Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 02:48 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 88 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1] 2   Xuống
 
Chủ đề: Đức Phật thuyết pháp về Cư Sĩ (người Tu Tại Gia)...  (Đọc 8731 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
vào lúc: 24-02-2019, 12:04 AM

Trung Bộ Kinh (Majjhima Nikaya)

14. Tiểu kinh Khổ uẩn (Cùladukkhakkhanda sutta)
Như vầy tôi nghe:

Một thời, Thế Tôn sống giữa giòng họ Sakka (Thích-ca), trong thành Kapilavatthu (Ca-tỳ-la-vệ) tại vườn Nigrodha (Ni-câu-luật Viên).

Lúc ấy, có người Sakka tên Mahànàma đến chỗ Thế Tôn ở, sau khi đến xong, đảnh lễ Ngài rồi ngồi xuống một bên. Sau khi ngồi xuống một bên, Mahànàma, dòng họ Sakka bạch Thế Tôn:

-- Bạch Thế Tôn, đã lâu rồi, con đã hiểu như thế này lời dạy của Thế Tôn: "Tham là cấu uế của tâm, sân là cấu uế của tâm, si là cấu uế của tâm". Bạch Thế Tôn, con đã hiểu như thế này lời dạy của Thế Tôn: "Tham là cấu uế của tâm, sân là cấu uế của tâm, si là cấu uế của tâm".

Tuy vậy, đôi lúc các tham pháp chiếm cứ tâm con và an trú, các sân pháp chiếm cứ tâm con và an trú, các si pháp chiếm cứ tâm con và an trú. Bạch Thế Tôn, con tự suy nghĩ: "Pháp nào tự trong ta không đoạn trừ được, do vậy các tham pháp xâm nhập tâm ta và an trú, các sân pháp xâm nhập tâm ta và an trú, các si pháp xâm nhập tâm ta và an trú?"

-- Này Mahànàma, có một pháp trong Ông chưa được đoạn trừ, do vậy các tham pháp xâm nhập tâm Ông và an trú, các sân pháp xâm nhập tâm Ông và an trú, các si pháp xâm nhập tâm Ông và an trú. Và này Mahànàma, pháp ấy trong Ông có thể đoạn trừ được, nếu Ông KHÔNG SỐNG TRONG GIA ĐÌNH , NẾU Ông KHÔNG THỤ HƯỞNG CÁC DỤC VỌNG . Và này Mahànàma, vì pháp ấy trong Ông chưa được đoạn trừ, nên Ông sống trong gia đình và thụ hưởng các dục vọng.

Các dục vọng, vui ít, khổ nhiều, não nhiều, sự nguy hiểm ở đây lại nhiều hơn. Này Mahànàma, nếu một vị Thánh đệ tử khéo thấy như vậy với như thật chánh trí tuệ, nhưng nếu vị này chưa CHỨNG ĐƯỢC HỶ LẠC do ly dục, ly ác bất thiện pháp sanh, hay một pháp nào khác cao thượng hơn, như vậy vị ấy chưa khỏi bị các dục chi phối. Này Mahànàma, khi nào vị Thánh đệ tử khéo thấy như vậy với như thật chánh trí tuệ: "Các dục, vui ít, khổ nhiều, não nhiều. Sự nguy hiểm ở đây lại nhiều hơn", và vị này chứng được hỷ lạc do ly dục, ly ác bất thiện pháp sanh hay một pháp nào cao thượng hơn, như vậy vị ấy không bị các dục chi phối.

Này Mahànàma, thuở xưa, khi Ta còn là Bồ-tát, chưa chứng được Bồ-đề, chưa thành Chánh Ðẳng Chánh Giác, Ta khéo thấy với như thật chánh trí tuệ: "Các dục vui ít, khổ nhiều, não nhiều, sự nguy hiểm ở đây lại nhiều hơn", dầu Ta có thấy với như thật chánh trí tuệ như vậy, nhưng Ta chưa chứng được hỷ lạc do ly dục, ly ác bất thiện pháp sanh hay một pháp nào khác cao thượng hơn. Và như vậy Ta biết rằng, Ta chưa khỏi bị các dục chi phối. Và này Mahànàma, khi nào Ta khéo thấy với như thật chánh trí tuệ: "Các dục, vui ít, khổ nhiều, não nhiều, sự nguy hiểm ở đây lại nhiều hơn", và Ta chứng được hỷ lạc do ly dục, ly ác bất thiện pháp sanh hay một pháp nào khác cao thượng hơn, như vậy Ta khỏi bị các dục chi phối.

Và này Mahànàma, thế nào là vị ngọt các dục? Này Mahànàma, có năm pháp tăng trưởng các dục này: Các sắc pháp do MẮT nhận thức, khả ái, khả lạc, khả ý, khả hỷ, tương ưng với dục, hấp dẫn; các tiếng do TAI nhận thức...; các hương do MŨI nhận thức...; các vị do LƯỠI nhận thức...; các xúc do THÂN nhận thức, khả ái, khả lạc, khả ý, khả hỷ, tương ưng với dục, hấp dẫn. Này Mahànàma, có năm pháp tăng trưởng các dục như vậy. Này Mahànàma, y cứ vào năm pháp tăng trưởng các dục này, có lạc và hỷ khởi lên, như vậy là vị ngọt các dục.

Và này Mahànàma, thế nào là sự nguy hiểm các dục? Ở đây, này Mahànàma, có thiện nam tử nuôi sống với nghề nghiệp, như đếm ngón tay, như tính toán, như ước toán, như làm ruộng, như buôn bán, như chăn bò, như bắn cung, như làm công cho vua, như làm một nghề nào khác. Người ấy phải chống đỡ lạnh, phải chống đỡ nóng, phải chịu đựng sự xúc chạm của ruồi, muỗi, gió, sức nóng, mặt trời, các loài bò sát, bị chết đói chết khát. Này Mahànàma, như vậy là sự nguy hiểm các dục, thiết thực hiện tại, thuộc khổ uẩn, lấy dục làm nhân, lấy dục làm duyên, là nguồn gốc của dục, là nguyên nhân của dục.

Này Mahànàma, nếu thiện nam tử ấy nỗ lực như vậy, tinh cần như vậy, tinh tấn như vậy, nhưng các tài sản ấy không được đến tay mình, vị ấy than vãn, buồn phiền khóc than, đấm ngực, mê man bất tỉnh: "Ôi! Sự nỗ lực của ta thật sự là vô ích, sự tinh cần của ta thật sự không kết quả". Này Mahànàma, như vậy, là sự nguy hiểm các dục... (như trên)... là nguyên nhân của dục.

Này Mahànàma, nếu thiện nam tử ấy nỗ lực như vậy, tinh cần như vậy, tinh tấn như vậy, và các tài sản ấy được đến tay mình, vì phải hộ trì các tài sản ấy, vị ấy cảm thọ sự đau khổ, ưu tư: "Làm sao các vua chúa khỏi cướp đoạt chúng, làm sao trộm cướp khỏi cướp đoạt chúng, làm sao lửa khỏi đốt cháy, nước khỏi cuốn trôi, hay các kẻ thừa tự không xứng đáng khỏi cướp đoạt chúng?" Dầu vị ấy hộ trì như vậy, giữ gìn như vậy, vua chúa vẫn cướp đoạt các tài sản ấy, trộm cướp vẫn cướp đoạt, lửa vẫn đốt cháy, nước vẫn cuốn trôi hay các kẻ thừa tự không xứng đáng vẫn cướp đoạt chúng. Vị ấy than vãn, buồn phiền, khóc than, đấm ngực, mê man bất tỉnh: "Cái đã thuộc của ta, nay ta không có nữa". Này Mahànàma, như vậy là sự nguy hiểm các dục... (như trên)... là nguyên nhân của dục.

Lại nữa, này Mahànàma, do dục làm nhân, do dục làm duyên, do dục làm nguyên nhân, do chính dục làm nhân, vua tranh đoạt với vua, Sát-đế-lị tranh đoạt với Sát-đế-lị, Bà-la-môn tranh đoạt với Bà-la-môn, gia chủ tranh đoạt với gia chủ, mẹ tranh đoạt với con, con tranh đoạt với mẹ, cha tranh đoạt với con, con tranh đoạt với cha, anh em tranh đoạt với anh em, anh tranh đoạt với chị, chị tranh đoạt với anh, bạn bè tranh đoạt với bạn bè. Khi họ đã dấn mình vào tranh chấp, tranh luận, tranh đoạt; họ công phá nhau bằng tay; họ công phá nhau bằng đá; họ công phá nhau bằng gậy; họ công phá nhau bằng kiếm. Ở đây họ đi đến tử vong, đi đến sự đau khổ gần như tử vong. Này Mahànàma, như vậy là sự nguy hiểm các dục... (như trên)... là nguyên nhân của dục.

Lại nữa, này Mahànàma, do dục làm nhân... do chính dục làm nhân, họ cầm mâu và thuẫn, họ đeo cung và tên, họ dàn trận hai mặt, và tên được nhắm bắn nhau, đao được quăng ném nhau, kiếm được vung chém nhau. Họ bắn đâm nhau bằng tên, họ quăng đâm nhau bằng đao, họ chặt đầu nhau bằng kiếm. Ở đây họ đi đến tử vong, đi đến sự đau khổ gần như tử vong. Này Mahànàma, như vậy là sự nguy hiểm các dục... (như trên)... là nguyên nhân của dục.

Lại nữa, này Mahànàma, do dục làm nhân... do chính dục làm nhân, họ cầm mâu và thuẫn, họ đeo cung và tên, họ công phá thành quách mới trét vôi hồ và tên được nhắm bắn nhau, đao được quăng ném nhau, kiếm được vung chém nhau. Ở đây, họ bắn đâm nhau bằng tên, họ quăng đâm nhau bằng đao, họ đổ nước phân sôi, họ đè bẹp nhau bằng đá, họ chặt đầu nhau bằng kiếm. Ở đây họ đi đến tử vong, đi đến sự đau khổ gần như tử vong. Này Mahànàma, như vậy là sự nguy hiểm các dục... (như trên)... là nguyên nhân của dục.

Lại nữa, này Mahànàma, do dục làm nhân... do chính dục làm nhân, họ đột nhập nhà cửa, họ cướp giật đồ đạc, họ hành động như kẻ cướp, họ phục kích các đường lớn, họ đi đến vợ người. Các vua chúa khi bắt được một người như vậy liền áp dụng nhiều hình phạt sai khác. Họ đánh bằng roi, họ đánh bằng gậy, họ đánh bằng côn, họ chặt tay, họ chặt chân, họ chặt tay chân, họ xẻo tai, họ cắt mũi, họ xẻo tai cắt mũi, họ dùng hình phạt vạc dầu, họ dùng hình phạt bối đồi hình (xẻo đỉnh đầu thành hình con sò), họ dùng hình phạt la hầu khẩu hình... Hỏa man hình (lấy lửa đốt thành vòng hoa)... chúc thủ hình (đốt tay)... khu hành hình (lấy rơm bện lại rồi siết chặt)... bì y hình (lấy vỏ cây làm áo)... linh dương hình (hình phạt con dê núi)... câu nhục hình (lấy câu móc vào thịt)... tiền hình (cắt thịt thành hình đồng tiền)... khối trấp hình... chuyển hình... cao đạp đài... họ tưới bằng dầu sôi, họ cho chó ăn, họ đóng cọc những người sống, họ lấy gươm chặt đầu. Ở đây họ đi đến tử vong, đi đến sự đau khổ gần như tử vong. Này Mahànàma, như vậy là sự nguy hiểm của dục... (như trên)... là nguyên nhân của dục.

Lại nữa, này Mahànàma, do dục làm nhân... do chính dục làm nhân, họ sống làm các ác hạnh về thân, làm các ác hạnh về lời nói, làm các ác hạnh về ý. Do họ sống làm các ác hạnh về thân, làm các ác hạnh về lời nói, làm các ác hạnh về ý, khi thân hoại mạng chung, họ sanh vào cõi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục. Này Mahànàma, như vậy là sự nguy hiểm các dục, đưa đến đau khổ tương lai, là khổ uẩn, do dục làm nhân, do dục làm duyên, do dục làm nhân duyên, do chính dục làm nhân.

Này Mahànàma, một thời Ta ở tại Rajagaha (Vương Xá), trên núi Gijjhakuta (Linh Thứu). Lúc bấy giờ, rất nhiều Nigantha (Ni-kiền Tử) tại sườn núi Isigili, trên Kalasila (Hắc Nham), đứng thẳng người, không chịu ngồi và cảm giác những cảm thọ thống thiết, khổ đau, khốc liệt, bén nhạy. Này Mahànàma, rồi Ta vào buổi chiều, từ Thiền tịnh độc cư đứng dậy, đi đến sườn núi Isigili, tại Kalasila chỗ các Nigantha ấy ở, khi đến nơi Ta nói với các Nigantha ấy: "Chư Hiền, tại sao các Ngươi lại đứng thẳng người, không chịu ngồi xuống và cảm giác những cảm thọ thống thiết, khổ đau, khốc liệt, bén nhạy như vậy?"

Này Mahànàma, được nói vậy các Nigantha ấy trả lời Ta như sau: "Này Hiền giả, Nigantha Nataputta - là bậc toàn tri, toàn kiến, tự xưng là có tri kiến toàn diện như sau: 'Dầu ta có đi, có đứng, có ngủ và có thức, tri kiến luôn luôn được tồn tại liên tục ở nơi ta'. Vị ấy nói như sau: 'Này các Nigantha, nếu xưa kia Ngươi có làm ác nghiệp, hãy làm cho nghiệp ấy tiêu mòn bằng khổ hạnh khốc liệt này. Sự không làm ác nghiệp trong tương lai chính do sự hộ trì về thân, sự hộ trì về lời nói, sự hộ trì về ý ngay trong hiện tại, ở tại nơi đây. Như vậy chính nhờ sự thiêu đốt, sự chấm dứt các nghiệp quá khứ, sự không làm các nghiệp mới, mà không có sự tiếp tục trong tương lai. Do sự không tiếp tục trong tương lai, các nghiệp được diệt trừ; do nghiệp được diệt trừ, khổ được diệt trừ; do khổ được diệt trừ, cảm thọ được diệt trừ; do cảm thọ được diệt trừ, tất cả khổ đau sẽ được tiêu mòn'. Và vì chúng tôi chấp nhận điều ấy, và chúng tôi kham nhẫn điều ấy, nên chúng tôi được hoan hỷ."

Này Mahànàma, khi được nói vậy Ta nói với các Nigantha ấy như sau: "Chư Hiền Nigantha, các Ngươi có biết chăng, trong quá khứ, các Ngươi có mặt hay các Ngươi không có mặt?" --"Thưa Hiền giả, chúng tôi không biết." --" Chư Hiền Nigantha, các Ngươi có biết chăng, trong quá khứ, các Ngươi không làm ác nghiệp hay có làm ác nghiệp?" --"Thưa Hiền giả, chúng tôi không biết." --"Chư Hiền Nigantha, các Ngươi có biết chăng, các Ngươi không làm các nghiệp như thế này hay như thế kia?" --"Thưa Hiền giả, chúng tôi không biết." --"Chư Hiền Nigantha, các Ngươi có biết chăng: Mức độ đau khổ như thế này đã trừ diệt, mức độ đau khổ như thế này cần phải trừ diệt? Hay, khi mức độ đau khổ như thế này đã được trừ diệt, thời tất cả đau khổ sẽ được trừ diệt?" --"Thưa Hiền giả, chúng tôi không biết." --"Chư Hiền Nigantha, các Ngươi có biết chăng, sự đoạn trừ ngay trong hiện tại các bất thiện pháp và sự thành tựu các thiện pháp?" --"Thưa Hiền giả, chúng tôi không biết."

--"Chư Hiền, theo các Ngươi nói, Nigantha các Ngươi không biết: Trong quá khứ các Ngươi có mặt hay các Ngươi không có mặt; các Ngươi không biết, trong quá khứ các Ngươi không làm các ác nghiệp hay có làm các ác nghiệp; các Ngươi không biết, các Ngươi không làm ác nghiệp như thế này hay như thế kia; các Ngươi không biết, mức độ đau khổ như thế này đã được trừ diệt, mức độ đau khổ như thế này cần phải trừ diệt; mức độ đau khổ như thế này đã được trừ diệt thời tất cả đau khổ sẽ được trừ diệt; các Ngươi không biết, sự đoạn trừ ngay trong hiện tại các bất thiện pháp và sự thành tựu các thiện pháp. Chư Hiền Nigantha, sự kiện là như vậy thì những kẻ săn bắn ở đời, với bàn tay đẫm máu, làm các nghiệp hung dữ, được tái sanh trong loài người, những hạng ấy có xuất gia trong hàng ngũ Nigantha các Ngươi không?"

--"Hiền giả Gotama, hạnh phúc không có thể thành tựu nhờ hạnh phúc. Hạnh phúc phải thành tựu nhờ đau khổ. Hiền giả Gotama, nếu hạnh phúc có thể thành tựu nhờ hạnh phúc thì vua Magadha Seniya Bimbisara (Tần-bà-ta-la) có thể đạt được hạnh phúc, và vua Magadha Seniya Bimbisara sống hạnh phúc hơn Tôn giả Gotama.

"Lời nói này thật sự đã được các Tôn giả Nigantha nói lên một cách hấp tấp, không có suy tư. Hiền giả Gotama, hạnh phúc không có thể thành tựu nhờ hạnh phúc. Hạnh phúc phải thành tựu nhờ đau khổ. Hiền giả Gotama, nếu hạnh phúc có thể thành tựu nhờ hạnh phúc, thời vua Magadha Seniya Bimbisara có thể đạt được hạnh phúc; và vua Magadha Seniya Bimbisara sống hạnh phúc hơn Tôn giả Gotama. Và chính ta ở đây cần phải được hỏi như sau: 'Giữa các bậc Tôn Giả, ai sống hạnh phúc hơn, vua Magadha Seniya Bimbisara hay Tôn giả Gotama?'

"Hiền giả Gotama, lời nói này thật sự đã được chúng tôi nói lên một cách hấp tấp, không có suy tư: Hiền giả Gotama, hạnh phúc không có thể thành tựu nhờ hạnh phúc, thời vua Magadha Seniya Bimbisara có thể đạt được hạnh phúc; và vua Magadha Seniya Bimbisara sống hạnh phúc hơn Tôn giả Gotama. Hãy để yên sự việc như vậy. Nay chúng tôi hỏi Tôn giả Gotama: 'Giữa quý vị Tôn giả, ai sống hạnh phúc hơn, vua Magadha Seniya Bimbisara hay Tôn giả Gotama?'

--"Chư Hiền Nigantha, nay Ta sẽ hỏi các Ngươi một câu, cũng vấn đề này. Nếu các Ngươi vui lòng, hãy trả lời câu hỏi ấy. Chư Hiền Nigantha, các Ngươi nghĩ thế nào? Vua Magadha Seniya Bimbisara có thể không di động thân thể, không nói lên một tiếng, sống cảm giác thuần túy lạc thọ luôn bảy ngày bảy đêm có được không?

--"Này Hiền giả, không thể được.

--"Chư Hiền Nigantha, các Ngươi nghĩ thế nào? Vua Magadha Seniya Bimbisara có thể không di động thân thể, không nói lên một tiếng, sống cảm giác thuần túy lạc thọ luôn sáu ngày sáu đêm, luôn năm ngày năm đêm, luôn bốn ngày bốn đêm, luôn ba ngày ba đêm, luôn hai ngày hai đêm, luôn một ngày một đêm không?

--"Này Hiền giả, không thể được.

--"Chư Hiền Nigantha, Ta có thể không di động thân thể, không nói lên một lời, sống cảm giác thuần túy lạc thọ luôn trong một ngày một đêm. Chư Hiền Nigantha, Ta có thể không di động thân thể , không nói lên một lời, sống cảm giác thuần túy lạc thọ luôn trong hai ngày hai đêm, luôn trong ba ngày ba đêm, luôn trong bốn ngày bốn đêm, luôn trong năm ngày năm đêm, luôn trong sáu ngày sáu đêm, luôn trong bảy ngày bảy đêm. Chư Hiền Nigantha, các Ngươi nghĩ thế nào? Sự kiện là như vậy, ai sống hạnh phúc hơn, vua Magadha Seniya Bimbisara hay Ta?

--"Sự kiện là như vậy, Tôn giả Gotama sống hạnh phúc hơn vua Magadha Seniya Bimbisara."

Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Mahànàma thuộc giòng họ Sakka hoan hỷ, tín thọ lời dạy của Thế Tôn.
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #1 vào lúc: 24-02-2019, 12:14 AM

Trung Bộ Kinh
Majjhima Nikaya

71. Kinh Dạy Vacchagotta về Tam Minh
(Tevijjavacchagotta sutta)..du sĩ Vacchagotta bạch Thế Tôn:

-- Tôn giả Gotama, có thể có vị tại gia nào không đoạn trừ kiết sử tại gia mà khi thân hoại mạng chung lại có thể đoạn tận khổ đau?

-- Này Vaccha, KHÔNG CÓ NGƯỜI TẠI GIA NÀO không đoạn trừ Kiết Sử Tại Gia mà khi thân hoại mạng chung lại có thể đoạn tận khổ đau.

-- Tôn giả Gotama, có thể có người tại gia nào không đoạn trừ kiết sử tại gia mà khi thân hoại mạng chung lại có thể sanh Thiên?

-- Không phải chỉ một trăm, này Vaccha, không phải hai trăm, không phải ba trăm, không phải bốn trăm, không phải năm trăm, nhưng nhiều hơn như vậy là những người tại gia không đoạn trừ kiết sử tại gia mà khi thân hoại lại có thể sanh Thiên.

-- Tôn giả Gotama, có hạng tà mạng ngoại đạo nào, sau khi thân hoại mạng chung có thể diệt tận khổ đau?

-- Này Vaccha, không có một tà mạng ngoại đạo nào, sau khi thân hoại mạng chung có thể diệt tận khổ đau.

-- Tôn giả Gotama, có hạng tà mạng ngoại đạo nào, sau khi thân hoại mạng chung có thể sanh Thiên?

-- Này Vaccha, dầu cho ta có nhớ đến 91 kiếp, Ta không biết một tà mạng ngoại đạo nào đã sanh Thiên, trừ một vị, và vị này thuyết về nghiệp và thuyết về tác dụng của nghiệp.

-- Sự việc là như vậy, Tôn giả Gotama, thời ngoại đạo giới này (titthayatanan) là trống không cho đến vấn đề sanh Thiên.

-- Sự việc là như vậy, này Vaccha, thời ngoại đạo giới này là trống không cho đến vấn đề sanh Thiên.

Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Du sĩ ngoại đạo Vacchagotta hoan hỷ tín thọ lời Thế Tôn dạy.
« Sửa lần cuối: 28-02-2019, 01:04 PM gửi bởi TrieuTuLong »
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #2 vào lúc: 24-02-2019, 12:26 AM

Như vậy, qua hai thời Pháp khác nhau, giảng cho 2 vị tại gia Cư sĩ khác nhau, Thế Tôn đều xác nhận “KHÔNG Có người tại gia Cư sĩ nào có thể đoạn tận khổ đau”(nếu có thì Thế Tôn và chư Phật quá khứ đã không xuất gia để chứng ngộ Giải thoát dưới cội Cây Bồ-đề); và để đoạn tận được các pháp đó, người ấy phải “Không sống trong gia đinh, không thọ hưởng các dục”.
Logged
langnghiem
Thành viên


Bài viết: 466


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: langnghiem
Trả lời #3 vào lúc: 24-02-2019, 11:13 PM

Như vậy, qua hai thời Pháp khác nhau, giảng cho 2 vị tại gia Cư sĩ khác nhau, Thế Tôn đều xác nhận “KHÔNG Có người tại gia Cư sĩ nào có thể đoạn tận khổ đau”(nếu có thì Thế Tôn và chư Phật quá khứ đã không xuất gia để chứng ngộ Giải thoát dưới cội Cây Bồ-đề); và để đoạn tận được các pháp đó, người ấy phải “Không sống trong gia đinh, không thọ hưởng các dục”.

Trích kinh: "Này Vaccha, KHÔNG CÓ NGƯỜI TẠI GIA NÀO không đoạn trừ Kiết Sử Tại Gia mà khi thân hoại mạng chung lại có thể đoạn tận khổ đau."

Với đoạn trích trên LN hiểu là không có ai có thể tận khổ nếu Không Đoạn Trừ Kiết Sử Tại Gia. Nói cách khác, nếu người tại gia Đoạn Trừ Kiết Sử Tại Gia thì vẫn có khả năng tận khổ. Khác với kết luận của chú: "...Thế Tôn đều xác nhận “KHÔNG Có người tại gia Cư sĩ nào có thể đoạn tận khổ đau”
Logged
p4
Thành viên


Bài viết: 417



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: p4
Trả lời #4 vào lúc: 25-02-2019, 05:46 AM

Nếu Xuất Gia mà tu được thì tui cũng Xuất Gia rồi. Nhưng mà, tui lại từ trong chùa lại chui ra ngoài này đây. Và đang lè phè tu hihi. Nên thời nào không biết, chứ thời đại này, chui vô chùa tui thấy rất rắc rối, khó tu hơn nhiều. Tui cũng có trò chuyện với 2  thầy chùa, ở 2 nơi khác nhau, lại đều nghe một câu nói oái ăm như thế này: Hồi xưa, khi còn là chú điệu thì tu cũng kha khá (theo ý của mấy ổng), giờ thì khó tu bởi vì công việc của một thầy trù trì nó bận rộn (Tui nhớ đại ý như vậy).

Muốn tự tại hơn một chút khi ở tại gia, thì có thể tự chọn lối sống cho riêng mình, miễn là có thể tu tập được là được.

Vậy thì bài Kinh trên áp dụng cho trường hợp nào, cho đối tượng nào?
Logged
hstd
Global Moderator
*****

Bài viết: 217


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: hstd Global Moderator
Trả lời #5 vào lúc: 26-02-2019, 09:08 AM

Logged
vuhanp
maggaimaVE
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 129


Xem hồ sơ cá nhân WWW
Người gởi: vuhanp
Trả lời #6 vào lúc: 26-02-2019, 10:13 AM

Kính Thầy, ,sẽ vừa vượt đại dương với vết mổ banh lồng ngực như vậy, vẫn giọng nói rổn rãng đầy oai lực cở 1000 đề-xi-ben, thì sau bài Pháp này ắt hẵn Thầy ...mệt te tua...anh chị Admin cũng nên né chút vì Thầy đang thời kỳ hồi phục. Nếu không phải là chuyện sống còn thì cứ để đấy...sẽ có phân giải, Thầy có dặn dò về sau này sẽ có người hỏi, ...và Thầy chính thức về HƯU, thay vì bê nguyên xi lời Thầy lên diễn đàn, nên chuyển thành bài viết...và mong Thầy đuợc an vui trong sự tinh tấn của chúng ta. Kính !
Logged
Hbr
Thành viên


Bài viết: 118


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Hbr
Trả lời #7 vào lúc: 26-02-2019, 11:00 AM

Như vậy, qua hai thời Pháp khác nhau, giảng cho 2 vị tại gia Cư sĩ khác nhau, Thế Tôn đều xác nhận “KHÔNG Có người tại gia Cư sĩ nào có thể đoạn tận khổ đau”(nếu có thì Thế Tôn và chư Phật quá khứ đã không xuất gia để chứng ngộ Giải thoát dưới cội Cây Bồ-đề); và để đoạn tận được các pháp đó, người ấy phải “Không sống trong gia đinh, không thọ hưởng các dục”.
Chuyện Đức Phật thuyết pháp cho Cha, rồi chuyện Bà Hoàng Hậu xinh đẹp nghe pháp, đều đắc quả A La Hán đó. Trong cuốn Đức Phật và Phật pháp thì không thấy có vụ nào Ông Phật bảo phải làm lễ xuất gia trước, rồi mới  acb gì đó để thành A La Hán được.

Anh kiểm tra  lại xem phần dịch từ Pali ...=> tiếng Việt có đúng không. Còn chưa thoả mãn nữa thì chịu khó đi tìm Ông nào nói cái đó mà hỏi. Hihihi
Logged
bongsen
Khách
Người gởi: bongsen Khách
Trả lời #8 vào lúc: 26-02-2019, 10:24 PM

Như vậy, qua hai thời Pháp khác nhau, giảng cho 2 vị tại gia Cư sĩ khác nhau, Thế Tôn đều xác nhận “KHÔNG Có người tại gia Cư sĩ nào có thể đoạn tận khổ đau”(nếu có thì Thế Tôn và chư Phật quá khứ đã không xuất gia để chứng ngộ Giải thoát dưới cội Cây Bồ-đề); và để đoạn tận được các pháp đó, người ấy phải “Không sống trong gia đinh, không thọ hưởng các dục”.
Anh trieutulong có muốn tập thêm yoga thì em gửi cho link tài liệu tham khảo nha.. Có lẽ đời sống, công việc đã làm cho chúng ta quá căng thẳng.. hihi
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #9 vào lúc: 27-02-2019, 11:59 PM

Đọc kỹ, có 2 ý như sau:
- Để đoạn trừ Kiết  Sử hoàn toàn: phải Không thọ hưởng các Dục thế gian. Thay vào đó là đạt tầng thiền thấp nhất là Sơ Thiền để có Hỷ Lạc.

- Chứng Niết Bàn rồi, sau đó tình nguyện quay về chịu Khổ, làm Bồ Tát độ sanh.

Lưu ý: Chứng (gặp) và Đắc (₫ạt, giữ được).

« Sửa lần cuối: 28-02-2019, 12:15 AM gửi bởi TrieuTuLong »
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #10 vào lúc: 28-02-2019, 12:08 AM

Tiếp tục đề tài về Cư Sĩ Tại Gia.
Mi Tiên Vấn Đáp, Chương 7, bài 106.

106. Bậc Thánh cư sĩ sao lại phải đảnh lễ, cúng dường phàm Tăng?

- Thưa đại đức! "Người đắc pháp xuất thế gian là vô cùng cao quý, xứng đáng để cho chư thiên và nhân loại đảnh lễ, cúng dường". Lời của Đức Đại Bi thuyết cho Setthà nghe như thế có đúng chăng?

- Thưa đúng.

- Thế tại sao sau đó, Đức Thế Tôn còn thuyết rằng: "Những tại gia cư sĩ đắc quả thánh Tu-đà-huờn rồi, họ chỉ còn nghiệp rất nhẹ, không còn đọa vào bốn đường ác, đức tin Tam Bảo đã vững chắc, là người đã thấy rõ pháp; tuy nhiên, những tại gia cư sĩ đắc quả Thánh Tu-đà-huờn ấy, khi gặp chư tỳ khưu Tăng bất kể thánh hay phàm, đều phải đứng dậy, mời ngồi, lễ bái và cúng dường". Lời thuyết này cũng đúng chăng, thưa đại đức?

- Vâng, cũng rất đúng!

- Vậy thì lời thuyết sau phủ định lời thuyết trước? Lời thuyết sau bắt các vị Thánh đã đắc quả xuất thế gian phải lễ bái, cúng dường những vị phàm Tăng thế gian sao? Nghe có lọt tai không chứ?

Đại đức Na-tiên mỉm cười:

- Rất lọt tai là khác, nếu như đại vương biết rõ những pháp cao thượng mà những vị phàm Tăng kia đang thực hành, đang y chỉ, đang bảo lưu, gìn giữ, tâu đại vương!

- Xin đại đức hãy lật đứng dậy những cái gì khuất lấp ở trong cái đầu óc u mê của trẫm!

- Đại vương đừng quá tự khiêm, bần tăng sẽ nói đây! Là những vị phàm Tăng ấy, tâu đại vương, họ hằng có hai mươi pháp hành cao thượng của sa môn. Ngoài ra, còn hai pháp cao thượng nữa thuộc về phẩm mạo, tăng tướng nhằm hỗ trợ, nâng đỡ cho hai mươi pháp cao thượng nêu trên. Như vậy, tất cả có hai mươi hai pháp mà họ đang y chỉ, thực hành, đáng để cho các vị Thánh cư sĩ Tu-đà-huờn ngưỡng mộ, tôn trọng, lễ bái, cúng dường, tâu đại vương! Hai mươi pháp ấy như sau:

Một là, tâm bi mẫn và sự chơn thật;
Hai là, hỷ hoan trong đời sống thanh cao;
Ba là, đang thực hành pháp;
Bốn là, tứ vô lượng tâm;
Năm là, thu thúc lục căn;

Thứ sáu, thu thúc trong giới bổn pàtimokkha;
Thứ bảy, nhẫn nhục;
Thứ tám, vắng lặng;
Thứ chín, thỏa thích trong chánh pháp;
Thứ mười, thực hành pháp cao thượng;

Mười một, thường thích ở ẩn;
Mười hai, hổ thẹn tội lỗi;
Mười ba, ghê sợ tội lỗi;
Mười bốn, tinh tấn;
Mười lăm, không giải đãi (dễ duôi);

Mười sáu, biết học hỏi giáo pháp;
Mười bảy, biết giảng giải giáo pháp;
Mười tám, thỏa thích trong giới đức;
Mười chín, không tham muốn, không chất chứa, không luyến tiếc;
Hai mươi là, đầy đủ tất cả các điều học.

Và hai pháp cao thượng thuộc phẩm mạo, tăng tướng là:

Thứ nhất, thọ dụng y cà-sa;
Thứ hai, đầu cạo trọc.

Đại vương thấy thế nào, hai mươi hai pháp ấy có cao thượng chăng?

- Thưa, đồng ý là cao thượng, nhưng dẫu sao cũng mới chỉ là pháp cao thượng chứ không phải là người cao thượng!

- Nhưng mà chư tỳ khưu Tăng có vị đã chứng, đang chứng, và sẽ chứng, tâu đại vương!

- Xin đại đức tuần tự giảng cho nghe. Thật là đáng khâm phục trí tuệ biện tài của đại đức nếu như đại đức giảng trôi nạn vấn của trẫm!

- Vâng, đại vương nghĩ thế nào, nếu có vị tỳ khưu thọ trì đầy đủ hai mươi hai pháp ấy; thực hành không cho hư hỏng hai mươi hai pháp ấy, thực hành trọn vẹn hai mươi hai pháp ấy; có thể tiến từ bậc hữu học lên bậc vô học, đắc quả A-la-hán thì vị cư sĩ Thánh quả Tu-đà-huờn kia nên đứng dậy mời chào, lễ bái, cúng dường các vị tỳ khưu ấy không?

- Rất xứng đáng!

- Tại sao lại xứng đáng?

- Vì dù sao Thánh cư sĩ Tu-đá-huờn đâu có được hai mươi hai pháp ấy? Một vì tỳ khưu đắc Tu-đá-huờn, quả vị tuy bằng người cư sĩ nhưng sẽ cao thượng hơn người cư sĩ vì vị tỳ kheo còn có hai mươi hai pháp quý báu ở bên mình, đáng được trọng nể hơn vậy? Nhưng nếu vị tỳ khưu thọ trì hai mươi hai pháp, có thực hành nhưng chưa thành tựu đầy đủ hai mươi hai pháp ấy; chưa đạt địa vị hữu học hoặc vô học thì làm sao vị Thánh cư sĩ lại lễ bái, cúng dường được, đại đức?

- Thưa, vẫn rất xứng đáng lễ bái, cúng dường - vì vị Thánh cư sĩ sẽ nghĩ rằng: "Dầu sao, các ngài tỳ khưu cũng là môn đệ bậc cao của Đức Phật, đã thọ trì giới bổn thanh tịnh, đã từng thuyết giới bổn thanh tịnh. Các ngài đều có khả năng làm những việc mà những cư sĩ bậc Thánh không thể làm được, là có khả năng cho những người xuất gia thọ sa đi giới và thọ cụ túc giới. Ngoài ra có vị tỳ khưu, dẫu là phàm Tăng, nhưng, chính họ là người kế thừa, bảo lưu, giữ gìn hạt giống bồ-đề làm cho Phật giáo được hưng thịnh lâu dài". Tâu đại vương! Nếu vị Thánh cư sĩ suy nghĩ như thế ở trong tâm, vị ấy có đứng dậy, mời ngồi, lễ bái, rót nước, dâng vật thực đến cho chư tỳ khưu phàm Tăng chăng?

- Thưa, suy nghĩ ấy rất chánh đáng, rất thuyết phục, xứng đáng đảnh lễ, cúng dường lắm! Nhưng, ngoài ra, các vị tỳ khưu có thọ trì hai mươi hai pháp ấy, nhưng khuyết tật hoặc hư hỏng hai mươi hai pháp ấy - thì chắc chắn không xứng đáng rồi!

- Vẫn rất xứng đáng, tâu đại vương! Vì bậc Thánh cư sĩ sẽ suy nghĩ rằng: "Họ hư hỏng, khuyết tật nhưng họ vẫn đang trong tăng tướng và phẩm mạo cao thượng; họ đang đi trên con đường phạm hạnh, họ ăn một bữa, họ thiểu dục, tri túc; họ thường sống nơi tịch mịch, xa chỗ huyên náo ồn ào, xa chỗ ngũ dục thấp hèn! ... Còn ta là gì? Ta là cư sĩ áo trắng, dù đắc quả Tu-đà-huờn, nhưng ta vẫn có gia đình với vợ và con, bạc tiền, của cải, danh vọng, địa vị, nghề nghiệp nuôi sống. Ta không cắt móng tay, không cạo râu tóc, vẫn trang điểm, vẫn thoa vật thơm, y phục lành tốt, thọ hưởng ngũ dục, ăn ngon, mặc ấm, giường cao, nhà rộng v.v... Chỉ nguyên nhân ấy thôi, ta đã phải lễ bái, cúng dường đến các ngài rồi. Huống hồ các ngài, chư phàm Tăng ấy còn có khả năng dạy giáo pháp, truyền giới luật cho người tại gia, người xuất gia? Đấy là những việc mà không một Thánh cư sĩ siêu phàm nào làm được". Đại vương! nếu khi mà vị Thánh cư sĩ suy nghĩ như thế - thì vị ấy có đứng dậy tiếp rước, mời ngồi với hai tay chấp lại thành kính không, hở đại vương?

- Ồ! nếu mà suy nghĩ vậy thì quả thật trẫm đã thua xa trí tuệ thấu suốt ngọn ngành của đại đức rồi!

- Không dám!

- Chắc chắn là vậy! Vì sự gợi ý sáng suốt của đại đức mà trẫm có được một ví dụ như sau: "Trẫm có một vị hoàng tử, trẫm cho đi học văn chương, triết học ... nơi một thầy bà-la-môn, là một bậc giáo thọ lớn. Nhờ sự giáo huấn của thầy bà-la-môn lỗi lạc, con trẫm được nên người, thành tài. Nếu sau này mà con trẫm có lên vương, thì trẫm cũng phải hằng nhắc nhở con trẫm rằng: Con nên hằng đến thăm thầy, kính trọng, đảnh lễ thầy, vì nhờ thầy mà bây giờ con đã trở nên một vị vua xứng đáng". Thưa đại đức! Cũng vậy là vị Thánh cư sĩ kia, mặc dầu ở địa vị cao hơn, quý báu hơn; nhưng dù sao cũng nhờ các vị tỳ khưu phàm Tăng, là bậc thầy dạy đạo cho mình, cho mình thọ trì tam quy, ngũ giới, dạy pháp học, pháp hành ... để mình có cơ hội tiến tu và nhập vào dòng Thánh ngày hôm nay! Chỉ ngay cái sự tri ân ấy thôi cũng xứng đáng lễ bái, cúng dường rồi, phải vậy không đại đức?

- Rất là chính xác! Đại vương có thể suy diễn cả những điều mà bần tăng đang định nói ra, chứng tỏ đại vương có thể đi đến một sự nhất trí về kết luận của bần tăng như sau: "Không kể phàm, không kể thánh - chỉ ngay cái phẩm vị tỳ khưu - đã là phẩm vị cao thượng, xứng đáng cho trời và người lễ bái, tôn trọng, cúng dường".

- Rất đồng ý!

- Cho nên, vị Tu-đà-huờn cư sĩ lễ bái, cúng dường phẩm vị tỳ khưu là phải lẽ. Cho chí một vị cư sĩ A-la-hán, muốn bảo toàn phẩm hạnh thanh cao của mình, đắc quả A-la-hán trong ngày nào
  • thì phải xuất gia phẩm vị tỳ khưu trong ngày ấy. Nếu quá một ngày không gặp đủ số Tăng hội, thì vị cư sĩ A-la-hán ấy đành phải Niết bàn! Cho hay, phẩm vị tỳ khưu cao thượng, quý báu dường ấy mà ít người hiểu cho trọn vẹn, thưa đại vương!
  • Đôi chỗ nói là bảy ngày.

Đức vua Mi-lan-đà gật đầu hóm hỉnh:

- Gặp được bậc thiện trí thức thông tuệ như đại đức đây, hôm nay, đã làm cho tâm tư trẫm mát mẻ, rỗng không nghi vấn - dẫu trẫm là vị đế vương sang cả, quyền uy vô tận; đại đức chỉ là một công dân thôi, trẫm cũng phải cung kính, đảnh lễ như thường!

- Đại vương quả là bậc thiện trí!

- Không dám!

https://www.budsas.org/uni/u-kinh-mitien/mitien-07.htm


Logged
nhà binh
Thành viên


Bài viết: 136


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: nhà binh
Trả lời #11 vào lúc: 28-02-2019, 01:59 AM

Khoan nói tới chuyện: kinh này là Kinh Nghiệm hay kinh dị. Và khoan bàn tới chuyện đọc kinh của ông trieutulong.  Chỉ nói tới chuyện là: có sự mau thuẩn giữa kinh và thật tế là:
1. Kinh nói cư sĩ không xuất gia thì tu không thành công được (theo lời ông trieutulong kết luận)
2. Nhưng thực tế thì Hoa Sen Trên Đá đã có ít nhất 4 Người còn sống Đã Tu Xong

Vậy bây giờ ông trieutulong có 2 cách giải quyết nè:
Cách 1. Tìm cho ra một Bậc Vô Học để chứng thực vụ này, nếu tìm không được thì có cách tiếp là
Cách 2. Tự mình đi tới đó để chứng thực là tốt nhất.

Ngoài ra thì không ai trả lời được cho ông đâu.

Giải thích thêm: chỉ có Bậc Vô Học rồi mới chứng thực được Tu Xong là như thế nào.

Chúc ông may mắn!
Nhà Binh
« Sửa lần cuối: 28-02-2019, 02:04 AM gửi bởi nhà binh »
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #12 vào lúc: 28-02-2019, 10:28 AM

Nhà Binh ơi,

Tui sưu tầm các bài Kinh dành cho Tu Sĩ Tại Gia. Thì thấy nó khác với kinh mà Đức Phật giảng áp dụng cho các tỳ kheo và tỳ kheo ni (xuất gia), mà người ta hay nhầm lẫn là pháp đó có thể áp dụng được cho tất cả mọi giới tu sĩ tại gia hay xuất gia...

Tu đã sang được bờ bên kia xong, nhưng quay trở lại với bà con (Bồ Tát tiếp tục chấp nhận khổ đau, vào vòng luân hồi). Khác với tu xong rồi hưởng quả Niết Bàn 24/24 (100%) coi như kiếp này là kiếp cuối cùng... Theo tui hiểu là như vậy 🤔

Hết.
Logged
brightmoon000
Thành viên


Bài viết: 391


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: brightmoon000
Trả lời #13 vào lúc: 28-02-2019, 11:07 AM

Ngôn ngữ thì lúc nào cũng là tương đối, nó còn phụ thuộc vào đối tượng và hoàn cảnh nào mà Đức Phật muốn thuyết pháp. Tiếc rằng không ở lúc đó, cái thời điểm đó, và được Đức Phật chỉ điểm cho để đúng với trường hợp của bản thân mình.

Với người háo cái quả vị, mà chẳng có chút giới nào, thì bài Pháp luôn là: hãy làm cho tốt cái móng, rồi mới tính tiếp chuyện khác, bất kể là tại gia hay xuất gia.
Với người đã có cái móng, thì thầy bảo xây cái tầng 1 rồi hẵng tính xây cái tầng 2.
Với người đã có đủ móng, đủ kỹ thuật, tính được hướng gió, khả năng đất lún thì Thầy đâu phải chỉ lại những cái kiến thức kia nữa. Thầy sẽ chỉ cái khác, ví dụ như Vi diệu pháp chẳng hạn.

Tuy nhiên, vì 90% con người có đặc tính giống nhau, cho nên bài Pháp dành cho cư sĩ là đúng với 90% số đông. Vấn đề là ai cũng nghĩ mình khác biệt và nghĩ mình nằm trong 10% còn lại. Cho nên: mới cần đến Ăn ngay nói thật và có Hiếu, để cuối cùng biết mình đang ở đâu.


« Sửa lần cuối: 28-02-2019, 11:22 AM gửi bởi brightmoon00 »
Logged
nhà binh
Thành viên


Bài viết: 136


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: nhà binh
Trả lời #14 vào lúc: 28-02-2019, 01:18 PM

Khoan khoan, làm sao "hết" được huynh. Vì chuyện tới đây thì nó lại có hai vấn đề:

1. Tu: cái này thì Thầy và Mun đã nói.
2. Cách diễn giải không rõ ràng. Nb sẽ nói về cái này:

2.1. Đầu tiên huynh để một tựa đề rất kêu: "Đức Phật thuyết pháp về Tu Tại Gia".
Rồi huynh đưa ra một bài viết xanh rờn mà không có một dấu chấm hỏi (?) nào
Như vậy, qua hai thời Pháp khác nhau, giảng cho 2 vị tại gia Cư sĩ khác nhau, Thế Tôn đều xác nhận “KHÔNG Có người tại gia Cư sĩ nào có thể đoạn tận khổ đau”(nếu có thì Thế Tôn và chư Phật quá khứ đã không xuất gia để chứng ngộ Giải thoát dưới cội Cây Bồ-đề); và để đoạn tận được các pháp đó, người ấy phải “Không sống trong gia đinh, không thọ hưởng các dục”.

2.2. Rồi sau khi mọi người cho ý kiến thì huynh vẫn cho một bài viết xanh rờn với kết luận là "tui hiểu như vậy. HẾT"

Diễn đàn HSTĐ có 2 phần: Đạo và quản lý diễn đàn. Như huynh đã biết việc nhiều như thế nào. Về quản lý diễn đàn đã khó, nhưng không có nghĩa là không làm được, vì mỗi người giúp một tay.
Nhưng còn về phần "Đạo" thì khó hơn. Vì không như Đời, Đạo có biến khúc, có sương mù. Do đó cần phải rất rất cẩn thận.

Lúc trước khi lập ra diễn đàn, Thầy không bao giờ nói là: những thành viên khi vô diễn đàn nên như thế này hay thế kia. Bây giờ cũng vậy.

Nhưng, là những thành viên bám trụ lâu năm, chúng ta thấy được là: nếu post một bài lên diễn đàn mà không để hỏi, mà chỉ để nêu lên cái nhận định của mình, thì chúng ta nên nói thêm câu "tui nghỉ như vậy: ..." rồi viết ra ý mình muốn nói.
Làm như vậy để tránh sự hiểu lầm cho những thành viên mới, họ sẽ nghĩ đây là "diễn đàn phán". Rồi lại sẽ có những trích dẫn mà không để ý đến Thực Hành.

Cách thành văn và diễn đạt của Thầy bấy lâu nay có lẽ đã quá đủ để chúng ta học hiểu được: "như thế nào để diễn giải ý của mình cho rõ ràng bằng văn viết".

Mong huynh cùng anh chị em chung tay "giảm áp" cho Thầy, Mun, Tiểu Liên Hoa, cùng các Nhí. Mà khởi đầu là là việc post bài rõ ý.

NB
« Sửa lần cuối: 28-02-2019, 07:06 PM gửi bởi nhà binh »
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #15 vào lúc: 01-03-2019, 07:34 AM

Bông sen ơi,
Tui không có xác nhận đã đến/ở Bờ Bên Kia... 😅

To NhaBinh & LangNghiem: đây là điều trong kinh Thế Tôn đã xác nhận: "KHÔNG CÓ NGƯỜI TẠI GIA NÀO Không Đoạn Trừ Kiết Sử Tại Gia mà khi thân hoại mạng chung lại có thể đoạn tận khổ đau".

Như vậy, để Đoạn Trừ Kiết Sử (trói buột) Tại Gia, thì phải làm sao!?! nếu không phải là Xuất Gia lìa gia đình!?! 😅 Theo tui hiểu là như vậy.
Logged
bongsen
Khách
Người gởi: bongsen Khách
Trả lời #16 vào lúc: 01-03-2019, 08:52 AM

Bông sen ơi,
Tui không có xác nhận đã đến/ở Bờ Bên Kia... 😅

To NhaBinh & LangNghiem: đây là điều trong kinh Thế Tôn đã xác nhận: "KHÔNG CÓ NGƯỜI TẠI GIA NÀO Không Đoạn Trừ Kiết Sử Tại Gia mà khi thân hoại mạng chung lại có thể đoạn tận khổ đau".

Như vậy, để Đoạn Trừ Kiết Sử (trói buột) Tại Gia, thì phải làm sao!?! nếu không phải là Xuất Gia lìa gia đình!?! 😅 Theo tui hiểu là như vậy.

Chào huynh, huynh đang bị vướng cái gì thì nên hỏi thẳng vào vấn đề chứ.. hay sao cứ vòng vòng lo chuyện tại gia hay xuất gia làm chi cho mệt vậy..
Hành giả yogi thì trước tiên tự tu tập để thích nghi hoàn cảnh vậy thôi, ..  có người vì lý do sức khỏe thì tập cho khỏe... trước đã... Như Thầy từng nói nghiệp của ai sâu dày thì đến lúc tự mình nghiền ngẫm tháo gỡ thôi...
Huynh muốn lên chùa, tham gia khóa 1 ngày, 10 ngày hay nhập thất lâu hơn thì cứ "tùy ý huynh".. vậy thôi..
Nhưng có kết quả gì tinh tấn thì nhớ nhắn cho em và bà con chúc mừng nha..
Không phải chê gì huynh.. nhưng mình tập để hiểu 2 chữ "tùy duyên" thì còn dài lắm..
Xin cảm ơn, xin cảm ơn.hihi
Logged
Tibu
Administrator
*****
Giới tính:
Bài viết: 6086


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Tibu Administrator
Trả lời #17 vào lúc: 01-03-2019, 12:14 PM

1. Đức Bổn Sư là một cư sĩ hay là một.... Đức Phật?
Nghe nói là Ngài có vợ, đã có con, và trốn đi tu. (Không biết có đúng hay không?
Nhờ Triêu Tử Long lật sách... kiểm chứng.

2. Sau khi thành Phật rồi thì có ông Đại Thừa nào làm lễ xuất gia cho Đức Bổn Sư hay không?
Lại nhờ Triêu Tử Long lật sách tra cứu.

=======
Bây giờ có một tin từ chiến trường bay về, tin đó như sau:
" Chiến sĩ X đã bị bắn ba phát.
Phát thứ nhất: viện đạn xuyên qua sọ và làm cho chiến sĩ X tử thương! Chết liền tại chỗ! Chết không kịp ngáp! Không kịp trăn trối...
Hai phát sau, đạn trúng ngay ngón tay... chỉ bị thương nhẹ!

Nhận xét hình như bản tin có gì sai sai: Nhờ Triệu Tử Long kiểm tra lại.
=======
Bây giờ đến vụ A La Hán:

1. Khi thành A La Hán thì còn bản ngã hay không?
Lại nhờ Triêu Tử Long lật sách tra cứu.

Nếu đã hết, thì khi xuất gia (theo ý của kinh), cái gì đi xuất gia?
Cái thể xác hay là cái bản ngã?

PS: tibu ngứa cổ mấy ngày nay, và bị cười gần chết! Nay đã giải tỏa được cơn bệnh cười. Chỉ còn bệnh đau tim! Và bệnh đang thuyên giảm rất là chậm.

Tibu lặn tiếp đây.
 
Logged
TrieuTuLong
Thành viên


Bài viết: 524



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TrieuTuLong
Trả lời #18 vào lúc: 01-03-2019, 06:37 PM

Thưa Thầy Tibu, Thầy nghỉ ngơi cho khoẻ! 😍

Thưa các vị khác, tui có thắc mắc 😅

Trong các kinh sách nguyên thủy (Theravada), có lẽ đã không nêu rõ về cách Đoạn Trừ Kiết Sử Tại Gia là phải làm sao hết 🤔 ngoại trừ chuyện Xuất Gia không thọ hưởng các dục, lìa bỏ gia đình theo tăng đoàn...

Đối với cư sĩ tại gia, Ngài dạy có năm điều phải tránh xa: tránh xa sự giết hại, trộn cắp, tà dâm, nói dối, sự dễ duôi uống rượu và các chất say. Đây là thuộc về Luật, chưa đủ phần Định và Tuệ nên không tính...
Logged
NguuMaTrau
Thành viên


Bài viết: 62



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: NguuMaTrau
Trả lời #19 vào lúc: 01-03-2019, 08:47 PM

Thưa Thầy Tibu, Thầy nghỉ ngơi cho khoẻ! 😍

Thưa các vị khác, tui có thắc mắc 😅

Trong các kinh sách nguyên thủy (Theravada), có lẽ đã không nêu rõ về cách Đoạn Trừ Kiết Sử Tại Gia là phải làm sao hết 🤔 ngoại trừ chuyện Xuất Gia không thọ hưởng các dục, lìa bỏ gia đình theo tăng đoàn...

  Grin Grin Grin ông TTL chơi kì, Thầy thì ông cho nghỉ ngơi theo kiểu bịnh tha, già thải, còn bà con thì ông lôi ra mần tiếp!!  Grin Grin Grin
Nếu ông đọc kinh nhiều thì sẽ để ý rằng rất ít kinh chỉ nêu đúng 1 câu: An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt!! còn ngoài ra không nói gì hết, và đa số các kinh đều không nói câu trên, chỉ nói lanh quanh mấy cái râu ria ông đã nêu và chỉ kể về mấy quả vị Thánh tăng!!
NMT trước cũng thắc mắc và được Thầy chỉ dạy:" ...An trú chánh niệm đằng trước mặt, hành động này làm cho tâm lực phát triển và khi có Chánh Niệm thì niệm lực nó nằm ngay Vi Tế Tâm.
Tất nhiên, nếu trong vi tế tâm mà nó thấm nhuần cái khái niệm "Vô Thường" thì phản xạ trở thành chớp nhoáng, y như những Thánh Tăng.
Từ đó Tâm Lực là một điều kiện ắt có và đũ để đến được quả vị Thánh Tăng.
HSTD nhìn ra được điễm thiếu sót này trong các kinh sách (hầu như kinh sách chỉ có nói đến quả vị Thánh Tăng mà không hề khai triễn cách phát triễn tâm lực)."
NMT mong rằng đọc xong ông sẽ hiểu là khi có được kỹ thuật mà Thầy và HSTD đã trình bày thì cái chuyện xuất gia hay tại gia chắc nó không còn là vấn đề nữa ha!!  Grin Grin Grin Grin
Logged
TriHy
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 46


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: TriHy
Trả lời #20 vào lúc: 01-03-2019, 09:45 PM

NMT trước cũng thắc mắc và được Thầy chỉ dạy:" ...An trú chánh niệm đằng trước mặt, hành động này làm cho tâm lực phát triển và khi có Chánh Niệm thì niệm lực nó nằm ngay Vi Tế Tâm.
Tất nhiên, nếu trong vi tế tâm mà nó thấm nhuần cái khái niệm "Vô Thường" thì phản xạ trở thành chớp nhoáng, y như những Thánh Tăng.
Từ đó Tâm Lực là một điều kiện ắt có và đũ để đến được quả vị Thánh Tăng.
HSTD nhìn ra được điễm thiếu sót này trong các kinh sách (hầu như kinh sách chỉ có nói đến quả vị Thánh Tăng mà không hề khai triễn cách phát triễn tâm lực)."
NMT mong rằng đọc xong ông sẽ hiểu là khi có được kỹ thuật mà Thầy và HSTD đã trình bày thì cái chuyện xuất gia hay tại gia chắc nó không còn là vấn đề nữa ha!!  Grin Grin Grin Grin
Trí Hỷ cũng hoàn toàn đồng ý với NMT phương pháp quan trọng nhất, kế đến là ý chí muốn thực hành.
Càng làm thì càng thấy phương pháp của Thầy càng có tác dụng... đến mức mình rất muốn vượt qua tất cả trở ngại trong cuộc sống để thực hành thôi!!! Grin Grin Grin
Còn việc đọc kinh sánh chỉ nên tìm hiểu kinh nghiệm xử lý trong những trường hợp nào đó có thể áp dụng để:
- Rèn ý chí
- Xử lý tình huống tương tự
- ... và tìm coi trong bản tính của mình có gì gây trở ngại mà trong kinh có nêu ra để mình tìm cách sửa nó đi, hòng đi cho lẹ hơn!!!
Nếu vậy thì mong TTL nêu vài trường hợp để bà con tham khảo! Grin Grin Grin
Logged
Lukhach
Thành viên

Giới tính:
Bài viết: 71


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Lukhach
Trả lời #21 vào lúc: 02-03-2019, 02:32 AM

Kính xin Thầy, các Tu sỹ gạo cội và các Tu sỹ cho LK975 xin góp đôi lời ạ:
Giả sử có một người A ở Việt Nam đang tìm đường để đi đến đỉnh Everest.
Người A này tìm được một cuốn sách rất cổ ghi lại con đường và cách đi từ Ấn Độ tới đỉnh Everest.
Người A này đang rất may mắn gặp được Người chỉ đường (Người chỉ đường vẫn thường xuyên đi từ Việt Nam lên đỉnh Everest bằng máy bay siêu thanh) và Người chỉ đường luôn hết lòng bên cạnh hướng dẫn người A này cách bay và cung cấp máy bay siêu thanh cho người A để bay đến đỉnh Everest.
Nhưng người A cứ nghiền ngẫm cuốn sách cổ rồi hoài nghi, không nghe theo Người chỉ đường; rồi người A cứ tìm (tại Việt Nam) những con đường, phương tiện (con Lạc đà), cách thức, hướng đi và những trở ngại đúng như cuốn sách cổ ghi lại thì mới cho là đúng hướng và bắt đầu xuất phát để đi đến đỉnh Everest.
Hỏi người A bao giờ tới được đỉnh Everest Huh
Con Kính chúc Thầy mau khỏe, các Bạn Đồng tu mau tinh tấn!
« Sửa lần cuối: 02-03-2019, 02:42 AM gửi bởi lukhach975 »
Logged
HHDL
con cảm ơn Thầy và Má Nhung
Thành viên


Bài viết: 391

Ruồi Bu


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: HHDL
Trả lời #22 vào lúc: 02-03-2019, 11:30 PM

Thưa Thầy Tibu, Thầy nghỉ ngơi cho khoẻ! 😍

Thưa các vị khác, tui có thắc mắc 😅

Trong các kinh sách nguyên thủy (Theravada), có lẽ đã không nêu rõ về cách Đoạn Trừ Kiết Sử Tại Gia là phải làm sao hết 🤔 ngoại trừ chuyện Xuất Gia không thọ hưởng các dục, lìa bỏ gia đình theo tăng đoàn...

Đối với cư sĩ tại gia, Ngài dạy có năm điều phải tránh xa: tránh xa sự giết hại, trộn cắp, tà dâm, nói dối, sự dễ duôi uống rượu và các chất say. Đây là thuộc về Luật, chưa đủ phần Định và Tuệ nên không tính...


Kính thưa quý vị… ( trịnh trọng như vậy rồi thì tui xin vòng vo vài dòng mở đầu cho phải lễ vậy Grin Grin Grin).

Triệu Tử Long là bạn của tui… bạn ấy làm một việc không thể nghĩ bàn là : không hiểu thì đem công khai lên đạo tràng để hỏi. chứ không giấu… để rồi âm thầm nhắn tin hỏi riêng với các tu sĩ khác… làm như vậy khiến cái chùa trên trời này nó rơi vào tình cảnh vắng vẻ như cái chùa bà đanh…

bạn ấy làm theo đúng tinh thần của Hoa Sen Trên Đá đã cảnh báo.
trích từ : bài viết của Thầy Tibu.

https://www.hoasentrenda.com/fp/hoi-dap/nhu-vay-tui-nghe-1109

“Cho nên đã có nhiều bàn tay nham nhở, bóp méo "Sự Thật", dùng chiêu hù thiên hạ, dọa Bà Con, làm cho Bà Con... ham học hỏi, thích tu hành... phải khiếp sợ...

không được trực tiếp hỏi tibu ở trên Ngôi Chùa Trên Trời này một cách công khai. Mà nhất nhất...phải thông qua chúng tôi trước!
Có nghĩa là hỏi lén, tu chui... Trong khi HSTD còn sờ sờ đây!
Chuyện đã/hiện nay đang xảy ra như vậy... tibu không hiểu:
Tại Sao những bà con đó lại khiếp sợ đến như vậy luôn?
Như vậy:
Cũng như câu chuyện của Đức Bổn Sư:
tibu không ủy quyền cho bất cứ ai (bà con) nào cầm đầu HSTD để rồi... những điều hợp lý này sẽ bị bôi lọ và làm sai lệch đi... y như là Võ Tắc Thiên đã từng... bôi lọ Phật Giáo vậy.
Tất nhiên, Bà Con có nghề, vẫn giữ nguyên tinh thần HSTD thì tibu rất hoan nghênh sự cộng tác của Bà Con.
Tibu kính mời Bà Con cứ share tin tức này.” hết trích dẫn.


Bạn ấy đã dũng cảm  hỏi trực tiếp lên diễn đàn, khiến tui rất khâm phục và hâm mộ… đó là điều mà nhiều người khác không dám làm. có nghĩa là: đa số đều nhắn tin hỏi riêng vài cá nhân.  Thầy hiểu rõ: nếu cá nhân đó vô tình trả lời sai để người hỏi tu không được thì cả hai đều giảm phước báu rất là mau…

Tui xin tự giới thiệu bản thân cho các bạn mới vào biết. tui chỉ là tu sĩ  mà Thầy gọi là CẦU DANH.  Quả vị cao nhất tui đạt được khi rời đạo tràng là tha hóa tự tại nhập 100%…

vòng vo vậy để bà con biết tui chỉ là hạng tu sĩ không ra gì…  nên những điều sắp viết cũng chỉ là huyênh hoang múa rìu qua mắt thợ… hihihi. Grin Grin Grin

giờ tui xin vào vấn đề chính.  Ba  bài kinh bạn Triệu tử Long đưa ra hỏi, vì khi đọc vào đó bạn ấy đã rơi vào tình trạng khiếp sợ…  

khiếp sợ là vì:  lòng Tin của bạn ấy vào các cuốn kinh mệnh danh là di ngôn của Đức Phật Thích Ca gần như là Tuyệt Đối;
và lòng tin vào Hoa Sen Trên Đá cũng nhiều không kém…

với tâm trạng khiếp sợ,  bạn ấy  như người bị đuối nước đang cần cái phao cứu vớt… chứ không phải những gạch đá của thế gian (ý nói tới cách hành xử tương tự như face book, hoặc các trang web trên mạng…)
các bạn trả lời theo kiểu “trả lời mà như không trả lời” vì đọc xong câu trả lời, thắc mắc của Triệu Tử Long còn nguyên.

sau khi Thầy trả lời, nếu bạn Triệu Tử Long thôi dừng công việc tra cứu trong kinh, vì bạn ấy đọc kinh khi chưa có đồ nghề (màn TV) … thì bạn ấy sẽ hiểu được phần nào ý của Thầy. "tra cứu cũng chẳng tìm thấy đâu"

giá mà bạn ấy rán tu cho có đồ nghề rồi đọc lại kinh nhỉ? thôi thì chưa có thì nhờ người có vậy.  

nhưng ai cũng lo tu, có ai rãnh để làm cảnh sát giao thông đứng đường chỉ này chỉ nọ đâu nè... Shocked

nhưng thôi bạn ấy vẫn còn thắc mắc tiếp nên tui xin trả lời, bằng cái hiểu của tui, mong phần nào giải tỏa được thắc mắc của bạn.

kinh nói : tại gia không đoạn trừ kiết sử được. ?
trong khi Hoa Sen Trên Đá lại làm được và có rất nhiều người đã đoạn trừ kiết sử (ví dụ như Thầy Tibu hoặc Anh Sơn A La Hán v.v...

hoặc như vị cư sĩ Ngoại đạo chưa từng thọ quy y đã giải thoát thật ngoạn mục như câu chuyện của ngoại đạo Bàhiya Dàruciriya  người chưa từng thọ tam quy ngũ giới nhưng vẫn chứng đắc niết bàn và được thọ hưởng lễ chôn cất như một tu sĩ đã xuất gia có đầy đủ Phạm hạnh của một Tỳ Kheo trong khi Đức Phật còn tại thế như  sau:

https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=19140.msg65277#msg65277

Triệu tử Long thân mến; trở lại 2 bài kinh đầu. mình đã cẩn thận lần dò theo dấu vết (bằng cái đồ nghề cây nhà lá vườn ba chớp ba nháng của mình) qua câu bất hủ “tôi nghe, như vậy” của bài kinh 1 còn bài 2 bạn post thiếu cụm từ này nên mình phải lên mạng tìm lại bài kinh gốc.

 và mình có nhận xét cá nhân như sau;

 Kinh này không phải do Ngài A Nan trùng tuyên lại trong đợt kiết tập kinh điển lần thứ 1. Dù minh cẩn thận dùng màn TV đưa câu Tôi Nghe như vậy vào TV, và  xem đi xem lại  suốt chiều hôm qua và cả đêm qua cũng đều một kết quả. Không phải do Ngài A Nan trùng tuyên lại.

(bạn có quyền nghi ngờ màn TV của mình, vì mình bị THTT nhập 100%)

rõ hơn bài kinh này được sửa đi sửa lại do nhiều người… ở  nhiều thời điểm khác nhau, nhiều địa danh khác nhau, các vị đều tu theo phái nguyên thủy. nên công cuộc dò tìm rất là lộn xộn.

TV cho mình biết như vậy.

và HHDL lại hiểu ; kinh này được viết sau thời kỳ Phật Giáo bị phân chia thành Đại Thừa và Tiểu Thừa.

Tiểu thừa; quan niệm rằng các  cư sĩ chỉ có nhiệm vụ cúng dường cho các tỳ kheo. Chỉ Tỳ kheo mới tu hành giải thoát còn cư sĩ thì không thể giải thoát được.

Đại thừa thì quan niệm thoáng hơn là Cư sĩ vẫn có thể tu hành giải thoát, nên được đông đảo quần chúng cư sĩ  ủng hộ và gọi là Đại chúng bộ.

Phật giáo phân chia từ đây, với hai quan niệm tiểu thừa( thượng tọa bộ) và đại thừa ( đại chúngợ bộ)

Trên quan niệm của Tiều Thừa về cư sĩ là không thể giải thoát hoặc đoạn trừ kiết sử, nên Triệu Tử Long có thể hiểu được tại sao trong trung bộ kinh lại có hai bài kinh về cư sĩ như vậy. hiển nhiên là do các tu sĩ tiểu thừa đưa vào trong các kỳ kiết tập sau này…

Trong cái thấy của mình, khi mình lên Tịnh độ: Phật và Bồ Tát đi thành một hàng dọc và lẫn lộn có nghĩa là bình đẳng không có chuyện Phật (A La Hán ) đi trước và Bồ Tát đi sau lưng.  Có nghĩa là khi vào tứ thánh thì Thánh Cư sĩ và Thánh Tăng là bình đẳng như nhau;

khi giải thoát thì cư sỉ giải thoát và tu sĩ giải thoát là bình đẳng.

vì vậy không có chuyện Thánh cư sĩ phải đãnh lễ Phàm Tăng.  

Đức Phật nói : giáo Pháp của Ta chỉ có một mùi vị đó là mùi vị của Giải thoát. Như vậy 4 quả vị giải thoát mới là mục tiêu giáo hóa của Đức Phật.

Triệu Tử Long cho mình hỏi lại bạn rằng là:

Đức Phật sau khi tu Thành công Ngài có ý định thành lập giáo hội không?
Ngài có ý định đưa đạo Phật thành một Tôn Giáo không?

hay chính các vị lãnh đạo giáo hội sau này biến đạo Phật thành một tôn giáo và đặt ra các giáo điều cho tôn giáo đó.

Quá trình phân chia tiểu thừa đại thừa đã dẫn đến tranh cãi nhau diễn ra hàng ngàn năm nay rồi và chưa phân tranh thắng thua.

Vậy thì chúng ta có nên tham gia bàn luận điều mà cả ngàn năm nay chưa giải quyết được của hai phái trong Đạo Phật.

điều chúng ta có thể làm được là.

Chúng ta HSTD có rất nhiều tu sĩ vào được chánh định từ sơ thiền tới tứ thiền.  và các tu sĩ này  đoạn trừ kiết sử bằng chánh định. Nhờ vào vi tế tâm. đây mới chính là người xuất gia ra khỏi nhà lửa. dù mang thân cư sĩ.

cận định không đoạn trừ được kiết sử. vì nó là thô tâm. Vì vậy dù là phàm tăng mà chưa vào được chánh định thì xuất gia(!) cũng không đoạn trừ được kiết sử. vị này cũng chưa phải là xuất gia đúng nghĩa.

HSTD có nhiều Thánh tăng. Trong tăng đoàn.

tóm lại. hai bài kinh Bạn đưa lên nằm trong lập luận của Tiểu thừa là cư sĩ thì không đoạn trừ kiết sử được để bài trừ đại thừa.

và Na tiên Tỳ kheo bắt Thánh cư sĩ  đã giải thoát đảnh lể cả Phàm tăng phạm giới là vì Na tiên để thành kiến quan niệm tiểu thưa của mình xen vào khi trả lời trong bài kinh nên thiếu khách quan. Tâm chưa bình đẳng.

Hoa Sen Trên Đá tất nhiên là ở ngoài cuộc tranh luận đại thừa và tiểu thừa này.

vì vậy HHDL không muốn đào sâu vào chuyện này nữa,

tạm biệt bạn Ô là la… viết dài hí.

Logged
vantamdalat
Thành viên


Bài viết: 168


Trời ! Vô Thường đẹp quá !


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: vantamdalat
Trả lời #23 vào lúc: 03-03-2019, 06:37 AM


Trích dẫn
“Cho nên đã có nhiều bàn tay nham nhở, bóp méo "Sự Thật", dùng chiêu hù thiên hạ, dọa Bà Con, làm cho Bà Con... ham học hỏi, thích tu hành... phải khiếp sợ...

không được trực tiếp hỏi tibu ở trên Ngôi Chùa Trên Trời này một cách công khai. Mà nhất nhất...phải thông qua chúng tôi trước!
Có nghĩa là hỏi lén, tu chui... Trong khi HSTD còn sờ sờ đây!
Chuyện đã/hiện nay đang xảy ra như vậy... tibu không hiểu:
Tại Sao những bà con đó lại khiếp sợ đến như vậy luôn?
Thưa huynh HHĐL. thưa bà con!
Đệ đệ ko bao giờ đọc sách kinh, từ khi tu theo HSTĐ đệ chỉ đọc cuốn đức phật và phật pháp. nhưng cũng chưa đọc hết. .
Thưa toàn thể bà con HSTĐ gần xa.
đệ chỉ có chút ít kinh nghiệm giới luật, chống lại chính mình; kinh nghiệm đệ tới đâu thì đệ chia sẻ với bà tới đấy. nếu đệ cứ im ĩm tu thì còn gì gọi là đồng tu hành đồng thành tựu.
bây giờ đệ chỉ nói đến cái mà bà con mình KHIẾP SỢ khi viết bài hỏi:
Thưa bà con. đệ ko nói ra câu này thì bà con cũng biết là đệ và bà con tu theo HSTĐ là an trú chánh niệm đằng trước mặt; là bằng mọi giá cố gắng siết giới luật ATCNĐTM vào chánh định cho bằng được để nếm mùi vì sự giải thoát qua các tầng thiền. nói như vậy thì bà con mình cũng hiểu là mình mang thân cư sĩ tại gia mình ATCNĐTM mình hướng về giải thoát bằng TÂMthân xác này; bên ngoài nhìn vào: cũng như ai, bao người; cũng ăn ngon, mặc đẹp, cũng nhà này xe nọ, cũng giao dâm..v..v... nhưng thưa bà con mình tu, mình giới luật nghiêm minh, mình ATCNĐTM mình nhập định rồi mình hưởng sự thanh binh, an lạc trong chánh định thì chỉ có mình biết, Thầy biết, tu sĩ gạo cội biết. người cận định hay người ngoài nhìn vào thì: = Xì! cái con bà nội, cái thằng cha nội đó mà tu giải thoát cái con khỉ mẹ gì!
Đấy bà con thấy không; cái tâm ở trong thể xác khi tâm tách ra (nhập chánh định) thì hoàn toàn khác nhau. nên chi mới có câu: "ai uống nước nóng hay lạnh thì tự biết lấy".
Rồi. nói lòng vòng cái vấn đề trên xong. bây giờ đệ xin bàn về cái câu ...PHẢI KHIẾP SỢ.
thật ra chẵng có gì mà phải gọi là khiếp sợ. có khiếp chăng cũng là tại cái tâm mình nó vẽ ra nó tưởng ra rồi nó tự khiếp sợ mà thôi.
Ở đây đệ chỉ nói với những bà con mới vào hay bà con nào chư lần trò chuyện với Thầy hay tu sĩ gạo cội.
Khi mình viết bài lên đạo tràng để hỏi. rồi mình đọc câu trả lời của Thầy hay tu sĩ gạo cội rồi mình thấy câu trả lời thẳng, thật; câu trả lời ấy nó trúng ngay cái cục tự ái rồi tâm mình nó giận lên rồi nó phóng to sự việc theo cái giận rồi cái tâm mình nó tự khiếp sợ chứ có ai làm mình khiếp sợ đâu.
đấy là mình đọc bài trả lời chứ mình mà nghe trả lời trực tiếp thì lúc đấy cái tâm mình nó đối diện với người thật và nghe lời thật thì lúc này cái tâm nó thấy cái gì cũng đúng hết, cái gì cũng hay hết. đấy. bà con thấy chưa.
còn do nghiệp nó che nó cản như thế nào thì đệ ko dủ sức để bàn.
nên chi Thầy mới nhắn tụi mình là: " đọc cho thật kỷ, hỏi cho thật kỷ và làm cho thật kỷ."
nên tụi mình làm những gì mình nói và nói những gì mình làm chứ đừng trích dẫn kinh sách vào đây làm chi hay là nói những chuyện ngoài lề. mất thời gian. và làm Thầy và các tu sĩ đã mệt lại càng mệt thêm.
còn muống nói nửa. nhưng thôi.
Kính chào bà con!
Logged
boiroi
Thành viên


Bài viết: 353


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: boiroi
Trả lời #24 vào lúc: 03-03-2019, 09:34 AM

Huynh TrieuTuLong à, mấy ngày nay đệ cũng suy nghĩ những gì huynh viết và cố nhớ lại những gì đã đọc trên diễn đàn từ trước đến giờ thì thấy đâu có gì mâu thuẫn đâu. Đệ nhớ trong cuốn Đức Phật và Phật pháp thì khi Ông Phật tu xong Ông mới đi tìm người để độ, khi gặp được thì Ông phật nói một bài kệ gì đó cái là người kia ngộ đạo và ngộ tới A-la-hán luôn sau đó mới đi theo ông Phật để tu . Trường hợp khác là ông Phật về nhà để độ cho cha mình tức là vuaTịnh Phạn và Ông Phật tới cung điện của vua để độ chứ vua Tịnh Phạn không bỏ ngai vàng, đất nước để đi theo ông Phật để tu. Vậy mà vua Tịnh Phạn cũng đắc quả a-la-hán.
Vậy là theo ý huynh không lẽ lời nói và việc làm của Ông Phật không giống nhau? Đệ nghị không phải như vậy
Câu nói ở trong kinh là :" Này Vaccha, KHÔNG CÓ NGƯỜI TẠI GIA NÀO không đoạn trừ Kiết Sử Tại Gia mà khi thân hoại mạng chung lại có thể đoạn tận khổ đau". Câu này đệ hiểu là cư sĩ tại gia màđoạn trừ được kiết sự tại gia , tức là không còn tham nữa thì khi thân hoại mạnh chung sẽ được đoạn tận khổ đau, tức là Đắc quả a-la-hán.
Câu này là hợp lý mà vì để nhớ là đã từng đọc  trong tập tin  thầy viết khi bắt quả a-na-hàm thì thầy và cô giống như hai anh em không có tham dục nữa.
Mà bản thân đệ tập thấy được đề mục rồi thì trong một khoảng thời gian sau đó đệ không còn thấy Tham Dục nữa (đệ chị được khoảng nửa ngày à), sau đó nếu không tập ra đề mục nữa thì tham dục lại quay lại.
Còn câu này:"Này Mahànàma, có một pháp trong Ông chưa được đoạn trừ, do vậy các tham pháp xâm nhập tâm Ông và an trú, các sân pháp xâm nhập tâm Ông và an trú, các si pháp xâm nhập tâm Ông và an trú. Và này Mahànàma, pháp ấy trong Ông có thể đoạn trừ được, nếu Ông KHÔNG SỐNG TRONG GIA ĐÌNH , NẾU Ông KHÔNG THỤ HƯỞNG CÁC DỤC VỌNG . Và này Mahànàma, vì pháp ấy trong Ông chưa được đoạn trừ, nên Ông sống trong gia đình và thụ hưởng các dục vọng." Câu này đệ nghĩ là chỉ dành cho ông Màhànama thôi vì có những người mà Ông Phật khi độ Ông không nói phải bỏ nhà đi tu như vậy. Nếu huynh sống ở thời kỳ của Ông Phật và tới hỏi thì Ông Phật sẽ chỉ đường cho huynh nhưng chắc gì không Phật đã kêu Huỳnh bỏ nhà cửa để đi theo mình vì mỗi người có biệt nghiệp khác nhau. Giống như trường hợp cha của Ông Phật là vua Tịnh Phạn mà Ông Phật khuyên bỏ ngôi vua để đi tu thì không ổn. Đệ nghĩ ông vua mà bỏ đi tu thì chắc nhiều người chết lắm vì người ta sẽ chém giết nhau để giành ngôi báu mà, đất nước sẽ đại loạn.
Về xuất gia thì đệ nghĩ quan niệm xuất gia của huynh và của đệ không giống nhau. Đệ nghĩ huynh mà tu xong rồi thì dù ở nhà mà cũng là tu sĩ thứ thiệt đầy đủ giới luật vì khi tu xong rồi thì hành động tự nhiên theo giới luật chứ không cần phải ép mình giữ giới. (Có bài trong Tập tin có nói mà đệ quên là bài nào). Cũng không cần phải cạo đầu vì tóc tự rụng vì hết khổ, tóc tự mọc vì phát nguyện (cái này đệ nhớ ở trong bài Chuông Trống Bát Nhã trong tập tin). Rồi hành động do nguyện, là đi độ gia đình bạn bè giống Thầy Tibu đang làm nè giống Ông Phật đi lang thang độ gia đình bạn bè vậy đó (chỉ khác là Ông Phật đi bộ còn bây giờ Thầy đi máy bay, xe, Ông Phật phải tới tận nơi nói còn Thầy gởi tin nhắn, chat chít). Chứ mình bỏ cha mẹ, vợ con vô cái chùa nào đó rồi nhờ ông thầy nào đó cạo đầu dùm để gọi là xuất gia thì hình thức quá .

Thực ra đệ cũng chẳng giỏi giang gì, 6 năm rồi mà đệ tu không tiến mà còn thụt lùi. Thôi đệ lặn đây.
« Sửa lần cuối: 03-03-2019, 09:51 AM gửi bởi boiroi »
Logged
Trang: [1] 2   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 0.274 seconds với 20 câu truy vấn.