Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 04:26 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 92 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1]   Xuống
 
Chủ đề: Đức Phật thuyết nhân, duyên và trừ Tham Sân Si...  (Đọc 5007 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
vào lúc: 11-06-2019, 11:52 PM

—Này các Tỷ-kheo, nếu các du sĩ ngoại đạo hỏi như sau: “Có ba pháp này, này các Hiền giả. Thế nào là ba? Tham, Sân, Si . Những pháp này, này các Hiền giả, là ba pháp. Trong ba pháp này, này các Hiền giả, thế nào là đặc thù, thế nào là thù thắng, thế nào là khác biệt? “Ðược hỏi vậy, này các Tỷ-kheo, các Ông trả lời như thế nào với các du sĩ ngoại đạo ấy?

—Ðối với chúng con, bạch Thế Tôn, các pháp lấy Thế Tôn làn căn bản, lấy Thế Tôn làm lãnh đạo, lấy Thế Tôn làm nương tựa. Lành thay, bạch Thế Tôn, nếu Thế Tôn thuyết ý nghĩa lời nói này cho chúng con. Sau khi nghe Thế Tôn, các Tỷ-kheo sẽ thọ trì.

—Vậy này các Tỷ-kheo, hãy nghe và khéo tác ý, ta sẽ nói!

—Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn.

Thế Tôn nói như sau:

—Này các Tỷ-kheo, nếu các du sĩ ngoại đạo hỏi như sau: “Có ba pháp này, này các Hiền giả. Thế nào là ba? Tham, sân, si. Những pháp này, này các Hiền giả, là ba pháp. Trong ba pháp này, này các Hiền giả, thế nào là đặc thù, thế nào là thù thắng, thế nào là khác biệt? “Ðược hỏi vậy, này các Tỷ-kheo, các Thầy cần phải trả lời cho các du sĩ ngoại đạo ấy như sau: “Tham, thưa các Hiền giả, là tội nhỏ, nhưng ly tham là chậm chạp. Sân là tội lớn, nhưng ly sân là mau chóng. Si là tội lớn, và ly si là chậm chạp.”

1. “Do nhân gì, này chư Hiền, do duyên gì Tham chưa sanh được sanh khởi, và Tham sanh rồi đưa đến tăng trưởng, quảng đại?”

Cần phải trả lời là “Tịnh tướng” (chú giải: hình sắc, tướng đẹp đẽ). “Với ai không Như Lý Tác Ý tịnh tướng, thời tham chưa sanh được sanh khởi, và tham đã sanh được tăng trưởng quảng đại. Ðây là Nhân, này các Hiền giả, đây là Duyên, tham chưa sanh được sanh khởi, và tham đã sanh được tăng trưởng quảng đại”.

2. “Do nhân gì, này các chư Hiền, do duyên gì Sân chưa sanh được sanh khởi, và Sân đã sanh được tăng trưởng, quảng đại?”

Cần phải trả lời là “Chướng ngại tướng”. “Với ai không như lý tác ý chướng ngại tướng, thời sân chưa sanh được sanh khởi, sân sanh rồi được tăng trưởng quảng đại. Ðây là Nhân, này các Hiền giả, đây là Duyên, khiến sân chưa sanh được sanh khởi, và sân đã sanh được tăng trưởng quảng đại”.

3. “Do nhân gì, này các chư Hiền, do duyên gì Si chưa sanh được sanh khởi, và Si đã sanh được tăng trưởng, quảng đại?”

Cần phải trả lời là “Không Như Lý Tác Ý”. “Với ai không như lý tác ý, thời si chưa sanh được sanh khởi, và si đã sanh được tăng trưởng quảng đại. Ðây là Nhân, này các Hiền giả, đây là Duyên, khiến si chưa sanh được sanh khởi, và si đã sanh được tăng trưởng quảng đại”.

4. “Do nhân gì, này các chư Hiền, do duyên gì Tham chưa sanh không sanh khởi, hay Tham đã sanh được đoạn tận?”

Cần phải trả lời là “Tướng bất tịnh". “Với ai như lý tác ý tướng bất tịnh, thời tham chưa sanh không sanh khởi, hay tham đã sanh được đoạn tận ” . Ðây là Nhân, này các Hiền giả, đây là Duyên khiến tham chưa sanh không sanh khởi, hay tham đã sanh được đoạn tận.”

5. “Do nhân gì, này các chư Hiền, do duyên gì Sân chưa sanh không sanh khởi, hay Sân đã sanh được đoạn tận?”

Cần phải trả lời là “Từ Tâm giải thoát”. “Với ai như lý tác ý Từ Tâm giải thoát, thời sân chưa sanh không sanh khởi, hay sân đã sanh được đoạn tận . Ðây là Nhân, này các Hiền giả, đây là Duyên khiến sân chưa sanh không sanh khởi, hay sân đã sanh được đoạn tận.”

6. “Do nhân gì, này các chư Hiền, do duyên gì Si chưa sanh không sanh khởi, hay Si đã sanh được đoạn tận?”

Cần phải trả lời là “Như Lý Tác Ý”. “Với ai như lý tác ý, thời si chưa sanh không sanh khởi, và si đã sanh được đoạn tận . Ðây là Nhân, này các Hiền giả, đây là Duyên khiến si chưa sanh không sanh khởi, hay si đã sanh được đoạn tận.”

Aṅguttara Nikāya (Kinh Tăng Chi Bộ)
vii. Phẩm lớn - 68. Du Sĩ Ngoại Ðạo.
« Sửa lần cuối: 11-06-2019, 11:58 PM gửi bởi TrieuTuLong »
Logged
bongsen
Khách
Người gởi: bongsen Khách
Trả lời #1 vào lúc: 12-06-2019, 01:08 AM

Anh TTL mến..
Nếu anh thích tham thiền và nghiên cứu các kinh kiển về Như Lai Thiền, theo ý kiến của em.. anh nên gom chung vào 1 chủ đề, để bà con tiện theo dõi và trao đổi sẽ hay hơn ạ..
Mến. Smiley
Logged
QUANGMINH
Thành viên


Bài viết: 201


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: QUANGMINH
Trả lời #2 vào lúc: 12-06-2019, 01:36 AM

Vấn đề là làm sao để đạt được như mấy dòng có màu xanh xanh ấy???
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #3 vào lúc: 12-06-2019, 09:25 AM

Vấn đề là làm sao để đạt được như mấy dòng có màu xanh xanh ấy???
Hoasentrenda đó!

Phương pháp ngay từ cốt lõi, gốc, origin, nguyên thủy của nguyên thủy 😁

Càng làm, lâu, đối chiếu kinh sách, càng thấy hay 🤩

Câu hỏi theo tui nên sửa lại thành: Vấn đề là làm sao để kiếm chỗ, an ổn, kiếm thời gian, để có thể dợt maximum, mà không còn phải đi làm hàng ngày những chuyện vớ vẫn khác 😂
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #4 vào lúc: 22-06-2019, 12:24 PM

69.VIl. Upasena (S.iv,40)

1) Một thời Tôn giả Sàriputta và Tôn giả Upasena trú ở Ràjagaha (Vương Xá), rừng Sitavana (Hàn Lâm), tại hang Ðầu Con Rắn (Sappapon-dikapabbàra).

2) Lúc bấy giờ, một con rắn độc rơi trên thân Tôn giả Upasena.

3) Rồi Tôn giả Upasena gọi các Tỷ-kheo:

-- Chư Hiền, hãy đến và nhắc cái giường cùng với cái thân này của tôi đưa ra ngoài, trước khi thân này ở đây phân tán như một nắm rơm.

4) Ðược nói vậy, Tôn giả Sàriputta nói với Tôn giả Upasena:

-- Nhưng chúng tôi không thấy thân Tôn giả Upasena đổi khác hay các căn bị biến hoại.

5) Nhưng Tôn giả Upasena nói như sau:

-- Này chư Hiền, hãy đến và nhắc cái giường cùng với cái thân này của tôi đưa ra ngoài, trước khi thân này ở đây bị phân tán như một nắm rơm...

6) Này Hiền giả Sàriputta, đối với ai nghĩ rằng: "Tôi là con mắt", hay: "Con mắt là của tôi"... "Tôi là cái lưỡi", hay: "Cái lưỡi là của tôi"... "Tôi là ý", hay: "Ý là của tôi", thời đối với các người ấy, này Hiền giả Sàriputta, thân có thể bị đổi khác, hay các căn bị biến hoại. Và này Hiền giả Sàriputta, tôi không nghĩ như sau: "Tôi là con mắt", hay: "Con mắt là của tôi"... "Tôi là cái lưỡi", hay: "Cái lưỡi là của tôi"... hay: "Tôi là ý", hay: "Ý là của tôi", thời này Hiền giả Sàriputta, làm sao thân ấy của tôi lại có thể đổi khác, hay các căn có thể biến hoại. (Chú thích: ở tất cả ở 6 Xứ: mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý - do duyên với sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp khởi lên các cảm thọ gì, lạc, khổ hay bất khổ, bất lạc).

7) Vì rằng trong một thời gian dài, Tôn giả Upasena đã khéo nhổ tận gốc ngã kiến, ngã sở kiến, ngã mạn tùy miên, cho nên Tôn giả Upasena không có những tư tưởng như: "Tôi là con mắt", hay: "Con mắt là của tôi"... hay: "Tôi là cái lưỡi", hay: "Lưỡi là của tôi"... hay: "Tôi là ý", hay: "Ý là của tôi".

Cool Rồi các Tỷ-kheo ấy nhắc cái giường cùng với Tôn giả Upasena ra ngoài.

9) Rồi thân của Tôn giả Upasena, ngay tại chỗ ấy phân tán như một nắm rơm.

https://www.budsas.org/uni/u-kinh-tuongungbo/tu4-35b.htm

« Sửa lần cuối: 22-06-2019, 12:36 PM gửi bởi TrieuTuLong »
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #5 vào lúc: 22-06-2019, 12:43 PM

70.VIII. Upavàna (1) (S.iv,41) - Kinh Tương Ưng Bộ, phẩm Sáu Xứ

1) ...

2) Rồi Tôn giả Upavàna đi đến Thế Tôn...

3) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Upavàna bạch Thế Tôn:

-- "Thiết thực hiện tại, thiết thực hiện tại (Sanditthika)", bạch Thế Tôn, như vậy được nói đến. Cho đến như thế nào, bạch Thế Tôn, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, được những người có trí tự mình giác hiểu?

4) -- Ở đây, này Upavàna, sau khi mắt thấy sắc, Tỷ-kheo cảm thọ sắc và cảm thọ tham sắc có nội tham đối với các sắc; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các sắc". Cho đến chừng nào sau khi mắt thấy sắc, Tỷ-kheo cảm thọ sắc và cảm thọ tham sắc, và có nội tham đối với các sắc; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các sắc". Như vậy, này Upavàna, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.

5-6) Lại nữa, này Upavàna, Tỷ-kheo sau khi tai nghe tiếng... sau khi mũi ngửi hương...

7-8) Lại nữa, này Upavàna, Tỷ-kheo sau khi lưỡi nếm vị... thân cảm xúc...

9) Lại nữa, này Upavàna, sau khi ý nhận biết pháp, Tỷ-kheo cảm thọ pháp và cảm thọ tham pháp, và có nội tham đối với các pháp; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các pháp". Cho đến chừng nào sau khi ý nhận biết pháp, Tỷ-kheo cảm thọ pháp và cảm thọ tham pháp, và có nội tham đối với các pháp; vị ấy biết rõ: "Tôi có nội tham đối với các pháp". Như vậy, này Upavàna, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.

10) Ở đấy, này Upavàna, sau khi mắt thấy sắc, Tỷ-kheo cảm thọ sắc, nhưng không cảm thọ tham sắc, và không có nội tham đối với sắc; vị ấy biết rõ: "Tôi không có nội tham đối với sắc". Cho đến chừng nào, này Upavàna, sau khi mắt thấy sắc, Tỷ-kheo cảm thọ sắc, nhưng không cảm thọ tham sắc, và không có nội tham đối với các sắc; vị ấy biết rõ: "Tôi không có nội tham đối với các sắc". Như vậy, này Upavàna, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, được những người trí tự mình giác hiểu.

11-14) Lại nữa, này Upavàna, Tỷ-kheo sau khi tai nghe tiếng... mũi ngửi hương... lưỡi nếm vị... thân cảm xúc...

15) Lại nữa, này Upavàna, sau khi ý nhận thức pháp, Tỷ-kheo cảm thọ pháp nhưng không cảm thọ tham pháp, và không có nội tham đối với pháp; vị ấy biết rõ: "Tôi không có nội tham đối với pháp". Cho đến chừng nào, này Upavàna, Tỷ-kheo sau khi ý nhận thức pháp, cảm thọ pháp nhưng không cảm thọ tham pháp, và không có nội tham đối với pháp; vị ấy biết rõ: "Tôi không có nội tham đối với pháp". Như vậy, này Upavàna, là thiết thực hiện tại, có kết quả tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, chỉ những người có trí tự mình giác hiểu.
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #6 vào lúc: 22-06-2019, 03:33 PM

87. IV. Channa (S.iv,55) - Kinh Tương Ưng Bộ

1) Một thời Thế Tôn ở tại Ràjagaha (Vương Xá), Veluvana (Trúc Lâm), tại chỗ nuôi dưỡng các con sóc.

2) Lúc bấy giờ, Tôn giả Sàriputta, Tôn giả Mahà Cunda và Tôn giả Channa trú ở núi Gijjhakù.

3) Lúc bấy giờ, Tôn giả Channa bị bệnh, đau đớn, bị trọng bệnh.

4) Rồi Tôn giả Sàriputta, vào buổi chiều, từ Thiền tịnh đứng dậy, đi đến Tôn giả Mahà Cunda; sau khi đến nói với Tôn giả Mahà Cunda:

-- Này Hiền giả Cunda, chúng ta hãy đi đến Tôn giả Channa để hỏi thăm về bệnh hoạn.

-- Thưa vâng, Hiền giả.

Tôn giả Mahà Cunda vâng đáp Tôn giả Sàriputta.

5) Rồi Tôn giả Sàriputta và Tôn giả Mahà Cunda đi đến Tôn giả Channa, sau khi đến ngồi trên chỗ đã soạn sẵn.

6-7) Sau khi ngồi, Tôn giả Sàriputta nói với Tôn giả Channa:

-- Này Hiền giả Channa, Hiền giả có kham nhẫn được chăng? Có chịu đựng được chăng? Có phải khổ thọ giảm thiểu, không có tăng trưởng? Có phải có triệu chứng giảm thiểu, không phải tăng trưởng?

-- Thưa Hiền giả Sàriputta tôi không có thể kham nhẫn, không có thể chịu đựng. Mãnh liệt là các khổ thọ tôi cảm giác! Chúng tăng trưởng, không có giảm thiểu. Có triệu chứng tăng trưởng, không phải giảm thiểu.

Cool Này Hiền giả, ví như một người lực sĩ chém đầu một người khác với một thanh kiếm sắc. Cũng vậy, này Hiền giả, những ngọn gió kinh khủng thổi lên đau nhói trong đầu tôi. Thưa Hiền giả, tôi không có thể kham nhẫn, không có thể chịu đựng... không phải giảm thiểu.

9) Này Hiền giả, ví như một người lực sĩ lấy một dây nịt bằng da cứng quấn tròn quanh đầu rồi xiết mạnh. Cũng vậy, này Hiền giả, tôi cảm thấy đau đầu một cách kinh khủng. Này Hiền giả, tôi không thể kham nhẫn, không có thể chịu đựng... không phải giảm thiểu.

10) Này Hiền giả, ví như một người đồ tể thiện xảo hay một đệ tử người đồ tể mổ bụng với một con dao cắt thịt bò sắc bén. Cũng vậy, này Hiền giả, những ngọn gió kinh khủng cắt mổ bụng của tôi. Thưa Hiền giả, tôi không có thể kham nhẫn, không có thể chịu đựng... không phải giảm thiểu.

11) Này Hiền giả, ví như hai người lực sĩ sau khi nắm một người yếu hơn với những cánh tay của mình, nướng người ấy, đốt người ấy trên một hố than hừng. Cũng vậy, này Hiền giả, một sức nóng kinh khủng khởi lên trong thân tôi. Này Hiền giả, tôi không có thể kham nhẫn, không có thể chịu đựng. Mãnh liệt là các khổ thọ tôi cảm giác! Chúng tăng trưởng, không có giảm thiểu. Có triệu chứng tăng trưởng, không phải giảm thiểu.

12) Thưa Hiền giả Sàriputta, tôi sẽ đem lại con dao. Tôi không muốn sống nữa.

13) -- Tôn giả Channa, chớ có đem lại con dao! Tôn giả Channa, hãy chịu đựng! Chúng tôi muốn Tôn giả Channa chịu đựng. Nếu Tôn giả Channa không có các món ăn, không có các dược phẩm thích hợp, thời tôi sẽ tìm các dược phẩm thích hợp cho Tôn giả Channa. Nếu Tôn giả Channa không có người hầu hạ thích ứng, thời tôi sẽ hầu hạ Tôn giả Channa. Tôn giả Channa chớ có đem lại con dao. Tôn giả Channa hãy chịu đựng. Chúng tôi muốn Tôn giả Channa chịu đựng.

14) -- Thưa Hiền giả Sàriputta, không phải tôi không có các món ăn thích hợp, tôi có các món ăn thích hợp. Không phải tôi không có các dược phẩm thích hợp, tôi có các dược phẩm thích hợp. Không phải tôi không có những người hầu hạ thích ứng, tôi có những người hầu hạ thích ứng. Ðã lâu ngày tôi hầu hạ bậc Ðạo Sư với tâm thích thú, không phải không thích thú. Ðây, thưa Hiền giả, là xứng đáng với người đệ tử. Vì rằng đã hầu hạ bậc Ðạo Sư với tâm thích thú, không phải không thích thú. Không có phạm tội, nếu Tỷ-kheo Channa đem lại con dao. Này Hiền giả Sàriputta, Hiền giả hãy thọ trì như vậy.

15) -- Chúng tôi sẽ hỏi Tôn giả Channa một câu, nếu Tôn giả Channa kham nhẫn được hỏi và trả lời.

-- Hãy hỏi đi, Hiền giả Sàriputta, sau khi nghe, chúng ta sẽ biết.

16) -- Này Hiền giả Channa, mắt, nhãn thức, những pháp do nhãn thức nhận biết, Hiền giả có quán: " Cái này là của tôi, cái này là tôi, cái này là tự ngã của tôi"?... Tai... Mũi... Lưỡi... Thân... Này Hiền giả Channa, ý, ý thức, các pháp do ý thức nhận biết, Hiền giả có quán: "Cái này là của tôi, cái này là tôi, cái này là tự ngã của tôi"?

17) -- Này Hiền giả Sàriputta, mắt, nhãn thức, các pháp do nhãn thức nhận biết, tôi quán: "Cái này không phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngã của tôi".

18) -- Này Hiền giả Channa, trong mắt, trong nhãn thức, trong các pháp do nhãn thức nhận biết, do thấy gì, do thắng tri gì mà Hiền giả quán: "Cái này không phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngã của tôi"?

19) -- Thưa Hiền giả Sàriputta, trong mắt, trong nhãn thức, trong các pháp do nhãn thức nhận biết, sau khi thấy đoạn diệt, sau khi thắng tri đoạn diệt, tôi quán: "Cái này không phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngã của tôi". Trong tai... Trong mũi... Trong lưỡi... Trong thân.. Thưa Hiền giả... Trong ý, trong ý thức, trong các pháp do ý thức nhận biết, sau khi thấy đoạn diệt, sau khi thắng tri đoạn diệt, tôi quán: "Cái này không phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngã của tôi".

20) Ðược nghe nói vậy, Tôn giả Mahà Cunda nói với Tôn giả Channa:

-- Hiền giả Channa, Hiền giả cần phải luôn luôn chú ý đến lời dạy này của Thế Tôn: "Ai còn tham luyến, thời có dao động; ai không tham luyến, thời không dao động. Ai không dao động, thời được khinh an. Ai được khinh an, thời không thiên chấp. Ai không thiên chấp (nati), thời không có đến và đi. Ai không có đến và đi, thời không có diệt và sanh. Ai không có diệt và sanh, thời không có đời này, đời sau, không có giữa hai đời. Ðây là sự đoạn tận đau khổ".

21) Rồi Tôn giả Sàriputta và Tôn giả Mahà Cunda, sau khi giáo giới Tôn giả Channa với lời giáo giới này, từ chỗ ngồi đứng dậy, và ra đi.

22) Tôn giả Channa, sau khi hai vị Tôn giả ấy đi không bao lâu, liền đem lại con dao (Chú thích: Tự Sát).


23) Rồi Tôn giả Sàriputta đi đến Thế Tôn, sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên.

24) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Sàriputta bạch Thế Tôn:

-- Bạch Thế Tôn, Tôn giả Channa đã đem lại con dao. Sanh thú của vị ấy là gì? Ðời sau vị ấy sẽ như thế nào?

-- Có phải trước mặt Ông, này Sàriputta, Tỷ-kheo Channa đã tuyên bố là không phạm tội?

25) -- Thưa có, bạch Thế Tôn. Có một làng của dân tộc Vajji tên là Pubbavijjhamam; tại đấy, có những gia đình thân hữu, có những gia đình thân thích với Tôn giả Channa, chính những gia đình ấy mới có lỗi.

26) -- Này Sàriputta, những gia đình thân hữu và những gia đình thân thích ấy của Tôn giả Channa là những gia đình có lỗi. Tuy vậy, này Sàriputta, với sự việc như vậy, Ta không nói Channa là có lỗi. Này Sàriputta, ai bỏ thân này và chấp thủ thân khác; người ấy, Ta nói là có lỗi. Nhưng Tỷ-kheo Channa thời không vậy. Tỷ-kheo Channa không có tội lỗi khi đem lại con dao. Này Sàriputtra, Ông cần phải thọ trì như vậy.
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #7 vào lúc: 10-07-2019, 05:46 AM

(tiếp theo bài Tôn giả Channa tự giết chết nhưng không lỗi...)
88. V. Punna (S.iv,60)

1) ...

2) Rồi Tôn giả Punna đi đến Thế Tôn...

3) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Punna bạch Thế Tôn:

-- Lành thay, bạch Thế Tôn, nếu Thế Tôn vắn tắt thuyết pháp cho con. Sau khi nghe pháp của Thế Tôn, con sẽ sống một mình, an tịnh, không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần.

4) -- Này Punna, có những sắc do mắt nhận thức khả lạc, khả hỷ, khả ý, khả ái, liên hệ đến dục, hấp dẫn. Nếu Tỷ-kheo hoan hỷ sắc ấy, tán dương, an trú luyến trước; do vị ấy hoan hỷ sắc ấy, tán dương, an trú luyến trước, hỷ (nandì) sanh. Này Punna, Ta nói rằng: "Do hỷ tập khởi nên khổ tập khởi". Này Punna, có những tiếng do tai nhận thức... Có những hương do mũi nhận thức... Có những vị do lưỡi nhận thức.. Có những xúc do thân nhận thức... Này Punna, có những pháp do ý nhận thức khả lạc, khả hỷ, khả ý, khả ái, liên hệ đến dục, hấp dẫn. Nếu Tỷ-kheo hoan hỷ pháp ấy, tán dương, an trú luyến trước; do vị ấy hoan hỷ pháp ấy, tán dương, an trú luyến trước nên hỷ sanh. Này Punna, Ta nói rằng: "Do hỷ tập khởi nên khổ tập khởi".

5) Này Punna, có những sắc do mắt nhận thức khả lạc, khả hỷ, khả ý, khả ái, liên hệ đến dục, hấp dẫn. Nếu Tỷ-kheo không hoan hỷ sắc ấy, không tán dương, không an trú luyến trước; do vị ấy không hoan hỷ sắc ấy, không tán dương, không an trú luyến trước nên hỷ đoạn diệt. Này Punna, Ta nói rằng: "Do hỷ đoạn diệt nên khổ đoạn diệt"... Này Punna, có những pháp do ý nhận thức khả lạc, khả hỷ, khả ý, khả ái, liên hệ đến dục, hấp dẫn. Nếu Tỷ-kheo không hoan hỷ pháp ấy, không tán dương, không an trú luyến trước; do vị ấy không hoan hỷ pháp ấy, không tán dương, không an trú luyến trước nên hỷ đoạn diệt. Này Punna, Ta nói rằng: "Do hỷ đoạn diệt nên khổ đoạn diệt".

6) Này Punna, sau khi được nghe giáo giới với lời giáo giới vắn tắt này của Ta, Ông sẽ trú tại quốc độ nào?

-- Bạch Thế Tôn, có một quốc độ tên là Sunàparanta, tại đấy con sẽ ở.

7) -- Thô bạo, này Punna, là người xứ Sunàparanta. Ðộc ác, này Punna, là người xứ Sunàparanta. Nếu người xứ Sunàparanta, này Punna, chửi bới, nhiếc mắng Ông, thời này Punna, ở đây, Ông nghĩ thế nào?

-- Nếu người xứ Sunàparanta, bạch Thế Tôn, chửi bới, nhiếc mắng con, ở đây, con sẽ nghĩ: "Thật là hiền thiện, người xứ Sunàparanta này! Thật là khéo hiền thiện, người xứ Sunàparanta này! Vì những người này không lấy tay đánh đập ta". Như vậy, ở đây, bạch Thế Tôn, con sẽ nghĩ như vậy. Như vậy, ở đây, bạch Thiện Thệ, con sẽ nghĩ như vậy.

Cool -- Nếu người xứ Sunàparanta, này Punna, sẽ đánh đập Ông bằng tay, thời ở đây, này Punna, Ông sẽ nghĩ thế nào?

-- Nếu người xứ Sunàparanta, bạch Thế Tôn, đánh đập con bằng tay, thời ở đây, con sẽ suy nghĩ: "Thật là hiền thiện, những người xứ Sunàparanta này! Thật là khéo hiền thiện, những người xứ Sunàparanta này! Vì những người này không đánh đập ta bằng cục đất". Ở đây, bạch Thế Tôn, con sẽ nghĩ như vậy. Ở đây, bạch Thiện Thệ, con sẽ nghĩ như vậy.

9) -- Nhưng nếu người xứ Sunàparanta, này Punna, đánh đập Ông bằng cục đất, thời ở đây, này Punna, Ông nghĩ thế nào?

-- Nếu những người xứ Sunàparanta, bạch Thế Tôn, đánh đập con bằng cục đất, thời ở đây, con sẽ suy nghĩ: "Thật là hiền thiện, những người xứ Sunàparanta này! Thật là khéo hiền thiện, những người xứ Sunàparanta này! Vì những người này không đánh đập ta bằng gậy". Ở đây, bạch Thế Tôn, con sẽ nghĩ như vậy. Ở đây, bạch Thiện Thệ, con sẽ nghĩ như vậy.

10) -- Nhưng nếu những người xứ Sunàparanta, này Punna, sẽ đánh đập Ông với gậy, thời ở đây, này Punna, Ông nghĩ thế nào?

-- Nếu những người xứ Sunàparanta này, bạch Thế Tôn, sẽ đánh đập con với gậy, thời ở đây, con sẽ suy nghĩ: "Thật là hiền thiện, những người xứ Sunàparanta này! Thật là khéo hiền thiện, những người xứ Sunàparanta này! Vì những người này không đánh đập ta bằng kiếm". Ở đây, bạch Thế Tôn, con sẽ nghĩ như vậy. Ở đây, bạch Thiện Thệ, con sẽ nghĩ như vậy.

11) -- Nhưng nếu những người xứ Sunàparanta, này Punna, lại đánh đập Ông bằng kiếm, thời ở đây, này Punna, Ông sẽ nghĩ thế nào?

-- Nếu những người xứ Sunàparanta, bạch Thế Tôn, đánh đập con với cây kiếm, thời ở đây, con sẽ suy nghĩ: "Thật là hiền thiện, những người xứ Sunàparanta này! Thật là khéo hiền thiện, những người xứ Sunàparanta này! Vì những người này không đoạn mạng ta với cây kiếm sắc bén". Ở đây, bạch Thế Tôn, con sẽ nghĩ như vậy. Ở đây, bạch Thiện Thệ, con sẽ nghĩ như vậy.

12) -- Nhưng nếu những người xứ Sunàparanta, này Punna, sẽ đoạn mạng Ông với lưỡi kiếm sắc bén, thời ở đây, này Punna, Ông sẽ nghĩ như thế nào?

-- Nếu những người xứ Sunàparanta, bạch Thế Tôn, sẽ đoạn mạng con với lưỡi kiếm sắc bén, thời ở đây, con sẽ suy nghĩ: "Có những đệ tử của Thế Tôn, khi phiền não, tủi hổ và ghê tởm bởi thân và sinh mạng đã sử dụng đến con dao. Nay dầu không tìm đến ta vẫn được sử dụng con dao". Ở đây, bạch Thế Tôn, con sẽ nghĩ như vậy. Ở đây, bạch Thiện Thệ, con sẽ nghĩ như vậy.

13) -- Lành thay, lành thay, này Punna! Ðầy đủ với sự an tịnh tự điều này, Ông có thể sống tại quốc độ Sunàparanta. Này Punna, nay Ông hãy làm những gì Ông nghĩ là hợp thời.

14) Rồi Tôn giả Punna hoan hỷ, tín thọ lời Thế Tôn dạy, từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ Thế Tôn, thân phía hữu hướng về Ngài, dọn dẹp sàng tọa, cầm y bát, rồi bộ hành đi đến xứ Sunàparanta. Ngài tuần tự bộ hành và đến xứ Sunàparanta. Tại đây, Tôn giả Punna trú tại xứ Sunàparanta.

15) Và trong mùa mưa ấy, Tôn giả Punna độ cho khoảng 500 cư sĩ. Cũng trong mùa mưa ấy, Tôn giả chứng được ba minh. Và cũng trong mùa mưa ấy Tôn giả Punna viên tịch.

16) Rồi nhiều Tỷ-kheo đi đến Thế Tôn...

17) Ngồi xuống một bên, các Tỷ-kheo ấy bạch Thế Tôn:

-- Bạch Thế Tôn, thiện gia nam tử Punna, sau khi được Thế Tôn giáo giới một cách vắn tắt, đã mệnh chung. Sanh thú của vị ấy là gì? Ðời sau của vị ấy thế nào?

-- Bậc Hiền trí, này các Tỷ-kheo, là thiện nam tử Punna. Sở hành là đúng pháp và thuận pháp. Vị ấy không làm phiền não Ta với những kiện tụng về pháp. Hoàn toàn tịch diệt, này các Tỷ-kheo, là thiện nam tử Punna.
Logged
Đức Thiện
Cầu phát tâm vô thượng bồ đề
Thành viên


Bài viết: 533


Hằng thuận lợi tất cả pháp giới chúng sinh.


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Đức Thiện
Trả lời #8 vào lúc: 10-07-2019, 06:28 AM

Anh cho mọi người đường link là được rồi. Anh copy paste lên đây làm gì? Hay là anh có kiến giải gì mới thì đưa vào? Haizzz
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #9 vào lúc: 10-07-2019, 08:54 PM

Anh cho mọi người đường link là được rồi. Anh copy paste lên đây làm gì? Hay là anh có kiến giải gì mới thì đưa vào? Haizzz
Bài tôn giả Channa bị bệnh quá đau đớn, không thể kham nổi nên đã tự tử... Giới, Định, Huệ  là 3 pháp tu vô lậu học của Đạo Phật, và thời Đức Phật thì Giới được thực hành rất nghiêm ngặt. Đã có tới 227 giới tu của Tỳ Kheo gồm:

1- 4 điều Bất cộng trụ (hành dâm, trộm cắp, xúi/khen/giết người, khoe pháp bậc cao nhân mà mình chưa chứng - gọi là Bất cộng trụ vì  hễ mà vi phạm giới thì không thể cứu vãn,  sẽ bị đuổi khỏi tăng đoàn. Các điều học giới ngoài 4 điều này thì có thể phục hồi sau khi xưng tội giữa tăng đoàn, bị phạt và sám hối).
2- 13 điều Tăng tàn.
3- 2 điều Bất định
4- 30 điều Ưng xã đối trị.
5- 92 điều Ưng đối trị.
6- 4 điều Ưng phát lộ.
8- 75 điều Ưng học pháp.
9- 7 điều Diệt tránh (adhikarana samatha).

Tự giết mình (giết người) hơi khó hiểu và có lẽ thuộc về Giới Bất cộng trụ. Đọc trong tạng Luật thì không thấy nói về tự tử, chỉ bao gồm: bào chế thuốc uống, đập, đánh, chỉ cách giết, hoặc để khí giới giết người, hoặc giảng lời tặng khen về sự chết, ví dụ: người sống có ích chi... không bằng chết còn hơn, chết sanh về cõi vui hoặc dạy cách chết...")...  

Ông Channa được Đức Phật xác nhận là không bị tội vì đã bỏ thân này và không chấp thủ thân khác. Điều này thật khó hiểu...

================
Câu chuyện Tôn giả Punna cho tui lời dạy về cách sống trong một môi trường không phù hợp, thô bạo, độc ác... Tôn giả Punna đã dùng niệm thiện để đối trị, kết quả chẳng những không làm phiền đến Ông Thầy mà còn độ được 500 người và đắc quả A La Hán.

Logged
Đức Thiện
Cầu phát tâm vô thượng bồ đề
Thành viên


Bài viết: 533


Hằng thuận lợi tất cả pháp giới chúng sinh.


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Đức Thiện
Trả lời #10 vào lúc: 11-07-2019, 01:09 AM

Suy nghĩ cá nhân của em là anh viết những lợi ích khi anh tin nhận những câu chuyện trên thì nó hay hơn. Chứ còn chỉ là anh chép lại câu chuyện thì đâu có xi nhê gì đâu?
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #11 vào lúc: 11-07-2019, 06:51 AM

Suy nghĩ cá nhân của em là anh viết những lợi ích khi anh tin nhận những câu chuyện trên thì nó hay hơn. Chứ còn chỉ là anh chép lại câu chuyện thì đâu có xi nhê gì đâu?
Đây là những bài kinh hay cho mình bài học để làm theo, đọc kinh là để mình chuyển tâm, và khi mình chuyển tâm mà đúng hướng thì nó sẽ nhẹ nhàng mau ra đề mục hơn thay vì phải cố gắng dùng sức quá nhiều.

Ok, ông không thích thì thôi, tui sẽ STOP!
Logged
Đức Thiện
Cầu phát tâm vô thượng bồ đề
Thành viên


Bài viết: 533


Hằng thuận lợi tất cả pháp giới chúng sinh.


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Đức Thiện
Trả lời #12 vào lúc: 11-07-2019, 07:00 AM

Suy nghĩ cá nhân của em là anh viết những lợi ích khi anh tin nhận những câu chuyện trên thì nó hay hơn. Chứ còn chỉ là anh chép lại câu chuyện thì đâu có xi nhê gì đâu?
Đây là những bài kinh hay cho mình bài học để làm theo, đọc kinh là để mình chuyển tâm, và khi mình chuyển tâm mà đúng hướng thì nó sẽ nhẹ nhàng mau ra đề mục hơn thay vì phải cố gắng dùng sức quá nhiều.

Ok, ông không thích thì thôi, tui sẽ STOP!
Em không phản đối việc đọc tới đọc lui những bài kinh tâm đắc, đặc biệt là các bài viết của thầy để hướng tâm đúng đắn và chăm chỉ làm theo. Nhưng mà nó nhanh và liên tục như cách anh đăng lên diễn đàn thì em có chút hơi chóng mặt. Mà cái quan trọng nhất là anh cảm nhận được gì, vận dụng trong công cuộc tu hành ra sao thì lại không thấy anh nói đến một cách tỉ mỉ để mọi người cùng học hỏi/ đối chiếu/ cảm nhận và noi theo. Vì vậy em phản đối.
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #13 vào lúc: 11-07-2019, 09:31 AM

Hi DucThien,

Chuyện thì có nhiều... Nhưng biết kể chi mô  Grin

Ở đây toàn thứ dữ, dân làm ra kinh... Tui chỉ là người đọc kinh, dùng kinh để chuyển tâm, để tu tập dễ thở hơn thôi à  Cheesy
« Sửa lần cuối: 11-07-2019, 09:41 AM gửi bởi TrieuTuLong »
Logged
ChauMy
Thành viên


Bài viết: 62


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: ChauMy
Trả lời #14 vào lúc: 12-07-2019, 12:55 AM

Có lúc em cũng như TTL

Có lúc tập không được, loay hoay chẳng biết phải làm sao bèn đọc lại lý thuyết.
Có những chuyện trong cuộc sống không biết giải quyết thế nào, bèn lấy sách ra đọc, đọc đến khi nào thấy tâm mình được giải quyết thì dừng lại. Vì không phải chuyện gì cũng hỏi thầy được, mà bên cạnh cũng đâu có sẵn người cho mình hỏi, rồi có nhiều người mình tin tưởng, mình hỏi mà câu trả lời sau một thời gian thấy trật lất.
.
Mỗi người phải tự tìm cho mình cách để bám theo thầy để thoát khổ thôi!
.
Đôi khi thực hành không xong thì phải học thuộc lí thuyết để dành vậy anh há!!!
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #15 vào lúc: 15-07-2019, 06:56 AM

Chào bà con, sau khi Triệu Tử Long đưa ra một số quan niệm trích từ kinh diển Đại Thừa, và mới đây lại trích từ Tiểu Thừa (bà con nào kỵ húy thì nên hiểu là Nam Tông. Và có đưa ra những bế tắc của những kinh này.
Như chuyện tìm con dao nổi tiếng.
Chuyện con bò điên.
Chuyện Ngài Annada bị các dâm nữ phá hoại trong Chú Lăng Nghiêm...

1. Chuyện con bò điên đã được HSTD giải quyết xong! Qua cung cách: Cố ý... làm chậm trể vấn đề thuyết pháp của Đức Phật.
2. Chuyện Chú Lăng Nghiêm Thì HSTD lại có nhận định là không có phương cách nào có thể "thay đổi tính tình" qua việc tụng chú! Mà chỉ được giải quyết bằng cách giữ giới, đồng thời tự mình... thay đổi cách sống cho phù hợp với Giới Luật.

3. Chuyện đi tìm con dao lại có hai phương án:
    a. Theo kinh Đại Thừa thì khi lưởi dao đụng đến lớp da thì Ngài chứng Tu Đà Hường! Khi đụng đến phần cơ bắp thì Ngài
    chứng được Tu Đà Hàm! Khi đụng xâu hơn thì Ngài lại chứng A Na Hàm! Và khi đến xương thì Ngài thành A La Hán!!!
Đọc đoạn này có cảm giác đây là một Hara Kiri của các Samurai (Hiệp sĩ thời Nhật Bổn)

    b. Trong khi đó, đoạn kinh Tiểu Thừa thì Đức Phật chỉ đưa ra nhận định: Do Ngài có tâm Thanh Tịnh Cho nên cái chết của
    Ngài cũng được Thanh Tịnh.

Vấn đề, ai là đúng (bà con xét tính hợp lý của câu chuyện), ai là sai ( bà con xét tính bất hợp lý của câu chuyện)?
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #16 vào lúc: 19-07-2019, 06:47 AM

Câu chuyện trở nên dài dòng rồi đây, bà con!

Cũng nên lui về lịch sử của Đức Bổn Sư để bà con mình thấy rõ sự khôn khéo, sự khít khao khi Ngài dừ trù, bố trí, dăng bẩy để... thi hành một vấn đề phức tạp.

Câu chuyện thứ nhất:

Nói về Ngài Ananda. Ngài này vừa mới lấy vợ, thì Đức Bổn Sư đã về lại được gia đình.

Bà con mình cũng nên biết, ngay lần đầu tiên gặp gỡ: Đức Bổn Sư đã quậy tưng bừng hoa lá!

-- Khi Ngài La Hầu La nghe theo lời xúi dại của mẹ Ngài là Da Du Đà La, Ngài tới gần Đức Bổn Sư và hỏi Đức Bổn Sư:

-- Hình như Mẹ con có nói đến một gia tài kếch xù do... Thầy có dấu và sẽ cho con!

- - Ừ, vậy là con nên theo ta, ta có gia tài rất là to và cho con không luôn.

Bà con cũng đã biết chuyện gì xảy ra: La Hầu La theo chân Đức Phật tu hành!

Kế đó là đến chuyện mới cưới vợ của Ananda! Đức Bổn Sư dùng chiến lược khác:

Chẳng nói chẳng rằng, Ngài im lặng trao cho Ngài Ananda cái bình bát. Trao xong là Ngài đứng lên giả từ Hoàng Gia và đi vào rừng liền và luôn!!!

Tất cả những ai hiện diện nơi đó đều chưng hửng! Nạn nhân bị nặng nhất là cả hai vợ chồng của Ngài Ananda!!!

Tưởng chỉ giởn chơi! Ai ngờ là thiệt: Ngài Ananda bị Đức Bổn Sư dẫn vào mé rừng, rồi không chút ngần ngại, Ngài đi thẳng vào rừng luôn! Tất nhiên, trên tay của Ngài Ananda... vẫn bưng cái bình bát của Đức Bổn Sư!!!

Đức Bổn Sư càng lúc, càng đi xâu vào rừng! Ngài Ananda sốt ruột, miệng méo xẹo, lòng ray rức vì để lại cô vợ chưa cưới, thơm như múi mít ở tận ngoài hoàng cung xa tít mù!

Đi vào rừng xâu được một hay hai nồi cơm (đơn vị đo chiều dài của người dân tộc đi rừng ở Đà lạt): một khoảng cách... khoảng hai mươi (20) hay ba mươi (30) cây số!!!

Bụng đói meo cộng với sự nhớ vợ, Ngài Ananda, đắng họng, nuốt nắm cơm nguội cầm hơi và cứ trông chờ mệnh lệnh phóng thích của Đức Bổn Sư!!!

Sau vài ba nắm cơm do các Tỳ Kheo khác đi ăn xin về trao tặng:

Bà con cũng nên hiểu là các Ngài chỉ ăn đúng ngọ và dĩ nhiên, ăn chỉ có một buổi duy nhất vào buổi trưa!!!

Ngài Ananda ngấu nghiến nuốt trọng! Ngài cũng hiểu là đường về coi như là hết được!

Ngài cứ bám sát Đức Bổn Sư! Lòng Ngài thì rối bời vì sự lo sợ lở bị lạt thì tiêu đời trai! Cộng thêm lòng nhớ vợ thì khỏi nói!!!

Với tâm thức u ám, với thời gian dài đăng đẳng, Ngài Ananda bị đi cải tạo mà không hề bị xử án!!!

Rồi một hôm, Đức Phật nhìn Ngài Ananda lặng lẻ và đề nghị:

- - Nếu ông thấy thời gian nó dài quá, thì ông nên niệm như sau:

- - Hít vào, tôi biết tôi đang hít vào (rồi ông hít vào) Kế đó là:

- - Thở ra, tôi biết tôi đang thở ra (rồi ông thở ra) Và cứ vậy mà ông làm.

Nhận được Pháp đầu tiên, Ngài Ananda tập liền, và Ngài cứ theo cái đống bùi nhùi đằng trước mặt mà nhìn.

Sau một thời gian thì Ngài nghe giọng của Đức Bổn Sư gọi Ngài:

- - Ông ngồi đó làm chi vậy! Lên phía trên này, nó nhẹ nhàng hơn nè!

Với lời kêu gọi của Đức Bổn Sư: Ngài liền xuất hồn và thấy Đức Bổn Sư đang ém hào quang của mình lại. Ngài đứng yên lặng trên không trung và đề nghị tiếp:

- - Ông đi chơi với tui không?

Vừa vui, vừa sợ, Ngài gật đầu chấp nhận!

Thật là vinh hạnh khi được chính Đức Bổn Sư dẫn đường đi chơi!!!

Hai thầy trò bay qua một khu rừng trong đó, Đức Bổn Sư đề nghị Ngài Ananda để ý đến cái xác của con khỉ! Con khỉ này lo hoay hoay sao đó mà bị kẹt hòn dái vào cái khe cây. Nó bị kẹt lâu lắm, khỉ bị đau đớn ghê lắm, Nó cố gắng tìm cách thoát khỏi gọng kềm dã man giữa cảnh rừng hoang u ám! Chưa hết, sét đánh gây nên... rừng bị cháy và con khỉ đó nhăn nhó, bị chết cháy trong tai nạn đó!!!

Một cảnh tượng hãi hùng do nhân quả ghi lại!!!

Vẫn bám sát theo Đức Bổn Sư, Ngài Ananda gật đầu ghi nhận.

Thế rồi đường bay không còn êm ả nữa, ổ gà bắt đầu xuất hiện, Ngài Ananda sợ hãi nhìn Đức Bổn Sư... Đức Bổn Sư quay người lại, nhìn lại Ngài Ananda với ánh mắt khuyến khích:

- - Ông nhẫn nại, tí xíu nữa tới nơi rồi! Ổ ga là do ông cùng với tôi vượt qua các cảnh giới của các ông tiên và bà tiên đó!

Tuy sợ đến gần bấn loạn, Ngài Ananda nhận được thông tin thứ hai của Phật Pháp:

- - Có sợ thì ông đừng có sợ cái sợ của mình, rồi cứ một mạch An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt. Tuy nội công của Ngài Ananda chưa được thâm hậu gì cho lắm, nương vào sự chỉ dẫn sơ khởi này:

Hai Thầy Trò đến được cõi Đao Lợi (Cung Trời Của Những Người Dể Mến, Dể Thương).

Trước cảnh choáng ngợp của những ông/bà tiên này, Ananda nhìn không chớp mắt sự thướt tha, êm dịu của giọng nói thì thầm như rót vào tai mình, của các nàng tiên tuổi chỉ mới 16, 17 này! Ngài Ananda bị cặp mắt tròn vo và xanh lơ ươn ướt, hớp hồn 100%, Ngài tự lẩm bẩm: Người đâu mà đẹp và dễ thương đến lạ lùng như vầy?

Đức Bổn Sư cắt đứt dòng tư tưởng của Ngài Ananda:

- - À hèm! Đây chỉ là cõi Đao Lợi, còn rất nhiều cõi khác cao đẹp hơn! Nếu ông siêng năng tu hành thì ông sẽ được thấy còn nhiều cảnh giới cao đẹp hơn vầy nữa!!!

- - Vậy hả Thầy! Con sẽ tu thôi. thưa Thầy!

- - Thế, nếu so sánh với Em con ở dưới đó thì con cho điểm em con như thế nào?

- - Ai vậy Thầy?

- - Thì em con đang ở dưới đó đó!

- - Á! Em con đó hả! Nó còn thua cái con khỉ bị chết cháy nữa đó! Nó không đáng xách dép

[...] Ananda tỉnh dậy, hồi tưởng lại câu chuyện và... kể lại cho ngài Anan nghe!!!

Câu chuyện chưa hết!

Bà con mình còn lạ gì: cái vụ...

Với tâm mê gái thì rất khó tập!

Ananda loay hoay An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt, dĩ nhiên Ngài làm hoài chẳng được!

Khi có dịp gặp tăng đoàn: Bất cứ ai cũng chỉ nhìn Ngài và lắc đầu! Từ đó mới có danh từ "Tu Mướn", Dĩ nhiên... bí danh này (dành cho Ngài Ananda)! Bị chạm tự ái, Ngài ra công, ra sức giữ giới luật, Ngài thay đổi quan niệm sống và Ngài tu thành công với quả vị A La Hán.
« Sửa lần cuối: 19-07-2019, 08:56 AM gửi bởi Tibu »
Logged
hphan77
Thành viên


Bài viết: 84


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: hphan77
Trả lời #17 vào lúc: 19-07-2019, 08:41 AM

Con xém sặc cơm vì cái kết bất ngờ. Con nghĩ là qua câu chuyện này mà chúng con mới có câu, "...., tui biết còn có nhiều cảnh giới đẹp hơn cảnh giới này...".

Wow, lâu rồi con không thấy nick Tibu..đỏ. Welcome back Thầy! Bà Con mình take it easy với Thầy mình nha!

 Grin Grin Grin Grin
con cáo chình Thầy.
« Sửa lần cuối: 19-07-2019, 09:07 AM gửi bởi hphan77 »
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #18 vào lúc: 19-07-2019, 09:46 AM

Chắc chắn có bà con, sau khi đọc câu chuyện của Ngài Ananda thì... sẽ có người hỏi:
- - Đức Bổn Sư rảnh dữ hớ! Ngài đâu cần đem Ngài Ananda lên Đao Lợi chi cho mệt! Ngài chỉ cần kể lại và tự làm một cuộc so sánh giữa hai nét đẹp (một trên Trời, và một ở dưới Đất) là xong chuyện một cách dễ dàng! Y như là những buổi thuyết pháp của mấy thầy trên chùa vậy!

- - Xin thưa để tránh cảnh nói đi, nói lại do tính nghi ngờ này nọ... câu chuyện chỉ chấm dứt khi: Ngài Ananda được dẫn đến tận nơi để tự tìm hiểu sự việc và từ đó, tự rút ra kết luận, và sau cùng là tự tìm ra phương án hay nhất để tiến tu.

Có rất nhiều lúc: Tu Sĩ cần đến câu: "Hảy Đến Mà Coi" thì mới hết được mọi ảo vọng
Logged
Trang: [1]   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 0.157 seconds với 20 câu truy vấn.