Con xin kính chào Thầy, chào cả nhà !
Con có thắc mắc này lâu rồi mà ngại hỏi, nay con xin trình bày với Thầy, có gì không phải kính mong cả nhà hoan hỉ bỏ qua cho nhé!?
Thưa Thầy dù con đã thực hành niệm Phật và tập Thiền một thời gian nhưng kết quả còn rất kém ! Đã vậy trong đầu còn phát sinh nhiều thắc mắc rất kỳ lạ, dù biết rằng nó chỉ cản đường mình nhưng cũng quyết dừng lại để xin hỏi kinh nghiệm của người đi trước ạ???
Câu hỏi 1: Thầy có thể giải thích hiện tượng mình đi vào giấc ngủ, khác với thiền Định và thiền Tuệ chỗ nào không ạ?
Theo chỗ hiểu thấy của con là thiền Định là dừng trạng thái tâm và định với 1 đối tượng nào đấy (ví dụ chánh niệm 1 điểm đằng trước mặt chẳng hạn), trong khi thiền Tuệ là quá trình mình rời chấp (buông xả) bất kỳ đối tượng nào để tiến dần đến vô cùng... Như vậy các tầng thiền người tu chứng chỉ là một trạng thái dừng nào đó ước lệ trên quá trình tu... và tiến vào chánh định(vô cực)...
Nếu vậy, người tu không có cái tận cùng để đến... để chứng hả Thầy?
À như vậy tibu hiểu rồi!
Thiền Định là Có. Còn bongsen dùng chữ Thiền Tuệ là "Không".
Khi phối hợp cả hai cách này: Khởi sự bằng Thìên Định là đi vào cái Có: Y như là ăn vào.
Sau đó là phối hợp với Thiền Tuệ là đi vào cái "Không": Y như là móc họng và ói những cái vừa rồi ra (buông xả).
Phối hợp hai cách này lại (ăn xong thì ói) theo bongsen nó đi tới đâu?
Thông thường, Thiền Tuệ (theo ý của bongsen) thì đúng hơn (ngon lành hơn) là Thiền Định. Như vậy thì bongsen cứ chú ý và làm cho mình ói ra hoài mà thôi.
Làm theo cách này thì đi tới đâu?
Câu trả lời cho cả hai trường hợp trên là:
Không đi tới đâu cả, và cũng không được gì hết.Câu hỏi 2: Trường hợp giấc ngủ có phải là tùy thuộc vào trạng thái định của từng người không ạ?
Chưa đúng lắm:
Không có định thì mơ lung tung.
Có định là mơ thấy mình tu. Vậy với những người sơ cơ như con có phải, có lúc tinh tấn 1 chút thì khi ngủ thì linh hồn mình lang thang ở trạng thái định sâu hơn lúc tu "cà xình cà ạch" không ạ?
Tinh tấn ---> giấc mơ công phu. không tin tấn ---> mơ lung tung.
Có cách nào để nhận biết, thấy mình trong giấc ngủ như xem phim không ạ, hay bắt buộc phải tự xuất hồn ra ngoài cơ thể và lang thang???
Có, trường hợp tương đương với Tứ Thiền Hữu Sắc.
Nếu vậy hễ mà ngủ nghĩa là mình đã dừng lại ở 1 trạng thái định nào đấy, thiền Định chứ không phải thiền Tuệ... hoặc là vẫn là chúng sanh thường tình linh hồn lang thang vô định???
Chỉ là chúng sanh còn trong sanh diệt.
Và cái điểm mà chuyển giao giữa thức (mình vẫn biết)... với ngủ... có khác gì với trường hợp mình nhảy từ tầng thiền này sang tầng thiền khác không ạ? Hay thiền là tịnh tiến dần dần, không quên mình như khi ngủ???
Khi tu dở, thì mê man bất tỉnh. Khi tu hành đúng cách ( nhập chánh định trên một đề mục chọn sẳnbằng cách tập trung tư tưởng ngay đằng trước mặt, ngang với tầm nhìn) thì càng tỉnh thức.
Nhiều lúc sau giấc ngủ dậy mình thấy rất mệt là lý do tại sao vậy Thầy?
Bị cấn (máu không lưu thông). Bị bịnh, Bị ác mộng (tuy rằng, có khi do không nhớ).
Tuy nhiên, những tu sĩ từ Tam Thiền trở lên, thì lại khác: Những tu sĩ này khi thân thể ngủ thì linh hồn lại đi làm Phật Sự, nhưng khi thức dậy (vào giai đoạn đầu của Tam Thiền) thì lại quên đi, chỉ còn cái mệt do thuyết pháp nhiều quá.
Tới Tứ Thiền thì tu sĩ nhớ rất là rõ.
Nếu tu tinh tấn mình có thể Thiền không ngủ được không Thầy???
Các Nhí chưa lần nào ngủ cả.
Câu hỏi 3: Lúc niệm Phật mắt con thường chảy nước mắt, lúc trước con tin rằng do mình ăn năn sám hối mới vậy, nhưng khi đọc qua các bài viết của Thầy trên diễn đàn... con nhận thấy đây là trường hợp do mình không kiểm soát được tinh khí thần... vì tâm vẫn còn loạn (và lẩn quẩn ngoài vòng cận định)... cộng với hiện tượng nóng ngứa ở đằng sau ót của mình, và mệt mỏi buồn ngủ(ngáp nhiều)... Không biết là con có tu sai và bị chiêu cảm với các cõi khác đến quấy phá không nữa. Con xin nhờ Thầy xem lại dùm trường hợp của con và hướng dẫn con phương pháp đối trị ạ???
Con vẫn còn nhiều vô minh nên hỏi nhiều quá!
Cảm ơn Thầy, Nhí, và HSTD.
Chúc cả nhà năm mới an khang, thịnh vượng, phát tài phát lộc, vạn sự như ý!!!
A Di Đà Phật.

không bị gì ghê lắm đâu. Dợt từ từ và đều đều: 70% sức lực, và nhớ làm cho vui lên.