Chú Tibu ơi.
Cháu muốn hỏi chú mấy vấn đề sau :
1, Khi cháu tập VTC thì cháu thấy có sạn muối trên da như chú đã chỉ dẫn. Nhưng mấy ngày nay cháu thấy có luồng hơi nóng chạy trong cơ thể xuống chân bên trái rồi thoát ra phía mắt cá ngoài , nó rất nóng và rất rõ . Như vậy là sao ạ ?
Tập Vạn Thắng Công (VTC) thì làm cho chân khi nó hoạt động: Chỗ nào nóng là chỗ đó Khí nó đã chuyển tới đó: Vậy là chỗ đó nó mạnh hơn là những chỗ kia.
Cũng khi tập VTC xong mà tập quán chấm đỏ luôn thì nó dễ ra và có màu đỏ tươi tuy nhiên chỉ được khoảng 3-5'' là nó tự mất.
Là vì khí nó chuyển lên đầu nhiều nên mình tập trung dễ dàng hơn, do đó mà đề mục cũng mạnh hơn và có màu đúng ý mình hơn. Để ý chỗ này: Khi mới tập VTC thì gân máu ở chân nó nở to ra. Khi đang tập thì nó teo lại và có khi nó lõm vào luôn: Sở dĩ có hiện tượng này là vì máu nó tự động dồn lên đầu do lực ly tâm của động tác.
Cho chú hỏi chỗ này:
3-5" (là 3 tới 5 giây, hay là 3 tới 5 phút?)
Hỏi xong thì tự trả lời hehehehe:
3-5 giây mà đề mục biến mất là ... chưa quen.
3.5 phút mà biến mất thì đã quen rồi:
Động tác kế tiếp là làm cho đề mục nhỏ lại cho tới kích thước mà mình mong muốn, phương pháp như sau:
Hành giả nên nhìn vào trung tâm của chấm đỏ và tác ý cho nó nhỏ lại từng chút một (cứ nhỏ được chút nào thì nên giữ đề mục nhỏ như vậy một thời gian), Sau đó là làm cho nó nhỏ lại thêm tí nữa. Và hành giả lại giữ cho nó nhỏ như vậy một thời gian (vài buổi công phu cho nó quen) ... và cứ thế mà làm cho nó nhỏ tới kích thước mà hành giả mong muốn.
Tập quán chấm đỏ khi không tập VTC thì nó khó ra và khi ra có màu đỏ bầm, cũng chỉ khoảng 3" và sau đó rất mệt
Là vì khí chưa lên được đến đầu nên khi cháu tập thì ... thiếu xăng nên đề mục khó ra và khi ra thì lại không được như ý! Do thiếu xăng thì tâm lực làm việc nhiều hơn, nên cháu đừ người hơn.
Chỉ duy nhất 1 lần khi cháu tập quán buổi đêm (không tập VTC ) thì thấy cái chấm đỏ tươi bằng cái đầu đũa, chưa kịp tác ý hay niệm đỏ đỏ thì nó bỗng sáng chói đến tưởng mù luôn con mắt rồi nó to lên và lao sầm sập vào mặt mình làm cháu sợ quá.
Phân tích:
Đề mục to bằng đầu đũa là kích thước trung bình để cho hành giả dễ tập trung hơn.
Đề mục bỗng nhiên sáng lên... là tâm hành giả được thanh tịnh, càng thanh tịnh thì đề mục càng sáng. Sáng đến tưởng mù con mắt, là vì tâm nó thanh tịnh nhiều lắm. Do tâm thanh tịnh nên năng lực chi cho công phu nó nhiều hơn (để cho đề mục nó sáng hơn). Do chi ra nhiều quá mà nó hết sớm quá.
Do đó cho nên: Đề mục nó mới to ra.
Tình trạng to ra này: Là do tuột định lẹ quá.
Do tuột định lẹ quá mà đề mục lao vào "cái Thấy"
Do tuột định nhanh quá mà tim đập mạnh, cộng với hiện tượng chưa lần nào hành giả gặp, nên có tình trạng sợ xen vào. Đó cũng là chuyện bình thường (y như lái xe mà bị xụp ổ gà!) chuyện này thường xảy ra lắm.
Nhận xét:
Nếu cháu để ý thì trong buổi công phu này thì những diễn tiến nó lại có tính cách "đột ngột".
Sở dĩ nó diễn tiến như vậy là vì cháu còn tí xíu sân hận khi sinh hoạt trong đời sống hằng ngày. Cháu chỉ cần lưu ý cái điểm này, và tập bình thường và đều đều hằng ngày thì, theo thời gian, tự nhiên tâm lực tự điều chỉnh và cháu hết sân hận hồi nào mà không hay.
Đừng có nặng nề với tình trạng bình thường này.
2, Khi mới bắt đầu tập Niệm Phật quán chấm đỏ thì cháu ngủ hoàn toàn không mơ mộng gì. Nhưng khoảng 1 tháng nay cháu lại bắt đầu ngủ mơ, những giấc mơ nếu cháu chịu khó nghĩ thì sẽ giúp cháu có thêm tiền nuôi con (vì cháu nuôi 3 con mà chỉ có 1 mình rất vất vả ) nhưng như thế cháu sợ sẽ lại bị cuốn cái suy nghĩ quá nhiều vào việc kiếm tiền .
Khi tu hành thì tâm hành giả thanh tịnh dần đều. Khi tâm đã thanh tịnh được phần nào thì hành giả có thể nằm mơ và thấy được một phần sự thật trong một tương lai gần.
Theo ý chú thì cháu cứ thấy sao thì làm vậy. Động tác này không ảnh hưởng gì đến Phước Báu bao nhiêu đâu.
Chú nói được là vì theo lời của Bổn Sư, Ngài có bàn về phước báu như sau:
- - Nuôi một thầy để cho thầy này tu học thì không bằng phước báu của một người nuôi 1000 ông thầy!
Nuôi 1000 ông thầy thì lại không bằng phước báu của một ông khác, khi ông này lại xây 1 cái chùa!
Phước báu này lại thua xa một anh chàng khác khi anh chàng này lại xây 1000 cái chùa!
Tuy nhiên tất cả các phước báu trên đều thua 15 phút thiền định!
Để ý: Trong lời nói này, Ngài không đề cập đến chuyện là hành giả này có chứng đắc gì không, trong buổi công phu trên!
Do đó cho nên, chỉ nội cái thiện chí tu hành thôi, mà phước báu đã là như vậy rồi!
Huống chi, ở đây:
Cháu lại tập ra đề mục và còn đúc kết lại thành kinh nghiệm của mình, rồi lại đem ra diễn đàn, để chú lại được cơ hội phân tích và những hành giả sau này lại lấy đó làm kinh nghiệm tu hành thì phước báu nó nhiều đến cỡ nào đây?
Do đó cho nên, một lần nữa, nếu cháu làm theo những giấc mơ đó thì cũng không ảnh hưởng gì nhiều lằm đâu.
3, Hôm qua cháu có 1 giấc mơ thế này: Cháu đứng trước cửa ngôi chùa làng nào đó, trong tay đang cầm mấy đồng tiền thì nghe mấy bà cụ kêu than: Trời ơi tu gì mà khổ quá vậy, tôi tu mãi rồi sao tôi vẫn khổ vậy hả Trời? Cháu bất chợt cao giọng: Các bà kêu gì vậy? Các bà tu gì vậy? Phật dạy tu là sửa, là buông xả vậy các bà đã sửa chưa, đã buông xả chưa mà than van. NHƯ CHÁU ĐÂY chỉ còn mấy đồng tiền nhưng nếu gặp người đi xin cháu vẫn vui vẻ sẻ cho người ta một chút chỉ bớt lại một chút cho con cháu mà thôi. Cháu nói từng ấy lời xong thì thấy thật là xấu hổ, xấu hổ vô cùng tận vì dám mở miệng rao giảng những điều mình chẳng biết, mà lại lên giọng với những bà cụ đáng tuổi bà tuổi mẹ mình. Sau đó cháu tìm chỗ trốn cho khuất cái bản mặt mình đi thì thấy một vùng có đồi và suối, rất đông những người tầm tuổi cháu cũng vừa đến đó và cây cối đặc biệt tốt tươi, họ lội suối còn cháu cũng thích lội nước lắm nhưng còn phải trông con nên chỉ đứng nhìn.
Cái độc đáo của giấc mơ này là cái tính "Tàm" (ngôn ngữ bình dân: Quê một cục). được thể hiện ở cái đoạn trốn chui, trốn nhủi....
Khi vô thức của một người tu Tịnh Độ mà nó thể hiện được cái đức tính này thì chứng tỏ là phương pháp đã thấm tận xương tủy của hành giả:
"Cái Quê Một Cục" này, là niềm mơ ước của Ngài A Di Đà khi Ngài xây dựng cõi Tây Phương Tịnh Độ. Đây là cái căn bản để tiến tu!
Người tu hành "Tịnh Độ" mà Vô Thức không thể hiện được cái "Quê Một Cục" này thì tu hành ... mất căn bản.Đây là cái cách êm ái nhất để đốn giò cái Bản Ngã! Đã "Quê Một Cục" rồi thì bản ngã hết đường thò cái vòi ra! "Quê một Cục" thì làm gì mà có "Ta Đây"?
Chú khoái nhất là ở cái chỗ:
Ngài khéo léo ... ngụy trang cái "Quê Một Cục" này vào trong cái Danh Hiệu của Ngài. Và cũng như là ngay trong Tâm Chú trứ danh "Hrih" của Ngài. Với ý đồ là: Hễ ai mà hành đúng cách là bị "Quê Một Cục" liền.
Tất nhiên, đây cũng là cái "Thời Trang" của người tu Tịnh Độ.Một chi tiết rất là thú vị trong giấc mơ này là:
Tình trạng "Vui Duyên Mới, Không Quên Nhiệm Vụ Cũ"!
Tiếp tục phân tích giấc mơ:
Khi trốn vì "Quê Một Cục", thì tình hình sẽ đổi khác: Quang cảnh đẹp hơn, cây xanh, tâm trở nên vô lượng hơn (nhiều người cùng lứa tuổi) ... và chi tiết thú vị tới liền sau đó:
Vì Nhiệm vụ là có con nhỏ, nên cháu nhường cái vui lội nước này cho Bạn Bè! Chỉ đứng nhìn!
Đây là tuyến xuất phát của Đại Bồ Tát sau này. Chỉ đứng nhìn và nhường cái sự tươi mát lại cho Bạn Bè.
Chú vui lòng chỉ dẫn cho cháu với .
Ghi chú: Cháu post bài trong tiêu đề "Cách niệm Phật quán chấm đỏ" hôm trước rồi nhưng chưa thấy chú trả lời nên lại nhảy ra đây. Chú đừng trách cháu nhé.
Chú bị say sóng mấy ngày nay, và gặp bài hay quá nên viết cũng không được. Hôm nay, đã lấy lại sức khỏe nên mới viết được đây. Và đây cũng là lần đăng thứ hai, bài đầu họ chôm về "Thai Tạng" rồi
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=795.msg4846#msg4846