Hoa Sen Trên Đá

An Trú Chánh Niệm Đằng Trước Mặt

05-09-2025, 04:36 PM
Chào bạn! Bạn có thể Đăng Ký

Đăng nhập với Tên truy nhập, Mật khẩu và thời gian tự động thoát
Nhập Cốc: người đang nhập cốc! Trong vòng 24 giờ có: 91 lượt nhập cốc.
Nhấp vào đây để Nhập Cốc.
   Đạo tràng   Tìm kiếm Đăng nhập Đăng ký  
Cỡ chữ: 19
Trang: [1]   Xuống
 
Chủ đề: Hỏi Và Học  (Đọc 3391 lần)
0 Thành viên và 1 Khách đang xem
lá chuối
Thành viên


Bài viết: 310



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: lá chuối
vào lúc: 07-08-2011, 08:11 PM

Trong TT4 có một đoạn thật là hay !

<Tui có đọc đâu đó và rất là thích thú với cung cách trả lời của Ông Phật: Lành thay! Lành thay! Ông vì chúng sanh đời sau mà hỏi câu này... Ông nên nhẫn nại và suy nghĩ cho kỹ: Tui sẽ vì ông mà nói câu này... Do tính cách “mở rộng” và khuyến khích người hỏi như vậy mà tụi mình mới có Tam tạng kinh điển. Nhưng nếu Ổng lại dùng cách:

Hỏi thì ngớ ngẩn, tu hành thì chẳng ra gì! Lo tu đi! Ở đó mà cứ hỏi bậy, hỏi bạ không hà! Cái tâm của ông bị động đó lo làm cho nó yên đi. Hứ!

Nếu mà ổng dùng cách trên chắc chắn chúng ta sẽ không có chữ Phật để mà nói nữa chớ đừng có nói để mà tu, phải không các bạn? Và bạn thấy rằng trên NET có những cái list về ZEN nó câm lặng luôn cũng vì lý do trên. Tui nghĩ rằng câu: Cái biết của Như Lai như lá cây trong rừng và cái nói của Như Lai như nắm là này đây! Là một câu thòng để chúng ta phát triển Phật Pháp bằng những sự mạo hiểm và khai phá của chúng ta!

Bởi vậy chúng ta mới có câu sau: Pháp môn Vô lượng thề nguyện học! Học mà cấm hỏi, thì chính chúng ta vô tình tiếp tay với hạnh ngoại đạo mà bóp chết Phật Pháp vậy

Hai Lúa. >

Vấn đề là HỎI CÁI GÌ ?
1. hỏi cái gì lợi lạc cho mình và mọi người trong tu tập.
2. hỏi cái gì lợi lạc cho linh hồn của mình.
3. hỏi cái gì đang làm mình vướng mắc không thể tập trung vào công phu, cứ vào công phu là bị câu hỏi ám ảnh.
4. hỏi cái gì khi trước, trong, sau công phu mình gặp.
5. hỏi cái gì để tiến tu.
6,7,...v.v...

Ví dụ :
- một anh nông dân xông vô phòng mổ hỏi cho được bác sỹ tình trạng vợ ảnh đẻ con ra sao rồi mà ảnh sốt ruột quá, lo lắng quá.
- cũng anh nông dân đó xông vô phòng mổ quyết hỏi cho được bác sỹ tại sao cái dao mổ nó lại như vầy như kia, tại sao cả ngàn bác sỹ tin dùng loại dao mổ này.

bạn thấy sao ?

- một ông bác sỹ đi gặp vị bác sỹ lão làng hỏi xem trường hợp con bệnh khó.
- một bác sỹ đi gặp một kỹ sư điện hỏi về điện, gặp thợ mộc hỏi cách cưa gỗ, gặp thợ may hỏi cách may quần đùi... Thời gian đâu ổng trau dồi chuyên môn nếu cứ đi hỏi loanh quanh ?
- cũng bác sỹ đó đi gặp bác sỹ lão làng hỏi về... điện.

bạn nghĩ sao ?

Bởi vậy Thầy mới nói :
Đọc cho kỹ, Suy nghĩ cho kỹ, Hỏi cho rõ và thật là kỹ và sau cùng là làm cho thiệt là kỹ. HL
Nếu tính ngược từ sau ra trước mình sẽ thấy có sự xuyên suốt trong cả quá trình : Làm cho thiệt là kỹ ( công phu, nỗ lực, thiện chí tu tập) sau khi đã hỏi cho thật kỹ ( những vướng mắc, trở ngại ) mà mình đã suy nghĩ rất kỹ trước khi hỏi ( xem nó có ích lợi cho việc nâng cao linh hồn mình lên để tập cho tốt ) vì mình đã đọc rất kỹ (là chuyện này nó có liên quan đến tâm thức, chứ không phải là những điều đọc được làm mình tò mò muốn biết thế giới muôn màu ).

Cũng thật khó để phân biệt đâu là câu hỏi nâng cao, gỡ rối, giải tỏa vướng mắc tâm thức nếu như chưa đọc kỹ và suy nghĩ cho kỹ được.

Có một bạn hỏi về Đạo Mẫu, Đạo Thánh trong dân gian VN. Nghe qua thì không ăn nhập đến Đạo Phật mình đang tu mà chỉ là hỏi cho biết. Nhưng thật sự hoàn cảnh của câu hỏi là sự vướng mắc trong gia đình làm bạn ấy không tập trung công phu được. Rốt cục nhiều người được lợi lạc thêm hiểu biết về Thánh, Mẫu, hầu đồng.

Có một bạn rất sợ sâu. Nếu khi vô công phu là ... thấy sâu, thấy mình ngứa như có sâu bò khắp người...v.v... ( chỉ là ví dụ ) thì bạn ấy sẽ hỏi để gỡ vướng mắc mà tập.
Cũng bạn ấy nhưng khi công phu không có vần đề gì , nhưng thích hỏi xem kiếp trước con ra sao mà bây giờ con sợ sâu quá Thầy ?

Một bạn quá sợ gió. Sợ tới nổi mùa mưa bão gió to phải uống thuốc ngủ mới hết sợ ( thật 100% ) . Nhưng vô công phu không ảnh hưởng gì cả. Nếu bạn ấy đi hỏi Thầy cho ra lẽ, thì Thầy và các Nhí với tâm nguyện : "hữu cầu tất ứng" , sẽ nhập định tìm cho ra trả lời mình. Thầy sẽ mất sức hao tổn Tinh Khí Thần vô một việc không đâu của mình - sự tò mò.

Có một thằng nhóc tu tập, cũng thắc mắc, nhưng là thắc mắc chuyện sinh - tử. Thì Thầy cũng nói rằng :

Khi nó coi được kiếp thì nó hết hỏi vì lúc này nó mới an tâm được mà thôi.

Cho nên Bác Hoasentrenda có dặn dò chúng mình :
"Phải có một phương pháp tối thượng và một vị Thầy kề cận thì các con mới đạt được mục đích tối hậu của mình". Milarepa

[.......] thì nên nói việc tu tập và cần chú Tibu hướng dẫn tiếp. Tránh nói những chuyện không dính dáng gì đến đề mục và việc tu tập, thì chú Tibu sẽ rất vui vẻ và phấn khởi khi mình tinh tấn tu hành. Ngược lại thì chú Tibu sẽ cảm thấy mất hứng và mệt mõi vì những chuyện đâu đâu. Chú Tibu là đạo sư cho rất nhiều người nên thời giờ của chú rất quý báu, hành giả nên tiết kiệm và quý từng giây phút [........]
Được như trên thì hành giả mới KỀ CẬN với đạo sư, mặc dù mình học hàm thụ. Và cũng nhờ sự KỀ CẬN này, sẽ giúp hành giả tinh tấn nhanh chóng.

Thật là khó khi xung quanh ta bao nhiêu thứ kỳ diệu, kiến thức thì vô cùng, trình độ tâm linh đâu phải ai tu cũng sắm được TV mà coi cho thỏa trí. Thư viện thì nhiều, nhưng "Thư Viện Sống" thì, vì có sự Sống nên cũng sẽ có sự Bệnh - Tử / Hoại - Diệt. Sức khỏe của Thầy như là ngọn Hải Đăng soi đường cho mình trong biển Vô Minh đen tối. Ngọn Hải Đăng mà không còn chiếu rọi thì biển cả thành tăm tối hung tàn, nuốt chửng mình, hoặc tự mình va vào nhau tan tành mây khói.
Bạn Rắn Con chia sẻ :

Bạn có chạy xe hông? Xe đạp, xe máy, xe hơi...
Nếu có, bạn sẽ thấy là: sau một thời gian chạy ngon lành thì cái xe nó hư.
Và đương nhiên là cái xe nó hư thì mình đem sửa.
Và tùy theo mình sửa thế nào và cách xài của mình thì cái xe này sẽ được dùng một khoảng thời gian 5 đến 15 năm. Sau cùng thì cũng sẽ đến một lúc nó hư quá mà phải bỏ nó và mua cái khác. Không thể nào một cái xe đó mà xài năm này tháng nọ, đời mình đến đời con cháu mình mà còn hoài được.


Cái cách mình xài chiếc xe mới quyết định sự tồn tại của chiếc xe !

Chỉ có nước cắm đầu tu tập, sự cố gắng tu tập của mình dù không/chưa có kết quả như mong đợi thì chính sự cố gắng, thiện chí tu tập đã là một phước báu to lớn mà mình gặt hái được.
Thầy. Con Đường của Thầy mới là cái quý giá nhất để mình hỏi và học theo, làm theo.

Trên đây là những tâm tình của riêng chuối, sẽ có sự đồng cảm hoặc là không. Dù sao cũng xin một lần được nói ra. Mong cả nhà hoan hỷ và bỏ qua nếu có gì sai sót.

Kính.
Logged
daisy
Thành viên


Bài viết: 51


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: daisy
Trả lời #1 vào lúc: 07-08-2011, 08:26 PM

 Cool
Logged
Rancon
Thành viên


Bài viết: 66



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Rancon
Trả lời #2 vào lúc: 07-08-2011, 09:03 PM

hehehe mắc cười quá hen ai muốn viết cái gì cũng "mồi" một câu là "đây chỉ là tiếng lòng mình hoặc ý kiến nhỏ nhoi của mình, mong bà con lượng thứ/ sửa chữa/ bỏ qua" xong rồi nói cho đã, nói xong rồi tính. Nói xong rồi có bị ném đá thì lại bảo là ê tao đã nói trước rồi sao mày nỡ. Vậy mà nó vẫn ném cho u đầu mới thôi đó!

Bài viết của Chuối khi đọc vào là thấy ngay một tình thương ấm áp dành cho Thầy. Sự lo lắng và quan tâm ân cần cộng với cái xót xa nó pha quyện vào nhau làm cho người đọc (là RC) cảm thấy có gì đó rất là xúc động. Tuy nhiên trong đầu cũng có hình ảnh là (bà này mà không tu là bả vác dao chém người chứ không chơi), hehehe, có đúng hông bạn Chuối? Đọc bài Chuối vừa đồng cảm mà lại vừa cảm thấy mình là đứa vô tâm không biết để ý gì cả.

Mình cứ hỏi, hỏi, hỏi. Thắc mắc hỏi, chuyện tập cũng hỏi, và chuyện buồn gì thì cũng kể. tuy nhiên hiện giờ nó cũng nằm trong tiết chế. Vì mình quen, mình biết, mình được tai nghe, mắt thấy, tay chụp hình cái vẻ mặt mệt mỏi, xám đen của ông thầy mình. Đó là lúc thầy vò đầu bứt tóc tìm giải đáp cho một câu hỏi khó. Khó ở đây không phải là không có câu trả lời mà là có tìm ra câu trả lời thì cũng không vừa ý họ hoặc không thể làm cho họ hiểu. Ví dụ như nếu chỉ nói "hãy tập đi" thì người hỏi không thể nào mà vừa lòng, mà phải nói là "hãy đi lên quận 1 vào cửa hàng bán đồ nhật mua 1 hộp wasabi, 1 khúc cá salmon loại sushi-grade, sau đó đi qua quận tân bình - khu người hàn quốc mà mua củ cải muối ngọt loại màu vàng và rong biện nướng. Rồi đem về nhà làm thế này, thế này, thế này. Rồi đem đi ra quán nhậu đãi khách thì mới buôn may bán đắt, hết cải vã, blah blah blah". Những cái đó nó làm cho thầy mệt. Nhưng thầy mệt thì thầy vẫn cười hehehe Grin Grin Grin nên nếu không nhìn cái mặt xám ngoắc đó thì chẳng ai biết.

Mà, người ta hỏi làm thầy mệt thì mình ghét/tức/xót, chứ mình mà hỏi thầy có mệt mình cũng chỉ buồn 5 phút thôi. Có ai như tui hông? Chắc không đâu nhỉ?

Nhưng nói đi thì nói lại. Khi mình không quen biết với một người, thì chuyện sinh tử của họ không có gì là quan trọng với mình. Com mình đau thì ruột mình như cắt, con hàng xóm đau thì..."ui, tội nghiệp dữ hông. Thôi chào tui đi ăn cơm nha". Có những người không biết hoặc không hiểu, hoặc quá mới ở chỗ này, họ đặt những câu hỏi mình nhìn vào thì bật cười liền. Vậy mà cũng hỏi nữa hả? Hỏi kiểu đó mà bắt ông Thầy tui phải nhọc công trả lời hả? Xong rồi 5 phút sau mình nhớ lại, ui cha hồi đó mình thắc mắc vậy nè mà tại mình hông dám hỏi đó. Chẳng qua bây giờ "có học" rồi nên mình hiểu mấy cái đó ba xàm bá láp mình mới không hỏi thôi.
Cũng như, chả có ông bác sĩ nào đi hỏi 1 ông bác sĩ khác về điện cả (trừ khi nhà ổng chạm mạch thiệt), vì  thế nào cũng bị thằng ngang hàng nó chửi cho mặt đầy nước miếng.
Nếu mình thông cảm được chỗ đó, thì nó lại làm cho chính mình dễ chịu một tí xíu. Đương nhiên, mình cứ cười sau lưng nó cũng chả sao Grin Grin Grin.

Ông Thầy mình, (đối với RC thì còn là ông Ba nữa) đã già rồi, yếu rồi, sắp đi đái rồi. Ông Thầy mình, còn một đám con, cháu, chắt bu xung quanh ổng, đông lắm. Rồi sẽ có một ngày Ổng đi trước mình, hoặc mình đi trước ổng. Vô thường. Ổng thì sẽ tìm ra mình (10+ ngàn năm ổng đã mò ra tui), nhưng liệu mình có thể tìm ra ổng? Khi  tìm ra thì có nhớ? Ôi không biết có ai sợ không chứ RC tui thì sợ lắm. Có một giai đoạn tui sợ như điên gần cả tháng. Rồi sau đó tui hiểu ra, cho dù tui sợ hay không thì cũng sẽ có lúc tui phải đứt liên lạc với Thầy mình. Lúc đó tui sẽ làm sao? Cho nên tui phải lo tập và tích phước báu. Tui không thể xót xa cái thân xác hao gầy đó. Tui phải hỏi tất cả những gì tui cần hỏi và nhờ vả - trong một định mức cho phép - những gì tui có thể nhờ vả. Trước hết tui phải yên tâm tui có đủ công cụ và phương tiện cho mình tu hành đàng hoàng. Để yên tâm là, cho dù có đứt liên lạc, thì tui cũng có thể tìm vào 1 bến đậu an toàn chờ Thầy, hoặc giỏi hơn là đi tìm Thầy. Tui phải ích kỉ, phải tranh thủ. Vì, thời gian còn Thầy không có bao nhiêu.

Ngoài ra, tui còn ích kỉ tới độ hễ ai mà đặt câu hỏi giống như câu tui đã hỏi (và được trả lời) hoặc nhửng gì tui biết là tui nhào vào "làm một bãi". Vì tui muốn giúp người đó <tạm thời> giải tỏa được thắc mắc của họ, và Thầy tui có thể trả lời những cái khó hơn, cấp bách hơn, tốn sức hơn, đòi hỏi sư quan tâm đặc biệt của Thầy hơn. Sự ích kỉ tột độ này đối với tui nó giúp cho tui qua nổi sợ xe hư, nó cho tui cảm giác "a mình cũng có thể bước xuống đẩy xe nữa nè". Hơn nữa, nó luôn nhắc tui phải coi chừng coi mình có nói đúng cái mình làm không, chứ không thì bị bà con đòi làm cháo Rắn.

Ôi Chuối ơi, em lại "làm một bãi" trong nhà Chuối rồi. Lần này hông cho "hóc" nhá.   Không hiểu sao khị đọc bài này của Chuối thì em đồng cảm thực sự thế là cảm xúc nó trào ra. Thành ra là viết tứ tung. Bài này em viết cảm xúc thật của em thôi, ai không đồng ý không được la em, <nhưng được nhẹ nhàng góp ý> (nha, đã thòng câu này rồi nha). Em thích bài này của Chuối lắm. Nhất là câu

Trích dẫn
Chỉ có nước cắm đầu tu tập, sự cố gắng tu tập của mình dù không/chưa có kết quả như mong đợi thì chính sự cố gắng, thiện chí tu tập đã là một phước báu to lớn mà mình gặt hái được.
Thầy. Con Đường của Thầy mới là cái quý giá nhất để mình hỏi và học theo, làm theo.

 Kiss





Logged
Rancon
Thành viên


Bài viết: 66



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Rancon
Trả lời #3 vào lúc: 07-08-2011, 10:20 PM

Rắn thì dư thịt nhưng bắp Chuối bên đây nó mắc gì đâu luôn á huhuhu

Em hông có từ bi hơn ai đâu vì em vẫn cười sau lưng thiên hạ hà rầm. hehehe. Tuy nhiên là đóng cửa cười 1 mình chả ai biết cả. Tụi mình cứ đè nhau ra mà học hén. Cheesy
Logged
bongsen
Khách
Người gởi: bongsen Khách
Trả lời #4 vào lúc: 07-08-2011, 11:30 PM

Về vấn đề này, mỗi lần BS có thắc mắc và muốn hỏi thì tự nhiên mình tự hiểu ra gần hết vấn đề. Cái này BS cũng không biết là tại làm sao nữa?
Nhưng đối với BS hiện nay, để tập trung tốt tư tưởng cho công phu thì có lẽ tốt hơn hết là không nên hiểu biết quá nhiều chuyện. Đặc biệt là những vấn đề làm cho mình thêm phiền não!
Chỉ sợ mình vô minh, không phân biệt được Chánh-Tà?
Cảm ơn cả nhà! Grin Grin Grin
Logged
juicy
Thành viên


Bài viết: 84


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: juicy
Trả lời #5 vào lúc: 08-08-2011, 12:16 AM

Mình thấy Rắn làm rất tốt việc chia sẻ với các bạn có câu hỏi mà trong phạm vi biết của Rắn hoặc ít nhất là biết chỉ người ta đọc ở chỗ nào Grin. Mong là các bạn tiền bối khác có thể phụ một tay. Mà đang làm thì nên phát huy Cheesy. Còn khi thầy lên thì có thể sửa vào, bổ sung vào và giải quyết các câu hỏi mà... phải là thầy trả lời mới được Grin Grin
Logged
Rancon
Thành viên


Bài viết: 66



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Rancon
Trả lời #6 vào lúc: 08-08-2011, 09:15 AM

Hi "mọng nước" Grin Grin Grin

Không chỉ có RC làm mà chị Lá Chuối, Lăng Nghiêm, cô Cỏ Dại và rất nhiều tiền bối cũng lâu lâu viết vài bài. Khi RC đọc 1 topic mà có nhiều chia sẻ thì thấy vui lắm luôn đó.

Không biết có viết sai chính tả chữ nào ko ta?
Logged
juicy
Thành viên


Bài viết: 84


Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: juicy
Trả lời #7 vào lúc: 08-08-2011, 09:35 PM

Hic hình như mình bị mang tiếng rồi  Sad

Cái tật của mình là tại vì mình hay viết sai được người ta sửa riết nên ra thế thôi (giờ vẫn sai hoài Roll Eyes ). Chăm chăm chính tả thì chỉ là cái chuyện phụ ở diễn đàn thôi, đôi khi type nhầm thôi^^. Lâu lâu nhắc nhở giùm juicy hay juicy đi "cằn nhằn" giùm gọi là í mà  Grin

Nhân tiện mình thấy cách sắp xếp topic trong các diễn đàn con có vẻ hơi khó theo cho người mới vào.

Ví dụ như ở Thiền, mọi người hay bàn về các quy trình của nó, các hiện tượng hay xảy ra ở Cận Định...Mình nghĩ nên có một topic riêng kiểu basics cho người mới, hoặc là một bài để link tới bài viết về Thiền nơi trang chủ để dễ theo dõi hơn chăng? Admin cho ý kiến hén Grin
Logged
Rancon
Thành viên


Bài viết: 66



Xem hồ sơ cá nhân
Người gởi: Rancon
Trả lời #8 vào lúc: 08-08-2011, 09:55 PM

thật ra quy trình thiền có trình tự như cận định, tầm, tứ, hỉ lạc thì có ghi hết rồi va nó nằm trong mục vườn cấp cô độc ở phía ngoài trang chủ đó.

Sau này khi tập tin 6,7,8,9 làm xong thì tra khảo sẽ còn dễ hơn. Nói chung là khó khăn 1 chút nó lại vui.
Logged
Trang: [1]   Lên
 
Chuyển tới:  

Bạn có thể Đăng Ký Load 5.756 seconds với 20 câu truy vấn.