
111. Nhẫn
Tập Tin IV
Bài 111. Nhẫn
Sun, 11 May 1997 11:27:28
Xin góp bài thơ khác của Thầy Giác Nhiên mà tôi thuộc lòng:
Nhẫn là quý báu tự xưa nay,
Học Đạo phải nên quý nhẫn hoài.
Thời loạn khá tua gìn nhẫn nại,
Nhẫn hoà là quý, chí đừng sai!
Thêm bài nói về tịnh ba nghiệp Thân, Khẩu, Ý, trong có Thập thiện sanh về cõi trời. Đây là bài “đề chỗ ngồi” của tôi:
Thân nhẫn nhịn là việc chi mặc kệ.
Không SÁT SANH, TRỘM CƯỚP với TÀ DÂM.
Dù ai kia có đánh đập chém đâm,
Tìm cách tránh chớ đừng nên đáp lại.
Khẩu nhẫn nhịn là miệng không tranh cãi,
Chớ KHOE KHOANG, ĐÂM THỌC, hoặc DỐI LỪA,
CHỬI MẮNG NGƯỜI, bốn nghiệp miệng khá chừa.
Gây quả báo đời sau câm con nhé!
Ý nhẫn nhịn là không hay bắt bẻ,
Không THAM LAM, SÂN HẬN với SI MÊ,
Khẩu, ý, thân con giữ được trọn bề,
Ngôi chánh giác con cận kề bên gối”
Kính,
Minh Quang
HL:
Ông bà mình đặc tên cái khoen vàng mà tụi mình đeo vào ngón tay áp út khi lấy dzợ, lấy chồng là cái Nhẫn. Đủ hiểu nội công thâm hậu của các Bậc Sư Phụ như thế nào rồi.