83. An trú đề mục

83. An trú đề mục

Tập Tin / Tập Tin III    Xem 400     17 năm trước

Tập Tin III

Bài 83. An trú đề mục

Nghe chuyển âm:

41814- An trú đề mục

Jun 23, 2007

Lbt: Trong loạt bài với anh anbinh, anh có nói:

…..cố gắng tưởng tượng cho ra cây thánh giá trên và làm cho nó xuất hiện ngay trước trán của mình và cách cái trán 10 cm (hay là 3")…..

lbt làm thử (với đề mục hay lấy không gian làm đề mục) và thấy có 4 trường hợp:

1- Nếu khoảng cách chỉ khoảng 10cm như nói trên thì cái đề mục chỉ mờ mờ. Đôi lúc chỉ còn là sự tưởng tượng. Sức chuyên chú lại khá do cảm giác nằng nặng ở trán và sự cố gắng làm cho rõ đề mục

HL: Tuyệt vời ta ơi! Sao mà Huynh lbt lại hỏi "ác nhơn, ác đức" vậy nè trời! Đệ định giấu nghề nhưng lại cũng không được! hà hà đã quá!!! Phân tích: Đây là sự giao lưu giữa "Cận Định" và "Chánh Định" có nghĩa là với phương cách tập trung tư tưởng này (đề mục cách trán 10cm hay là 3") thì chấn động của não bộ nằm y boong ngay cái mà thiên hạ gọi là "lương tâm". Có nghĩa là mình rà lại các giao động tư tưởng và đặt nó ngay boong cái tầng số của lương tâm, rồi từ vị trí này mình mới đọc bài sám hối. Đây là một kỹ thuật tuyệt vời! Ít ai biết và lại đi nói một cách công khai như vậy. Do tư tưởng nó nằm ở khoảng cuối của cái Thô tâm (thể hiện qua hiện tượng Cận Định: Huynh lbt lại có cái cảm giác nằng nặng ở trước trán). Và ở ngay đầu của Vi Tế Tâm (thể hiện qua hiện tượng Chánh Định sơ sơ: Huynh lbt đã khéo léo nhận xét rằng linh ảnh xuất hiện mờ mờ). Qua các cảm giác nằng nặng ở trước trán và sự xuất hiện mờ mờ của linh ảnh mà hành giả đã biết được rằng não bộ đang hoạt động ngay tầng số của cái "lương tâm".

Tất nhiên từ vị trí này mà sám hối thì không còn gì bằng.

Tiện đây, đề lại đề nghị một... trò chơi sám hối rất là quái đản và tất nhiên chiêu thức này là made in Việt Nam:

- Điều kiện: Hành giả đã có thể vừa giữ linh ảnh cách 10cm ở trước trán 10cm, hay là 3" và vừa đọc bài sám hối. Nhận xét: Tuy nhiên linh ảnh cũng có khi xuất hiện và cũng có khi lại biến đâu mất.

- Trò chơi sám hối: Khi hội đủ hai điều kiện trên thì hành giả lại... lấy một cây bút chì và một cuốn kinh sám hối (có ngon thì dùng Thủy Sám, không có ngon thì dùng Dược Sư...).

- Cách thức chơi:

Cứ thông thả đọc bài kinh sám hối với linh ảnh mờ mờ đằng trước trán. Mỗi khi linh ảnh biến mất thì hành giả lại đánh dấu vị trí này trên cuốn kinh. Sau khi đọc xong một chương và đã đánh dấu các vị trí mà linh ảnh bỗng nhiên biến mất như vậy trên chương đó.

Xong rồi, với tâm bình thản: hành giả đọc lại một cách bình thường (như đọc truyện vậy) đoạn kinh đó (hay chương đó). Đọc bình thường là buông cây bút chì xuống và không còn tác ý về sự xuất hiện của linh ảnh nữa. Vừa đọc bình thường như trên và vừa để ý cái linh tính của mình nó phản ứng khi đọc tới chỗ linh ảnh biến mất và ghi nhận cái cái phản ứng đó.

Nó có hai phản ứng rõ rệt:

1. Tội này là của mày nè, sám hối đi con!

2. Không có gì là của mày cả! Linh ảnh chỉ biến mất một cách bình thường vì sự chú ý của mày lúc này nó không còn mạnh nữa

lbt: 2- Nếu là đằng trước mặt và trong tầm nhìn. Với lbt thì khoảng cách này khoảng từ 30cm đến 0.5 thước thì cái thấy rõ hơn. Và còn có thể thấy được cái không gian đen chung quanh cái đề mục. Nhưng độ chuyên chú lại chú kém vì cảm giác nằng nặng giảm đi.

HL: Đúng rồi cái này là Chánh Định, lúc này Não bộ đã đi sâu vào Vi Tế Tâm rồi. Do vậy mà những tội trọng cũng đã vơi đi phần nào rồi! Vì đây là cái suy nghĩ của các Chư Thiên nên phần tội lỗi thuộc loại thô đã mặc nhiên bớt đi phần nào rồi. Có nghĩa là nếu đề mục xuất hiện đằng trước mặt ở khoảng một sải tay (60 cm) thì lúc này hành giả cũng đã  sám hối... xong một số các trọng tội rồi.

lbt: 3- Nếu lùi cái thấy vào bên trong trán thì lại có thể thấy rõ đề mục và cái không gian đen chung quanh. Sự chuyên chú có vẻ khá như trong trường hợp 1. Cảm giác nằng nặng ở trán cũng giảm.

HL: Đây lại là cái tầng số của lương tâm.

lbt: 4- Không quan tâm đến khoảng cách mà chỉ nhìn cái đề mục theo tầm nhìn thôi thì sự chuyên chú, cái sắc nét của đề mục và cái không gian chung quanh lại lúc thế này lúc thế kia.

HL: Cái này là phản ứng của những bước đầu tiên, khi hành giả mới vào được Chánh Định, nên sự an chỉ chưa được ổn định.

lbt: Khi viết bài này lbt vẫn thử qua thử lại để rà soát cái thấy, sự chuyên chú, và cảm giác trong các trường hợp. Nếu nói về kỹ thuật an trú chánh niệm đằng trước mặt thì tư cách nào là đúng nhất vậy anh.

HL: Xin thành thật hoan nghinh tính cách thận trọng này của huynh lbt

lbt: Câu hỏi linh tinh này là cho 2 dạng tu tập:

1- Quán tưởng và trụ tâm ở đề mục

2- Quán tưởng và trì niệm (danh hiệu Phật hay chú pháp) vào đề mục. Cám ơn anh.

HL: Như vậy, Huynh lbt đã có thể thấy cái khoảng cách của đề mục nó lại là quan trọng: Cho dù là mình tu bằng cách nào thì nó sẽ biểu hiện như sau: Nếu đề mục cách trán 10cm hay 3" thì đây là tầng số của cái "lương tâm". Nếu nó cách xa hơn thì nó đã vào phần "Chánh Định" rồi. Và từ vị trí này, nó sẽ phát triển phần "Trí Tuệ" và đồng thời một "niềm tin" không gì lay chuyển nỗi.

Thật là đã ngứa.Mến.

Lbt: Cám ơn anh HL rất nhiều. Anh đã nói ra rất rõ điều mà lbt vẫn thắc mắc khi đọc những đoạn kinh sau:

119. Kinh Thân hành niệm (Trung Bộ Kinh)

(Quán niệm hơi thở)

…Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo đi đến khu rừng, hay đi đến gốc cây, hay đi đến ngôi nhà trống và ngồi kiết-già, lưng thẳng và an trú chánh niệm trước mặt. Chánh niệm, vị ấy thở vô. Chánh niệm, vị ấy thở ra…….

107. Kinh Ganaka Moggallàna (Trung Bộ Kinh)

…Vị ấy lựa một chỗ thanh vắng, tịch mịch, như rừng, gốc cây, khe núi, hang đá, bãi tha ma, lùm cây, ngoài trời, đống rơm. Sau khi đi khất thực về và ăn xong, vị ấy ngồi kiết-già, lưng thẳng tại chỗ nói trên và an trú chánh niệm trước mặt……

125. Kinh Ðiều ngự địa (Trung Bộ Kinh)

…Vị ấy lựa chọn một trú xứ thanh vắng, khu rừng, gốc cây, ngọn núi, chỗ hoang vu, hang núi, bãi tha ma, khóm rừng, ngoài trời, đống rơm. Vị ấy sau khi ăn xong, trên đường khất thực trở về, ngồi xuống, kiết-già, giữ lưng cho thẳng, trú niệm trước mặt. ……

Đức Phật và Phật Pháp của tăng thống Narada.

Chương 2 (Chiến Đấu Để Thành Đạo Quả)- Bình Minh Của Chân Lý

…Sau khi độ một vài vật thực thô sơ, Đạo Sĩ Gotama (Cồ Đàm) phục hồi sức khỏe và dễ dàng nhập Sơ Thiền (Jhana), tầng thiền mà Ngài đã thành tựu trong buổi thiếu thời [10]. Rồi từ đó dần dần Ngài nhập Nhị Thiền rồi Tam và Tứ Thiền.

Khi nhập thiền, tâm Ngài an trụ hoàn toàn vững chắc vào một điểm, lắng dịu trong sáng như mặt gương lau chùi bóng láng, và mọi sự vật đều có thể phản chiếu một cách vô cùng trung thực.

Rồi tư tưởng trở nên lắng dịu, tinh khiết, trong sạch, không còn ô nhiễm, dễ uốn nắn, giác tỉnh, vững chắc và không thể lay chuyển, Ngài hướng tâm về ……

Còn nữa rất nhiều đoạn kinh nói đến điều này nằm rải rác trong Tam Tạng Kinh Điển. Ngay cả các thầy Tây Tạng cũng có đề cập đến vấn đề này. Nhưng cũng chỉ như vậy thôi mà không đào sâu và nhấn mạnh cái yếu tố này trong các kỹ thuật tu tập. Nhưng qua các đoạn kinh, mình có thể hiểu được là các ngài đều làm như vậy rồi mới vào công phu tu tập. Lbt nói chuyện với Thầy thì thầy của lbt xác nhận: khi sống người ta phải nhìn tới trước mới đi đến đích thì trong tâm linh cũng vậy thôi. Đám lubu của anh vừa đọc bài viết của anh vừa chửi thề. Hỏi tại sao thì họ nói: trời đất còn chửi thề huống chi tui. Riêng lbt chỉ vừa đọc vừa rởn tóc gáy thôi.

 

478
0.089353084564209 sec