Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 04:30 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 92 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1]   Xuống
 
Chủ đề: Chia sẻ - chuyện quán đề mục  (Đọc 3308 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
Rancon
Thành viên


Bài viết: 66



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Rancon
vào lúc: 28-09-2011, 10:38 AM

Trước khi con viết bài thì con xin nói vòng vèo trước là đây chỉ là một bài viết mang tính chất chia sẻ. Bài viết này không mang mục đích truyên bá chỉ dạy bất kì ai cái gì cả. Mọi chia sẽ, phản hồi, nhận xét luôn được chào đón với tinh thần học tập vui vẻ. Vậy nha cho nó vui cửa vui nhà.

Rắn con vào HSTD cũng đã được một thời gian. Ngắn thì không, mà dài thì chắc càng không. Từ những ngày đâu bỡ ngỡ nhận đề mục ngọn lửa (mà lại đi quán 1 đống lửa), cho đến hôm nay đã học được nhiều thứ, nhưng cái đề mục thì lúc chớp lúc tắt, lúc ẩn lúc hiện. Mỗi khi tập mà quán không ra đề mục thì trong lòng Rắn con mang một nỗi bực nhọc, buồn phiền khó tả. Tại sao người ta làm ra mà mình không làm ra? Tại sao người ta có mấy tháng mà đã thành tựu rồi còn mình thì lẹt đẹt? Thái độ đó tuy là cũng thay đổi theo thời gian: tức là hai năm trước quán không ra đề mục thì nó bực bội nhiều hơn là bây giờ. Vì càng tu tập, mình càng lớn và càng thông suốt được nhiều điều hơn. Nhưng trong lòng mình nó vẫn mang một mối bòng bong. Vì sao, vì sao? Mãi cho đến gần đây, Rắn con học tập cách suy nghĩ nhẹ nhàng của Bờm, và cũng thông suốt một vài cái.

Lý do để mình quán không ra đề mục thì có nhiều lắm. Đi một vòng đọc bài trong diễn đàn và trong tập tin thì cũng có thể moi ra một đống. Rắn con có thể nhớ sơ sơ một số lý do như sau: 
1.con mắt tâm linh mình bị mù, nên có quán cũng chỉ thấy đen thui
2.mình còn sân hận nhiều quá. Khi tập mà mang sân hận vô thì đề mục nó trốn mất.
3.sức khỏe kém quá thì không quán nổi đề mục.
4.ác nghiệp nhiều quá, chưa đủ phước báu để thấy đề mục
5.trình độ tâm linh chưa phát triển đủ để thấy đề mục
6,7,8,9,10, nhiều lắm...
Có thể, trong số những cái kể ở trên, có 1 cái là lý do làm mình không thấy được đề mục. Cũng có thể, có nhiều cái ở trên là lý do làm mình không thấy được đề mục. Nhưng mình không biết được cái nào mới là lý do đó. Hoặc có biết, mình cũng không có đủ năng lực mà sửa chữa cũng như không biết làm sao mà sửa chữa.
Khi mình cứ đặt vấn đề mình không thấy đề mục xung quanh những chuyện đó, thì mình đã biến những ưu phiền đó thành trọng tâm, thành đề mục của mình. Điều này càng làm mình khó quán ra đề mục.

Nhưng may quá, mình phải nhớ điều này: Khi mình đang gồng cái thân, cong cái mông, nghiến hàm răng, ép sát lưỡi vào nóc vọng và quán, thì chính là mình đang sữa chữa những cái thiếu sót ở phía trên đó. Và, khi những thiếu sót đó được chỉnh sửa cho đàng hoàng cũng là lúc đề mục hiện ra.

Cho nên bâu giờ rắn đã hơi hơi hiểu vì sao các bậc trưởng bối hay nói là hãy dùng trái tim, dùng tình thương mà quán đề mục và tu tập. Khi mình làm vậy, thì cho dù trước mặt mình là một màn đen, thì trong tâm hồn mình cũng được một sự bình yên, và linh hồn của mình được ngâm vào trong tình thương của tu tập. Khi mình làm vậy, là mình đang ráp mình vào với tình thương bao la của Thầy, của Nhí, và những người luôn mong mình đạt được sự thành tựu trong tu tập. Nghĩ đến đây thôi mà trong lòng mình nó ấm áp lạ thường rồi.

Rắn con tu tập tài tử. Có lúc này lúc nọ. Nhưng khi nghiến răng nghiến lợi nhìn cái màn đen đó, thì Rắn con lại nói với mình như vầy: "đề mục ra là không sân hận, không sân hận là đề mục ra". Smiley Và khi đề mục nó ra mờ mờ xíu thôi thì mình cũng biết là mình chỉ còn sân hận mờ mờ xíu thôi à Grin. Vậy là vui đó.

Diễn đàn mình ngày càng có nhiều bạn bè mới. Có lẽ khi mọi người mới bắt đầu tập và gặp một vài khó khăn, thì cũng sẽ lấy làm buồn. Rắn con hy vọng là với sự chia sẻ nhỏ bé này, mình có thể cùng nhau vượt qua và tiếp tục quán cho ra cái đề mục. Quan trọng hơn hết là, mình sửa chữa được con người của mình cho nó tốt đẹp hơn, và sớm ngày được thành tựu.

Mong là mọi người cũng sẽ vui vẻ chia sẻ với con hén Wink
Logged
DOMOC
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 209


"Cứ cố gắng đi rồi sẽ thấy"


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: DOMOC
Trả lời #1 vào lúc: 28-09-2011, 07:07 PM

Xin chia sẻ vài suy nghĩ của mình cùng Rắn con !!! Trước  hết rất cảm ơn Rắn con đưa ra chủ đề mà hầu như 99,9 % các ACE trên diễn đàn đều rất quan tâm. MÌnh thấy bài viết nào của Rắn con cũng rất hay và sâu sắc ...
Theo mình chuyện quán đề mục khó với người này hay dễ với người kia thì cũng giống như đi học là vì để học tốt thì vấn đề phương pháp (cách học ) phải khoa học phù hợp với việc học, bên cạnh đó là vấn đề nhận thức của mỗi người (năng khiếu, trí tuệ, bộ nhớ IQ ...vv) và điều kiện vật chất cũng như môi trường sống xung quanh hay những người bạn mình chơi thân có những phẩm chất gì ? đặc biệt là phải có được người thầy giỏi gần gũi và hướng dẫn tận tình, chu đáo thì chắc là sẽ giỏi. Mình nghĩ là như vậy,  Còn mà nếu chiểu theo các điều kiện mình không có đủ thì lại phải cứ là "Cần cù mà bù thông minh thôi". Grin Grin Grin
« Sửa lần cuối: 28-09-2011, 07:13 PM gửi bởi DOMOC »
Logged
TLT
Thành viên


Bài viết: 845


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TLT
Trả lời #2 vào lúc: 28-09-2011, 07:31 PM

Hay lắm nghe Rắncon!
Học được nhiều điều lắm
Cám ơn 1 cái đùng

Kính

Logged
timchansu
Thành viên


Bài viết: 236


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: timchansu
Trả lời #3 vào lúc: 28-09-2011, 10:45 PM

Thầy cũng có nói là " tuy đề mục chưa ra nhưng bên kia chuyến tiến mình đã đeo lon rồi,hehehe,,,  cái quan trọng là mình đã được đeo lon " mình chỉ việc công phu điều đặng, sống trong giới luật càng nhiều chừng nào thì hay chừng nấy và thực hành các thiện pháp khi mình có thể. Trong ngày nếu có rãnh thì tập ATCNDTM theo kiểu mường tượng cũng được, nói chung là mình tập sao cho lúc bình thường mình luôn ở trạng thái cận định thì khi vào công phu thì mình dễ vào sơ thiền hơn.

TB: càng tu tập thì mình càng hiểu mình nhiều hơn,,,
Logged
2 Tí
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 285



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: 2 Tí
Trả lời #4 vào lúc: 29-09-2011, 10:02 PM

Theo kinh nghiệm của HTY thì bạn nên thường nghĩ về đề mục của mình hơn là để tâm đến những việc khác, khi nhắm mắt mà quán không ra thì mở mắt ra và chánh niệm ở trước mặt mà niệm Phật (hay niệm câu được cho theo đề mục của bạn) cho cái tâm mình nó có sự tập trung rồi quán sẽ dể hơn! : Cool Cool Cool
Chúc bạn mau thành tựu!
A di đà Phật!
« Sửa lần cuối: 04-10-2011, 09:49 PM gửi bởi hothanhy »
Logged
cavoi
Thành viên


Bài viết: 10


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: cavoi
Trả lời #5 vào lúc: 05-10-2011, 08:48 AM

Chào em rắn, chị có thể chia sẻ với em chút xíu kinh nghiệm của chị hồi đó nha:

Sau khi nhận đề mục từ Thầy, chị cũng ì ạch mãi 1 năm, 2,3 năm đến gần năm thứ 5 mới bức phá và nhìn ra đề mục của mình.Sau 1 thời gian chị mới nghiệm ra 1 điều là: mình phải mê nó, phải thích nó , phải tìm tòi nó nó nữa ( như thú mê sưu tầm đồ cổ vậy).

Đề mục của chị là giọt sương, suốt ngày chị canh lúc sáng sớm ra nhìn những giọt sương sớm đọng lại trên cỏ ... nó long lanh lóng lánh, nhìn nó rồi nhắm mắt lại rồi mở mắt nhìn vài lần cho nhập tâm. Không có giọt sương thì nhìn nước mưa, không có nước mưa thì lấy ngón tay nhúng vô ly nước và hướng về phía ánh sáng mặt trời để tìm cho ra 1 giọt nước trong veo sáng trắng...
(những tấm hình phong cảnh nào mà có giọt sương là chị sưu tầm hết)

Và đến 1 lúc theo quán tính cứ ngồi nghĩ đến nó nhưng không bị vọng tâm là nó phải ra trước mặt mình THÌ NGAY LÚC ĐÓ ( TÂM MÌNH ĐÃ CÓ 1 ĐỘ THANH TỊNH NHẤT ĐỊNH RỒI) THÌ NÓ BẤT NGỜ XUẤT HIỆN. Nó chỉ nhá lên chút xíu cho mình mừng thôi rồi mất tiêu luôn.
Vì mình thấy ,mình mừng nên hay bị hồi hộp và nó trốn mình không ra nữa.
Lúc đó, vài ngày, vài tuần thậm chí vài tháng sau mình mới thấy lại nó và lần này nó ra lâu lâu được thêm 1 chút nữa....cứ như vậy từ từ, từ từ mới tới lúc chỉ cần nghĩ tới nó nhắm mắt lại là thấy nó ra liền sáng, trong, tròn đẹp.
Đó là cách của chị có lẽ còn nhiều cách hay hơn em thử tham khảo xem sao nhé.
CV

 
Logged
Rancon
Thành viên


Bài viết: 66



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Rancon
Trả lời #6 vào lúc: 05-10-2011, 09:07 AM

Và đến 1 lúc theo quán tính cứ ngồi nghĩ đến nó nhưng không bị vọng tâm là nó phải ra trước mặt mình THÌ NGAY LÚC ĐÓ ( TÂM MÌNH ĐÃ CÓ 1 ĐỘ THANH TỊNH NHẤT ĐỊNH RỒI) THÌ NÓ BẤT NGỜ XUẤT HIỆN. Nó chỉ nhá lên chút xíu cho mình mừng thôi rồi mất tiêu luôn.
Vì mình thấy ,mình mừng nên hay bị hồi hộp và nó trốn mình không ra nữa.
Lúc đó, vài ngày, vài tuần thậm chí vài tháng sau mình mới thấy lại nó và lần này nó ra lâu lâu được thêm 1 chút nữa....cứ như vậy từ từ, từ từ mới tới lúc chỉ cần nghĩ tới nó nhắm mắt lại là thấy nó ra liền sáng, trong, tròn đẹp.
Đó là cách của chị có lẽ còn nhiều cách hay hơn em thử tham khảo xem sao nhé.
CV

tình trạng này hình như ai cũng phải qua 1 lần. Em cám ơn chị đã chia sẽ. Hy vọng nhiều người chia sẽ hơn nữa để sau này nhiều người mới vô có thể đọc được. Grin
Logged
Trang: [1]   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 0.056 seconds với 20 câu truy vấn.