Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 04:27 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 92 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1]   Xuống
 
Chủ đề: Xin quý bạn trợ giúp mình  (Đọc 5725 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
vào lúc: 08-05-2013, 07:36 AM

Cho mình hỏi mình phải tập như thế nào để có thể niệm ngân dài và âm cao.
-Mình niệm thì cái niệm đó đi từ cổ họng và niệm càng cao và ngân dài thì hơi thở cũng dài theo, niệm ngắn thì hơi thở ngắn theo thế là thế nào? còn nữa ai chỉ mình cách quên được hơi thở khi mình niệm không?
- Niệm âm cao là mình nghĩ trong đầu âm cao hay sao? ví dụ mình hét trong đầu "Ê" thì cái âm đó, suy nghĩ thì nó bình thường, nhưng khi mình tap trung vào cái "Ê" đó thì nó cao lên hay sao.
mình đang lấn cấn cái chỗ này ai biết chỉ giúp mình với.
Xin cảm ơn.
Logged
Hoa Ưu Đàm
hạt bụi hướng dương
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 108



Xem hồ sơ cá nhân WWW
Người gởi: Hoa Ưu Đàm
Trả lời #1 vào lúc: 08-05-2013, 09:43 AM

đệ cũng xin góp ý xíu thôi nha: vì khi mình đọc và ngân là ở trong tâm phóng thẳng ra đằng trước mặt càng to càng tốt tập trung vào một điểm,nhưng mới đầu chưa quen thì ngân nhẹ thôi sau quen dần thì tới luôn bác tài ơi,hơi thở cứ bình thường thôi,miễn là thoải mái,chứ còn mà mình niệm vừa la trong tâm vừa thở khù khù thì làm sao mà định tâm được hihi, huynh có người yêu chưa,huynh có bao giờ gọi tên người yêu một cách tha thiết không ,thì mình cứ gọi trong tâm phóng đằng trước mặt như gọi người yêu đó,nhưng mà người yêu này( ý là đề mục đo) điệu bà cố nội luôn,có khi mình gọi khản cả cổ (có nghĩa là la trong tâm phóng thẳng ra trước mặt vào một điểm cố định đó)mà ẻm cứ e thẹn thùng không dám ra ,nên mình cứ kiên nhẫn mà gọi ,gọi tới khi nào lỗ tai nàng thành tai lừa( là đề mục chuẩn bị ra) và nàng ra nhìn một cái(tầm một giây) rồi chạy vô( vì nàng vẫn còn mắc cở) là mình thành công ở bước đầu. Và cứ tiếp tục cần mẫn kiu gọi nàng như thế tới khi nào nàng chịu hò hẹn với mình( ý là đề mục đã chịu ra và chịu ở với mình vài giây) cứ thế mà oánh thôi Smiley)
Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #2 vào lúc: 08-05-2013, 10:03 AM

Với các vị đồng tu cho mình hỏi. làm như thế nào mới biết được
- Nhìn thẳng 100% khi mình nhắm mắt.
- 1 với tay là như thế nào?
Mình hay làm cách này: Đầu tiên úp bàn tay vào mắt, lựa điểm ngang tầm nhìn. rồi lấy ngón tay chỉ thẳng thế là nhắm mắt lại nhìn vào cái điểm mới vừa chỉ.
Xin cảm ơn trước.
Logged
Kain
Thành viên


Bài viết: 46



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Kain
Trả lời #3 vào lúc: 08-05-2013, 07:21 PM

Bạn đọc bài này của Thầy thử xem
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=11339.0
Chúc bạn thành công.
Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #4 vào lúc: 09-05-2013, 09:35 AM

Cám ơn Kain nha, có vẻ như là mình tạm thời hết thắc mắc rồi. Nhưng cái vụ niệm giọng cao và vang xa tập hơi bị "đuối" hix hix.
Thanks.
Logged
Tiểu Liên Hoa
Thành viên


Bài viết: 318



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tiểu Liên Hoa
Trả lời #5 vào lúc: 09-05-2013, 11:06 PM

Cám ơn Kain nha, có vẻ như là mình tạm thời hết thắc mắc rồi. Nhưng cái vụ niệm giọng cao và vang xa tập hơi bị "đuối" hix hix.
Thanks.
là bởi  chưa quen thôi ạ  Grin Grin Grin.
Logged
bongsen
Khách
Người gởi: bongsen Khách
Trả lời #6 vào lúc: 10-05-2013, 06:08 AM

Cám ơn Kain nha, có vẻ như là mình tạm thời hết thắc mắc rồi. Nhưng cái vụ niệm giọng cao và vang xa tập hơi bị "đuối" hix hix.
Thanks.
Đã có TLH trả lời rồi, bạn bupsen hên quá. Grin
Nhưng không biết mình chia sẻ thêm kinh nghiệm nữa có thừa không !? Grin
--
Bupsen thử nghĩ coi, để ném được một quả bóng đi thật xa chúng ta phải chuẩn bị đủ thứ: cách cầm quả bóng, tư thế đứng, lấy đà... thì trong việc tu tập để có Niệm Lực, và ngày càng mạnh mẽ... thì mình cũng phải có đầu tư và các bước chuẩn bị đủ thứ chớ nhỉ? Cheesy
Sở dĩ mình nói ra và chia sẻ là vì sau một thời gian dài tập tành lubu thì mình vỡ lẽ ra vấn đề này, cách làm của mình như sau:
- Theo dõi hơi thở để cắt bớt tạp niệm (mình chỉ làm đơn giản: khi hít vào mình nói trong tâm "hít", thở ra mình nói trong tâm "thở")
- Nhắm mắt hay mở mắt thì tập nhìn vào 1 điểm hay 1 vật cố định trước mặt(lúc đầu khó cực kỳ, nhưng càng tập càng ép phê... chắc là Tinh Khí Thần thăng hoa, tâm tịnh thì an lạc Cheesy).
- Cuối cùng là Niệm Phật + quán đề mục.
--
Làm đi làm lại nhiều lần thì mình phát hiện ra mấy điểm phụ sau:
1. Tình thương, cảm xúc, niềm vui từ con tim lan ra lâng lâng => mình hướng nó vào một điểm luôn. Suy nghĩ đây có thể cũng là tinh - khí của mình thăng hoa "thần hoàn hư", hihi. Thế mới biết giới luật, giữ gìn sức khỏe là quan trọng biết chừng nào. Grin
2. Trong lúc niệm Phật không còn quan tâm đến bất cứ vấn đề gì khác ngoài việc tập trung quán đề mục hay chỉ quan tâm vào 2 việc: Niệm Phật như niệm Thần chú và nhìn chăm chăm vào 1 điểm để quán cho ra đề mục. Cái này cực kỳ khó khăn, đặc biệt là người mới tập, nên chuyển sang bước 3.
3. Lúc mệt quá thì nghỉ ngơi. Xả thiền. Thà bắt đầu niệm Phật trong 5 phút trong trạng thái mọi thứ đã sẵn sàng thì có chất lượng hơn là tập khơi khơi... rồi cứ bị lẩn quẩn ở cận định, THTT...

Khi đã quen rồi thì mình dễ dàng làm chủ cái tông (tone) niệm của mình. Muốn cao hay thấp cũng dễ thôi. Grin
---
Trên đây chỉ là chia sẻ kinh nghiệm của mình trong thời gian qua.
Kinh nghiệm này tuy đơn giản và nghe qua thì rất là dễ nhưng cũng là kết quả của nhiều năm tháng dầm mưa dải nắng đó nghen bà con.
Cuối cùng không thể không quên đọc lại các tập tin và bài viết của Ông Thầy để hiểu thử xem Ổng viết cái gì... và chỉ có làm mới biết...

Chúc bupsen tu tập tốt. Wink
Con đang tu, nên có gì sai nhân tiện nhờ Thầy sửa giúp con với ạ.
 Grin Grin Grin
« Sửa lần cuối: 10-05-2013, 08:36 AM gửi bởi bongsen »
Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #7 vào lúc: 10-05-2013, 10:57 AM

Sao một ngày suy nghĩ kĩ càng về vấn đề niệm giọng cao và ngân dài. Thì ra là: mình nghĩ nó cao thì nó sẽ cao, và nghĩ nó dài thì nó dài. Mình hiểu được ý này khi đọc được câu " giọng trầm và rền vang" của thầy TuBu. Mới hiểu giọng cao là như thế nào.

Sau đây là vấn đề hơi thở. Xin nói thêm là mình đã quán hơi thở khoảng 1thang rưỡi trước khi vào HSTĐ, nên vấn đề điều thân và nhìn vào đề mục có vẻ nhẹ nhàng hơn. (nhìn vào đề mục không có nghĩ là chăm chăm căng mắt ra mà nhìn, mà để ý nhẹ nhàng đến nó. theo mình là vậy) Vấn đề mình đang gặp là: Khi niệm giọng ngân dài thì y như rằng hơi thở cũng dài theo, niệm ngân ngắn thì hơi thở ngắn theo.( chắc do lúc trước tập quán hơi thở) Khi mình tác ý là đừng chú ý hơi thở nữa , tập trung vào cái cục đằng trước kìa. thì nó quên được 1 lát, rồi nó lại tiếp tục. Và nhất là khi cái cục đó nó gần rõ hơn thì nó cứ aaaaaaaaaaaaaaaaa hoài mà không ddddiiiiiiii chán thiệt. Đề mục của mình là NPQCĐ. Cái vụ này đang dần cải thiện và có tiến triển tốt. (thói quen để ý hơi thở thôi mà, mà thói quen thì ===> sửa được.)

Tình trạng là chấm đỏ chưa xuất hiện. Cái chấm hình tròn khoảng đầu đũa, màu trắng viền xanh, hay màu xanh viền trắng gì đó. Nói chung là có cái chấm, khi nó gần rõ hơn thì giống như bị nó hút vào luôn ==> sợ. "ê ông nội, làm gì mà nhìn nó dữ vậy niệm phật đi, thế là nó mất!!! buồn 5s. Nhớ lời thầy "các pháp sanh diệt là lẽ thường mà" kệ cha nó. thế là đi vẽ lại thì nó lại hiện ra. lần này thì kệ mày hiện ra ta cứ nhẹ nhàng để ý tới nó thôi chứ không thèm tập trung nữa (mỗi lần tập trung thì cái trán bị căng ra => chắc là hơn 7 thành công lực hihi) thì nó ở yên đó. 1 lát cái nó tự nhiên rớt từ từ xuống "ê rớt hoài vậy ở trên kìa" là nó lại đi lên, lát sau rớt tiếp !!!!!! hết cách luôn.

Theo mình biết thì do tâm mình động nên nó rớt xuống và trị cái bệnh này thì "nín thở" là cách tốt nhất. và làm theo thế là nó đứng im. Tới cái vụ hơi thở "phì" mất tiêu đề mục!!!!!
Ai có kinh nghiệm làm cho nó đứng im đó (ngay trước trán), chỉ mình với.

Thời gian tập của mình là: khi nào nhớ,thì niệm phật cho quen, công phu chính thức là khoảng (trên, dưới) 45'. tập xong nhớ, thì sám hối quên thì thăng luôn. Mình tập bao lâu rồi không nhớ nữa "hình như" là hơn 10 ngày.

Đây là kinh nghiệm của mình trong cách trị bệnh buồn ngủ khi nằm tập. Câu này phật nói đó nhe, nhưng ở đâu thì không nhớ chỉ đại khái là như vầy "Khi có cơn buồn ngủ kéo tới, thì mình đừng chú ý đến nó" là nó sẽ hết.

Cho mình hỏi chỗ này nữa. Mình mỗi ngày lại phật 100 lạy, tác ý là nhìn ông phật ngồi hoa sen 5 cánh để lạy, như vậy có sao không. Theo mình thì như vầy, giống như mình sám hối nhìn ông phật mà sám hối, tức là đem cái tâm ra mà sám hối. Còn nhìn ông phật mà lạy cũng tức là đem tâm ra mà lạy, như vậy có được không. Còn nữa, khi mình lạy phật máu dồn lên não khi lạy xuống, chạy ngược lại khi mình đứng lên, có lẽ là giúp ích cho mình quen dần với việc không bị căng trán. Có đúng không nữa. Lạy phật kiếm thêm phước để cho tu hành nhanh chóng hơn, theo mình là vậy.

Mình xin mọi người cứ nói thẳng đừng sợ mình sẽ nghĩ này nghĩ nọ. Chủ yếu là tu làm sao cho đúng thôi.

Xin cảm ơn
« Sửa lần cuối: 10-05-2013, 11:15 AM gửi bởi bupsen »
Logged
Thiện Đặng
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 370


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Thiện Đặng
Trả lời #8 vào lúc: 10-05-2013, 08:19 PM

Chủ yếu là quán cho ra đề mục, đề mục chấm đỏ vốn là cái đảnh của Ngài, khi ra đề mục hoặc có biểu hiện của đề mục thì tự nhiên câu niệm sẽ ngân dài thôi. Giống như thấy người quen từ xa thì tự nhiên mình cất tiếng gọi vang để kêu người đó. Hồi mới tập thì mình cũng lấn cấn này nọ. Kinh nghiệm là cứ dợt riết rồi quen. Mà nếu bạn dợt ngay khi mới vừa ngủ dậy thì có thể bỏ qua bước điều thân, công phu thấy dễ dàng hơn chăng. Và giới luật luôn là điều thiết yếu đầu tiên, kế đến là một sức khỏe tốt  Grin Grin Grin
Logged
tnt
Thành viên


Bài viết: 614


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: tnt
Trả lời #9 vào lúc: 10-05-2013, 10:43 PM

Cho mình hỏi chỗ này nữa. Mình mỗi ngày lại phật 100 lạy, tác ý là nhìn ông phật ngồi hoa sen 5 cánh để lạy, như vậy có sao không. Theo mình thì như vầy, giống như mình sám hối nhìn ông phật mà sám hối, tức là đem cái tâm ra mà sám hối. Còn nhìn ông phật mà lạy cũng tức là đem tâm ra mà lạy, như vậy có được không. Còn nữa, khi mình lạy phật máu dồn lên não khi lạy xuống, chạy ngược lại khi mình đứng lên, có lẽ là giúp ích cho mình quen dần với việc không bị căng trán. Có đúng không nữa. Lạy phật kiếm thêm phước để cho tu hành nhanh chóng hơn, theo mình là vậy.

tnt chỉ xin góp ý chỗ này thôi ... Cheesy Cheesy Cheesy
Bạn không cần phải lạy 100 lạy cho sám hối ...(nếu lạy để tập thể dục thì cũng tốt ! Cheesy)
Nhưng làm vậy thì mất sức làm sao mà tập trung để mường tượng ra Ông Phật ngồi trên hoa sen năm cánh được  Huh
Vì cái chính yếu là phải cố gắng mường tượng ra hình ảnh ông Phật mà ...
Cái động tác lạy đó không có đồng nghĩa với việc đem tâm ra sám hối đâu.....mà chỉ làm hao sức thôi ! Grin
Đem Tâm ở đây là nên ngồi yên tĩnh để có thể hình dung ra hình ảnh Ông Phật.
Bạn cứ nghĩ đi, khi bạn tưởng nhớ đến một người bạn thương yêu ....bạn có phải lạy để hình dung ra người ấy không ?
hay là tâm trí bạn nhớ là bạn chỉ muốn đi tìm hình ảnh đó thôi ... Grin Grin Grin
Hãy bỏ cảm xúc của con tim vào, bạn sẽ hiểu mình phải làm gì   Huh Grin

Trích dẫn
Mình xin mọi người cứ nói thẳng đừng sợ mình sẽ nghĩ này nghĩ nọ. Chủ yếu là tu làm sao cho đúng thôi.
Chúc bạn tin tấn !

Xin cảm ơn

Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #10 vào lúc: 14-05-2013, 10:10 AM

Mình còn điểm này mà không biết phải làm như thế nào nữa, mong mọi người chỉ giúp mình với.

Nhìn đằng trước mặt là sao? mình cúi đầu xuống theo kiểu lạy thì mình tưởng tưởng chấm đỏ ở trên đầu mình, mình ngồi thiền thì tưởng tượng chấm đỏ ở đàng trước măt. ( cái này thì đúng) còn khi nằm thì tưởng tượng chấm đỏ ở phía dưới cái mí mắt, chỉ khi nào ngửa cổ lên ( tức là nằm không gối) mới biết là mình đang tưởng tưởng chấm đỏ ở trước mặt.

Và cái thằng suy nghĩ nó cứ cho là như vầy mới đúng, như vầy là sai hoài. "kệ tao, tao làm chứ có phải mày làm đâu" nó bỏ, lát nữa nó nói như vầy là sai rồi( nằm tập tưởng tượng chấm đỏ lại đi xuống) và lại kéo nó lên lại. không biết ai đã từng bị như mình chỉ mình với.

Với lại mình tập thì bị nặng ngay giữa trán, không biết có nên miết luôn không. Chỉ ngừng khi nhức đầu. Ước gì có thầy ở đây hỏi cho đã nhỉ. khúc mắc nhiều quá trời luôn.
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #11 vào lúc: 14-05-2013, 05:19 PM

Mình còn điểm này mà không biết phải làm như thế nào nữa, mong mọi người chỉ giúp mình với.

Nhìn đằng trước mặt là sao? mình cúi đầu xuống theo kiểu lạy thì mình tưởng tưởng chấm đỏ ở trên đầu mình, mình ngồi thiền thì tưởng tượng chấm đỏ ở đàng trước măt. ( cái này thì đúng) còn khi nằm thì tưởng tượng chấm đỏ ở phía dưới cái mí mắt, chỉ khi nào ngửa cổ lên ( tức là nằm không gối) mới biết là mình đang tưởng tưởng chấm đỏ ở trước mặt.

Và cái thằng suy nghĩ nó cứ cho là như vầy mới đúng, như vầy là sai hoài. "kệ tao, tao làm chứ có phải mày làm đâu" nó bỏ, lát nữa nó nói như vầy là sai rồi( nằm tập tưởng tượng chấm đỏ lại đi xuống) và lại kéo nó lên lại. không biết ai đã từng bị như mình chỉ mình với.

Với lại mình tập thì bị nặng ngay giữa trán, không biết có nên miết luôn không. Chỉ ngừng khi nhức đầu. Ước gì có thầy ở đây hỏi cho đã nhỉ. khúc mắc nhiều quá trời luôn.
Cái suy nghĩ nó tạo nên cái trở ngại lớn nhất đó Grin Grin Grin Danh từ chuyên môn gọi là Thế Trí Biện Thông. Nó sẽ chế chiêu trong khi mình tập, mình mà nghe theo nó thì nó sẽ vẽ tiếp cho mình làm.
Chuyện ngon lành nhất là nhìn Nhí nó tập:
1. Khi mà nó thấy thì Nhí nói là thấy. Nhí không cần biết là cái gì đang thấy.
2. Khi mà Nhí nằm chèo queo mà Nhí Thấy thì Nhí cứ nói là Thấy. Nhí không cần biết là nó thấy hướng nào.
3. Khi nằm úp mặt mà Thấy thì Nhí cũng cứ nói là Thấy. Nhí làm cho mình hiểu là cái Thấy nó không bị trọng lượng chi phối.

Khi đi trên xe lộn mèo trong các công viên, thì Nhí nói là nó Thấy cái đề mục chuyển động theo cái xe: Xe lộn mèo thì Nhí thấy đề mục lộn mèo theo...

Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #12 vào lúc: 14-05-2013, 09:04 PM

Con cảm ơn thầy. được thầy trả lời nó giống như cái động lực để con tiếp tục ạ. Nhưng con đag bị nhức đầu, nhưng con không muốn nghỉ tập thì làm sao đây thầy.

Còn nữa, cái suy nghĩ nó nói thế này " con mắt phải tập trung mạnh hơn con mắt trái" và thế là nó kêu phải tập con mắt trái cho điều với con mắt phải. làm con không biết tính sao. Mặc dù tập là nhắm mắt đen thui. Rồi đề mục sắp ra nó bảo "cái này là con mắt  bên phải thấy chứ không phải là 2 mắt" ui chao. Con chán nó quá thầy ơi. Còn nữa khi tự nhiên lóe lên một điểm sáng trắng (con không tác ý thấy nó) cái đó khoẳng 1s. nhưng nó nằm dưới tầm nhìn (trước khi có cái thằng " thế trí biện thông") không biết có phải là anh THTT không thầy ơi. rồi định nhìn cái ánh sáng đó thì thằng suy nghĩ nhảy vô "THTT đó" rồi làm con kiếm hoài mà không thấy chấm đó đâu nữa.

Với, thầy và các vị đồng tu cho con hỏi. Con thấy ông phật trong chùa ở giữa trán có viên kim cương con nhìn và tấc ý là "nếu tập mà lấy viên kim cương này tô nó thành màu đỏ chắc là được" Con làm vậy được không thầy.

Hiện giờ con đang bị nhức đầu 2 bên não luôn rồi, mà muốn tập tiếp

Con phải xử lý cái thằng "suy nghĩ" này như thế nào. Như mấy nhí tập, không cần biết là cái gì thấy, chỉ cần biết là thấy. nhưng khó quá thầy ơi. "cái suy nghĩ" nó cứ sàm sàm hoài.

Thấy thầy đỡ đỡ con cũng thấy mừng, vì con không biết những cư dân ở trên HSTĐ này hưởng phước của thầy bao lâu nữa. Nhưng con không biết nói gì hơn chỉ mong thầy khỏe mạnh để hướng dẫn những thằng cùi bắp mà gặp được chánh pháp như con. Vì đời bây giờ con thấy mọi người (mấy thầy) cứ lo kiếm tiền rồi pháp sự này nọ. Chứ không quan trọng đến vấn đề tu và chứng. Theo con biết thì ở thời đức phật những người già mà muốn đi tu thì họ chỉ xin đề mục và những khó khăn cho việc tập đề mục thôi chứ có học hành này nọ đâu. mà họ vẫn thành alahan và biện luận kinh sách ầm ầm.

Và con liên tưởng đến lời đức phật dạy đây là thời mạt pháp, người ta nói nhiều hơn là làm thì cũng hơi buồn. nói chỉ là lý thuyết xuông thôi chứ có làm được cái quái gì đâu, chỉ khi nào làm được đi rồi hãy nói thế mà thích nói hơn là làm mới chết chứ. Học cho nhiều chẳng qua là trí tuệ "hữu lậu" mà thôi và sau khi chết qua kiếp khác lại đi học cái trí tuệ hữu lậu nữa, chán ghê. Nói thì nói vậy nhưng giờ không học thì ....... (hơi bị căng).

À sẵn đây thầy cho con hỏi. Tai sao phải lạy phật? tại sao phải tụng kinh? (vì con ở trong chùa) con cứ thắc mắc hoài. Theo con nghĩ nếu một người tu cả đời chỉ có việc tung kinh thì cuối đời cũng chỉ sanh lên trời mà thôi. Chứ vẫn chưa có thoát ra được "cái gì đó" Và nếu người không siêng thì làm biếng tụng kinh và kết quả là không có niềm vui =>chán=>không tụng nữa. Còn ngược lại ngồi thiền không tụng kinh=>không biết gì ngoại trừ ngồi thiền(ý con là đi đám ma hay tụng cầu an, cầu siêu chẳng hạn.) =>bị người ta khinh. =>chán (khi chưa có hỷ lạc, mà bị nói dữ quá)=>không ngồi thiền nữa. Còn một loại nữa là ai chê thì cứ chê, ai la cứ la và đây là "công việc mưu sinh của tôi mà" nên đi tu đến già thì "tu lâu có lẽ lên sư cụ" hix hix buồn cho phật pháp.

Đối với con tu là phải chứng mới gọi là tu. Và ai chỉ con cách để làm được điều đó thì con gọi là thầy thôi. Còn những "thầy" là sự phụ hay những bậc "gì gì đó" con vẫn kính trọng như thường nhưng không có nghĩ là ghét họ hay phân biệt gì hết. Ai nói pháp nghe rồi suy nghĩ xem có đúng với lời trong kinh không, chứ không có phân biệt ông này nói hay ông kia giảng đúng đối với con chuyện đó "chưa biết à nha, để về xem kinh lại cái" Ý của con muốn viết rất nhiều, thời gian có hạn và nhiều khi lời nói không đủ sức làm người ta hiểu, và đôi khi người ta hiểu sai ý mình thì "toi mạng". Con mong thầy và các vị đồng tu hiểu ý con.

Và cái việc ANTCNĐTM phải nói là dễ làm (không theo những nghi lễ phức tạp) Nhưng mà khó thành công. Con chỉ biết cố gắng hết mức làm mà thôi. Và con sẽ làm được. Khi được rồi con mới có thể thực hiện những điều mà con nung nấu trong đầu. "tu là phải chứng, nhưng đừng cho là chứng rồi thì khinh người ta" chứ không cần những nghi lễ phức tạp mà hiện giờ vẫn đang thịnh hành ở trong các chùa.

Nếu có gì sai xót xin quí vị đồng tu và mọi người bỏ qua cho con. Vì đây là những suy nghĩ của riêng con chứ không có ý xỉa xói ai hết. Cũng không khen, hay chê một pháp môn nào hết, vì con biết mỗi pháp môn có cái hay của pháp môn đó.

Mong thầy và quý vị đồng tu chỉ cho con hết những thắc mắc về kĩ thuật ATCNĐTM  để con khỏi bị lấn cấn này nọ mà làm chậm tiến con đường tu của con, vì con không biết con chết giờ nào ạ. rủi mà tu chưa xong mà chết thì .... Không còn kịp nữa rồi.
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #13 vào lúc: 15-05-2013, 06:29 AM

Con cảm ơn thầy. được thầy trả lời nó giống như cái động lực để con tiếp tục ạ. Nhưng con đang bị nhức đầu, nhưng con không muốn nghỉ tập thì làm sao đây thầy.
nên tập 70% sức chịu đựng của mình mà thôi
Trích dẫn
Còn nữa, cái suy nghĩ nó nói thế này " con mắt phải tập trung mạnh hơn con mắt trái" và thế là nó kêu phải tập con mắt trái cho điều với con mắt phải. làm con không biết tính sao. Mặc dù tập là nhắm mắt đen thui. Rồi đề mục sắp ra nó bảo "cái này là con mắt  bên phải thấy chứ không phải là 2 mắt" ui chao. Con chán nó quá thầy ơi. Còn nữa khi tự nhiên lóe lên một điểm sáng trắng (con không tác ý thấy nó) cái đó khoẳng 1s. nhưng nó nằm dưới tầm nhìn (trước khi có cái thằng " thế trí biện thông") không biết có phải là anh THTT không thầy ơi. rồi định nhìn cái ánh sáng đó thì thằng suy nghĩ nhảy vô "THTT đó" rồi làm con kiếm hoài mà không thấy chấm đó đâu nữa.
Không nên hấp tấp, như chuyện muốn tập cho được liền! Một khi tâm lực chưa có đủ mạnh.
Tâm chưa đủ mạnh là nó hay ý kiến lắm. Tâm đủ mạnh nó im re hà.
Trích dẫn
Với, thầy và các vị đồng tu cho con hỏi. Con thấy ông phật trong chùa ở giữa trán có viên kim cương con nhìn và tấc ý là "nếu tập mà lấy viên kim cương này tô nó thành màu đỏ chắc là được" Con làm vậy được không thầy.
Chế chiêu rồi đó. Là vì cái Ajna (chỗ viên kim cương) nó không phải là cái đảnh.
Trích dẫn

Hiện giờ con đang bị nhức đầu 2 bên não luôn rồi, mà muốn tập tiếp

Con phải xử lý cái thằng "suy nghĩ" này như thế nào. Như mấy nhí tập, không cần biết là cái gì thấy, chỉ cần biết là thấy. nhưng khó quá thầy ơi. "cái suy nghĩ" nó cứ sàm sàm hoài.
do tâm còn yếu nên nó mới như vậy đó, một khi nó đã mạnh thì nó im re hà! Grin Grin Grin
Trích dẫn
Thấy thầy đỡ đỡ con cũng thấy mừng, vì con không biết những cư dân ở trên HSTĐ này hưởng phước của thầy bao lâu nữa. Nhưng con không biết nói gì hơn chỉ mong thầy khỏe mạnh để hướng dẫn những thằng cùi bắp mà gặp được chánh pháp như con. Vì đời bây giờ con thấy mọi người (mấy thầy) cứ lo kiếm tiền rồi pháp sự này nọ. Chứ không quan trọng đến vấn đề tu và chứng. Theo con biết thì ở thời đức phật những người già mà muốn đi tu thì họ chỉ xin đề mục và những khó khăn cho việc tập đề mục thôi chứ có học hành này nọ đâu. mà họ vẫn thành alahan và biện luận kinh sách ầm ầm.
Không có ai mướn vào đây làm chuyện này đâu đó nghe.
Trích dẫn
Và con liên tưởng đến lời đức phật dạy đây là thời mạt pháp, người ta nói nhiều hơn là làm thì cũng hơi buồn. nói chỉ là lý thuyết xuông thôi chứ có làm được cái quái gì đâu, chỉ khi nào làm được đi rồi hãy nói thế mà thích nói hơn là làm mới chết chứ. Học cho nhiều chẳng qua là trí tuệ "hữu lậu" mà thôi và sau khi chết qua kiếp khác lại đi học cái trí tuệ hữu lậu nữa, chán ghê. Nói thì nói vậy nhưng giờ không học thì ....... (hơi bị căng).
cho nên mới có HSTD
Trích dẫn
À sẵn đây thầy cho con hỏi. Tai sao phải lạy phật? tại sao phải tụng kinh? (vì con ở trong chùa) con cứ thắc mắc hoài. Theo con nghĩ nếu một người tu cả đời chỉ có việc tung kinh thì cuối đời cũng chỉ sanh lên trời mà thôi. Chứ vẫn chưa có thoát ra được "cái gì đó" Và nếu người không siêng thì làm biếng tụng kinh và kết quả là không có niềm vui =>chán=>không tụng nữa. Còn ngược lại ngồi thiền không tụng kinh=>không biết gì ngoại trừ ngồi thiền(ý con là đi đám ma hay tụng cầu an, cầu siêu chẳng hạn.) =>bị người ta khinh. =>chán (khi chưa có hỷ lạc, mà bị nói dữ quá)=>không ngồi thiền nữa. Còn một loại nữa là ai chê thì cứ chê, ai la cứ la và đây là "công việc mưu sinh của tôi mà" nên đi tu đến già thì "tu lâu có lẽ lên sư cụ" hix hix buồn cho phật pháp.
HSTD không khuyến khích làm chuyện gì một cách máy móc.
Trích dẫn
Đối với con tu là phải chứng mới gọi là tu. Và ai chỉ con cách để làm được điều đó thì con gọi là thầy thôi. Còn những "thầy" là sự phụ hay những bậc "gì gì đó" con vẫn kính trọng như thường nhưng không có nghĩ là ghét họ hay phân biệt gì hết. Ai nói pháp nghe rồi suy nghĩ xem có đúng với lời trong kinh không, chứ không có phân biệt ông này nói hay ông kia giảng đúng đối với con chuyện đó "chưa biết à nha, để về xem kinh lại cái" Ý của con muốn viết rất nhiều, thời gian có hạn và nhiều khi lời nói không đủ sức làm người ta hiểu, và đôi khi người ta hiểu sai ý mình thì "toi mạng". Con mong thầy và các vị đồng tu hiểu ý con.

Và cái việc ANTCNĐTM phải nói là dễ làm (không theo những nghi lễ phức tạp) Nhưng mà khó thành công. Con chỉ biết cố gắng hết mức làm mà thôi. Và con sẽ làm được. Khi được rồi con mới có thể thực hiện những điều mà con nung nấu trong đầu. "tu là phải chứng, nhưng đừng cho là chứng rồi thì khinh người ta" chứ không cần những nghi lễ phức tạp mà hiện giờ vẫn đang thịnh hành ở trong các chùa.

Nếu có gì sai xót xin quí vị đồng tu và mọi người bỏ qua cho con. Vì đây là những suy nghĩ của riêng con chứ không có ý xỉa xói ai hết. Cũng không khen, hay chê một pháp môn nào hết, vì con biết mỗi pháp môn có cái hay của pháp môn đó.

Mong thầy và quý vị đồng tu chỉ cho con hết những thắc mắc về kĩ thuật ATCNĐTM  để con khỏi bị lấn cấn này nọ mà làm chậm tiến con đường tu của con, vì con không biết con chết giờ nào ạ. rủi mà tu chưa xong mà chết thì .... Không còn kịp nữa rồi.
Tất nhiên đây là món ăn ngon, cho nên ai cũng nhâm nhi phần của mình.
Theo lịch sử Phật Giáo, đầu tiên, ai cũng tập một cách gì đó,
Nhưng sau đó do tập không được thì mới phát sinh ra giới luật.

Bây giờ thì ai cũng tập ngược lại: Có nghĩa là Giới Luật trước rồi sau đó mới tập: Hiện tượng này là thuốc không theo bệnh.

HSTD chủ trương làm theo tiến trình lịch sử của Phật Giáo:

Có nghĩa là tập trước về đề mục cái đã, sau đó vì lý do là không tập được (đề mục không ra), nên mới tìm vào Giới Luật để tự điều chỉnh.

Trong quy trình này, ai cũng biết là mình dư cái gì, và thiếu cái gì.

Vì lý do là Ăn Ngay Nói Thật, và Có Hiếu.
Với hai lý do này, con tim đã chạy đúng hướng! Khi tập thì thiện pháp có cơ hội sanh ra.

Từ đó, ai cũng có khả năng biết rằng chính cái tính tình này, tính khí kia đã kềm hảm mình lại.
Nguyên tắc chính là tìm cách từ từ làm ngược lại những dư thừa trên thì đề mục nó sẽ hiện ra.

Một phần lớn là như vậy, tuy nhiên cũng để ý tới chuyện giữ gìn sức khỏe nữa.

Trong vấn đề này tất cả những cái gì thái quá đều không nên làm như:
ăn nhiều quá
ngủ nhiều quá
thức nhiều quá
nói nhiều quá
ghen nhiều quá
giận nhiều quá
Nghi kỵ nhiều quá
Lo buồn nhiều quá
hấp tấp quá
tự thi đua nhiều quá
chơi game nhiều quá

Tóm lại vô độ nhiều quá là tập nó khó ra.
Cho nên mới có chuyện lập đi lập lại là chỉ tập đến 70% sức lực của chính mình thì thôi, không nên lỳ lợm mà tập nhiều quá.

Nói ra như vậy xong thì cũng nên hiểu là:
Những chuyện trên là chính mình chống lại chính mình đó nghe bà con!

Như vậy mà ai mà bỏ các thói hư tật xấu lẹ quá, triệt để quá thì sẽ bị khùng một khi sự hỷ lạc do đề mục chưa có đem lại cho cái tâm của mình khi tu hành.

Và sách vở đã ghi lại cái chuyện này là:
Huệ mà không Định là Điên
Định mà không Huệ là Tà.
« Sửa lần cuối: 15-05-2013, 06:58 AM gửi bởi Tibu »
Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #14 vào lúc: 15-05-2013, 09:15 AM

Con cám ơn thầy rất nhiều ạ. Chắc con phải nghỉ tập thôi, hix nhức đầu dữ lắm luôn rồi. Nhưng đi ngủ thì hơi bị khó tí (vì ngủ cứ nhìn chằm chằm vào 1 điểm mà thôi) thành thói quen rồi.

Tóm lại con định xả hơi vài bữa. cho bình tĩnh lại rồi con sẽ miết luôn.

Vấn đề giữ giới "ăn ngay nói thật" thì con có thể giữ được 80% (chủ yếu là không nói nhiều, có nói thì ngắn gọn đúng ý người ta là đủ, không nói sàm. theo con là vậy) còn cái vụ "có hiếu" thì con bó tay. không biết có hiếu với ai nữa. vì từ nhỏ con đã xa gia đình,và toàn bộ người thân. Nên không có cảm giác gì với họ hết, bây giờ chỉ có ông sư phụ con thôi. Chắc có hiếu với sư phụ mới mong thấy chấm đỏ quá.

Huệ mà không định là điên.
Định mà không huệ là tà.

Con đội ơn thầy nhiều
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #15 vào lúc: 15-05-2013, 10:17 AM

Con cám ơn thầy rất nhiều ạ. Chắc con phải nghỉ tập thôi, hix nhức đầu dữ lắm luôn rồi. Nhưng đi ngủ thì hơi bị khó tí (vì ngủ cứ nhìn chằm chằm vào 1 điểm mà thôi) thành thói quen rồi.

Tóm lại con định xả hơi vài bữa. cho bình tĩnh lại rồi con sẽ miết luôn.

Vấn đề giữ giới "ăn ngay nói thật" thì con có thể giữ được 80% (chủ yếu là không nói nhiều, có nói thì ngắn gọn đúng ý người ta là đủ, không nói sàm. theo con là vậy) còn cái vụ "có hiếu" thì con bó tay. không biết có hiếu với ai nữa. vì từ nhỏ con đã xa gia đình,và toàn bộ người thân. Nên không có cảm giác gì với họ hết, bây giờ chỉ có ông sư phụ con thôi. Chắc có hiếu với sư phụ mới mong thấy chấm đỏ quá.

Huệ mà không định là điên.
Định mà không huệ là tà.

Con đội ơn thầy nhiều
Chỉ cần sống đàng hoàng thôi. Để ý tới cái lương tâm và cho nó có răng. Một khi trái tim nó chạy đúng là lương tâm nó hay cắn mình lắm. Grin Grin Grin
Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #16 vào lúc: 16-05-2013, 07:00 AM

Sau một ngày không tập, con cảm thấy cái thằng suy nghĩ nó cứ làm phiền con hoài. Và xử nó thì định chơi với hơi thở nhưng sợ quen để ý cái hơi thở rồi khó niệm phật, nên con không để ý hơi thở nữa, nhưng buông hơi thở ra là cái thằng suy nghĩ có cứ sàm sàm, muốn nhức óc luôn. Theo thầy con nên niệm phật cho quen được không thầy. Chứ con không làm gì thì thằng suy nghĩ nó sàm sàm. Ngày mai là một ngày con dưỡng sức nữa không biết làm gì trong ngày nghỉ của mình đây.

Cái đầu hôm nay bớt nhức chút đỉnh. Con thắc mắc là mình chỉ có tập tu thôi mà nó mệt như là đi làm hồ cả ngày vậy. Người thì đuối lắm, cái đầu thì rân rân, con uống thuốc nhức đầu nhưng không kết quả. Lâu lâu con nhức đầu lại nhói lên ngay giữa đầu, khó chụi muốn chết.

Và khi làm gì mà hễ nhắm mắt lại là nó chỉ tập trung vào một điểm, và điểm này nó mờ mờ, định chơi tiếp thì nó lại nhức đầu. Hồi chiều con lỡ tập khoảng hơn 10' và nhìn cái chấm mà không niệm gì hết. Và con thấy mấy bạn đồng tu khác là quán cho ra cái màn sương mờ mờ đó, rồi mới niệm phải không thầy. Lần đầu tiên con tập thì chưa có cái hình tròn mờ mờ đó thì con đã niệm phật rồi, như vậy đúng không thầy.
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #17 vào lúc: 16-05-2013, 07:16 AM

Sau một ngày không tập, con cảm thấy cái thằng suy nghĩ nó cứ làm phiền con hoài. Và xử nó thì định chơi với hơi thở nhưng sợ quen để ý cái hơi thở rồi khó niệm phật, nên con không để ý hơi thở nữa, nhưng buông hơi thở ra là cái thằng suy nghĩ có cứ sàm sàm, muốn nhức óc luôn. Theo thầy con nên niệm phật cho quen được không thầy. Chứ con không làm gì thì thằng suy nghĩ nó sàm sàm. Ngày mai là một ngày con dưỡng sức nữa không biết làm gì trong ngày nghỉ của mình đây.

Cái đầu hôm nay bớt nhức chút đỉnh. Con thắc mắc là mình chỉ có tập tu thôi mà nó mệt như là đi làm hồ cả ngày vậy. Người thì đuối lắm, cái đầu thì rân rân, con uống thuốc nhức đầu nhưng không kết quả. Lâu lâu con nhức đầu lại nhói lên ngay giữa đầu, khó chụi muốn chết.

Và khi làm gì mà hễ nhắm mắt lại là nó chỉ tập trung vào một điểm, và điểm này nó mờ mờ, định chơi tiếp thì nó lại nhức đầu. Hồi chiều con lỡ tập khoảng hơn 10' và nhìn cái chấm mà không niệm gì hết. Và con thấy mấy bạn đồng tu khác là quán cho ra cái màn sương mờ mờ đó, rồi mới niệm phải không thầy. Lần đầu tiên con tập thì chưa có cái hình tròn mờ mờ đó thì con đã niệm phật rồi, như vậy đúng không thầy.

Cái trục trặc này nó rất là thông thường.
Nguyên tắc là hể mà tự tìm cách tu tập thì HSTD gọi là chế chiêu.

Nguyên tắc thứ hai là bà con tập được ở đây đều làm cái chuyện là Cần Cù bù khả năng, và không có chuyện mì ăn liền.

Nguyên tắc thứ ba là muốn an toàn thì cứ y chang phương pháp mà tập. Hể mà thi đua là chết.

Một vài con số:
tibu: Ở Cận Định 16 năm.
bờm: Trên 20 năm miệt mài mới lên được Tứ Thiền.
Và chẳng có ai uống bùa, uống ngãi gì hết, chỉ có cần cù và làm thật đúng cách.
« Sửa lần cuối: 16-05-2013, 08:02 AM gửi bởi Tibu »
Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #18 vào lúc: 16-05-2013, 07:22 AM

Dạ, con muốn an toàn, không muốn chết. Y giáo phụng hành  :'( :'( :'(
Logged
bupsen
Thành viên


Bài viết: 52


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: bupsen
Trả lời #19 vào lúc: 18-05-2013, 10:35 AM

Trong ngày nghỉ dưỡng sức này con có đọc được VTC. Con xin hỏi thầy là con có nên tập không.

Con xin hết.
Logged
Thiện Đặng
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 370


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Thiện Đặng
Trả lời #20 vào lúc: 22-05-2013, 09:11 AM

Nên chứ bạn, Vạn Thắng Thần Công đó
Logged
Trang: [1]   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 0.121 seconds với 20 câu truy vấn.