(Bài này riêng tặng "Dì Ba", bố Nhâm, bố Vinh, anh Thuận, Phước nhỏ, chú Hà, anh Thu, anh Ngọc, anh Thái, anh Minh, anh Phúc, Hòa lùn ...và tất cả những người tuy không được nêu tên, nhưng đã từng một thời ta bà cùng Ông Ù khắp cùng ĐàLạt.)
Người ta hay nói: "Đằng sau sự thành công của các ông chồng, đều có bóng dáng các bà vợ" . Có lẽ đó là một cách các ông cám ơn các phu nhân.
Riêng bản thân tôi, tôi phải cám ơn chồng tôi, vì nhờ có anh ...rèn luyện, mà tôi mới trở thành một người đàn bà cứng cỏi, có lắm người thương, mà chắc cũng chẳng thiếu gì người ...ghét!
Xin cám ơn anh về những buổi tối nhà vắng đàn ông, chỉ vì anh còn bận bịu với lu bu công chuyện. Nào là châm cứu; chữa quỷ, chữa ma; coi nhà, coi cửa; nào là nói chuyện Đạo cùng bè bạn...
Xin cám ơn anh về những cuộc đi chơi với vợ con, chưa kịp bắt đầu đã phải hủy bỏ vì có người cần đến anh hơn, bởi họ đang là 1 con bệnh.
Xin cám ơn anh đã chẳng phải bao giờ đưa vợ đi sinh.
Xin cám ơn anh đã đưa vợ của bạn đi sinh.
Xin cám ơn anh đã bận rộn ta bà với bạn bè, để cả tháng mới xuống thăm vợ sinh đứa con thứ 2.
Xin cám ơn anh đã để em thay quyền anh, tự viết đơn cho anh nghỉ việc ở Trạm Y Tế.
Xin cám ơn anh đã luôn tin rằng em rất khoẻ mạnh, nên chẳng có gì để anh phải lo sợ cho em. Yên tâm bỏ em ở nhà để đi ta bà với các bạn.
Xin cám ơn anh đôi khi đã ...lánh mặt, cho em nói "Phước không có ở nhà", khi có mấy anh bạn đến kiếm

.
Xin cám ơn anh đã chẳng sống theo cảnh "chồng chúa, vợ tôi".
Xin cám ơn anh đã tạo ra sự bình đẳng trong gia đình.
Ngoài ra, cũng xin cám ơn tất cả bạn bè, đã gọi anh bằng cái tên "Ông Ù" hết sức dễ thương. Có ai bán bao nhiêu cái chữ "anh hai" để tôi xin tiền HSTD mà mua lại?
Me chồng của TLT là người rất đảm đang,thương chồng và con cháu
Bà hay tụng kinh niệm Phật .Có hỏi bà Niệm Phật làm gì?
Bà nói ko biết có vãng sanh hay ko nhưng điều ước muốn đầu tiên là nếu có kiếp sau thì ko muốn làm …phụ nữ
Bé gái nữ cùng tuổi thì chững chạc hơn bé trai
Rùi lớn lên bé gái lại bịnh đau vào mỗi tháng
Khi trai gái “có chuyện” thì Bé gái lãnh hậu quả và đũ thứ..chuyện ,Bé trai cứ thong dong..
Chưa có chồng thì nói là ế,(khó tánh quá nên ế)
Có chồng rùi thì nói sao ko con (gái độc ko con)
Có đứa thứ nhất thì sao lại ko có đứa thứ hai…,ko có con trai lại là tại nàng
Con hư tại mẹ,cháu hư tại bà..
Cứ điểm hết các cuộc sống của các Ông Bà,các Cha Mẹ,các gia đình từ trong nhà ra đến ngoài ngõ,từ công sở lớn cho đến công sở nhỏ,từ gia đình thành đạt đến gia đình túng thiếu thì bị đàm tiếu ghét thương nhìu nhất vẩn là người phụ nữ-vợ (V)cũa chồng (Ch)trong 1 gia đình
1 gia đình được bên ngoài đánh giá là tương đối hạnh phúc và tốt bụng khi V là ng làm ra tiền và xây nhà cho Ba Mẹ chồng
1 cặp được đánh giá là “cái gì cũng có”(tiền tài, danh vọng, con cái )khi V giử tiền V,Ch giữ tiền Ch nhưng V là ng có nhiệm vụ nuôi dạy con cái và chăm sóc chúng và chữ “ly dị” cứ lập lòe ngay cữa miêng
1 gia đình có ông chồng hiền lành ,ko ăn nhậu,chè chén khi V la ng đi làm nuôi gia đình
1 Gia đình l Ông 2 Bà thì nói rằng do V ko đẻ được con trai,
Khi Ông có 2 Bà,Ông giận Bà nhỏ Ông về Bà Lớn,Ông giận Bà Lớn ,Ông ở bà nhõ.Mọi ng vẫn khen Ông là có tình nghĩa mặc dù cả 2 Bà đều khỗ vì phải tìm cách giữ Ông
1 Gia đình nếu Ch lăng nhăng thì do V ko khéo chìu chồng,ko biết nấu ăn,cư xự ko đúng cách,
1 cặp gia đình ly dị vì V ko khéo chìu mẹ chồng,Ch vì chữ hiếu mà bỏ vợ ,mặc dù V,Ch vẫn thương nhau
Ng Vợ bị ung thư tữ cung giai đoạn cuối bị Ch đánh đập vì cái tội ko đưa tiền chồng nhậu mà còn bị bịnh để tốn tiền mặc dù đã ly dị rùi
Đi từ quá khứ đến hiện tại
Lời nói chan chứa iêu thương:”em dễ thương”,anh thương e ”ngày xưa cứ bay đi “với vận tốc của giông bảo” cũa thờ gian .Những lúc có chuyện phiền trong gia đình,V “đứng lên” được là nhờ hay nhớ lại câu này khi chúng mình …mới ieu nhau
Ba Má e khi còn sống ,e ko pha được miếng sữa,nhưng với Ch thì đều đặn mổi buổi sáng,
Sau này bận bịu con cái,có ng giúp việc thì ng giúp việc pha dùm ,nhưng ng ta lại nói :”đừng để ng khác chăm sóc chồng mình,ko hay đâu”
Ba năm đầu ,Ch hay chở V đi làm,3 năm sau bữa đực bửa cái vì phải chờ V lâu quá hoặc mắc có hẹn , 3 năm sau nưa thì V tự đi tự về vì tối thì Ch thường… có hẹn (nhậu)
Tìm sách nấu món ăn ngon chỉ nghĩ đến Ch ,để Ch về nhà
Nhìu bữa nấu xong rùi thì ngồi đó chờ dài cổ, 3 năm đầu giận hờn nước mắt đọng trên mi,3 năm sau uống nước canh để bù cho nước mắt rớt vào lòng,3 năm sau nửa thì V thành “siêu mỏng “ do buồn ăn ko đươc hay thành béo phì vì ăn cho đỡ buồn, trong khi tranh thủ chờ Ch đến 11 hay 12h giờ khuya- vì Ch mắc phải đi giao tế (ngay cả thứ bảy hay CN)
Bữa nào Ch về sớm là mừng hết lớn mặc dù Ch về chĩ để coi tivi hay đọc báo và V nhào vào nấu cơm, hay dọn dẹp mặc dù V cũng đi làm về mệt như Ch
T7,CN trước khi chồng ra khỏi nhà là nhà cữa sach sẽ,ngăn nắp
Cuối ngày chồng về, nhà cữa cũng ngăn nắp ,sach sẽ ,Ch nói :V ỡ nhà sướng ghê,ko làm gì hết,ngũ đã,còn Ch thì phải đi làm” .Chẵng lẽ V và con nhịn đói đễ nằm ngũ ?
Trước khi Ch ra khõi nhà,cái lò hư vẫn ỡ vị trí đó,cái đèn hư vẫn nằm trên ngọn,nói Ch sửa đi,Ch nói thui bỏ,mua cái khác
Khi Ch về thì mấy thừ đó ko có khác gì mấy nhưng mọi người đã xài được, Ch có nhớ gì đâu và vẫn nói V ở nha sướng thiệt
Ng Giúp việc ở nhà để giúp mọi người khác còn V thì phụ ….ng giúp việc làm việc vì họ ko kham nổi mặc dù V trả tiền cho họ
Ng Giúp viec than thở,trach móc,V đi làm về phải ngồi lắng nghe và giải quyết an ủi để “bốn bề thỏa mãn”.Ng trong nhà ko sai được ng giúp việc thì nói với V để trừ tiền lương Có biết đâu nấu 1 gói mì ,V cũng tự động làm, có khi bị bệnh V cũng phải lao vào bếp để mà nấu dùm ng giúp việc.
Khi mọi ng bệnh ,V hỏi thăm và cho đi BS,Khi V bệnh ,nẳm dí 1 chỗ từ sáng đến chiều ở trong phòng,thì mọi người đều để cho V “yên tĩnh “ mặc dù V ko đứng dậy nổi để tìm thuốc mà uống
Cha Mẹ V cứ khen nhà bình yên là nhờ Ch khéo cứ xử,thế nhưng khi V ở 1 tuần trong Bệnh viện với Mẹ thì ở nhà mình “gà mọc đuôi tôm” đánh lộn ì xèo và Ch giải quyết nhanh gọn lẹ đến nỗi sau đó nhà như chùa bà đanh mặt ai cũng nặng nhẹ ,còn V thì phải cười tười rói ,săn sóc mọi người để cho nhà vui lên
“Đằng sau sự thành công của các ông chồng, đều có bóng dáng các bà vợ”
Đằng sau sự ..dữ dằn cũa Bà Vợ là bóng dáng cũa những ng xung quanh… ông chồng “
Ch đươc đánh giá là ng tốt bung khi Ch nhân giúp đỡ ng ngoài đường
V đươc chồng đánh giá là ng “ok” khi V vô tư vỉ ng cũa Ch - ng này ra thì đến ng khác vào,càng cho nhìu ng vào thi tai tiếng cũa V ngày càng lan rộng,tăm tiếng của chồng thì được lan xa
Ng ngoài đường khen Ch tốt bụng dễ thương, Ba Mẹ,dòng họ nói nhờ Ch
Ng ở nhờ nói ở được là nhờ Ch, ko có Ch sức mấy mà ở được với “Bả”.
Vì là nhà cũa mình nên V vẫn phải bỏ tiền xây nhà(chứ có phải 1 mình Ch đâu),nhà dơ thì tự lo dọn dẹp-những lúc tỗng vệ sinh thì ko thấy ai cả vì là nhà cũa “bà” mà,chứ có phải nhà cũa “ai “đâu
Vì là gia đình mình, nên V phải lo nghĩ đến chuyện ăn uống –nấu ngon thì mọi người đều ăn, nấu dỡ ai nấy ra đường ăn ,nấu thiếu thì V ăn mì gói,nấu dư thì V “thầu “ hết vào ngày hôm sau vì “ bụng làm dạ chịu”
Những năm đầu chưa làm ra tiền nhìu,V tranh thũ lén chồng gửi Ba Me Ch 1 ít tiền ăn Bao nhíu năm lâu rùi mà ng xung quanh vẫn nói là V kẹo kéo giữ hết tiền cũa chồng gừi chi mà có 400,500 ngàn (Ch vì bê ngoài nói với ng ta là Ch làm 1 tháng mấy tram USD) trng khi 1 tháng lương của V hay Ch chưa đến 1tr .Bi giờ(10 năm sau) nhờ chồng “độc lập” nên tiền gửi về nhìu hơn,nếu để “bả “quản thì …chả ai nhờ được.
Bạn gái Ch là bussiness woman giàu có, ước mơ được có Ch sau khi chúng mình đã iêu nhau,.Cho đến bi giờ,ng khác vẩn nói phải chi Ch lấy ng ấy thì bi giờ giàu lắm,lấy V làm gì để bi giờ…ko ai nhờ được” đến nơi đến chốn” !!!
Khi chồng gặp tai nạn, Ch kể chuyện với mọi người là nhờ ng này,ng kia ở ngoài đường ,còn V thì “ko có tên trong nhân vật” mặc dù V là ng chạy đôn đáo, đóng tiền ,cùng ở với Ch trong BV
1 Cú điện thoại nhờ đở cũa ng ngoài đường làm Ch sốt sắng nhanh tay gọi điện để ng ta đở tốn phí sức lực 2,3 năm.Nhưng 1 cú điện thoại của V nhờ Ch gọi giúp thì Ch quên hay “bỏ qua” vì sợ mang tiếng mặc dù dù nếu có nó V ko phải bò phí sức lực trong 3 năm đã qua
Ch thành công ,đứng trên sân khấu tự hào chụp hình với mọi ng
Một lời cám ơn nhờ V nghe thấp thoáng,và sau nhửng lời cám ơn ng khác
V ngâm ngùi”Thuyền to thì sóng lớn “ ,lại bắt đầu vào cuộc chiến mới gay go hơn đây
Ko biết V có vượt qua được ko ,khi những buổi tối sẽ về khuya hơn hay khi ngủ lại có những cuộc điện thoại của các cô gái “mến mộ”hay nhửng email tỏ sụ yêu thương nhớ nhung cũa ng nào đó-cứ triền miên nằm trong nỗi lo của V
Con hư tại mẹ,cháu hư tại bà..
Khi con hư ,Cha ko nói hoặc nói từ tốn nhẹ nhàng,nhưng con vẩn chứng nào tật đó
Mẹ đánh, con đau, con khóc nhưng con đã nhớ mà đỗi thay
Con sữa đổi thói hư tật xấu nhờ Mẹ nhưng con thương Bố hơn vì Bố tâm lý hơn ,Bố dạy con nhưng ko đánh con còn Mẹ thì lại dữ quá,con ko thích Mẹ
Con có thói xấu,ng x quanh biết đó là thói xấu nhưng ng ta vẫn chấp nhận cho con làm vì con ở với Mẹ ,còn ng ta thì sống cuộc sống khác,đâu có ảnh hưởng đến ng ta
Con ko hiểu vẫn nói mọi ng đều hiền ,còn Mẹ thì dữ dằn
Mẹ chạy gạo và nấu cơm cho con ăn hàng ngày thì con ko thấy ...có ấn tượng gì hết
Trong ký ức con là hình ảnh ng Cha thương con làm cho con món đồ chơi bắng gỗ tự đẻo gọt ,mà ko có hình ãnh mẹ chạy đôn đáo ngoài đường hay trong bếp đang tìm nhường nấu thức ăn cho con
Ngày Tết con về ,Mẹ lao xuống bếp,Mẹ rót nước ,Mẹ lấy thức ăn,Me làm đồ ăn..Nhìn các con ăn thui là Mẹ vui rùi
Còn Bố và các con thì đi thăm hỏi và tiếp khách.Mọi người nói Ông ở khéo ,còn Bà thì ko thân thiện bằng .Sau mấy ngày Tết ,Me lun là ng bị bệnh ,và lúc đó thì các con đã về nhà riêng hết
Bố hút thuốc nhìu ,Mẹ nhắc nhở,la lối,Con nói Mẹ làm Bố bùn nên Bố hút
Bố bịnh vì hút thuốc,Con trách sao Mẹ ko chăm sóc Bố…
Nếu Bố chết thì ng ngoài ng ta nói “tại vợ ông í làm gì đó ông í bùn !”
Nhắc đến gia đình mình,ng ta nói đến Bố tốt ,Bố hay, Me thì có cái được cái ko mà thui
Mẹ là cái thước đo tiêu chuẩn để ng ta dựa vào đó đánh giá mọi ng trong nhà
Mẹ dữ thì mới thấy Bố hiền
Mẹ có kên xì bo thì mới thầy Bố là ng cởi mở
Mẹ có thẳng thừng thì mới thấy Bố là ng tế nhị
Mẹ có nói nhìu thì mới thấy Bố là ng …nói cái gì ra cái đó
Nhưng điều Mẹ làm chỉ với mục đích là một cây thước giới hạn ngăn chận ”XH hóa” gia đình hay “gia đình hóa” ngoài XH mà thui
Có Mẹ dữ đánh con thì con mới thấy là Bố hiền và tâm lý mặc dù Bố nói con vào ban đầu ko xi nhê gì cả.
Có Mẹ dữ lên,la làng “đánh đông dẹp bắc”,thì trong nhà mới “chứng tỏ” là những ng hiền lành và Mẹ là khó và dử nhất
Trong nhà có chuyện sai trái,là tại Mẹ ko biết quàn lý
Nhà mất đồ, con hư thân là tại Mẹ khong biết bảo ban ng trong nhà
Mẹ là ng trong nhà,Bố là ng cũa XH(ngay khi là Bố nhậu hay lả lườt bên ngoài)
Nếu Bố “đi xa” thì có Mẹ lo và nhiều ng “mến mộ” Bố lo cho Bố vì Bố đã lo cho nhìu người trong XH.
Khi Mẹ chết thì, Mẹ phải biết tự ..lo lấy thui vì Mẹ biết Mẹ sống lâu hơn Bố (vì Bố nhậu nhìu quá)nên Mẹ phải chuẩn bị từ bi giờ
Mẹ là ng trong nhà,Bố là người cũa XH
Bố là ng của XH ,nhưng khi Bố về nhà thì Mẹ sẽ lo cho Bố
vì Bố mắc lo cho XH nên Bố ko giúp gì được cho Mẹ vì Mẹ là ng trong nhà
Mẹ ra XH thì có ng đàn ông khác ……lo cho Mẹ(nhưng Mẹ sợ Bố hiều lầm nên thui ở trong nhà zị)
Đôi lúc Mẹ buồn, vì ng ngoài ko hiểu thì thui,nhưng Bố thì cố tình củng ko muốn hiễu, nên Mẹ khóc trong lòng (và cả ngoài lòng)
Nhưng nếu nghe được tiếng hỏi thăm của Bố, thì Mẹ cứ như ……chắp cánh được bay lên
Và khi ai hỏi nếu có kiếp sau, thì Mẹ vẫn nói là Mẹ chĩ muốn có Bố mà thui và ko …nhường ai hết
Nghĩ đi nghĩ lại thì Mẹ Ticien vẫn hạnh phúc hơn nhìu vì biết Bố Tibu ko bao giờ phản bội Mẹ và Bố toàn lo chuyện tu hành,chuẩn bị cho ngày về bên kia trái đất cho mọi người mà ko phài là đi nhậu hay “lả lướt”bên ngoài
Mẹ Ticien lun có Bố Tibu cho đến ngày cuối ,còn tụi con,như hiện nay có rủ “cái thằng cha” kia đi tu theo mà “chả” còn muốn bỏ trốn tụi con đây này
Chuyện này mà có nói tới sáng cũng ko xong,nên thui cho con hỏi :
1/Cứ khi xưa thì nghe nói làm ng nữ do có đến 20,000 tội, ng nam thì chỉ có 2000 tội thui (con số đại loại),có phải zị không Chú?
Dù sinh ra trong gia đình tốt đẹp ,ng nữ vẫn thấy khổ hơn ng nam ,do nghiệp quả gì ạ ?
2/Hầu như 1 ng sống với Cha Mẹ(gắn kết) trung bình khoàng 20 năm(từ 1t đến 20t) nhưng gắn kết với “ng dưng nước lã “ khoảng trên 20 chục năm (iêu cho đến chết) thì linh hồn tai sao khi nhập thai lại chú trọng vào duyên nợ Cha Mẹ ?hay là do có cái “ng dưng nước lã kia” đang đầu thai ở gia đình nào đó mà linh hồn này “chạy đua “theo vào gia đình khác cho nó kịp ạ?
3/Tình thương nghiệp quả làm linh hồn là nam khi thấy “kết “với Mẹ,là nữ khi thấy “kết” với Cha, vậy Cha hoac Mẹ là chũ iếu chứ không phải linh hồn có duyện nghiệp quả 1 lúc cả hai phải ko ạ?
3/Khi một ng “thề” chĩ làm vợ/chồng với ng nam/nữ này thì sự “kết “ duyên nợ ko bao giờ là anh ,em,cha ,mẹ .chú bác..mà phải là ng ieu/vợ/chồng dù linh hồn này là vô minh
Nếu ng kia là ng nữ thì ng này “automatic “thành là ng nam phải ko ạ?
? hay cứ theo cái “thương” mà có thể là bất kỳ (là anh/em/vọ/chồng…)?
Ui ! con viết xong thì mệt quá vì cái tội nhìu chuyện !
Con cám ơn
Kính
TLT
TB: TLT ko nhằm vào gia đình nào hết nhe các vị,chĩ thấy hoàn cảnh xung quanh mình ,cảm thông và viết theo số đông thui