
Độ tử hấp hối
Độ tử hấp hối
Nghe chuyển âm:
Độ Tử - Hấp Hối
Làm thế nào để giúp người thân đang hấp hối được bớt sợ sệt và an lạc khi gần kề cái chết?
Bệnh nhân Đạo nào thì nên cho người Đạo đó ... hướng dẫn. Riêng Đạo Phật thì mình nên dùng tiếng trầm nhất để khuyên, tức là khi khuyên thì nên dùng giọng Bass.
Phương cách:
Hỏi: -Em có cảm thấy sợ không?
Đáp: - Có.
Khuyên: -Như vầy đây nè: Em sẽ thấy hơi ngợp thở một tý, rồi kế đó là hiện tượng mất cảm giác bằt đầu từ chân lên dần cho tới ót. Cảm giác lạnh này sẽ không cho em để ý đến hơi thở nữa.
Cười nhẹ:
-Vậy hả anh?
Khuyên tiếp:
-Sau đó em thấy một đám mây, đúng hơn là: em đang ở trong một cái ống mà cái thành của nó là mây xám và đằng xa là một vùng sáng rất là mạnh.
Cười nhẹ:
-Em vẫn sợ.
Khuyên tiếp:
-Tất nhiên là sợ, nhưng em nên niệm Phật A Di Đà và đi vào vùng sáng đó. Việc của em ở đây đã xong rồi, việc còn lại để anh lo hết cho . Em đừng lo lắng gì cả.
Sau đó một tiếng đồng hồ, thì cơn ngợp thở đến, cô nắm bàn tay của Anh Nhâm hơi mạnh. Theo lời dặn của đệ thì lần này, Anh Nhâm nói với giọng trầm nhất và nhắc lại với cô em (nói vào lỗ tai của Cô):
-Nó sáng lắm lận, cứ một lòng niệm A Di Đà Phật và đi vào vùng sáng đó.
Đôi môi mấp máy như cố nói một điều gì và cô em tắt thở
Anh Nhâm kể tiếp:
Sau đó, theo lời em dặn, anh niệm Phật nho nhỏ với giọng trầm nhất, vừa niệm vừa nhìn vào huyệt Ấn Đường.
Toàn thân bỗng nhiên lạnh toát, bàn tay của Cô, anh cầm cũng lạnh luôn. Và cũng theo lời căn dặn của em, anh vừa niệm Phật nho nhỏ với giọng trầm nhất, Anh rờ cái trán của Cô và nhận thấy rằng chỗ này nó nóng như bị sốt cao độ vậy và sau đó khoảng năm phút, anh mới xác định được là điểm nóng cuối cùng là ngay cái thóp của Cô ấy.
Cả nhà À lên một tiếng vui vẻ:
-Tịnh Độ, Cô về Tây Phương rồi .
Anh Nhâm có Cô em tu theo Thầy Thanh Từ và bị ung thư ngực, Anh Nhâm xuống đó hộ niệm theo lời dặn của đệ. Anh đã hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc. Anh hiện nay ở 123 Đường Đông Tỉnh Đà Lạt. Tuy là một cư sĩ nhưng anh đã leo đến Phi Tưởng Phi Phi Tưởng.
Hỏi: Bệnh nhân đang lúc yếu tinh thần nhất, sợ chết nhất, nếu gặp phải những người lợi dụng thời cơ như kể trên đến rù quyến bỏ đạo thì thân nhân phải đối phó ra sao?
HL: Nếu bệnh nhân còn tỉnh thì để bệnh nhân nói với họ. Còn khi bệnh nhân đã nằm thiêp thiếp thì người nhà nên chỉ dùng cái Đạo của nạn nhân mà khuyên mà thôi.
Bệnh nhân không có Đạo mà bọn mình phải khuyên thì mình nên nhắc nhở họ rằng:
-Anh/Chị nên bỏ hết đừng lo lắng gì hết, Cứ nhắm cái ánh sáng đó mà đi tới.
Vì rằng sau khi cái ánh sáng đó hết đi, thì sẽ rơi vào Cận Tử Nghiệp có nghĩa là:
1. Cuốn Phim cuộc đời của mình sẽ được chiếu lại
2. Mình có thể bỗng nhiên ganh ghét, thương nhớ, Tức tối một vấn đề gì đó.
3. Bất tỉnh nhân sự
4. Lo sợ vì bỗng nhiên căn nhà vắng lặng với ánh sáng mờ mờ ảm đạm.
[...]
Thế là lại luân hồi...