
Tu tập
Bài Chọn Lọc Xem 132 3 tháng trước
Tu tập
Thầy Tibu 12-06-2020
Tất cả công phu khi viết ra đều “kinh hồn” đối với người chưa chịu tập dợt.
Thật ra, nó chỉ là phản xạ.
Mà đã là phản xạ là không kể “số lần” mà chỉ có làm và kèm theo sự suy nghĩ để hiểu cho thật kỹ những bước đi, diễn tiến của nó. Để kịp thời sửa chữa, cập nhật nó.
Giai đoạn đầu là gian nan nhất.
Trong bài “Vô Minh Dứt” (Sức bền vật liệu) diễn tả khi kéo thanh kim loại: lực kéo nên liên tục, đều đều, không có chuyện giải lao. Hành động này để tránh tình trạng bị co lại, bị rút lại khi ngừng cố gắng.
—————
Tiểu Liên Hoa truyền lại kinh nghiệm sắt đá của mình:
Ép nó làm, cưỡng bức nó làm.
Câu của anh Sơn A La Hán là làm cho ói và ói thiệt luôn.
Tiểu Liên Hoa kể tiếp:
Trong giai đoạn này: em rất là nản chí. Té lên té xuống, hàng triệu lần...
Khi bị té, em lại đứng lên ngay chỗ đó và lầm lì ủi tới.
Đặc điểm là em không thèm nhìn trái, nhìn phải nữa. Không thèm than thân, trách phận nữa.
Im lặng như con trâu kéo cày... kể cả phê bình, nhận xét này nọ... Em chỉ có làm.
Và cảm nhận được niềm vui do chính hành động tập tành đem lại...
Chỉ làm cho chính mình. Vui cho chính mình...
Niết Bàn Tầm có nhận xét là: Để tiến tu, nên... thu vào hang! Y như con bạch tuộc. Có nghĩa là không cần thiết phải phô trương.
Hết chuyện.
Tất nhiên, mọi hành động nên tập cho được tình trạng “nhu nhuyễn dễ sử dụng” trước khi khi rút về cố thủ chỉ cho chính mình
Rõ hơn:
Nên là võ sư, trước khi rút về để tự luyện.
Có nghĩa là khi buông ra, thanh kim loại không bị co lại nữa.
Hết thật luôn rồi.
Thật ra, nó chỉ là phản xạ.
Mà đã là phản xạ là không kể “số lần” mà chỉ có làm và kèm theo sự suy nghĩ để hiểu cho thật kỹ những bước đi, diễn tiến của nó. Để kịp thời sửa chữa, cập nhật nó.
Giai đoạn đầu là gian nan nhất.
Trong bài “Vô Minh Dứt” (Sức bền vật liệu) diễn tả khi kéo thanh kim loại: lực kéo nên liên tục, đều đều, không có chuyện giải lao. Hành động này để tránh tình trạng bị co lại, bị rút lại khi ngừng cố gắng.
—————
Tiểu Liên Hoa truyền lại kinh nghiệm sắt đá của mình:
Ép nó làm, cưỡng bức nó làm.
Câu của anh Sơn A La Hán là làm cho ói và ói thiệt luôn.
Tiểu Liên Hoa kể tiếp:
Trong giai đoạn này: em rất là nản chí. Té lên té xuống, hàng triệu lần...
Khi bị té, em lại đứng lên ngay chỗ đó và lầm lì ủi tới.
Đặc điểm là em không thèm nhìn trái, nhìn phải nữa. Không thèm than thân, trách phận nữa.
Im lặng như con trâu kéo cày... kể cả phê bình, nhận xét này nọ... Em chỉ có làm.
Và cảm nhận được niềm vui do chính hành động tập tành đem lại...
Chỉ làm cho chính mình. Vui cho chính mình...
Niết Bàn Tầm có nhận xét là: Để tiến tu, nên... thu vào hang! Y như con bạch tuộc. Có nghĩa là không cần thiết phải phô trương.
Hết chuyện.
Tất nhiên, mọi hành động nên tập cho được tình trạng “nhu nhuyễn dễ sử dụng” trước khi khi rút về cố thủ chỉ cho chính mình
Rõ hơn:
Nên là võ sư, trước khi rút về để tự luyện.
Có nghĩa là khi buông ra, thanh kim loại không bị co lại nữa.
Hết thật luôn rồi.