
Vượt Pháp
Vượt Pháp
Thầy Tibu 25-02-2013
Nghe chuyển âm:
Uocmobenho:
Xin chú TIBU cho con nói rõ thêm về 1 vấn đề này nữa: trước khi con có duyên được biết website HSTD, con có đi tìm hiểu nhiều về mật tông nhưng không dám thực hành vì sợ chưa được quán đảnh, tập không được tốt... cách đây 3 tuần con có đến chùa KHUÔNG VIỆT và được thượng tọa THÍCH THANH NGỌC truyền pháp DƯỢC SƯ và quán đảnh,chủ yếu lá cầu sám hối và trì chân ngôn DƯỢC SƯ... con xin hỏi chú là con có thể vừa tập QUÁN CHẤM ĐỎ vừa trì chú DƯỢC SƯ được không chú? con có mong muốn là được tu học tốt về PHẬT PHÁP và tin tấn trên con đường tâm linh... mong sự chỉ bảo của chú rất nhiều.
NAM MÔ ĐẠI NHẬT NHƯ LAI.
Tibu:
Từ đầu cho tới giờ, tibu chỉ là... nói cho uocmobenho mở rộng kiến thức. Tất nhiên là đó là kinh nghiệm của tibu khi làm tùm lum chuyện.
uocmobenhó có trọn quyền lựa chọn: Cái nào bỏ, cái nào lấy hoàn toàn theo ý của mình. Sở dĩ uocmobenho được quyền như vậy là vì tibu không phải là Thầy của uocmobenho.
Người mà uocmobenho phải hỏi là vị Thầy đã quán đảnh cho mình. đó là vị Thầy ở Chùa Khuông Việt. Chỉ khi nào Thầy cho phép uocmobenho đưọc trọn quyền lựa chọn phương pháp tu hành thì uocmobanho mới hỏi tibu được.
Còn chưa có thông qua Vị Thầy này thì mang tội "Vượt Pháp" và như vậy uocmobenho sẽ lạt vào >mê hồn trận của ... "Chánh Pháp".Tai hoạ là cứ suốt ngày lựa chọn cho tới chết cũng chưa tập được một cái gì cả
bt: Nếu một người được quán đảnh bởi một pháp môn không đưa đến các quả vị giải thoát, khi họ được gặp và thích một pháp môn khác và tin chắc đây là phương pháp giải thoát, có những trường hợp nào họ "vượt pháp" một cách an toàn không chú?
Tibu:
Hay lắm, câu hỏi quả là xuất sắc:
Trong khi tu hành với vị Thầy đó thì tu sĩ phát hiện ra là Thầy này chưa có đầy đủ những đức tính của một vị Thầy (thay vì là Thiền Sư thì nay lại là ... tiền sư chẳng hạn) Hay là phạm giới nào đó mà tu sĩ không thể chấp nhận được thì Đức Bổn Sư có khuyên là: Trong trường hợp đó thì tu sĩ có quyền ra đi mà không cần phải xin phép người thầy chùa này.
Do đó, đây là tiêu chuẩn độc nhất mà tu sĩ có quyền ra đi mà không có chuyện gì xảy ra. Còn người ta đang cố gắng tu hành mà mình bỏ đi thì cũng không được. Mình đã chơi với người đang đi trên con đường thành Phật, và người này không có phạm lỗi gì cả, thì mình nên chơi cho tới cùng.
bt: Có những vị khi xưa tập bùa ngãi, thần quyền, luyện ma công, Vạn thiên giới linh, v.v, Sau một thời gian thì họ ngừng tập và bắt đầu tìm hiểu Phật Pháp, họ có cần xin phép ông Thầy thần quyền đó để tập Phật Pháp không chú?
Tibu:
Không, là vì những người này đâu có ai tu theo cách của Đức Phật đâu? Do đó cho nên tu sĩ lại có quyền ra đi mà không cần xin phép.
bt: Tại sao lại có thể xảy ra chuyện mà chú viết như trên: "Tai họa là cứ suốt ngày lựa chọn cho tới chết cũng chưa tập được một cái gì cả" ?
Tibu:
Là vì tu sĩ này đã bị trước đây ... lâu lắm rồi (tiền kiếp), nên chú mới viết ra như vậy. Và đây cũng là chuyện của Chú khi chú chê Thầy Milarepa. Trong suốt thời gian 700 năm, chú bị rơi vào cơn hỏa mù này và không làm ăn được gì cả. Nó tệ hại đến độ mà, chẳng có ai chính thức chỉ cho cái gì cả, toàn là tin đồn không hà.
bt: Những trường hợp nào họ "có quyền" đổi pháp môn mà không bị vượt-pháp?
Tibu:
Thầy phạm giới.
Nếu Thầy đang tu hành theo Đức Phật. (Tất nhiên là tu sĩ phải biết ... như thế nào là tu theo: Chớ không phải là đầu trọc và bận đồ vàng rồi tụng kinh là tu theo Đạo Phật đâu nghe), và Thầy đang hoàn chỉnh phương pháp của mình thì mình cũng không có được bỏ Thầy. (Một lần nữa: Chỉ bỏ đi khi nào Thầy phạm giới).
Trong lúc này thì mình có quyền hỏi là Thầy tu tới đâu rồi! Có tiến bộ gì hay không?
Nếu Thầy trả lời là không, thì mình xin phép đi tìm phụ với Thầy may ra! Thầy mà cho phép thì phải hiểu đây là một tu sĩ trứ danh và sẽ là một Minh Sư, hay là Chân Sư trong tương lai.
Còn Thầy mà... không chấp nhận... thì mình chỉ chờ mà thôi.
Và tất nhiên, thầy chẳng phải là tu sĩ Phật Giáo thì tu sĩ có quyền bỏ đi, mà chẳng có chuyện gì xảy ra.
Hết
Langnhgiem: Chú Tibu ơi, trong trường hợp nào thì 1 vị được gọi là thầy?
Tibu:
Không có chữ nào đồng nghĩa với chữ "guru"p> >"Guru"
Lở mà do nguyên nhân gì mà người này thành ... vịt xiêm thì guru cũng phải thành vịt xiêm luôn.
Hết
Bọn lubu đều biết định nghĩa này
Langnghiem: dzị với việc hướng dẫn cho mọi người tu trên diễn đàn,và người này chịu tu theo phương pháp ấy, thì chú tibu phải chịu trách nhiệm về những người này và trở thành "GURU" của những người này ???
Tibu:
Lanh chanh tè luôn Có sức chơi! Có sức chịu! Khỏi liệu mà cứ chơi! Chết thì đã chết rồi! Miễn anh em ở đây làm ăn được là vui rồi.
Hết
củkhoaisùng: Một đứa trẻ đến tuổi đi học, trải qua từng cấp bậc Tiểu học, Trung học rồi Đại học. Cũng vậy, ứng với từng giai đoạn phát triển tâm linh một hành giả cũng tự đi tìm Thầy như là một nổ lực… tự cứu mình. “Vượt pháp" lúc này có còn được xem là vấn đề LỚN không thưa Chú?p>
Tibu:
Sau khi làm quán đảnh xong thì tâm của hành giả hay dính với ông thầy này. Do đó khi làm gì mà chưa nói qua cho ông này thì mình lại "vưọt rào" cho nên cái tâm nó cứ dao động, và với tình trạng dao động này mà đi lựa phương pháp thì không có ổn: khi mình đụng cái gì thì lại thấy "không chắc ăn", do đó cho nên cứ lựa hoài mà không tu tập được gì cả.
Nó là "Lớn" khi mình đã đụng người giỏi, và sau khi làm quán đảnh thì mình lại chê và ra đi! Điều này có thể làm nhiều người ở thế giới bên kia không bằng lòng! Thế là khi mình đi hỏi phương pháp tu thì chẳng có ai chỉ cho mình cái gì cả. Hay là chỉ tầm bậy tầm bạ. Do Đại Nạn đó mà khi chú phát tâm chỉ cho Bạn Bè thì chú có ý là gôm bi những người này lại. Và lâu lâu trong lubu cũng có những người này xuất hiện.
Hết
Củkhoaisùng: Đọc đến đây thì con lại hiểu méo mó (??) là Vượt pháp chỉ áp dụng triệt để cho hệ thống hành giả tu Mật đã nhận phép Quán đảnh!!!p>
Tibu:
Trên lý thuyết là triệt để dành cho Mật Tông.
Nhưng trên thực tế, tuy rằng Thiền không có đề cập tới chuyện quán đảnh này nọ.
Nhưng khi mình đối diện với người có nghề thì họ cũng biết là: À thì ra anh nhận pháp và tu theo cái thằng tibu.
Lý do:
Là vì khi đã dợt theo một phương pháp có liên quan đến Niết Bàn và người chỉ đường đã đạt tới trình độ đó thì hệ thống quánh đảnh tự động xảy ra.
Còn nữa, khi người chỉ đường mà nói về Mật, và người nghe pháp lại làm theo thì hệ thống quán đảnh hồi trước, tự động thay đổi theo hệ thống Mật Tông này.
Và dĩ nhiên, khi nghe về Tịnh Độ và người nghe pháp lại làm theo, thì hệ thống quán đảnh tự động là Tịnh Độ.
Như vậy trên đảnh của tibu thì tùy vào buổi thuyết pháp mà nó thay đổi
Khi nói về thiền, Anh Sơn thấy rõ ràng:
Trên đảnh anh có 7 Ngài Cổ Phật dàng hàng ngang
Khi nói về Mật:
Thi trên đảnh lại có Hắc Bì Phật và dàng hàng dọc của môn phái Marpa ...
Khi bàn về Tịnh độ thì lại có:
A Di Đà và dàng hàng dọc của những người đã qua được bên đó...
Có như vậy thì tibu mới có thể chuyển tâm được cho những người hữu duyên
Câu hỏi bà rá nhập ông địa của cukhoaisung xem ra... không có sùng tý nào cả mà mà là rất hay và ngon như là khoai lùi bếp tro
Tamnhu: Tại sao gọi là vượt pháp khi chị CD có lòng tốt muốn giúp bạn đồng tu? Làm sao để biết mình có vượt pháp hay không? Và những giới hạn và hậu quả của Vượt Pháp là như thế nào?
Tibu:
Tư tưởng "Vượt Pháp" là một tư tưởng căn bản khi dùng xâu chuỗi để cầu nguyện qua câu niệm Phật, hoặc là niệm Thần Chú. Khi vừa niệm vừa xoay xâu chuỗi thì sẽ có lúc đụng hột châu mẫu là cái chùm long, cái hồ lô, hoặc chỉ là đơn thuần một cái hột nằm ngoài cái xâu chuỗi.
Tới đây có hai phản ứng rõ rệt:
1. Hành giả niệm thêm một niệm nữa và lần qua luôn cái hột này. (trong trường hợp này, khi sử dụng xâu chuỗi 18 hột thì cứ mỗi vòng thì hành giả niệm được 19 niệm)
2. Hành giả đụng hột này thì quay ngược cái xâu chuỗi lại và khởi niệm lại ngay tại cái hột này, và không hề vượt qua hột châu mẫu này. Như vậy khi sử dụng xâu chuỗi 18 hột thì hành giả chỉ niệm được 18 niệm ứng với mỗi vòng xâu chuỗi.
1. Cách thứ nhất là cách niệm "Vượt Pháp":
Ví dụ: Khi niệm Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát. Với câu niệm này, cộng với phương pháp quán này nọ: Hành giả dùng tâm lực của mình để đi gặp Ngài thì chỉ nên lanh quanh ngay vùng ảnh hưởng của Ngài.
Nhưng đằng này thì hành giả vượt qua luôn hột châu mẫu (vốn là biểu tượng của Ngài)
Cách này không có tôn ty trật tự.
2. Cách thứ hai là cách không "Vượt Pháp".
Tức là mình không có chuyện "qua mặt Ngài", mà vẫn nằm ngay trong vùng ảnh hưởng của Ngài.
Cách này có tôn ty trật tự.
===================
Tibu bàn về chuyện này:
Trong khi niệm này niệm nọ, nếu để ý, hành giả sẽ thấy hầu hết các Thầy đều lần luôn qua hột châu mẫu mà không hề bị gì, hoặc là không hề hay biết gì cả! Tibu cẩn thận quan sát và biết rõ rằng: Xâu chuỗi mà các Thầy đang dùng chỉ là súng giả! Có nghĩa là: Không có lực, hoặc cao lắm là Tha Hóa Tự Tại nó nhập vào đó đông như hội chợ.
===================
Lại bàn tiếp về chuyện "Vượt Pháp" khi nhận thêm những phương pháp khác để tu hành:
Khi nhận thêm pháp của một tu sĩ nào đó để về tu hành, ứng với những học trò có chủ trương không vượt pháp thì hành giả này nên hỏi và nên cho Vị Thầy của mình biết.
Lại bàn về Vị Thầy này:
Khi bàn về vị Thầy, Người mà hành giả nên hỏi ý kiến, thì đương nhiên phải là một vị sư phụ chính hiệu con nai vàng!
Qua sự trao đổi này: Thầy có trọn quyền cho phép tu sĩ tu pháp mới này hay là không. Học trò nên nghe lời của vị Thầy thứ thiệt này.
=====================
Lại bàn về chuyện tu sĩ truyền pháp tu hành cho những người khác:
Người truyền pháp lại truyền quá khả năng thực thụ của mình thì nguy hiểm và mang tội "Vượt Pháp"
Nếu làm ngược lại thì không có chuyện gì xảy ra.
Nhân quả:
1. Một khi mà học trò đã không cho Thầy mình biết thì quả đương nhiên là Thầy Trò xa nhau.
2. Khi hỏi rồi mà lại không chịu nghe theo thì sẽ rơi vào sự hoang mang, không chắc ăn (mặc dù là đang hành rất đúng phương pháp tu hành) và khi tu hành thì lại có khuynh hướng chế độ này nọ.
3. Tình trạng chung là cứ nghi ngờ và lựa chọn phương pháp hoài thôi, mặc dù là đã và đang được tu hành dưới Chánh Pháp và dưới sự chỉ dẫn của vị Thầy thứ thiệt chính hiệu con nai vàng.
Kết luận:
Tibu bị 700 năm như vậy luôn đó.
Bài đọc thêm:
https://www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=762.0
Tamnhu: Con đa tạ Thầy!
Bài giải thích "vượt pháp" của Thầy thật là rõ!
Thế con lại có cái thắc mắc nữa là người tu Tịnh Độ, giới luật là: chỉ độ tử không độ sanh.Với trường hợp người tu Tịnh Độ là NSBX ,có thể mượn màn tivi của A DI DA thì có gì khác biệt nào khi hành tâm nguyện như Bồ Tát Đạo chẳng hạn? Thì những việc nào nên và những việc nào không nên? Phạm vi hành Phật Sự như thế nào ah?
Con cám ơn Thầy. Chúc Thầy luôn khoẻ!!!
Tibu:
Phải khen tamnhu một phát: Con hỏi hay tàn canh gió lốc luôn đó nghe
Không phải đợi gì cho đến lúc tu được đến Nhất Sanh Bổ Xứ (NSBX), mà chỉ cần đến khi thấy nguyên linh ảnh của Ngài A Di Đà, và sau đó là Ngài có giảng pháp cho hành giả nghe thì những tu sĩ trứ danh này đã có thể nói lại lời nói của Ngài cho người khác mà không hề bị "vượt pháp".
Nhưng nên nhớ là dừng có làm theo kiểu:
Cho quà thì bớt, cho lời thì lại thêm (lời của TNT) thì... tai hại vượt pháp lại vẫn cứ... chình ình ra đó.
Tất nhiên khi rơi vào tình trạng này, ý là nói lại cho người khác nghe lời trực tiếp truyền thanh của Linh Ảnh Ngài thì... khỏi chê vào đâu luôn! Nhí của mình thường xuyên làm như vậy đó.
Tuy nhiên, chơi dao thì có ngày đứt tay!, bà con nên cẩn thận là vì:
1. Tất cả những động tác tâm linh cao cấp này đều dựa vào một cái rất là bấp bênh và mong manh đó là cái "Tâm Lực" của hành giả. Dĩ nhiên đối với hành giả nào có tính thận trọng như tibu thì dùng cách này vẫn không có gì xảy ra.
2. Nhưng mà dù gì thì hành giả cũng nên biết về những đặc tính của linh ảnh Đức Phật:
Cho dù là Ngài có xuất hiện trong giấc mơ, hay là ngay trong lúc hành giả nhập định được rất... rất là ngon lành.
a. Đặc tính duy nhất của linh ảnh của các giáo chủ (ý là nói vế các Ngài có tầm cỡ tâm linh tương đương với Đức Phật như là các Đại Bố Tát,...) là:
Khuyến Tu (chấm hết).
Một khi các Ngài này xuất hiện là không có chuyện quở trách, la mắng, nhờ vặt, ca hát, ngâm vịnh,... mà chỉ có hai việc duy nhất là xoa đầu ấn chứng, và thuyết pháp khuyến tu.
Tất cả những cái khác đều không đúng và hành giả không nên chấp nhận (như là cho số đề, xổ số, đưa đồ ăn thức uống, cho ăn trái cây, cho mượn con mắt, cái tai,...). Những cảnh chỉ có tiếng nói mà không thấy người, cho đến tự nhiên thấy ngồi trên ghế, đứng trước ghế trống (đôi khi ba cái), hay là con mắt trái, cái vòng tròn chữ O, người trong veo nhưng vẫn còn nhận ra được là con gái hay là con trai... Tất cả cảnh này là Tha Hóa Tự Tại.
Ví dụ:
Cô Ba Hột Nút khi nghe Phật A Di Đà kể vế tiền kiếp. Cái tiền kiếp mà chính Cô lại làm những việc quá tàn ác và dữ đằng nên khi Cô xuất định thì cô khóc ướt cả cái ấn Kim Cang Định, và trong linh ảnh thì Ngài A Di Đà cũng chảy nước mắt.
Trí Tuệ:
Cô Ba hiểu ngay rằng là Cô khóc là vì cô quá tàn độc, và cô cũng hiểu là: Những hành động trong kiếp đó đã là một trong những nguyên nhân cản trở việc tu hành của Cô sau này, và việc này nó làm cho linh ảnh chảy nước mắt.
===================
Cảnh Thiên Ma nó tế nhị hơn nhiều:
Phật khóc: Mà chính người thấy lại không hỏi linh ảnh là tại sao lại có chuyện này. Hoặc là người thấy lại không biết rõ nguyên nhân.
Lời bàn: Khi khóc thì tình cảm bám theo câu chuyện và do câu chuyện có biến cố bất ngờ nên người trong câu chuyện mới khóc.
Ai mà gặp chuyện như vậy thì không thể nào mà không khóc được.
Nhưng ở đây là linh ảnh của Đức Phật thì có cái gì mà làm ngài không biết được! Đến độ chính Ngài phải bật khóc y như là dân chưa tu hành?
Và vì cảnh tượng đang chìm trong Vô Minh nên không có ai biết nguyên nhân. ---> từ lý do ú ớ không biết nguyên nhân này mà suy ra được đây là cảnh của Thiên Ma.
Phật mà còn không có biết, là chuyện không thể chấp nhận được:
Chuyện này càng tế nhị hơn chuyện ở trên nữa, nó đòi hỏi tính cách "Ôn Cố Truy Tân" (nhận xét việc quá khứ để biết chuyện tương lai).
Chuyện rằng:
Hôm qua, nằm mơ hoặc là thiền và hành giả thấy được Phật.
Hôm nay, rõ ràng có người tới hỏi hành giả về Pháp để tu hành, nhưng hành giả không biết giải quyết ra làm sao hết là vì người hỏi không có tu pháp môn Tịnh Độ y như hành giả.
Ôn Cố
Hành giả suy nghĩ như sau:
Rõ ràng là mình có nằm mơ và thấy Đức Phật, thế nhưng Ngài chẳng nói gì về anh chàng này.
Hahaha! Vậy là Phật không có nghề (vì nguyên tắc là Ngài xuất hiện là chỉ có nói cái chuyện tu hành mà thôi, và cái vụ hỏi Pháp của người bạn này đâu có xa gì đâu (Ngài chỉ mới xuất hiện hôm qua mà thôi mà)?
Nhận Diện:
À à! Để mình nhớ lại coi hào quang của anh Phật này như thế nào? Hm... nó có màu vàng nhưng hơi nặng nề, và có lộ vẻ xâm lăng, nó chói sáng nhưng lại làm cho mình khó chịu.
Tri Tân
Lần sau nghe con! Con mà vào thì anh đây cho con nếm cái ấn hộ thân bay vào cái ngực đó nghe con hehehe.
Truy tìm nguyên nhân:
Đó là bên ngoài!
Còn bên trong của mình thì... Mình đã làm gì, và ăn ở ra làm sao mà Thiên Ma nó đánh hơi được mình vậy cà!
Ây da! Bình tỉnh rà soát lại coi:
Lớn lối khi thuyết pháp?
Nói tàm xàm như: Chuyện mình chưa biết rõ mà đã chỉ cho bà con tập?
Vượt Pháp Trong Tịnh Độ
Chuyện vượt pháp trong Tịnh Độ sẽ triệt tiêu ở ngay vào sự hiểu biết về cách tu tập này:
1. Có một Đức Phật có trú xứ về hướng Tây. (hướng Tây này là hướng Tây của Trình Độ Tâm Linh (Tứ Thiền Hữu Sắc).
2. Mô hình hoàn chỉnh của cõi này rất là đẹp.
3. Nếu nói về cái đẹp thì trong Vũ Trụ có hai chỗ đẹp: Tây Phương Cực Lạc và Liên Hoa Tạng.
4. Ngõ đi vào là qua cái Đảnh của Đức Phật A Di Đà Phật, Đảnh của Ngài màu đỏ.
Kỹ Thuật:
5. Câu niệm là Nam Mô A Di Đà Phật.
6. Cách niệm từng chữ và ngân dài ra.
7. An Trú Chánh Niệm vào cái Đảnh màu đỏ của Ngài.
Theo cái sườn này mà trình bày thì không có chuyện vượt pháp.
Trình bày ngang xương cách độ tử thường bị vượt pháp.
Chuyện này chỉ không xảy ra khi hành giả đã qua được bên đó.
Hết
Trích từ Đạo Tràng hoasentrenda:
*****
"Đọc cho kỹ, suy nghĩ cho kỹ và hỏi cho kỹ. Sau cùng là thực hành cho thật là kỹ thì may ra mới đạt được mục tiêu của mình."Tibu