ảnh ít nói chuyện lắm, tại con chả thích nói chuyện ấy( cũng không biết tại sao chứ ngoài đời cái miệng con nó lắm chuyện lắm, nói tía lía hoài), chứ không có vấn đề gì cả.
rồi con nhìn thấy 2 người nữa đang đứng 1 góc quan sát và nhìn con1 mỉm cười, con nhận ra có một người chính là người bạn thân nhất của con bây giờ thầy ạ, con thấy cái nhìn của người đó với con1 hiền lành và quan tâm lắm, có lẽ là yêu quý thì đúng hơn. còn 1 người nữa thì con chả biết là ai, chỉ biết là cũng quen quen, nhưng không thân thiết gì thôi.
đến đó tự nhiên con nghĩ. ủa? mình đang mệt cơ mà. lại ham chơi vụ gì nữa đây. cứ nghịch ngơm hoài. mai mất sức mà bị ốm thì đi trực sao được, sao chăm sóc bệnh nhân được( vì ngày hôm nay con phải đi trực ở bệnh viện 26 tiếng liền thầy à), thế là con nói, phải quay về thôi, lúc khác xem tiếp vậy.
và lúc ấy thì con tỉnh ngủ, thoát khỏi giấc mơ nhưng vẫn nhớ hết mọi chuyện, như vừa được xem phim vậy đó. con nằm tầm 15 phút nữa cho đỡ mệt rồi dậy luôn.
con đang lang thang ngoài sân để nhớ tới giấc mơ đó thì thấy đau bụng lắm( đau bụng, tiêu chảy ấy ạ) con giật mình. thôi chết rồi. mình chưa sám hối, thế là con quay vào nằm và sám hối một lúc thôi. rồi con dậy hẳn. và cũng thấy hết đau bụng luôn
con đi làm. và từ sáng đến giờ rất chăm chỉ để xong việc thì vào viết bài hỏi thầy luôn
Thầy xem giùm con nhé

Trích dẫn
Re: Thầy ơi! con mơ
Đá: Càng đọc càng thấy mình thật là quê >_< Quê quá >_< Chị Tiểu Liên Hoa làm em quê 1 cục >_<  
   
Tiểu Liên Hoa:
em cũng mới tu tập có mấy tháng thui à. thấy cuộc sống khổ quá. mình khổ, mọi người cũng khổ, chúng sinh cũng khổ, mà mình không làm được gì. bản thân mình khổ thì còn cố cắn răng mà chịu khổ được, nhưng nhìn người thân yêu của mình, nhìn chúng sinh hiền lành vô tội phải chịu khổ, mà không giúp được gì. mình thấy  bứt rứt, khó chịu, thấy người ta đau mà mình còn đau hơn nữa, vì mình bất lực. mình không đủ khả năng, mà khả năng ở đây không phải do mình không có mà là mình lười chưa chịu tu tập. lúc ấy cái lương tâm mình nó cắn rứt  , mình có sống cũng không yên, lúc đó mình có động lực mà cắm đầu cắm cổ vào mà tu tập thôi à
Trích dẫn
Re: Thầy ơi! con mơ
Bạch Nguyệt: Dạo này diễn đàn có Tiểu Liên Hoa vui quá là vui, bao nhiêu thứ đế đọc, để học hỏi và lên tinh thần để tu tập. Cố lên em nhé, chị cũng sẽ cố theo em nè  Wink
 
Tiểu Liên Hoa:
ui! chào chị Bạch Nguyệt nhé! em thích mặt trăng lắm đó chị.  Grin Grin Grin      
em đãng trí, tính hay quên, nên làm sai tùm lum à, chả nhớ lý thuyết gì, chỉ khổ thầy thui hà, em cũng chả biết mình làm được gì nữa, chỉ là cái tính ham chơi, hay tò mò nên chỗ nào cũng ngó vô coi xem có gì vui không, chứ em không biết gì đâu à.
hì. chị em mình cùng cố gắng nhé
===

Ghi chú 12-02-2024: hoasentrenda: bài trên được tổng hợp từ các link bên dưới trong cùng một chủ đề TLH - Thầy ơi! con mơ:
[1] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg27724#msg27724
[2] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg27726#msg27726
[3] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg27728#msg27728
[4] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg27734#msg27734
[5] https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg27735#msg27735

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #13 vào lúc: 06-05-2015, 03:50 PM

Trích dẫn
Re: Thầy ơi! con mơ
TLH:
Thầy ơi!( lại Thầy ơi rồi. mà cứ mỗi lần Thầy ơi là Thầy lại mệt vì con. hic    )
mọi khi con vẫn vốn thắc mắc về những tiền kiếp của con, con nghĩ con muốn biết nên hôm nào mà con khỏe con sẽ hỏi Thầy cách làm rồi con làm thử xem sao.
TIBU:
Con chỉ cần làm ra cái màn tivi (thiên nhãn) là con coi được.
Trích dẫn
rồi đêm qua con nằm mơ nhưng không hiểu là thật hay mơ lung tung nữa. con nhờ Thầy xem giùm con
con mơ thấy con đang đứng nhìn ( con vẫn đứng cùng không gian đó-không gian trong giấc mơ ấy, nhưng như là con xem phim vậy đó, và không có ai trong giấc mơ đó phát hiện ra con đang đứng đó nhìn mọi người cả. nên con lại gọi con1 cho dễ hiểu thầy nhé) con thấy con1 ăn mặc đẹp lắm, như công  chúa ấy, đang ở trong 1 căn phòng lớn lắm, hình như là lâu đời lắm rồi á, nhưng nó được trang trí như cung điện ấy thầy ạ, và con1 đang nghịch nước trong cái hồ con con bé tẹo có trong phòng đó ấy( hic, mọi khi con sợ nước lắm, không hiểu sao giờ lại có chuyện con nghịch nước vậy nè) và rồi có 1 người nam giới xuất hiện nhìn con1. trong mơ thì người này cũng đã có quen biết với con1. và con nhìn mặt người ấy, con nhận ra người ấy chính là một đồng nghiệp của con bây giờ, con và người ấy cũng quý nhau lắm, coi nhau như anh em ấy( đây là cuộc sống thật bây giờ ấy thầy nhé). khi ấy con1 nghịch ngợm, té nước trêu anh đó, và cười vui vẻ lắm. và anh đó cũng cười lại với con1, cùng chơi vui lắm. rồi con thấy con1 có suy nghĩ là sẽ lấy người đó làm chồng( hình như là có đính ước gì gì đó) nhưng con thấy có tình cảm yêu thương ở cả 2 phía ở đây . rồi con dời mắt khỏi con1 và nhìn xung quanh cả căn phòng,
TIBU:
 Đây là "khéo tay hay làm" đó. Danh từ chuyện môn là: Tâm nhu nhuyển và dể sử dụng! Một động tác có y nghĩa là "nói thì dể nhưng làm thì khó đó!
Trích dẫn
con thấy có 1 người nam giới nữa đứng gần đó nhìn con1 và anh đó với ánh mắt lạnh lùng lắm. con nhìn kỹ mặt anh này, con cũng nhận ra  người này luôn, anh này giờ cũng là đồng nghiệp của con, tiếp xúc với con khá nhiều nhưng con và ảnh ít nói chuyện lắm, tại con chả thích nói chuyện ấy( cũng không biết tại sao chứ ngoài đời cái miệng con nó lắm chuyện lắm, nói tía lía hoài), chứ không có vấn đề gì cả.
rồi con nhìn thấy 2 người nữa đang đứng 1 góc quan sát và nhìn con1 mỉm cười, con nhận ra có một người chính là người bạn thân nhất của con bây giờ thầy ạ, con thấy cái nhìn của người đó với con1 hiền lành và quan tâm lắm, có lẽ là yêu quý thì đúng hơn. còn 1 người nữa thì con chả biết là ai, chỉ biết là cũng quen quen, nhưng không thân thiết gì thôi.

TIBU:
Đó là những người mà con đã thu hình tron tâm thức của con khi con sinh hoạt hằng ngày đó mà! Những người này tình cảm của con đã phân loại ra được như vậy theo "thâm niên công vụ" (tức là do thời gian quen biết nhau lâu đời mà ra).
Trích dẫn
đến đó tự nhiên con nghĩ. ủa? mình đang mệt cơ mà. lại ham chơi vụ gì nữa đây. cứ nghịch ngơm hoài. mai mất sức mà bị ốm thì đi trực sao được, sao chăm sóc bệnh nhân được( vì ngày hôm nay con phải đi trực ở bệnh viện 26 tiếng liền thầy à), thế là con nói, phải quay về thôi, lúc khác xem tiếp vậy.
và lúc ấy thì con tỉnh ngủ, thoát khỏi giấc mơ nhưng vẫn nhớ hết mọi chuyện, như vừa được xem phim vậy đó. con nằm tầm 15 phút nữa cho đỡ mệt rồi dậy luôn.
con đang lang thang ngoài sân để nhớ tới giấc mơ đó thì thấy đau bụng lắm( đau bụng, tiêu chảy ấy ạ) con giật mình. thôi chết rồi. mình chưa sám hối, thế là con quay vào nằm và sám hối một lúc thôi. rồi con dậy hẳn. và cũng thấy hết đau bụng luôn
con đi làm. và từ sáng đến giờ rất chăm chỉ để xong việc thì vào viết bài hỏi thầy luôn
Thầy xem giùm con nhé
TIBU:
Hehehe lại đau bụng! Khổ cho con chưa.
Con sẽ hết, hay tệ gì thì cũng bớt đau khi con làm như sau, nó có hai cách làm lận:

a. Cách 1:

1. Là con bắt ấn "Hộ Thân" và làm động tác hộ thân.
2. Tức là con di chuyển và đụng các chỗ sau đây ngay trên thân thể của con:
11. Đảnh
12. Ajna
13. Vai phải
14. Vai
 trái
15. Con chút bàn tay bất cái ấn xuống và đụng nó vào cái vùng bụng mà con hay bị đau (rốn chẵng hạn)
16. Ngực
17. Miệng
18. Xả ấn trên đầu (bằng cách đem bàn tay bắt ấn lên đụng vùng tráng và sau đó là vuốt ra hai bên mang tai và sau cùng là ra đằng sau đầu.

b. Cách 2, là con dùng quán tưởng:

1. Con quán một hình ellipse (hột vịt hai đầu bằng nhau, và dựng đứng) màu vàng khè (lá cờ)
2. Sau đó là ngay trong cái ellipse đó con quán có một tu sĩ ngồi kiết già bận đồ màu vàng (lá cờ) đầu trọc.
3. Tu sĩ đó làm những động tác hộ thân trên.

Cách thứ hai này hay hơn cách thứ nhất.

=========
Trích dẫn
Re: Thầy ơi! con mơ
Tiểu Liên Hoa:
dạ. con sẽ quán cái hột vịt thầy ạ. con cũng từng thử quán rồi đó. mà cứ đụng việc là con quên mất tiêu luôn. chết cái tội đãng trí. hihi.    

-------------
Ghi chú 18-02-2024: hoasentrenda:
+ Bài viết trên có link gốc là: https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg27743#msg27743


Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #14 vào lúc: 06-05-2015, 04:02 PM

Trích dẫn
Tháng Mười Một 06, 2011, 08:36:33 AM
Re: Thầy ơi! con mơ
Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơi! con chờ Thầy nên không tập nữa. cũng là dưỡng sức khỏe luôn, tại con không tập mà người cứ đừ hoài, hơi tí thì ốm, người yếu như con sên vậy đó.
Rồi một hôm gần đây con nằm mơ, con thấy con1( cái tâm của con ấy) nó cứ đứng loanh quanh dưới chân Phật Bà Thầy ạ,chỗ đó con chỉ biết là nó bao la rộng lớn lắm, chứ nó là ở đâu thì con không biết đâu( chỗ này lần nào con vào gặp Phật Bà cũng ở đây thì phải ấy). Con nhìn nó, rồi con lại nhìn Phật Bà. và con thấy Phật Bà nói với con rằng: sao con không tập đi mà cứ loanh quanh làm gì đó?
Con trả lời Người là con chờ Thầy chỉ, vì con sợ đi lạc lắm. thế là con thấy Người nói rằng. nếu con muốn chờ Thầy thì con cũng cứ tập đi, con sợ thì con chỉ cần niệm ADIĐA PHẬT như Thầy dạy cũng được mà, chứ sao lại lười không tập mà cứ loanh quanh.
Đến đây con tác ý cho con1 ngồi kiết già tập tiếp một mình, còn con quay về đi ngủ tiếp Thầy ạ. nhưng con vẫn nhớ và vẫn biết cái chuyện vừa xảy ra ấy.
Thầy ơi! là Phật Bà nói chuyện với con hay do con tự ngộ ra điều đó vậy Thầy( tại con chưa thử nói chuyện với Phật Bà bao giờ. con toàn đứng ngắm Người thôi à)

=====
Trích dẫn
Tháng Mười Một 16, 2011, 06:18:48 PM
Re: Thầy ơi! con mơ
Tiểu Liên Hoa:
Sáng nay con lại nằm mơ. Con biết Thầy con mệt nên con cứ viết vào đây, khi nào Thầy khỏe, Thầy xem giùm con thôi ạ.
Con mơ con ngồi trong xe ô tô với 1 thanh niên(lần này con có nhìn được mặt người đó) tay con có cầm bông hoa sen ( con không để ý màu gì nên không biết nhưng chẳng hiểu sao con cứ nghĩ nó màu tím. mà làm gì có hoa sen màu tím chứ).
Rồi con  đưa bông sen tím cho người ấy, chả hiểu người ấy nghĩ gì mà quăng bông sen con cho qua cửa kính xe (người ấy ngồi bên vô-lăng và con nhìn rõ là cửa kính mở), rồi người đó quay sang nhìn con, như kiểu thăm dò phản ứng của con ấy.
Thế là con nhìn lại, nhưng lúc ấy con không buồn, không tức giận gì cả, chỉ là người ta nhìn mình thì mình nhìn lại thôi. Con nhìn người ấy xong thì mở cửa xe ra định đi tìm bông sen, con đi sang bên kia xe thì thấy bông sen nằm dưới nước cạnh chỗ xe đỗ ( một cái hồ nước to Thầy ạ, và nước có vẻ sâu).
 Con đang loay hoay không biết nên làm sao để lấy bông sen, có nên nhảy xuống vớt không( vì con không biết bơi). đến đây thì con tỉnh. cả người vã mồ hôi.
Tỉnh rồi con mới mắng mình ngốc thiệt, sao trong mơ không tìm xem xung quanh có cái gậy nào không để vớt mà lại nghĩ thiển cận là sẽ nhảy xuống đó vớt nữa không biết.

Trích dẫn
Tháng Mười Một 16, 2011, 06:43:50 PM
Re: Thầy ơi! con mơ
TDD:
Trích dẫn TLH
... tay con có cầm bông hoa sen ( con không để ý màu gì nên không biết nhưng chẳng hiểu sao con cứ nghĩ nó màu tím. mà làm gì có hoa sen màu tím chứ).

Có hoa sen màu tím đó em.  Grin  Trong Kinh Đại Bi Tâm Đà Ra Ni (Dịch Giả: Thích Thiền Tâm) có đoạn nói:
[...]
Đức Phật lại bảo ngài A Nan: - Quán Thế Âm Tự Tại Bồ Tát có ngàn mắt ngàn tay, mỗi tay đều tiêu biểu cho hạnh tùy thuận các sự mong cầu của chúng sanh. Đó cũng là do tâm Đại Bi của vị Đại Sĩ ấy hóa hiện.
...
21. Nếu muốn được diện kiến 10 phương tất cả chư Phật, nên cầu nơi tay cầm hoa sen tím.
Chân ngôn rằng: Án -- tát ra, tát ra, phạ nhựt ra, hồng phấn tra.
(Nguồn: http://www.tangthuphathoc.net/kinh/kinhdaibitamdarani.htm )

Tiểu Liên Hoa: Đúng bông sen màu tím đó Anh! Cái màu tím em nghĩ nó đậm hơn chút xíu. Và cái bông sen đó cái thân nó thẳng và dài, tầm 30 cm  ấy  ạ. ( như bông sen thường ấy)
Vậy mà em cứ tưởng không có sen tím nữa. Hì  Grin Grin Grin      

----------
Ghi chú 18-02-2024: hoasentrenda: bài viết trên được tổng hợp từ các link bên dưới:
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg28073#msg28073
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg28271#msg28271
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg28272#msg28272
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg28273#msg28273

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #15 vào lúc: 06-05-2015, 04:04 PM

Trích dẫn
Tháng Mười Hai 12, 2011, 12:23:21 AM
Re: Thầy ơi! con mơ

Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơi ! Chiều qua con có nằm mơ, nhưng con viết lên đây để chia sẻ thôi ạ, chứ con nghĩ chắc con nhớ Thầy quá nên mới mơ như vậy thôi.  Grin
Sáng qua lúc con đọc xong tin nhắn của Thầy, con vui quá, cứ cười suốt thôi, cười không khép miệng vào nổi ấy. rồi lúc 2 h chiều ( là 14h Việt Nam ấy ạ ) con đi ngủ, con mang theo cái vui đó vào cả giấc ngủ. Cheesy  
Sau đó con thấy 1 bộ phim đang chiếu, con nhìn kỹ thì hoá ra là con đang ngồi gần cạnh Thầy. Thầy có giảng cho con nghe cái gì đó, mà con nghe không có vào, vì con mải cười. cứ ngắm Thầy mà cười " như bắt được vàng " vậy đó, nên chẳng nghe ra Thầy nói gì cả.
Rồi con thấy,Thầy nhìn thấy sự lơ đễnh của con thì cốc nhẹ vào đầu con 1 cái rồi cười xoà( tình cảm lắm á Thầy ). Con cũng cười, và phim đến đó là kết thúc. Con tỉnh dậy. và vẫn thấy cái miệng con nó ngoác đến tận mang tai, mỏi hết cả hàm vì cười nữa. Grin Grin Grin      
Đến tận hôm nay, khi cái tâm con nó bình lặng chút con mới viết nổi cái bài này, chỉ là con muốn chia sẻ cái vui của con thôi.  Grin Grin Grin

---------
Ghi chú 18-02-2024: hoasentrenda: link gốc bên dưới:
+ https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=7008.msg28854#msg28854
Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #16 vào lúc: 06-05-2015, 04:20 PM

Trích dẫn
Tháng Mười 23, 2011, 07:08:27 AM
Re: Xin Thầy và các bạn đồng tu chỉ dẫn/ Thầy ơi! Giúp con.

Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơi! sao con thấy con cứ loanh quanh mãi không thoát ra được vậy. con không biết làm sao để đi tiếp. con xin trình bày vấn đề của con, Thầy xem rồi chỉ đường cho con nhé
Nhí tìm đề mục cho con là Tịnh độ. Quán chấm đỏ
Con đã làm được những điều sau: đầu tiên con quán chấm đỏ 2D trên cái nền không gian đen xì, rồi nó thành 3D, nó sáng lên, đỏ rực. Và con có thể đẩy nó ra xa, hay kéo lại gần, làm nó to nhỏ tùy ý.
Sau đó con nhìn bao quát rộng ra thì con thấy nó là cái đảnh của NGÀI ADIDA, và con nhìn thấy các cái gợn tóc quăn của NGÀI, rồi nhìn thấp xuống, con thấy cả cái mặt của NGÀI,rồi con đẩy ngài ra xa 1 chút thì con còn nhìn được cả người NGÀI, thấy cả quần áo nữa, và hình như con nhìn thấy cả chân NGÀI đứng trên hoa sen,( con nhìn NGÀI thì phải ngước mắt lên ấy, vì NGÀI to và cao lắm, mà con đứng ngang tầm chân NGÀI thôi hay thấp hơn 1 chút , con không để ý nữa).
Và lúc đó con thấy không gian xung quanh không còn tối đen nữa, mà có ánh sáng nhưng màu gì thì con vốn dĩ không để ý nên không nhớ. Mọi hình ảnh con nhìn thấy những lần đầu thì mờ mờ, rồi càng về sau này thì nó càng rõ, càng sắc nét hơn, sống động hơn.
Mọi khi con tập đến đây thì cái tâm của con cứ bị hút về phía bên phải, thế là con chuyển ánh nhìn sang đó, và con thấy được PHẬT BÀ QUÁN THẾ ÂM. Linh ảnh bạch y ấy thầy ạ.(con cũng không hiểu do con có duyên với PHẬT BÀ QUÁN THẾ ÂM hay do con thích PHẬT BÀ quá mà con cứ hướng về bên PHẬT BÀ ấy).
Rồi sau đó con cũng đẩy ra xa 1 chút, con đứng ngắm nhìn, và bản thân con cứ lùi dần về sau thì con thấy con1 đứng dưới chân phật bà, có hôm thì nó đứng ngắm, có hôm con muốn nó tu tập thì nó ngồi kiết già dưới chân PHẬT BÀ  tập luôn, rồi đến đây con toàn để nó tập và bản thân con loanh quanh làm gì nữa không biết.
con thấy các anh chị nói là con đang đi sai đường. con không nên quán PHẬT BÀ. mà nên dừng ở bên PHẬT ADIDA thôi.
Con muốn hỏi Thầy trình tự con tập thế có đúng không? có bước nào con làm sai không? con có được quán PHẬT BÀ QUÁN THẾ ÂM không?(vì con thích PHẬT BÀ lắm Thầy ạ - nhưng nếu con chiều theo ý thích của mình thì vô tình lại làm cải bản ngã nó sống dậy, nên con muốn làm theo cái đúng chứ không thể chiều bản thân mình được)
nếu con phải quay về với PHẬT ADIDA thì con quán ra như thế đã được chưa? và con nên tập trung vào đâu của ÔNG PHẬT?
Khi con đứng dưới chân ÔNG PHẬT, Khi con thấy được cái đầu của Ngài A Di Đà Phật (vài lần cho nó rõ) thì con nói trong tâm: "Phật Tánh ở khắp mọi nơi mà sao mình không biết nhỉ" ? có được không thầy? ( việc này con chưa dám làm vì chưa hỏi Thầy, nên con chờ Thầy nếu Thầy bảo được thì con sẽ tập cái này)
và con phải làm gì tiếp theo sau khi con làm những việc ấy?

À, Thầy ơi. Còn vấn đề này nữa Thầy ạ. Khi con chập chững tập con có gặp vấn đề này, và Thầy bảo con là....( con copy cái đoạn ấy Thầy nhé)
Trích dẫn
Khi con bắt đầu tập lại. là buổi thứ 3 con tập. con nhắm mắt và niệm thì chỉ sau khoảng vài giây ( hay vài phút gì đó, con không khẳng định nổi thời gian) thì lại là hình ảnh PHẬT BÀ QUÁN THẾ ÂM hiện ra. con hơi sợ nhưng vì tò mò nên vẫn tiếp tục tập tiếp. con liền nhìn thấy 1 con khác( là con nhưng không phải con đang nằm tập đâu) con gọi đó là con1 cho dễ nhé. con  nhìn thấy con1 đang đứng dưới chân PHẬT BÀ QUÁN THẾ ÂM đó. con1 đứng dưới chân người và ngước lên nhìn NGÀI, con thấy con1 cứ đứng im nhìn không chớp mắt, nhìn ngơ ngẩn và mỉm cười cũng ngơ ngẩn luôn.( như là con đang xem phim trong không gian 3D ấy và con1 là nhân vật chính). con muốn thử hóa thân, thử đặt cảm giác con là con1 nhưng con không làm được, con chỉ có thể đứng nhìn như xem tv vậy.
Tibu: Danh từ chuyên môn là con đã xuất hốn bằng luồn bhavanga với đầy đủ các thành phần sau đây:
Cái Thấy có tọa độ gốc là ngay sự thanh tịnh ở tại "Chân Như". Cái Thấy này lúc nào cũng ở ngoài cái cảnh mà con thấy.
Con1 là cái linh hồn của con đang đối trước Ngài Quan Thế Âm
Cái không gian mà con (từ ngoài mà) nhìn vào là cái màn tivi.

Vậy con tu tịnh độ thì có được xuất hồn không Thầy? ( ý con là xuất hồn hợp pháp - được phép ấy ạ) và con muốn xem qua tv thì con phải mượn của NGÀI ADIDA chứ không được tự tạo tv cho mình phải không ạ?

Và bây giờ, khi con bắt đầu nhắm mắt  và quán chấm đỏ, thì ngay khi con nhắm mắt vào, chỉ mất vài giây để tâm hồn con thanh tịnh( hay để loại bỏ tạp nghĩ), con đã thấy ngay cái chấm đỏ ( trước cả khi con bắt đầu tác ý niệm Phật nữa ) rồi con làm theo trình tự như con đã miêu tả. Hoặc con cũng có thể thấy ngay Phật Bà  hay Phật Adida ( tức là con có thể tác ý ngay cái linh ảnh mà mình muốn chứ không cần phải làm từ chấm đỏ), những lần đầu thì nó mờ thôi, và không xuất hiện ngay, nhưng càng làm nhiều thì càng dễ xuất hiện và hình ảnh cũng rõ nét hơn. Vậy con có nên làm ngay linh ảnh mà con cần không hay con nên quán cái chấm đỏ khi bắt đầu tập rồi mới chuyển quán cái linh ảnh gì thì quán tiếp?


Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #17 vào lúc: 06-05-2015, 08:57 PM

Trích dẫn
Đàm Luận Phật Pháp/ Hoa Thơm Cỏ Lạ:
Tháng Mười 31, 2011, 10:53:17 AM
Thầy ơi! cho con hỏi
Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơi! con vẫn đang chờ Thầy khoẻ, Thầy dẫn đường cho con đi tiếp, nên con không biết làm sao mà cứ đứng loanh quanh đó.
Con chợt nhớ có một chuyện muốn hỏi ý kiến Thầy, chuyện này lâu lắm rồi ý Thầy ạ.
Hôm lâu rồi, con có xuống Chùa Đậu - một ngôi Chùa khả nổi tiếng ở Thường Tín - Hà Nội. Ngày đó con chưa có tu tập gì đâu Thầy ạ, con cũng chẳng biết tí tẹo gì về Phật Pháp luôn, nhưng con hay xuống đó lắm, vì con thấy nó gần gũi với con và yên bình. con được thanh thản khi ở đó, mọi mệt mỏi và buồn phiền đều tan biến hết.
Lần gần nhất con xuống, sau  khi con đi lễ Phật quanh Chùa, con ngồi trên ghế đá, ở trong khuôn viên chùa, ở đó có 1 con mương nhỏ, có rất nhiều cá bơi lội, có cả rất nhiều cây, nhưng con chui dưới cái tán cây khế mọc ngày cạnh cái mương đó( cây cũng nhỏ thôi Thầy ạ). rồi con nhắm mắt và thả hồn cho thoải mái ( kiểu nghỉ ngơi, thư giãn ấy Thầy).
Lúc ấy rõ ràng con nhắm mắt, nhưng con lại nhìn thấy những tia nắng, nhìn thấy cả gió đang vi vu, nói chuyện thì thầm với con nữa. con tưởng mình hoang tưởng, con mở mắt ra, mọi chuyện vẫn bình thường.
Con lại nhắm mắt vào, lại thư giãn, con lại thấy như vậy, con còn thấy cá vừa bơi vừa nói chuyện với nhau nữa, và cả những con chim cũng nói chuyện. con còn thấy cả cái cây nó đang sống thế nào, nó hút dinh duỡng và vận chuyển các chất dinh dưỡng để nuôi sống nó thế nào nữa( nó làm việc nhuần nhuyễn lắm, như một cỗ máy hiện đại hoàn chỉnh ấy).
Con đã nói với bạn con về những gì con thấy một hay 2 lần gì đó, vì con cứ vào đó ngồi là lần nào cũng thấy vậy( bạn con cũng là bạn đồng tu trong chùa của mình nè thầy), nhưng ngày đó cả 2 tụi con đều chưa tu tập gì, nên cũng chưa có hiểu biết gì hết, con kể  thì cứ kể, bạn con nghe thì cứ nghe, như chuyện vui thôi Thầy ạ.
Thầy ơi! đó có phải thiên nhãn không Thầy hay là ngày đó cái tâm của con đã thanh tịnh nên con cảm nhận được vậy Thầy?
Con chẳng biết viết cái này vào đâu, vì nó không nằm trong chương trình tu tập, nên con nhờ các Chú kiểm tra và chuyển bài vào chỗ hợp lý giúp con với.  Grin Grin Grin     
Dạ, Thầy rảnh thì xem giùm con thôi, chứ con nghĩ nó không quan trọng đâu ạ.
Trích dẫn

Đá:
Chị Tiểu Liên Hoa ơi, vậy bây giờ vẫn còn những hiện tượng đó chứ ạ?   

Tiểu Liên Hoa: Bây giờ thì khỏi nói rồi. hì. có tu tập có khác chứ. Grin Grin Grin     
Mọi chuyện còn rõ ràng hơn nhiều nữa, ở bất kỳ đâu, chỉ cần mình muốn, mình thư giãn nhẹ nhàng, rồi tập trung tư tưởng, thì cũng đều thấy hết mọi chuyện xảy ra xung quanh mình ( dù mình nhắm mắt).
Thấy cả các luồng tư tưởng của cuộc sống đang bao quanh mình nữa, ( dù là con người hay các động vật, kể cả con sâu đang ăn cây hay con giun đang đào đất dưới chân mình nữa- chúng hoạt động, chúng nói chuyện), các luồng tư tưởng, các suy nghĩ của con người nó cứ tự động hiện ra, và mình thấy, như là họ đọc cái suy nghĩ đó rồi mình nghe ấy( là mình bị nghe chứ mình không muốn nghe trộm đâu, thật đấy Grin  ), và cả cái cảm giác Thanh tịnh nữa.
Lúc ấy mình như hư vô ấy, như không tồn tại trong cái môi trường đó, không còn thể xác nữa, và thêm cái niềm vui nhẹ nhàng, lan toả....( không biết dùng từ nào để nói nữa  Grin  - bí từ rồi Grin   ). Rồi mình cứ tò mò mà khám phá mọi thứ xung quanh, mọi ngóc nghách cuộc sống, như mình là đứa trẻ đang tò mò tìm hiểu thế giới rộng lớn mới lạ quanh nó vậy.
Thú vị lắm ấy! Wink Cheesy Grin     

Trích dẫn
Thuongnhan: đến giờ mới đọc được bài của chi tieulienhoa, hay quá trời ah, bữa trước chị có gửi 1 lời khuyên cho em, em thích lắm lắm,hi.từ đó em ngày nào cũng công phu Tịnh Độ, nhưng mà mấy tuần lại trôi qua mà cái tâm lực yếu ớt quá, không được như chị nên tập xong là mệt đứt hơi mà không có chút thành quả nào, may mắn hôm nay được đọc bài của chj, đúng là 1 liều thuốc tinh thần.hi.tiếp tục cố gắng thôi. 
cám ơn chị rất nhiều

Tiểu Liên Hoa: Chào bạn THUONGNHAN. mình chỉ chia sẻ chút kinh nghiệm của bản thân mình mà mình đã gặp, đã mất thời gian và rối như tơ thôi mà (khi ấy mình chưa có gặp Thầy nên mình thấy khổ lắm). ngụp lặn, lang thang hoài mới tìm thấy con đường đúng đắn mà mình đang tìm.
Còn chuyện tâm lực thì theo mình, không phải ai cũng như ai và có ngay được. mà phải cố gắng nỗ lực tập dưới sự hướng dẫn của Thầy, rồi cái gì cần đến sẽ đến thôi mà.
Tiểu liên hoa đang đừ luôn, quặt quẹo gần chết 2 tháng nay, bệnh viện là nhà và uống thuốc nhiều hơn ăn cơm nữa, thậm chí quên mất cái vị cơm nó thế nào rồi  Grin Grin Grin  ( chắc cái nghiệp nó nặng quá, nên nó đập cho te tua).hì
Chúc bạn tinh tấn và mạnh khỏe nhé!

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #18 vào lúc: 06-05-2015, 09:11 PM

Trích dẫn
Đàm Luận Phật Pháp/ Trồng Cây Nhân Sâm:
Tháng Mười Hai 01, 2011, 07:00:00 AM
Re: bé hạt tiêu
Tiểu Liên Hoa:
Tiểu Liên Hoa chào Bé Hạt Tiêu nhé.
TLH có việc muốn nhờ Bé , khi nào Bé rảnh và khỏe thì kiểm tra giùm TLH với nhé. vấn đề như vầy nè.
Cách đây 4 ngày, Tiểu liên hoa có nghe về một vụ tai nạn ở gần chỗ tiểu liên hoa làm việc và sinh sống, vụ tai nạn làm 2 mẹ con chết tại chỗ và người chồng bị thương nhẹ ( đứa trẻ mới có 2 tuổi thôi), kiểu như chỉ bị gẫy chân, gẫy tay gì đó ( là nghe thông tin thế thôi) vốn dĩ định để dành khi nào thật khỏe thì sẽ tự độ tử và nhờ Nhí kiểm tra. vì tiểu liên hoa vẫn chưa khỏi ốm, mới hơi đỡ đỡ chút thôi.
Đến tối hôm qua tiểu liên hoa vô tình nghe mẹ nói rằng người chồng đó đã chết sau khi tai nạn 2 ngày, nên tiểu liên hoa rất ngỡ ngàng và buồn.
Tiểu liên hoa liền đặt cảm giác vào người ấy để biết việc gì xảy ra với người ấy, vì sự thật thì tiểu liên hoa không biết tên, không biết mặt, hay bất kỳ thông tin gì liên quan đến người ta cả, nên phải đi tìm cảm giác từ thời điểm xảy ra vụ tai nạn đó ( kiểu như dùng Tha tâm thông và không vô biên xứ ấy. Thầy có nói rằng Tiểu liên hoa không nên làm vậy, nhưng thật sự lúc ấy thấy bất ngờ quá nên tiểu liên hoa muốn biết. Thầy có đọc đến đây thì đừng buồn con nhé, lần sau con sẽ không làm liều và ngốc nghếch như vậy nữa đâu  Grin Grin  ), và ngay khi đó thì tiểu liên hoa thấy choáng váng, đâu đầu kinh khủng, đau nhiều bên nửa trái đầu. cũng thấy được 1 phần nhỏ sự việc, thì biết rằng người đó bị xuất huyết não do lúc ngã xe  về phía bên trái nên bị đập đầu bên trái xuống đường. Lúc này tiểu liên hoa mệt nên thôi, không làm vậy nữa. nhưng trong lòng rất buồn và áy náy. cả gia đình đó còn trẻ quá, người chồng mới 28 tuổi thôi, và họ yêu thương nhau lắm, họ mặc đồ đẹp để đèo nhau đi lấy bằng thạc sỹ của người vợ.
Đêm qua, tiểu liên hoa quyết định nhập định và tìm hiểu sự việc rồi độ tử cho người ta, bằng chính sức lực của mình ( vì thấy thương quá nên muốn tự mình làm). và tiểu liên hoa đã nhìn thấy toàn bộ sự việc, từ việc gia đình nhỏ ấy đi đâu, và vướng cái xe thồ ở ngã rẽ như thế nào, loạng choạng tay lái và đổ xe, rồi cái xe otô rất to chở cát ở đằng sau chèn lên 2 mẹ con làm 2 mẹ con chết, người bố bị đập đầu xuống đường và bị gãy chân, được đưa vào bệnh viện kiểm tra, nhưng chụp CT chưa tìm thấy ổ xuất huyết vì chỗ xuất huyết lúc đó còn nhỏ quá.
Sau khi tiểu liên hoa thấy hết mọi chuyện , thấy đau lòng quá nên tiểu liên hoa quán ra  hình dáng cả gia đình họ, làm cho hình ảnh rõ nét hơn, đến đây thì mất sức quá, mệt lắm rồi, nhưng nghĩ mình đã làm đến đây rồi, không lẽ lại bỏ dở, nên gom tất cả sức lực còn lại để quán nốt cái hoa sen, khi cái hoa sen "bao" họ lại và bay lên thì mệt quá, nên thoát luôn, không biết họ sẽ thế nào nữa. Lúc ấy mệt quá, ngủ không nổi, nên cứ chập chờn.  :'(
Khi đỡ mệt hơn thì tiểu liên hoa có quán cái chấm đỏ nhưng không làm được, nó mờ và đỏ bầm, chập chờn muốn mất, phải gắng lắm mới giữ được chút. tiểu liên hoa biết mình mệt quá nên đi ngủ, không cố thử nữa. Đến sáng sớm có nhắm mắt quán lại thì cũng gặp tình trạng ấy. hic. cả ngày hôm nay đi làm mà lừ đừ, không có sức làm gì nổi. và lại ốm tiếp. hichic  :'( :'( :'(
Nhờ Bé kiểm tra giùm xem gia đình họ đã đi đến đâu rồi, nếu tiểu liên hoa có làm sai thì nhờ Bé giúp sửa sai.
Chân thành cảm ơn Bé nhiều nhiều! ( lại làm Bé mất sức rồi)

Trích dẫn
Tháng Mười Hai 01, 2011, 08:17:08 PM
Re: bé hạt tiêu
bé hạt tiêu:
Chào cô Tiểu Liên Hoa!
Cô tập rất là giỏi ! Con chúc mừng cô gia nhập đội " Độ Tử " với chúng con !
Có điều cô đã làm mất sức của mình rất nhiều vào việc nhập định không cần thiết trong phần vì sao mà người đó chết ….
Cô nên để dành năng lực vào việc tập trung quán cho ra hình ông Phật và phát nguyện trong tâm mình là đem họ về cõi A Di Đà Phật.

Với sức của cô thì có thể độ theo cách như sau:
- Cô cần phải tập trung như lúc cô tập vậy đó.

- Cô có thể cầm trong tay một tượng Phật hay tự qúan ra hình Đức Phật
Và quán luôn ra cái tay mình phát ra ánh sáng màu vàng như màu vàng của vàng ròng vậy đó.

- Cô nghĩ đến những người mà cô cần độ ( cần có hình ảnh của họ cho đỡ mất sức, nhất là phải mường tượng cho ra gương mặt của họ )
và cầu nguyện họ được về cõi của Ngài A Di Đà Phật, và cứ niệm: "Nam Mô A Di Đà Phật" để dẫn họ đi.

- Khi cô cảm thấy ngực mình bỗng trở nên ấm và người bỗng nhẹ tênh và ánh sáng vàng
phát ra từ tay cô càng sáng hơn thì đó là dấu hiệu những người được độ đi về cõi Phật

- Còn khi cô làm mà thấy ngực cô trở nên nặng và tay cô bỗng mang ánh sáng màu đỏ bầm
là những người đó không thể đi về cõi A Di Đà Phật mà họ đang phải bị đi xuống cõi giới thấp …

- Lúc này thì mới  quay sang qúan hoa sen và trùm họ lại đem đi.

- Nhưng phải chắc chắn là mình còn đủ sức để đem họ đến nơi mình muốn.

- Còn không thì mình sẽ làm cho họ bị lạc lối ở đâu mà mình không biết.

- Vì hoasen được tạo bởi tâm lực của mình, mà một khi tâm lực không đủ mạnh thì hoasen tự động
sẽ vở tan ra từng mảnh và những linh hồn được mình bao trong đó cũng sẽ văng ra luôn …

Cũng như trường hợp độ tử của Cô khi hoasen đưa đi nữa chừng và cô không còn sức nữa
thì các linh hồn đó đi về đâu con cũng không biết nữa.

Muốn tìm họ thì con phải đi tìm ….nhưng giờ thì con không đủ sức để tìm họ!
Hy vọng các Nhí khác sẽ tìm thấy họ và độ tiếp cho cô …

Tại con không được khoẻ lắm nên chậm trả lời cho Cô ! hihi
Mong Cô được khoẻ mạnh để tham gia " Trò Chơi Lớn " của Nhí bọn con !

=====
Nguồn: https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=187.msg28631#msg28631

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #19 vào lúc: 06-05-2015, 09:18 PM

Trích dẫn
Tháng Mười Hai 01, 2011, 08:35:29 PM
Re: bé hạt tiêu

Tibu:
Trích dẫn BHT
Chào cô Tiểu Liên Hoa!
[...]
Muốn tìm họ thì con phải đi tìm ….nhưng giờ thì con không đủ sức để tìm họ!
Hy vọng các Nhí khác sẽ tìm thấy họ và độ tiếp cho cô …

Tại con không được khoẻ lắm nên chậm trả lời cho Cô ! hihi
Mong Cô được khoẻ mạnh để tham gia " Trò Chơi Lớn " của Nhí bọn con !
Hết trích

TIBU:
Nhí khác làm xong rồi  Grin Grin Grin      

Trích dẫn
Tháng Mười Hai  02, 2011, 01:02:10 AM
Re: bé hạt tiêu
Tiểu Liên Hoa:
Chào Bé nhé! TLH chỉ hơn bé có 1 giáp thôi ( là 12 tuổi đó ) nên Bé cứ gọi TLH là chị thôi, chứ nghe cô thấy lạ quá. hì  Grin Grin  
Bé ới ời. Bé làm chị thấy áy náy quá, vì Bé còn đang mệt mà đã trả lời cho chị sớm vậy.
Chị còn thắc mắc này muốn hỏi Bé , nhưng khi nào Bé thật khỏe thì Bé hãy trả lời nhé.
Về chuyện độ tử ấy mà. Nếu chị có hình của đối tượng thì mọi chuyện cứ làm theo quy trình thôi, nhưng chị đã thử mấy lần, khi mà chị có tên hay địa chỉ đối tượng ấy, chị có tìm thấy cái hình đối tượng trong cái tv của ông Phật , rồi làm tiếp.
Vậy những đối tượng mà chị không có tên, không có địa chỉ hay gì hết, kiểu như một người nào đó nhờ là : đám ma mà người đó gặp trong tuần qua. Lúc này chị lại đi tìm người đó, rồi dò theo tâm thức của người đó để tìm ra cái đám ma đó mà tìm cái mặt mũi đối tượng rồi làm tiếp. Chị thấy thật sự rất mất sức, thông thường thì chị dò ra đến đây đã chả còn sức lực nữa rồi.
Vậy mà còn cái trường hợp đám ma mà bạn hay đồng nghiệp của người đó nhắc đến trong buổi nói chuyện hôm qua. chẳng phải mình sẽ rất mất sức lực nếu làm thủ công ( kiểu cây nhà lá vườn ) ấy hay sao. mình phải dò qua rất nhiều công đoạn và mất sức.
Hơn nữa, nếu cái đám ma ấy, cái đối tượng cần độ tử ấy có chút liên quan tình cảm với người nhờ mình độ tử, mình dò sẽ dễ hơn, nhưng nếu chỉ là vô tình đi trên đường nhìn thấy, ấn tượng không có gì sâu sắc, chỉ là lướt qua, và nhờ độ tử , rồi nhiều khi người nhờ cũng quên luôn đối tượng đó ra sao, gặp lúc nào, ở đâu. Thì mình chẳng phải rất gặp khó khăn hay sao?
Vậy các Nhí có cách gì hay hơn, chuyên nghiệp hơn để làm những trường hợp khó như vậy thì chỉ cho chị với, Chị rất muốn tập làm, để có thể giúp đỡ các Nhí phần nào( dù rất nhỏ), cho các Nhí đỡ mệt hơn. Chứ thấy các Nhí ốm đau quặt quẹo hoài, thương quá chịu không nổi.

TB: Bé cứ từ từ trả lời chị cũng được nhé, vì chị cũng đừ, nên chắc cũng chưa có sức thử ngay nếu Bé có hướng dẫn chị.
=========

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #20 vào lúc: 07-05-2015, 10:35 AM

Trích dẫn
Thông Báo/ Thông Báo Đạo Tràng:
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=6157.0
Tháng Mười Hai 01, 2011, 08:20:20 PM
Chú Tibu Cần Nghỉ Ngơi
Tibu:
Xin chào bà con  Grin Grin Grin     

Tuy là bị dư chấn của cú tai biến mạch máu não vừa qua, nên tibu lặn hơi kỹ một tý. Trong kỳ lặn này, tibu cũng cố gắng đóng góp về công cuộc chữa bệnh.

Nhưng lần này thì chỉ chú trọng đến các tu sĩ với một tâm lực vững chắc như bàn thạch (ý nói là trình độ Tứ Thiền Hữu Sắc trở lên).

Vì với trình độ tâm lực này thì tu sĩ có thể dể dàng… trò chuyện với cái chỗ bị đau.
1. Tại sao chỗ đó nó rất là yếu?
Là vì nó phát ra chấn động của "ác nghiệp". Làm sao có chuyện lạ đời đó ta?

Hehehehe

Ví dụ như là cái lưng đầy mụn nhọt (do cõng đồ ăn cắp)
Do thói quen cứ làm như vậy (vát đồ ăn cắp) hoài nên hào quang chỗ này bị mỏng đi. Và khi có gì xáo trộn thì chỗ này mọc mụn mủ lung tung.

Và cũng có thể, với thiên nhãn thanh tịnh thì có thể "nghe" được chỗ đó nó kể lại những thói quen xấu xa này.
Do tình trạng cứ phát thanh như vậy hoài nên chỗ này nó phát ra nhiểu xạ và do đó bị yếu hơn những chỗ khác. Đến khi có gì thay đổi thì nó liền mọc mụn.

Trị bệnh:
Vào Tứ Thiền mở màn tivi (Thiên Nhãn) nhìn vào chỗ đang bị bịnh và kể cho nó nghe những việc thiện mà chính tu sĩ đã làm.

Giai đoạn chuyển nghiệp:
Tu sĩ sẽ thấy lúc ban đầu hào quang chỗ này xám + đen. Nhưng sau khi nó nghe tu sĩ nói thật về chuyện mình có làm, có tu, và có chứng… Nên nó nghe và trong khi nghe thì ánh sáng màu vàng nó đến và chính ánh sáng đó lại ăn hết màu xám và đen đi.

Giai đoạn hết nghiệp:
Chỗ đó biến màu thành màu vàng và sau cùng rền vang âm thanh Ôm (Aum).

Tu sĩ hết bệnh.

Tibu cũng hết bệnh (từ từ mà thôi, vì thân già rồi)      Grin Grin Grin 

Xin tặng các Nhí do làm này nọ mà Nhì bị bệnh liên miên.

Nên nhớ không nên lạm dụng cái này.

Nên cho thân thể nghỉ ngơi, nghỉ mệt, nghỉ khỏe một thời gian.
Thời gian nghỉ này chỉ chấm dứt khi thân thể đã lấy lại đầy đủ sức khỏe.

Trong thời gian nghỉ ngơi này, chỉ nên làm những việc cực kỳ cần thiết như việc độ tử, và cho đề mục cho bà con tu hành mà thôi.
=========

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #21 vào lúc: 07-05-2015, 10:41 AM

Trích dẫn
Tháng Mười Hai 13, 2011, 04:46:09 AM
Tiểu Liên Hoa
Re: Thầy ơi! cho con hỏi
Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơi! Con lại muốn hỏi nữa. Grin
Con chả hiểu xếp nó vào đâu cho họp lý nên cho nó vào đây vậy. (vì nó chả phải giấc mơ, lại càng không phải quá trình công phu.)

Sự việc là như vầy. Dạo gần đây con mới khám phá ra việc này, chắc có lẽ là do dạo này sức khoẻ con hơi yếu nên nó mới có hiện tượng như vậy. mà cái chuyện này khi con khoẻ, con tập thì không thấy. Khi con mệt quá( có quán được cái chấm đỏ mà không giữ được ) thì nó cũng không thấy. Nó chỉ xuất hiện khi con còn mệt, nhưng đã khoẻ hơn, nên vẫn ngần ngừ chưa có tập lại thôi ( chắc nó thấy con lười nên nó chơi cho bõ ghét ấy mà)  Wink

Khi con nằm ngủ, dù là ban ngày hay đêm thì sau khi con chìm vào giấc ngủ 1 lúc. Con luôn có cảm giác là con nghe thấy hết mọi chuyện diễn ra xung quanh, và con vẫn biết là cái thể xác con nó ngủ rất say. Bình thường thì con sẽ nghĩ rằng: kệ nó, đi ngủ tiếp cho đỡ mệt đã.  -> con sẽ chìm lại vào giấc ngủ theo đúng ý con, không mơ mộng, không nghe, không thấy gì hết.
Nhưng có những hôm , con tò mò, con im lặng nghe tiếp thì con liền nghe thấy mọi sự việc xung quanh con, gia đình con đang diễn ra trong lúc ngủ.

Có lần con tò mò, con nghĩ rằng con muốn biết là cái gì đang xảy ra với con. Con liền tác ý muốn nhìn mình hiện tại đang thế nào, ( như kiểu xuất hồn bằng luồn Bhavanga ấy, nhưng con không chắc lắm, vì con  không hiểu làm sao mà mình xuất hồn được như vậy, chỉ là con vừa tác ý như thế thì đã thấy như thế, chứ không có nhìn thấy toàn bộ quá trình nó diễn ra làm sao) .

Con liền nhìn thấy con đang nằm ngủ ( cái thể xác ấy), cái nhìn thấy nó ở trước mặt con, cách con 1 khoảng không xa lắm, nhưng con không biết ước lượng khoảng cách đâu. Như kiểu là nhìn qua cái màn ti vi, nhưng con không quan sát cái đó nên con không biết (đúng kiểu con đứng bên ngoài cái màn tivi và nhìn vào thì thấy con1- con1 hay đứng dưới chân Phật Bà ấy ạ)

Và con nhìn cho kỹ hơn thì con thấy cái thể xác con nó nằm im ở dưới giường, có 1 con khác( cái linh hồn con) nó nằm bên trên cái thể xác đó, nhưng nó không chồng khít hoàn toàn, cái thể xác thì ngủ thật sự, vì nó rất mệt mỏi, còn  cái linh hồn đó, nó muốn chạy chơi, nhưng chắc nó biết thương cái thể xác kiệt quệ đó mà nó chịu ngoan ngoãn nằm im.( ngay ở bên trên cái xác chứ vẫn không nhập vào làm một)  Shocked

Có lần cái linh hồn đó nó vểnh tai lên, nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, xem có ai nói gì không để nó còn"hóng chuyện". Có lần nó thấy con đứng bên ngoài nhìn nó thì nó quay ra ngó con, con tác ý( suy nghĩ ) trong đầu là : mày nằm im đi cho tao đỡ mệt, nhòm gì tao đó hả?  Cool Cool Cool     

Thế là nó lại nằm im ngoan ngoãn ngủ cùng cái thể xác luôn. 

Rồi có 1 lần. Hôm đó con mệt mỏi quá, không có sức làm gì, đến cơm cũng không thèm ăn, đi làm về chui vào giường ngủ luôn( vì con đang ốm mà lại vừa thức liên tục 30 h liền để làm việc). Sự việc như vậy lại diễn ra. Con cũng thấy nó ngó lại con, con cũng tác ý với nó như thế, nhưng lúc đó nhà con (bố và mẹ con) đang nói chuyện gì đó khá quan trọng, nói chung là chuyện đó có vẻ hấp dẫn với con lắm.  Roll Eyes

Thế là cái linh hồn đó nó chuyển tải suy nghĩ ngược lại với con đang đứng bên ngoài là : tui chỉ ra coi bố mẹ nói gì thôi mà. chuyện quan trọng lắm đó, nhé. rồi tui lại vào ngay, tui biết hôm nay tui mệt lắm, cần nghỉ ngơi lắm, tui sẽ không ham chơi gì đâu, thiệt đó. Grin 

Rồi nó thấy con đang ngần ngừ, nửa muốn, nủa không, chưa quyết định được.Thế là nó biến mất trên cái xác, và con ngoái cổ con ra, con thấy nó bên ngoài phòng khách, " hóng hớt "chuyện với bố mẹ con, nó nghe được bố mẹ con nói gì, là con cũng nghe thấy cái đó luôn.( nó khôn quá trời luôn, biết tranh thủ cơ hội lắm ấy)  Smiley Wink   

Rồi con thấy nó muốn đóng góp ý kiến, con lại thấy nó nghĩ rằng :giờ mình là cái linh hồn, khác gì cái hồn ma, nói ai nghe được, vào gọi nó dậy ra nói chuyện mới được. Grin 

Rồi nó chạy vào giường con, nhập vào xác. thế là con tỉnh dậy, ngúc ngắc cái đầu ngó quanh 1 chút cho đỡ mệt, rồi con nghĩ, mình đang mệt chết đi được, kệ thôi. đi ngủ tiếp, lúc nào tỉnh dậy thì ra nói chuyện với bố mẹ cũng được. Bố mẹ mình có chạy mất đâu mà lo. Grin Grin Grin   

Hì. Chuyện chỉ có thế thôi, nhưng con không hiểu, tại sao cái linh hồn con nó lại có thể hoạt động và suy  nghĩ như 1 cá thể độc lập như vậy, mặc dù vẫn dưới sự chỉ huy và cho phép của con. Sao nó khôn ranh vậy Thầy?
Và đó có phải là do con xuất hồn bằng luồn bhavanga không hay là gì? Nếu xuất hồn bằng luồn Bhavanga thì cái con1 bên trong tivi đó có thể nhìn và chuyển suy nghĩ ngược lại cho con không?

Và như vậy thì có sao không ạ? có hại gì không ạ?( để con biết nếu không tốt thì con sẽ kiểm soát linh hồn ạ)

Khi nào Thầy khoẻ thật nhiều thì xem giùm con Thầy nhé!


Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #22 vào lúc: 07-05-2015, 10:46 AM

Trích dẫn
Tháng Mười Hai 23, 2011, 09:59:56 AM
Tiểu Liên Hoa
Re: Thầy ơi! cho con hỏi
Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lại là con đây ạ. hì  Grin Grin Grin     
Con vừa gặp chuyện này, nhưng con sợ không hiểu hết bản chất sự việc nên con kể Thầy nghe, Thầy khỏe thì chỉ thêm cho con với  Roll Eyes 

Sự việc là như vầy, con trình bày cẩn thận để Thầy xem cho con. Dạo gần đây con lu bu nhiều việc quá( toàn việc nhà, cái nghiệp nó đè con không dậy được) nên con khỏe rồi mà vẫn chưa có tập lại được. Sad 

Nhưng con hay nằm mơ, thấy cái tâm của con nó muốn tập lắm rồi, nên nó làm đủ thứ có thể để cái thể xác này "tập đi".     

Tối nay , khoảng 20h Việt Nam, lúc đó con đang dọn dẹp sau khi ăn tối. Tự nhiên con nghe thấy tiếng nói. Nó to lắm, như kiểu người ta nói qua loa ( kiểu tuyên truyền ấy ạ). Shocked 

Con nghe thấy Nó ở gần chỗ nhà con. bên cạnh thôi. ước chừng cách khoảng mấy nhà. Con nghe tiếng lao xao như kiểu nói cho nhiều người nghe kiểu giảng đạo bằng loa ấy.

Con không nhớ hết ý đâu, nhưng đại ý là Nó nói rằng Nó xem bói chuẩn lắm, biết hết mọi chuyện, và Nó cho người ta ăn lộc thánh, lộc giời. Huh   
Người mà Nó cho ăn lộc vừa xây được nhà đó, nhà to nữa kìa. Cry 
Con còn nghe Nó nói loáng thoáng cái gì mà thờ cúng và nhập nhập gì gì đó. Undecided 

Thế là con tò mò, con nghe thử xem tiếng đó giống tiếng ai là hàng xóm nhà con nói không( hì, con sợ có người định đi lừa đảo), thì con không nhận ra tiếng ai cả, mà tiếng đó con không phân biệt được là nam hay nữ nữa. chỉ biết không phải tiếng nữ, nhưng Nó cũng không trầm như tiếng nam đâu, nó là sự pha trộn ấy.

Con nghe xong thì nghĩ thầm trong tâm là, toàn bốc phét và nói nhăng nói cuội thôi, lừa người. Cool   
Rồi con vừa rửa bát con vừa nghĩ rằng : lát phải hỏi Thầy mới được, phải tìm cách để Nó không đi lừa người ta nữa. Hay là mình nhập định rồi gặp Nó, xem nó có nhìn thấy hào quang của mình để nó đỡ to mồm lừa người nhẹ dạ nữa nhỉ?  Huh 

Nghĩ đến đây thì tự nhiên tiếng nói kia im bặt luôn, như chưa từng xuất hiện vậy. con lắng nghe mà không thấy nữa.  Shocked

Sau đó con nghĩ lan man. Rồi con lại nhớ con có đọc ở đâu đó chuyện Thầy phát sáng ấy, con thắc mắc không biết con có làm nổi không? và có nên thử không? thử để làm gì. Con nói liệu người ta có ai tin được con không? Huh
 
Con không muốn Nó đi lừa người nữa, làm thế nào để con giúp được những người nhẹ dạ bị lừa tỉnh ngộ được?    Huh Huh Huh   

Con vào nhà có hỏi 2 người nữa xem có nghe thấy cái tiếng loa vừa rồi không? thì không ai nghe thấy cả. mà cái tiếng nó đó to như thế, như gào vào tai người ta vậy? sao lại không nghe được chứ?

Hay đó không phải tiếng nói ngoài đời thực mà là tiếng nói tâm linh vậy?

Và con có nhập định đâu mà nghe được vậy? Hay do cái tâm con thanh tịnh nên nó nghe được vậy nhỉ?
Con phải làm gì bây giờ? Con có nên tập lại không Thầy? ( vì con còn đừ lắm, lại lu bu việc nhà nữa)

Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #23 vào lúc: 07-05-2015, 10:55 AM

Trích dẫn
Tháng Một 08, 2012, 08:27:00 PM
Re: Thầy ơi! cho con hỏi

TIBU:
Trích dẫn
Tiểu Liên Hoa:
Thầy ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lại là con đây ạ. hì  Grin Grin Grin     
Con vừa gặp chuyện này, nhưng con sợ không hiểu hết bản chất sự việc nên con kể Thầy nghe, Thầy khỏe thì chỉ thêm cho con với  Roll Eyes 

Sự việc là như vầy, con trình bày cẩn thận để Thầy xem cho con. Dạo gần đây con lu bu nhiều việc quá( toàn việc nhà, cái nghiệp nó đè con không dậy được) nên con khỏe rồi mà vẫn chưa có tập lại được. Sad 

Nhưng con hay nằm mơ, thấy cái tâm của con nó muốn tập lắm rồi, nên nó làm đủ thứ có thể để cái thể xác này "tập đi".     

Tối nay , khoảng 20h Việt Nam, lúc đó con đang dọn dẹp sau khi ăn tối. Tự nhiên con nghe thấy tiếng nói. Nó to lắm, như kiểu người ta nói qua loa ( kiểu tuyên truyền ấy ạ). Shocked 

Con nghe thấy Nó ở gần chỗ nhà con. bên cạnh thôi. ước chừng cách khoảng mấy nhà. Con nghe tiếng lao xao như kiểu nói cho nhiều người nghe kiểu giảng đạo bằng loa ấy.

Con không nhớ hết ý đâu, nhưng đại ý là Nó nói rằng Nó xem bói chuẩn lắm, biết hết mọi chuyện, và Nó cho người ta ăn lộc thánh, lộc giời. Huh   
Người mà Nó cho ăn lộc vừa xây được nhà đó, nhà to nữa kìa. Cry 
Con còn nghe Nó nói loáng thoáng cái gì mà thờ cúng và nhập nhập gì gì đó. Undecided 

Thế là con tò mò, con nghe thử xem tiếng đó giống tiếng ai là hàng xóm nhà con nói không( hì, con sợ có người định đi lừa đảo), thì con không nhận ra tiếng ai cả, mà tiếng đó con không phân biệt được là nam hay nữ nữa. chỉ biết không phải tiếng nữ, nhưng Nó cũng không trầm như tiếng nam đâu, nó là sự pha trộn ấy.

Con nghe xong thì nghĩ thầm trong tâm là, toàn bốc phét và nói nhăng nói cuội thôi, lừa người. Cool   
Rồi con vừa rửa bát con vừa nghĩ rằng : lát phải hỏi Thầy mới được, phải tìm cách để Nó không đi lừa người ta nữa. Hay là mình nhập định rồi gặp Nó, xem nó có nhìn thấy hào quang của mình để nó đỡ to mồm lừa người nhẹ dạ nữa nhỉ?  Huh 

Nghĩ đến đây thì tự nhiên tiếng nói kia im bặt luôn, như chưa từng xuất hiện vậy. con lắng nghe mà không thấy nữa.  Shocked

Sau đó con nghĩ lan man. Rồi con lại nhớ con có đọc ở đâu đó chuyện Thầy phát sáng ấy, con thắc mắc không biết con có làm nổi không? và có nên thử không? thử để làm gì. Con nói liệu người ta có ai tin được con không? Huh
 
Con không muốn Nó đi lừa người nữa, làm thế nào để con giúp được những người nhẹ dạ bị lừa tỉnh ngộ được?    Huh Huh Huh   

Con vào nhà có hỏi 2 người nữa xem có nghe thấy cái tiếng loa vừa rồi không? thì không ai nghe thấy cả. mà cái tiếng nó đó to như thế, như gào vào tai người ta vậy? sao lại không nghe được chứ?

Hay đó không phải tiếng nói ngoài đời thực mà là tiếng nói tâm linh vậy?

Và con có nhập định đâu mà nghe được vậy? Hay do cái tâm con thanh tịnh nên nó nghe được vậy nhỉ?
Con phải làm gì bây giờ? Con có nên tập lại không Thầy? ( vì con còn đừ lắm, lại lu bu việc nhà nữa)
TIBU:
Chẳng qua là khi con tu hành rất là ngon lành thì con lại quay về lại những pháp môn mà con đã tu hành vào thời xa xưa. Và coi bói là nghề của con đó mà  Grin Grin Grin

Trích dẫn
Re: Thầy ơi! cho con hỏi
Tiểu Liên Hoa:
Hóa ra là con từng là thầy bói, bảo sao trước khi con tu tập thì con đã biết xem bói cho mọi người, khá chính xác. Grin Grin Grin       
Hì. Dạ , con còn bài này nữa Thầy ạ. con kéo nó xuống . Khi nào Thầy khỏe, Thầy xem cho con với.


     
Logged
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
Trả lời #24 vào lúc: 07-05-2015, 11:11 AM

Trích dẫn
Tháng Một 10, 2012, 05:50:54 PM
Re: Thầy ơi! cho con hỏi

Tibu:
Trích dẫn
Thầy ơi! Con lại muốn hỏi nữa. Grin 
Con chả hiểu xếp nó vào đâu cho họp lý nên cho nó vào đây vậy. (vì nó chả phải giấc mơ, lại càng không phải quá trình công phu.)

Sự việc là như vầy. Dạo gần đây con mới khám phá ra việc này, chắc có lẽ là do dạo này sức khoẻ con hơi yếu nên nó mới có hiện tượng như vậy. mà cái chuyện này khi con khoẻ, con tập thì không thấy. Khi con mệt quá( có quán được cái chấm đỏ mà không giữ được ) thì nó cũng không thấy. Nó chỉ xuất hiện khi con còn mệt, nhưng đã khoẻ hơn, nên vẫn ngần ngừ chưa có tập lại thôi ( chắc nó thấy con lười nên nó chơi cho bõ ghét ấy mà)  Wink

Khi con nằm ngủ, dù là ban ngày hay đêm thì sau khi con chìm vào giấc ngủ 1 lúc. Con luôn có cảm giác là con nghe thấy hết mọi chuyện diễn ra xung quanh, và con vẫn biết là cái thể xác con nó ngủ rất say. Bình thường thì con sẽ nghĩ rằng: kệ nó, đi ngủ tiếp cho đỡ mệt đã.  -> con sẽ chìm lại vào giấc ngủ theo đúng ý con, không mơ mộng, không nghe, không thấy gì hết.
Nhưng có những hôm , con tò mò, con im lặng nghe tiếp thì con liền nghe thấy mọi sự việc xung quanh con, gia đình con đang diễn ra trong lúc ngủ.

Có lần con tò mò, con nghĩ rằng con muốn biết là cái gì đang xảy ra với con. Con liền tác ý muốn nhìn mình hiện tại đang thế nào, ( như kiểu xuất hồn bằng luồn Bhavanga ấy, nhưng con không chắc lắm, vì con  không hiểu làm sao mà mình xuất hồn được như vậy, chỉ là con vừa tác ý như thế thì đã thấy như thế, chứ không có nhìn thấy toàn bộ quá trình nó diễn ra làm sao).
TIBU:
Đây là phước báu do công phu lâu năm về xuất hồn mà nó ra như vậy đó.
Sai sách vở là  nó hiện ra cái rụp y như con thấy vậy đó Grin 
Đúng sách vở thì nó có thứ tự, nhi tiến hơn:
1. Màn tivi trắng bóc và hính chữ nhật nằm ngang.
2. Trong màn tivi thì con thấy thân thể con nằm ngủ như chết.
3. Còn khi, con nghe tiếng động thì con có thể nghe ở hai vị trí khác nhau:
a. Từ Cái Thấy
b. Từ cái linh hồn.
Trích dẫn
Con liền nhìn thấy con đang nằm ngủ ( cái thể xác ấy), cái nhìn thấy nó ở trước mặt con, cách con 1 khoảng không xa lắm, nhưng con không biết ước lượng khoảng cách đâu.
TIBU:
Hay lắm đó con Grin hiện tượng này có thể nói gọn lại là: "Cái Thấy" nó nhìn xuyên qua màn tivi và nó thấy cái thể xác của chính con. Vị trí của "Cái Thấy" nó ở ngay cái "Chân Như". Hình tướng là y như là chỉ có cặp mắt của con ở ngay chỗ đó mà thôi.
Trích dẫn
Như kiểu là nhìn qua cái màn ti vi, nhưng con không quan sát cái đó nên con không biết (đúng kiểu con đứng bên ngoài cái màn tivi và nhìn vào thì thấy con1- con1 hay đứng dưới chân Phật Bà ấy ạ)
TIBU:
cái mà con gọi là con1 chính là cái linh hồn.
Trích dẫn
Và con nhìn cho kỹ hơn thì con thấy cái thể xác con nó nằm im ở dưới giường, có 1 con
TIBU:
tức là cái linh hồn (cái mà con gọi là con1 ở trên đó)
Trích dẫn
khác( cái linh hồn con) nó nằm bên trên cái thể xác đó,
TIBU:
Đây là cái quan trọng và rất là hay của vấn đề thể xác và linh hồn:
Trích dẫn
nhưng nó không chồng khít hoàn toàn,
TIBU:
Nó không chồng khít hoàn toàn thì cái lanh lẹ của linh hồn (với đầy sức sống) nó không có thể nào truyền vào cái thể xác, cho nên nó cừ mệt hoài thôi. Do sự hoạt động không đồng bộ này, mà thể xác cứ bị thiếu sức sống! Muốn cho nó bình thường lại thì nên làm công thức ép cái linh hồn xuống cái thể xác, thế nào nó chồng khít lên nhau.

Phương pháp như sau:

Cũng từ cái thấy từ màn tivi và cũng từ ngay vị trí này con điều khiển mọi quy trình sau đây:
1. Tưởng tượng ra hai bàn tay (màu vàng là số một! Grin )
2. Tác ý cho cái linh hồn nó nhập vào thể xác.
3. Và dùng hai bàn tay này "ép cái linh hồn và đồng thời dùng "Cái Thấy" để kiểm soát độ khít khao của hai cái linh hồn và thể xác.
4. Có thể vừa làm, vừa tụng chú Lục Tự Đai Minh Chân Ngôn (Om Mani Padme Hùm)

Làm xong thì nó đừ người, nhưng khi hết đừ thì nó lại sức rất là nhiều và nhanh.
Trích dẫn
cái thể xác thì ngủ thật sự, vì nó rất mệt mỏi, còn  cái linh hồn đó, nó muốn chạy chơi, nhưng chắc nó biết thương cái thể xác kiệt quệ đó mà nó chịu ngoan ngoãn nằm im.( ngay ở bên trên cái xác chứ vẫn không nhập vào làm một)  Shocked
TIBU:
Linh hồn nằm ở trên là do thói quen xuất hồn hồi xa xưa của con. Và hiện tượng không chồng khít với nhau cũng là do hồi xa xưa, con cũng đã bị như vậy rồi. Khi không chồng khít được với nhau thì thể xác thiếu hẳn khí lực (năng lực), nên nó yếu xìu (con để ý đến sự lanh lẹ và tính ham chơi của linh hồn).
Trích dẫn
Có lần cái linh hồn đó nó vểnh tai lên, nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, xem có ai nói gì không để nó còn"hóng chuyện". Có lần nó thấy con đứng bên ngoài nhìn nó thì nó quay ra ngó con, con tác ý( suy nghĩ ) trong đầu là : mày nằm im đi cho tao đỡ mệt, nhòm gì tao đó hả? Cool Cool Cool       

Thế là nó lại nằm im ngoan ngoãn ngủ cùng cái thể xác luôn. Cheesy
TIBU:
Tuyệt vời! Con làm được động tác này là do sự "ăn ngay nói thật" của con. Cũng là do con hay quên mình mà giúp người nên lời nói của con có thần lực! Nên khi con phát ra từ "Cái Thấy" ở Chân Như thì linh hồn phải nghe theo là chuyện đương nhiên.

Thầy xin chúc mừng con làm được tới đây.
Trích dẫn
Rồi có 1 lần. Hôm đó con mệt mỏi quá, không có sức làm gì, đến cơm cũng không thèm ăn, đi làm về chui vào giường ngủ luôn( vì con đang ốm mà lại vừa thức liên tục 30 h liền để làm việc). Sự việc như vậy lại diễn ra. Con cũng thấy nó ngó lại con, con cũng tác ý với nó như thế, nhưng lúc đó nhà con (bố và mẹ con) đang nói chuyện gì đó khá quan trọng, nói chung là chuyện đó có vẻ hấp dẫn với con lắm.  Roll Eyes

Thế là cái linh hồn đó nó chuyển tải suy nghĩ ngược lại với con đang đứng bên ngoài là : tui chỉ ra coi bố mẹ nói gì thôi mà. chuyện quan trọng lắm đó, nhé. rồi tui lại vào ngay, tui biết hôm nay tui mệt lắm, cần nghỉ ngơi lắm, tui sẽ không ham chơi gì đâu, thiệt đó. Grin

Rồi nó thấy con đang ngần ngừ, nửa muốn, nủa không, chưa quyết định được.Thế là nó biến mất trên cái xác, và con ngoái cổ con ra, con thấy nó bên ngoài phòng khách, " hóng hớt "chuyện với bố mẹ con, nó nghe được bố mẹ con nói gì, là con cũng nghe thấy cái đó luôn.( nó khôn quá trời luôn, biết tranh thủ cơ hội lắm ấy) Wink Wink   
TIBU:
Con thấy nó lanh lẹ ghê chưa? Nguyên nhân là vì nó chưa có truyền được cái năng lượng vào thể xác đó.

Cái này có thể hiểu như là bệnh Đái Đường vậy đó:
Đường thì tùm lum tà la trong máu mà không cách gì chuyển nó vào các tế bào! Gây ra hiện tượng thiếu chất bổ, mà thật ra là đang quà dư luôn!… Với hậu quả là ăn nhiều và uống cũng nhiều mà người vẫn yếu xìu!
Trích dẫn
Rồi con thấy nó muốn đóng góp ý kiến, con lại thấy nó nghĩ rằng :giờ mình là cái linh hồn, khác gì cái hồn ma, nói ai nghe được, vào gọi nó dậy ra nói chuyện mới được. Grin

Rồi nó chạy vào giường con, nhập vào xác. thế là con tỉnh dậy, ngúc ngắc cái đầu ngó quanh 1 chút cho đỡ mệt, rồi con nghĩ, mình đang mệt chết đi được, kệ thôi. đi ngủ tiếp, lúc nào tỉnh dậy thì ra nói chuyện với bố mẹ cũng được. Bố mẹ mình có chạy mất đâu mà lo. Grin Grin Grin     
TIBU:
Cái quý trong câu chuyện là: Khi con nói cái gì, thì linh hồn nó nghe theo con cái đó! Nguyên nhân là do con "ăn ngay nói thật" và cái tình thương mà con đã dành cho tha nhân mà ra. Cái này nó bù cho cái kia và tâm con nó đồng dạng với Bi Tâm của các Bồ Tát.
Trích dẫn
Hì. Chuyện chỉ có thế thôi, nhưng con không hiểu, tại sao cái linh hồn con nó lại có thể hoạt động và suy nghĩ như 1 cá thể độc lập như vậy, mặc dù vẫn dưới sự chỉ huy và cho phép của con. Sao nó khôn ranh vậy Thầy?
TIBU:
Là vì năng lượng của nó chưa có trao truyền được cho thân thể nên nó còn lanh lẹ và ham chơi  Grin Grin Grin     
Trích dẫn
Và đó có phải là do con xuất hồn bằng luồn bhavanga không hay là gì?
TIBU:
Đúng 100% nhưng con làm theo kiểu "Bếp Nhà Ta Nấu"
Trích dẫn
Nếu xuất hồn bằng luồn Bhavanga thì cái con1 bên trong tivi đó có thể nhìn và chuyển suy nghĩ ngược lại cho con không?[/color]
TIBU:
Có thể chớ!
Đọc cho kỹ nè con:
Thật ra nguyên con của Con Người nó gồm ba thứ (Thân Thể, Linh Hồn, và cái Chân Như)
Khi tu hành ngon lành thì ba thứ này nó có sức mạnh và nó có hoạt động riêng rẽ với nhau. Nó tồn tại độc lập với nhau. tạo ra những hiện tượng siêu nhiên như là:

1. Phân thân:
Năng lượng rút hết từ thân thể, và dồn về phía linh hồn (có thể nói là lúc này: Thân thể nhập Đại Định)… do đó, linh hồn dư năng lượng để có thể xuất hiện (mắt thường thấy được), nói chuyện, làm việc thiện và sau khi làm xong thì nó bốc hơi biến mất, trở về lại nhập vào thân thể! Liền sau đó thân thể xả định và sinh họat bình thường.

2. Nâng vật bằng linh hồn:
Linh hồn rút năng lượng từ thể xác và có thể nâng gấp ba cái sức nâng thường ngày!
Ví dụ như nếu thường ngày nâng được 25 ký thì khi dùng linh hổn lại có thể nâng lên một trọng lượng là 25 kg x 3 = 75 kg.
Thật là không thể tưởng tượng được! Làm xong thì năng lượng bị tiêu hao rất là nhiều: Thân thể xẹp xuống thê thảm!
Nhưng hiện tượng thấy cũng ghê gớm lắm:
Khi không cái cục nặng như vậy mà nó bay lên hư không!

3. Kêu tên nhau: Xuất hồn và kêu đích danh ai đó!

Dĩ nhiên ba cái trò khỉ này chỉ nên "làm chơi cho vui thôi!" Grin Grin Grin     
Trích dẫn
Và như vậy thì có sao không ạ? có hại gì không ạ?( để con biết nếu không tốt thì con sẽ kiểm soát linh hồn ạ)
Khi nào Thầy khoẻ thật nhiều thì xem giùm con Thầy nhé!
TIBU:
 Lạm dụng bất cứ cái gì cũng là tiêu đời gái hết đó!

Tuy nhiên cái dung sai nó khá lớn, nên con cũng có thể táy máy… linh hồn làm vài cái khi nào con khỏe thì nó cũng chẳng có gì quá đáng lắm đâu.

Dĩ nhiên, làm việc thiện để phục vụ thì có mệt gì gì nó cũng đáng đồng tiền bát gạo!

Điều này còn đáng đồng tiền bát gạo hơn nữa nè con:

Lợi dụng cái linh hồn của con nó hay lanh lẹ như vậy, thì khi con ngủ con nên cho nó xuất ra trong phòng của con và từ vị trí tâm linh này mà con tập quán chấm đỏ thì bá chấy luôn đó nghe con.
Có nghĩa là:
Con bay ra khỏi thân thể của con (dĩ nhiên là con thấy rất rõ từ cái màn tivi)
Sau đó cũng từ vị trí này mà con nói em của con (là "con1" đó) là nên tập quán chấm đỏ luôn đi.
Lợi điểm:
Làm như vậy là nó không có mỏi chân, đau lưng cho dù con đang ngồi kiết già (đầu trọc và bận áo cà xa màu vàng mới toanh và tu hành cục kỳ ngon lành!!!     
==========
HSTD hiện đang có ba tu sĩ cũng làm như con:
ttvi (Canada), Chị Cúc (Cali) và con (VN).

Logged
Trang: [1] 2 3 4 5   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 0.516 seconds với 20 câu truy vấn.