
29. Tranh thủ
Tập Tin III
Bài 29. Tranh thủ
Nghe chuyển âm:
38844- Tranh thủ
Mar 27, 2006
Lbt: Khi ngủ thì ai cũng xuất hồn.
Thấy mình làm này làm kia. Hoặc lành hay không được lành lắm.
Vì làm ngày không đủ tranh thủ làm đêm thì có cách gì mà mình có thể chỉ tu tập trong giấc ngủ thôi không anh. Không còn thấy mình làm này làm kia nữa. Một anh trong đám lubu của anh có nói: nếu trước khi ngủ mà ông niệm Phật hay quán đề mục và linh ảnh mà ngon lành thì cái đầu tiên ông khi ông ngủ dậy là:
- Nếu niệm Phật thì câu niệm sẽ hiện hành đầu tiên khi ông thức dậy.
- Nếu quán tưởng đề mục hay linh ảnh thì đề mục hay linh ảnh sẽ hiện hành đầu tiên trong cái thấy khi ông thức dậy.
Tôi có làm và có vài lần kinh nghiệm đúng như vậy. Nhưng vẫn chưa đã vì vẫn còn mộng này mộng kia. Và chưa thấy mình tu tập trong giấc ngủ. Con người trung bình ngủ khoảng 7,8 giờ một ngày. Nếu trong 7,8 giờ này là 7,8 giờ tu tập luôn thì đỡ quá. Vì trong giấc ngủ thì thường không bị chi phối bởi không gian, âm thanh và nhất là vận hành của thân xác. Vốn là những cái chi phối làm mình không tập trung được mạnh mẽ trong tu tập khi tỉnh.
HL: Theo thời gian tu tập thì lần hồi hành giả sẽ có những trình tự tỉnh thức trong những giấc mơ như sau:
1. Thấy mình nằm mơ và biết mình nằm mơ rồi tác ý... "cố gắng nhớ lại giấc mơ" để ngày mai kể lại cho người khác nghe.
2. Mơ thấy mình gặp trở ngại và dùng công phu của mình để giải tỏa vấn đề.
3. Mơ thấy mình ở trong căn phòng rất là bề bộn
4. Sau đó lại mơ căn phòng trống trải ra, và cho đến không còn cái gì cả kể cả cái giường. Tới giai đoạn này (4) hành giả không còn hay ít khi nằm mơ thấy mình làm này, làm nọ nữa.
Rồi hành giả bước qua giai đoạn sám hối trong giấc mơ:
1. Hành giả đi cầu và cái cầu tiêu lại rất là dơ, vách tường đầy phân, và cái cầu cũng nghẹt luôn.
2. Sau đó thì cầu sạch sẽ.
3. Hành giả đối trước Chư Phật và Chư Bồ Tát mà ói và mửa rồi đến giai đoạn khạc nhổ.
Tới giai đoạn này rồi thì cái chuyện nằm mớ đã là hiếm rồi. Giai đoạn cuối cùng của những giấc mơ diễn tả sự sám hối là hành giả khạc ra khói và sau cùng là ánh sáng. Đến đây thì hành giả có suy nghĩ về những lỗi lầm của mình trong quá khứ thì đều có cảm giác là ai đó phạm lỗi chớ không phải là mình! Tâm mình nó bình thản trước những lỗi lầm thuộc về quá khứ. Những giấc mơ vào lúc này toàn là điềm báo chuyện sắp xảy ra trong tương lai. Còn chuyện mình tập trong giấc mơ nó lại trở thành việc phụ; có cũng được, không có cũng xong. Tuy vậy, những giấc mơ thuộc về công phu kể trên, và chỉ được tính: Khi hành giả cố gắng tập trước khi đi ngủ, hay tập cho tới lúc mình ngủ hồi nào mà không biết nữa.