Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 03:01 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 89 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1]   Xuống
 
Chủ đề: Bản ngã và Chấp tướng  (Đọc 3898 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
Bồ Đề
Thành viên


Bài viết: 244


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Bồ Đề
vào lúc: 23-04-2010, 11:15 PM

Có 1 chị hỏi con câu hỏi về Chấp tướng. Con nhờ Chú giải thích dùm :
Sự liên quan giữa Bản Ngã và Chấp tướng. Đối với 1 tu sĩ thì khi nào được gọi là hết Chấp tướng, và khi nào thì không còn Bản ngã ?
Logged
trigia
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 385


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: trigia
Trả lời #1 vào lúc: 24-04-2010, 05:05 AM

Tg nói chút chút nghe.

Bản là của.
Ngã là mình, ta, tui.
Bản ngã:
-   tui là có thật
-   cái này là của tui
-   tui thích cái này, tui ghét cái kia
-   tui thấy cái này dỡ, cái kia ngon …..
Như vậy bản ngã là những nét chung chung làm nên 1 cá tánh riêng biệt của 1 người.
Từ mấy cái đó chấp tướng phát sanh. Hiểu 1 cách rộng rãi chấp có nghĩa là “Để trong bụng”.
Để trong bụng cái tốt cũng như cái xấu theo như ý của mình. Đấu tranh do đây mà phát khởi. Lại theo sách vỡ, 2 chữ này nhiều khi đi chung với nhau thành ra là “Ngã Tướng”.

Nói một cách chung chung thì A La Hán mới bắt đầu hết chấp tướng. Tuy ngôn ngữ họ xữ dụng hằng ngày xem họ có vẽ như còn Ngã và còn chấp Tướng.
Logged
Ga con
Thành viên


Bài viết: 425


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Ga con
Trả lời #2 vào lúc: 24-04-2010, 07:49 AM

Bon chen 1 tí:

Bản (hay là bổn) nghĩa là gốc - phiên âm từ chữ Hán thành hán Nôm.
Ngã (hay là Ngộ - Tôi, người Hoa Chợ lớn hay đọc để chỉ bản thân mình) - Phiên âm từ chữ Gùo - đọc lên tự nghe mới hiểu được. hì hì.

Hiểu nôm na là : lấy tao làm gốc. he he he.
Tao là trung tâm, tao là trụ cột để nhìn ra mọi phía.

Với cách viết nuốt sở hữu từ "của" ở giữa. Thành ra: của tao cái này, ý tao thế kia...
Không giống tao thì .. có chuyện= chấp tướng.
Không chịu sửa đổi thì: tánh tao nó vậy = Ngã tướng.
Thiên hình vạn trạng theo đó mà tuôn tiếp ra.
Logged
YB
Thành viên


Bài viết: 51



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: YB
Trả lời #3 vào lúc: 24-04-2010, 11:16 AM

Tg nói chút chút nghe.

Bản là của.
Ngã là mình, ta, tui.
Bản ngã:
-   tui là có thật
-   cái này là của tui
-   tui thích cái này, tui ghét cái kia
-   tui thấy cái này dỡ, cái kia ngon …..
Như vậy bản ngã là những nét chung chung làm nên 1 cá tánh riêng biệt của 1 người.
Từ mấy cái đó chấp tướng phát sanh. Hiểu 1 cách rộng rãi chấp có nghĩa là “Để trong bụng”.
Để trong bụng cái tốt cũng như cái xấu theo như ý của mình. Đấu tranh do đây mà phát khởi. Lại theo sách vỡ, 2 chữ này nhiều khi đi chung với nhau thành ra là “Ngã Tướng”.

Nói một cách chung chung thì A La Hán mới bắt đầu hết chấp tướng. Tuy ngôn ngữ họ xữ dụng hằng ngày xem họ có vẽ như còn Ngã và còn chấp Tướng.

một đứa bé từ ngày nhận món đồ đầu tiên đã được ba mẹ nó giáo dục: "cho con nè" -> "của con"; cho đến trưởng thành, con người in hằn sâu trong tâm trí quá nhiều khái niệm sở hữu!
mới thấy quá trình các A La Hán thực hành thật là siêu phàm.
Logged
GiacTanh
Thành viên


Bài viết: 162


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: GiacTanh
Trả lời #4 vào lúc: 26-04-2010, 12:29 PM

một đứa bé từ ngày nhận món đồ đầu tiên đã được ba mẹ nó giáo dục: "cho con nè" -> "của con"; cho đến trưởng thành, con người in hằn sâu trong tâm trí quá nhiều khái niệm sở hữu!
mới thấy quá trình các A La Hán thực hành thật là siêu phàm.

Một thằng bé từ khi mới sinh ra đời là khóc thé lên và được Mẹ nó cho bú mà không cần nói: "cho con nè" -> "của con"; rồi đến lúc trưởng thành, nó cũng tự động đi kiếm quá nhiều "bầu sữa" khác nhau dù chưa hề có khái niệm sở hữu!
mới thấy thói quen là một quá trình huân tập thật là siêu phàm. Grin


Giác Tánh
Logged
vuhanp
maggaimaVE
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 129


Xem hồ sơ cá nhân WWW
Người gởi: vuhanp
Trả lời #5 vào lúc: 11-04-2011, 02:12 AM



Một thằng bé từ khi mới sinh ra đời là khóc thé lên và được Mẹ nó cho bú mà không cần nói: "cho con nè" -> "của con"; rồi đến lúc trưởng thành, nó cũng tự động đi kiếm quá nhiều "bầu sữa" khác nhau dù chưa hề có khái niệm sở hữu!
mới thấy thói quen là một quá trình huân tập thật là siêu phàm. Grin


Giác Tánh

Hic !
Đang học lại bài củ , tự nhiên cái ...bản ngã, chấp tướng, rùi tới chuyện huân tập ...rồi cái trưởng thành, đi tìm nhìu bầu sửa khác nhau.
   Huhu vụ này tui hõng dám (huân ) tập đâu...cháy nhà...
 
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #6 vào lúc: 11-04-2011, 06:52 AM

Có 1 chị hỏi con câu hỏi về Chấp tướng. Con nhờ Chú giải thích dùm :
Sự liên quan giữa Bản Ngã và Chấp tướng. Đối với 1 tu sĩ thì khi nào được gọi là hết Chấp tướng, và khi nào thì không còn Bản ngã ?
Con người có ba cái:
1. Thân thể
2. Linh hồn
3. Tư tưởng

Khi chưa tu thì ba cái này nó thành một cục: Do vậy mà chấp ngã, chấp tướng cứ tèm lem.

Khi tu được kha khá:
Linh hồn được tách rời khỏi thể xác và khi nó nhìn được cái thể xác đó nằm một đống lạnh toát, thấy mà ớn. Rồi khi hết tập linh hồn nhập vào lại, và chính nó làm cho thể xác sinh hoạt được này nọ thì lúc đó người tu sĩ kha khá này mới hiểu rằng khi chết thì mình còn một cái nữa: Đó là linh hồn.
Đối với trình độ tu tập này thì chuyện ảnh hưởng đến thể xác, tu sĩ vẫn bị đau, nhưng khi quá đau thì tu sĩ còn một lối thoát khác đó là xuất hồn. Nhờ tình trạng xuất hồn này mà tu sĩ bớt phần chấp tướng. Một đôi khi do dợt mạnh quá mà cũng có lúc lại có cảm giác bị ngợp thở.

Khi tu hành ngon lành hơn xíu nữa thì tu sĩ lại với tới được lảnh vực Tư Tưởng. Khi không còn tìm ra được cái linh hồn thì tu sĩ lại bớt thêm một tý xíu nữa về tình tra.ng chấp tướng. Qua các kinh nghiệm trên bản thân: Như là bị ngợp thở và ngưng thở. Nhưng còn biết rằng cái óc vẫn còn hoạt động.

Nhưng đến khi tu sĩ này vào được Diệt Thọ Tưởng Định, hoặc là bước vào lảnh vực "Cái Chết Lâm Sàng" thì lúc này cái cảm giác là đã chiến thắng ngay cả sự chết thì mọi chuyện chấp ngã, chấp tướng đều tan biến.
Tại sao?
Thật vậy, sách vở nói là:
Do Vô Minh mà sinh ra Hành.
Nhưng thực tế là mình Làm việc này, việc nọ là vì mình sợ chết.

Nay do tu hành mà đã chiến thắng được sự chết (do tắt thở, mà vẫn còn có thể sống lại được) thì không còn lý do gì mà để sợ nữa!
Do hết sợ mà hành động chỉ còn là hành động trẩn trùi trụi (danh từ chuyên môn là "Duy Tác").
Do không cần núp dưới bất cứ lý do gì nữa mà Tu Sĩ trứ danh này hết chấp ngã, hết luôn chấp tướng:
Và đương nhiên là A La Hán chánh hiệu con nai vàng.
Logged
lengoctao27
Thành viên


Bài viết: 725


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: lengoctao27
Trả lời #7 vào lúc: 11-04-2011, 08:25 AM

Con nai vàng này hay quá là hay Thầy ơi!Bài viết này của Thầy quá đã! Grin Grin

 Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin Grin
Con cáo chình Thầy!
Logged
Trang: [1]   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 0.047 seconds với 20 câu truy vấn.