Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 02:51 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 88 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1]   Xuống
 
Chủ đề: Bất chấp tất cả  (Đọc 2857 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
Happy Life
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 314


Ngoan ngoan


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Happy Life
vào lúc: 16-03-2013, 09:29 PM

Thầy ơi, mấy hôm nay con thường xuyên rơi vào tâm trạng bất cần. Có ngày con vượt qua được. Có ngày thì không ạ.

Và trưa này con mơ 1 giấc mơ. Con ở trong trường học, đang trốn giám thị vì mang dép. Đồng thời con đang mắc toilet. Con cố đi 1 Nhà vệ sinh. Lúc đó đi cùng con là 1 đứa bạn. Lên cầu thang thì nó cứ đẩy con lên. Lúc leo lên con có thấy toilet nhưng không vào được thầy ạ.

Lên tầng cao nhất gặp 1 đứa con gái. Nó chửi con. Nhưng con lặng lẽ cho qua. Nhưng qua phòng thứ 3. Gặp 1 đứa nhỏ. Nó cũng chửi và định la lên. Con bóp miệng nó. Lúc này con bất chấp mọi thứ chỉ để nó im và nghe lời con. Con nâng nó lên trừng mắt và nói nó mày phải nghe lời tao. Nó sợ hãi lắm. Nhưng con chả có chút thương hại gì.

Rồi hồi sáng, con lại nằm mơ thấy điều gì con không nhớ rõ. Con chỉ nhớ là sau giấc mơ. Cái cảm giác hận thù nó vẫn còn lại trong con.

Con cảm thấy mệt mỏi quá thầy ơi...
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #1 vào lúc: 17-03-2013, 08:31 AM

Thầy ơi, mấy hôm nay con thường xuyên rơi vào tâm trạng bất cần. Có ngày con vượt qua được. Có ngày thì không ạ.

Và trưa này con mơ 1 giấc mơ. Con ở trong trường học, đang trốn giám thị vì mang dép. Đồng thời con đang mắc toilet. Con cố đi 1 Nhà vệ sinh. Lúc đó đi cùng con là 1 đứa bạn. Lên cầu thang thì nó cứ đẩy con lên. Lúc leo lên con có thấy toilet nhưng không vào được thầy ạ.

Lên tầng cao nhất gặp 1 đứa con gái. Nó chửi con. Nhưng con lặng lẽ cho qua. Nhưng qua phòng thứ 3. Gặp 1 đứa nhỏ. Nó cũng chửi và định la lên. Con bóp miệng nó. Lúc này con bất chấp mọi thứ chỉ để nó im và nghe lời con. Con nâng nó lên trừng mắt và nói nó mày phải nghe lời tao. Nó sợ hãi lắm. Nhưng con chả có chút thương hại gì.

Rồi hồi sáng, con lại nằm mơ thấy điều gì con không nhớ rõ. Con chỉ nhớ là sau giấc mơ. Cái cảm giác hận thù nó vẫn còn lại trong con.

Con cảm thấy mệt mỏi quá thầy ơi...
Hôm đó Ngài Anan thấy Đức Phật làm cái chuyện sao mà... ruồi bu quá! Ngài đứng đằng xa mà nhìn Đức Bổn Sư đang cầm một sợi dây và cứ thấy Thầy của mình bứt đầu, bứt tai, lầu nhàu, lầm bầm cái chuyện gì đó!

Chịu hết nỗi, ngài Anan đi đến gần coi Đức Bổn Sư đang gặp chuyện gì?
Thì ra là Bật Thầy thiên hạ đang cầm một sợi dây toàn là gút (nút) và Ngài đang cố gắng tháo cái nút đầu tiên ra.
Vì Đức Bổn Sư cứ một mực cố gắng mở cho ra ngay lập tức cái nút đầu tiên này cho nên Ngài cứ cầm sợi dây lên, để sợi dây xuống mà không thể nào tháo nó ra được.
- - Thưa Thầy, thầy muốn làm gì với sợi dây này?
- - Chào ông! Tui đang tìm cách tháo những cái nút này ra!
- - Thưa Thầy rằng, răng Thầy thừa! Muốn tháo cho được cái nút đầu tiên thì Thầy nên tháo cái nút cuối cùng trước cái đã. Sau đó thì tới cái áp cuối, rồi cứ theo kiểu như vậy mà Thầy tháo thì chẳng mấy chốc nó sẽ ra hết mà thôi!
- - Thế À! hehehe!
Logged
Le Le
Thành viên


Bài viết: 309


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Le Le
Trả lời #2 vào lúc: 17-03-2013, 10:06 AM

Thầy ơi, mấy hôm nay con thường xuyên rơi vào tâm trạng bất cần. Có ngày con vượt qua được. Có ngày thì không ạ.

Và trưa này con mơ 1 giấc mơ. Con ở trong trường học, đang trốn giám thị vì mang dép. Đồng thời con đang mắc toilet. Con cố đi 1 Nhà vệ sinh. Lúc đó đi cùng con là 1 đứa bạn. Lên cầu thang thì nó cứ đẩy con lên. Lúc leo lên con có thấy toilet nhưng không vào được thầy ạ.

Lên tầng cao nhất gặp 1 đứa con gái. Nó chửi con. Nhưng con lặng lẽ cho qua. Nhưng qua phòng thứ 3. Gặp 1 đứa nhỏ. Nó cũng chửi và định la lên. Con bóp miệng nó. Lúc này con bất chấp mọi thứ chỉ để nó im và nghe lời con. Con nâng nó lên trừng mắt và nói nó mày phải nghe lời tao. Nó sợ hãi lắm. Nhưng con chả có chút thương hại gì.

Rồi hồi sáng, con lại nằm mơ thấy điều gì con không nhớ rõ. Con chỉ nhớ là sau giấc mơ. Cái cảm giác hận thù nó vẫn còn lại trong con.

Con cảm thấy mệt mỏi quá thầy ơi...
Hôm đó Ngài Anan thấy Đức Phật làm cái chuyện sao mà... ruồi bu quá! Ngài đứng đằng xa mà nhìn Đức Bổn Sư đang cầm một sợi dây và cứ thấy Thầy của mình bứt đầu, bứt tai, lầu nhàu, lầm bầm cái chuyện gì đó!

Chịu hết nỗi, ngài Anan đi đến gần coi Đức Bổn Sư đang gặp chuyện gì?
Thì ra là Bật Thầy thiên hạ đang cầm một sợi dây toàn là gút (nút) và Ngài đang cố gắng tháo cái nút đầu tiên ra.
Vì Đức Bổn Sư cứ một mực cố gắng mở cho ra ngay lập tức cái nút đầu tiên này cho nên Ngài cứ cầm sợi dây lên, để sợi dây xuống mà không thể nào tháo nó ra được.
- - Thưa Thầy, thầy muốn làm gì với sợi dây này?
- - Chào ông! Tui đang tìm cách tháo những cái nút này ra!
- - Thưa Thầy rằng, răng Thầy thừa! Muốn tháo cho được cái nút đầu tiên thì Thầy nên tháo cái nút cuối cùng trước cái đã. Sau đó thì tới cái áp cuối, rồi cứ theo kiểu như vậy mà Thầy tháo thì chẳng mấy chốc nó sẽ ra hết mà thôi!
- - Thế À! hehehe!

 Grin Grin Grin
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #3 vào lúc: 18-03-2013, 04:34 AM

Đọc bài mà tibu vừa ghi lai xong, bà con có khi cho rằng: Sao mà Đức Bổn Sư ... làm chuyện ruồi bu thật!

Nhưng tibu thì cho rằng Ngài dụ khị để bà con hiểu rõ vấn đề hơn.

Chuyện này cứ thấy xuất hiện đều đều trong các cuốn kinh nguyên thủy.

Đại để, Phật nghe tiếng bàn tán sôn sao, thì Ngài đi tới và hỏi:
- - Chuyện gì mà mấy ông ồn ào vậy?
- - Thưa Thầy tui con đang bàn về vấn đề... (như vầy, như kia, tùy theo bài kinh) đang bàn tới đây thì Thầy ra hỏi tụi con.
Và dĩ nhiên, sau đó là các Thầy đều được nghe một bài pháp.

Nhận xét:
Về đời sống hằng ngày của Đức Phật: http://www.budsas.org/uni/u-dp&pp/dp&pp13.htm
thì bà con nên biết là trước khi làm bất cứ việc gì: Đức Bổn Sư đã biết từ tối hôm qua rồi.

Nhưng cái hay, ở đây, là Ngài không có lạm dụng chuyện này (đúng ra là Ngài có thể trả lời mà không cần ai hỏi hết).
Chuyện này không có "không tưởng tý nào" nhất là những bà con đã có dịp nói chuyện với Anh Hai trên Đà Lạt.

Vào những lần đầu tiên mà tibu gặp Anh Hai, tibu được Anh dẫn lên lầu giới thiệu cho thấy chỗ tập và sau cùng Anh ấy dẫn tibu vào cái phòng, và Anh Hai đi đâu đó để trả lời điện thoại.
Lúc đó tibu ở một mình trong căn phòng trống trơn, dưới nền, chỉ có một tấm chiếu.
Trên tấm chiếu, có vứt một tượng Phật màu xanh lá cây, tượng Phật nằm lăn lóc vào một góc phòng.
Nhìn bức tượng, tibu có suy nghĩ:
- - Hay là mình xin cái tượng Phật này và đem về dợt chơi ta!
Suy nghĩ tới đây, thì Anh Hai xuất hiện lại, nét mặt của Anh ấy đang hả miệng cười không ra tiếng! Và anh ấy nói tỉnh bơ về cách lập bàn thờ để tập:
- - Nên để cái tượng Phật ngang với tầm nhìn của mình, khi mình ngồi tập.
Tibu lại suy nghỉ trong bụng:
- - Với cái tượng nằm lăn lóc như vậy thì chỉ có một tư thế là nằm tập mà thôi!
Anh Hai lại nói tỉnh bơ:
- - Nằm tập thì đâu có cần cái tượng Phật làm gì? Chỉ cần quán thôi cũng đủ rồi.
- - Thì khi ngồi, mình cũng chỉ cần quán thôi, đâu có cần để cái tượng ngang với tầm nhìn?
- - Thì quán mà đã ra rồi, thì đâu có cần cái gì nữa đâu?

Bây giờ nghĩ lại về câu chuyện:
Anh Hai, chỉ là cò ke lục chốt nếu mà so với Đức Phật Thích Ca, mà Anh ấy còn đọc được tư tưởng một cách dể dàng như vậy thì chuyện biết trước của Đức Bổn Sư cũng chỉ là chuyện bình thường!

Nhưng cái hay cuả Đức Phật là Ngài vẫn cứ giả nai để câu chuyện nó hoạt bát và tự nhiên hơn!
Logged
NgoDao
Thành viên


Bài viết: 197



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: NgoDao
Trả lời #4 vào lúc: 18-03-2013, 05:35 AM

Cũng giống chuyện Tề Thiên Đại Thánh vậy đó , sư Phụ gõ đầu 3 cái chắp tay sau đít bỏ đi , mọi người ở đó ai cũng la mắng ông Tề vì làm SP giận bỏ đi , chỉ riêng ông Tề hiểu ý chỉ cười hehe , lúc đầu con đọc topic này cũng biết "chuyện đơn giản như đang giỡn " vậy đó , mượn việc này để nói việc khác thôi , thật Cao Nhân .
Logged
Tín
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 205


Giới luật


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tín
Trả lời #5 vào lúc: 18-03-2013, 08:12 AM

Hic.. nghe Thầy nói mấy vị này sao mà lợi hại quá. Embarrassed
Mỗi lần mà nói chuyện với họ chắc bị "cúm" luôn, bao nhiêu tư tưởng tùm lum đều phơi ra trước mắt, xấu hổ chết được.
Logged
DOMOC
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 209


"Cứ cố gắng đi rồi sẽ thấy"


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: DOMOC
Trả lời #6 vào lúc: 18-03-2013, 06:51 PM

Đọc bài mà tibu vừa ghi lai xong, bà con có khi cho rằng: Sao mà Đức Bổn Sư ... làm chuyện ruồi bu thật!

Nhưng tibu thì cho rằng Ngài dụ khị để bà con hiểu rõ vấn đề hơn.

Chuyện này cứ thấy xuất hiện đều đều trong các cuốn kinh nguyên thủy.

Đại để, Phật nghe tiếng bàn tán sôn sao, thì Ngài đi tới và hỏi:
- - Chuyện gì mà mấy ông ồn ào vậy?
- - Thưa Thầy tui con đang bàn về vấn đề... (như vầy, như kia, tùy theo bài kinh) đang bàn tới đây thì Thầy ra hỏi tụi con.
Và dĩ nhiên, sau đó là các Thầy đều được nghe một bài pháp.

Nhận xét:
Về đời sống hằng ngày của Đức Phật: http://www.budsas.org/uni/u-dp&pp/dp&pp13.htm
thì bà con nên biết là trước khi làm bất cứ việc gì: Đức Bổn Sư đã biết từ tối hôm qua rồi.

Nhưng cái hay, ở đây, là Ngài không có lạm dụng chuyện này (đúng ra là Ngài có thể trả lời mà không cần ai hỏi hết).
Chuyện này không có "không tưởng tý nào" nhất là những bà con đã có dịp nói chuyện với Anh Hai trên Đà Lạt.

Vào những lần đầu tiên mà tibu gặp Anh Hai, tibu được Anh dẫn lên lầu giới thiệu cho thấy chỗ tập và sau cùng Anh ấy dẫn tibu vào cái phòng, và Anh Hai đi đâu đó để trả lời điện thoại.
Lúc đó tibu ở một mình trong căn phòng trống trơn, dưới nền, chỉ có một tấm chiếu.
Trên tấm chiếu, có vứt một tượng Phật màu xanh lá cây, tượng Phật nằm lăn lóc vào một góc phòng.
Nhìn bức tượng, tibu có suy nghĩ:
- - Hay là mình xin cái tượng Phật này và đem về dợt chơi ta!
Suy nghĩ tới đây, thì Anh Hai xuất hiện lại, nét mặt của Anh ấy đang hả miệng cười không ra tiếng! Và anh ấy nói tỉnh bơ về cách lập bàn thờ để tập:
- - Nên để cái tượng Phật ngang với tầm nhìn của mình, khi mình ngồi tập.
Tibu lại suy nghỉ trong bụng:
- - Với cái tượng nằm lăn lóc như vậy thì chỉ có một tư thế là nằm tập mà thôi!
Anh Hai lại nói tỉnh bơ:
- - Nằm tập thì đâu có cần cái tượng Phật làm gì? Chỉ cần quán thôi cũng đủ rồi.
- - Thì khi ngồi, mình cũng chỉ cần quán thôi, đâu có cần để cái tượng ngang với tầm nhìn?
- - Thì quán mà đã ra rồi, thì đâu có cần cái gì nữa đâu?

Bây giờ nghĩ lại về câu chuyện:
Anh Hai, chỉ là cò ke lục chốt nếu mà so với Đức Phật Thích Ca, mà Anh ấy còn đọc được tư tưởng một cách dể dàng như vậy thì chuyện biết trước của Đức Bổn Sư cũng chỉ là chuyện bình thường!

Nhưng cái hay cuả Đức Phật là Ngài vẫn cứ giả nai để câu chuyện nó hoạt bát và tự nhiên hơn!
Grin Kiss Grin Thầy!!! thế mà con cứ tưởng bở Grin Kiss Grin
a di đà phật
Logged
Trang: [1]   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 1.529 seconds với 19 câu truy vấn.